Chào các bạn! Truyen4U chính thức đã quay trở lại rồi đây!^^. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền Truyen4U.Com này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 35: Tranh cãi

.....

"Cho nên." Chaeyoung xoay người nhìn Lisa, "Appa tôi sẽ không đồng ý cho tôi ở cùng một người đã từng vứt bỏ tôi đâu, tôi cũng không muốn mình lại rơi vào cùng một vùng nước xoáy."

Lần này cô sẽ để ý đến cảm nhận của người nhà, sẽ không giống như trước tự mình quyết định. Nếu như cô muốn tái giá thì người đó nhất định phải có được sự chấp thuận của ba cô mà ba cô chắc chắn sẽ không đồng ý cho cô cưới Lisa.

"Lisa, chúng ta cứ như thế này đi, giống như trước đây, mỗi người tự sống cuộc sống của chính mình."

Lisa nhìn chăm chú vào khuôn mặt bình tĩnh của cô, Lisa vốn có rất nhiều lời muốn giải thích với cô nhưng bây giờ ngay cả một lời cũng không thốt ra được. Sau khi nghe xong cảm nhận và sự lên án của cô thì Lisa không thể mở miệng ra nói rằng mình có bao nhiêu khổ tâm, rằng mình làm như vậy đều là muốn tốt cho cô.

Lisa phải chịu đựng nhiều điều là việc đương nhiên nhưng cô lại không như vậy... Vào độ tuổi đẹp nhất của mình, cô đã dũng cảm gả cho Lisa nhưng Lisa lại không cho cô tình yêu đẹp nhất. Đây là sự thất bại lớn nhất của một người như Lisa.

Lần đầu tiên Lisa ý thức được sự vô lực khi không nói nên lời bởi vì cô đã thực sự bị tổn thương, bất luận có phải là ý muốn của Lisa hay không thì nó cũng đã thực sự xảy ra.

Lisa phải chịu những hành hạ đến cùng cực cũng không liên quan gì đến cô cả nhưng những gì cô phải chịu thì đều do Lisa gây ra...

Chaeyoung bị Lisa nhìn như vậy thật lâu thì cô cho là câu nói cuối cùng kia của cô cũng đã chọc giận Lisa nhưng việc Lisa không nói gì cả cũng thật là khác thường, trong phòng ngoài hơi thở đè nén của hai người thì không còn âm thanh nào khác, thật lâu sau mới nghe Lisa nhỏ giọng hỏi: "Min Jun thì sao? Con không muốn xa rời em nhưng cũng muốn có appa."

Chaeyoung cúi đầu xuống, đứa con là ràng buộc duy nhất giữa bọn họ, cô nghiêng đầu nhìn Min Jun đang ngủ say: "Tôi đã nói rồi, Min Jun có nhận Lisa hay không không liên quan gì đến chuyện giữa chúng ta cả, mỗi tuần có thể đón con qua ở với Lisa hai ngày, bình thường thì sẽ ở cùng với tôi."

Lisa lại gần cô: "Chaeyoung, Min Jun muốn có ba và mẹ ở cùng, con muốn có một gia đình đầy đủ." Lisa vẫn nhớ Min Jun lúc nào cũng để 'appa" ở trên cửa miệng, nhóc nói appa sắp về rồi, nhóc nói nhóc và ba mẹ mới là một nhà ba người...

Min Jun lúc nào cũng chờ ba trở về, Lisa không muốn để cho con vừa mới có ba lại phải đối mặt với sự thật ba mẹ đã chia tay.

"Từ trước khi sinh ra đã không có rồi." Chaeyoung nói lớn tiếng hơn, mang theo vài phần sắc nhọn, lạnh lùng ngửa đầu nhìn Lisa.

Một câu nói khiến cho Lisa hốt hoảng, Chaeyoung cảm thấy đêm nay mình đã nói đủ nhiều, đủ rõ ràng rồi. Nếu còn tiếp tục ở cùng với Lisa thì cô sợ cô không thể khống chế được cảm xúc của chính mình.

Xoay người đi đến cửa phòng, cô muốn dùng phương cách trực tiếp nhất để mời Lisa ra ngoài.

Tay bị người kia giữ chặt, hung hăng bị kéo vào một lồng ngực rắn chắc; không thể khống chế nổi tâm tình của mình còn có Lisa.

"Chaeyoung." Lisa cúi đầu gọi tên cô, "Em nói em không có Li thì em vẫn sống tốt nhưng mà Li không có em thì không được."

Chaeyoung hoàn toàn bị những lời này kích thích, giãy giụa không thoát, cô cầm lấy bình hoa trên bàn nhưng thân bình hoa rất lớn; cô vừa cầm trên tay thì Lisa lại ôm siết lấy cánh tay cô nên tay bị trượt, bình hoa rơi trên sàn nhà, mảnh thủy tinh bể văng khắp nơi.

Lisa vội vàng buông Chaeyoung ra, phản ứng đầu tiên là ngồi xổm xuống kiểm tra xem cô có bị thương hay không thì thấy trên bắp chân của cô bị thủy tinh cứa một vệt chảy máu.

Cùng lúc đó, Min Jun vốn đang ngủ say bị đánh thức, nhóc lăn một vòng, mơ mơ màng màng mở mắt gọi 'Umma ơi?'. Lúc mở mắt ra lại kinh ngạc kêu lên: "Chú!"

Chaeyoung ảo não không thôi, cô vốn chỉ muốn đổ nước trong bình hoa lên người Lisa nhằm làm Lisa tỉnh táo lại nhưng không ngờ lại làm Min Jun thức giấc, khi Lisa còn chưa đụng tới bắp chân cô thì cô lui về sau một bước, đi đến giường.

Min Jun vốn còn có chút mơ hồ nhưng ngay lúc nhìn thấy Lisa thì hoàn toàn tỉnh táo, cậu nhóc mê man nhìn Lisa lại nhìn mảnh thủy tinh vỡ trên mặt đất thì liền cho rằng mẹ và chú đánh nhau giống như ngày hôm đó. Khuôn mặt nhỏ nhắn lập tức căng thẳng, trợn mắt nhìn Lisa: "Chú, có phải chú lại bắt nạt umma cháu hay không?"

Nhóc cực nhanh đi đến mép giường, mắt thấy nhóc chân không nhảy xuống giường, Lisa vội vàng cầm lấy hai cánh tay của Min Jun, bế lên.

"Đừng cử động, dưới đất có mảnh vỡ." Lisa đè cậu nhóc đang loay hoay muốn xuống trong lòng mình lại, nhìn chân Chaeyoung, máu đã chảy khắp chân.

Lông mày Lisa nhăn lại thật sâu, vỗ lưng của Min Jun: "Ngoan nào, chân umma bị thương, chú muốn đưa umma đi bệnh viện."

Min Jun vừa nghe nói mẹ bị thương thì liền không cựa quậy nữa, quay người nhìn Chaeyoung, tận mắt thấy máu chảy trên chân mẹ thì nhóc sốt ruột: "Umma ơi, umma ơi..." Giãy giụa trượt xuống từ trên người Lisa, trèo lên giường đến bên cạnh Chaeyoung, nằm dài ở trên giường muốn sờ chân của mẹ, nhóc bị vệt máu màu đỏ hù dọa, hít hít cái mũi nhỏ giọng nói: "Umma bị đau..."

Chaeyoung bế Min Jun lên, không cho nhóc chạm vào, tự mình cúi đầu nhìn thoáng qua, quả thật là rất đau nhưng cô còn dỗ Min Jun: "Mẹ không sao, bình hoa không cẩn thận rơi xuống, miếng thủy tinh bắn lên chân mẹ, không phải là chú bắt nạt mẹ đâu."

Min Jun nhìn bắp chân của Chaeyoung, đỏ mắt: "Thật sao? Umma ơi... nơi này..." Nhóc chỉ vào bắp chân Chaeyoung rồi nhìn Lisa xin giúp đỡ, nhóc quá nhỏ không biết nên làm cái gì bây giờ, gấp muốn khóc.

Lisa đã đi đến ngồi xổm bên cạnh Chaeyoung, nhìn vào bắp chân của cô trầm giọng nói: "Chúng ta đi bệnh viện."

"Không cần." Chaeyoung cũng nhìn thoáng qua, máu dường như đã ngừng chảy, hình như vết thương cũng không quá sâu, cô mấp máy môi: "mua giúp tôi ít thuốc đi."

Min Jun đã thức giấc, cô không thể đi được nên chỉ có thể nhờ Lisa thôi.

Lisa đến phòng tắm cầm cái khăn lông đã nhúng nước ấm đi ra, ngồi xổm trước mặt cô, Chaeyoung đưa tay về phía Lisa: "Để tự tôi làm là được rồi."

Lisa ấn bả vai Chaeyoung để cô ngồi xuống giường, trực tiếp cầm lấy mắt cá chân của cô, Chaeyoung đá vài cái không được đành phải để yên cho Lisa nhẹ nhàng lau chùi vết máu đã khô ở xung quanh, may mắn vết thương không sâu, Lisa đứng dậy xoa mái tóc mềm mại của Min Jun, nói với Chaeyoung: "Li đi mua thuốc, tiện thể gọi người lên quét dọn luôn."

Chaeyoung gật đầu.

Min Jun vẫn muốn chạm vào vết thương trên chân Chaeyoung. Chaeyoung sợ Min Jun xuống giường chạy lung tung nên cởi giầy lên giường ngồi cùng với con.

Min Jun nằm bên chân Chaeyoung, phồng má dùng sức thổi cho mẹ: "Umma ơi, con thổi cho umma." Thấy từ miệng vết thương lại rỉ ra một ít máu, mắt cậu nhóc đỏ lên lại càng ra sức thổi, thổi đến khuôn mặt nhỏ nhắn đỏ bừng.

Chaeyoung cảm thấy rất ấm áp vì hành động của con, đưa tay ôm lấy Min Jun: "Không sao, umma không đau."

Thật ra bình thường cô không dạy con có những hành động ấm lòng này, đều là do Jisoo và Hyeri dạy, đại khái là do yêu thương cô, sợ cô nuôi con nhỏ quá cực khổ, nhất là Jisoo nên lúc nào cũng dạy Min Jun một người mạnh mẽ phải như thế nào.

Min Jun cho rằng mình thổi cho mẹ có hiệu quả nên thoát khỏi tay Chaeyoung, tiếp tục nằm úp sấp bên chân cô: "Con sẽ giúp umma thổi tiếp."

Chaeyoung cười, tùy ý Min Jun, tâm tình của cô đã bình phục rất nhiều.

Người quét dọn vừa mới đi thì Lisa liền xách theo túi thuốc vế đến cửa, trực tiếp đi vào.

Chaeyoung ngồi ở trên giường, ngẩng đầu nhìn Lisa: "Đưa thuốc cho tôi đi, tự tôi xử lý."

Min Jun từ trên giường trượt xuống, Lisa bế lấy nhóc lại trên giường: "Ngoan ngoãn ngồi yên, chú giúp umma bôi thuốc."

Min Jun có chút lo lắng nhìn Lisa, không mấy tin tưởng nói: "Vậy chú, chú cẩn thận một chút, umma đau..."

Nhìn Min Jun che chở Chaeyoung như vậy, Lisa cười cười: "Được, chú sẽ cẩn thận."

Min Jun nhướn mày: "Phải rất cẩn thận, rất cẩn thận..."

"Được, rất cẩn thận..." Lisa nhỏ giọng nói.

Chaeyoung nhìn bọn họ, nghe đoạn đối thoại vừa tín nhiệm lại không tín nhiệm nhưng lại cực kỳ hài hòa giữa hai cha con thì đáy lòng bỗng nhiên có chút loạn, cô cũng không phát hiện ra Lisa đã bắt đầu xử lý vết thương cho cô bởi vì động tác của Lisa rất dịu dàng.

"Mấy ngày tới không được xuống nước, tắm rửa cũng cẩn thận một chút." Lisa bôi thuốc xong thì nhỏ giọng dặn dò.

"Con, con cũng không xuống nước." Min Jun giơ bàn tay nhỏ bé lên. "Con muốn ở cùng với umma."

Lisa hết sức vui mừng, vuốt mái tóc của nhóc: "Ngoan lắm."

Xử lý xong vết thương cho Chaeyoung, Lisa liền rời khỏi, sáng sớm hôm sau Lisa đến Tam Á.

Ở Tam Á, mọi người đang bắt đầu chuẩn bị làm việc, lúc Lisa tới nơi thì thấy trên bãi biển có sáu, bảy trẻ nhỏ đang chơi trên bãi cát, vào độ đuổi từ ba đến sáu.

Jennie cũng mới tới, đang nói chuyện với người phụ trách của ABC kết quả được cho biết là còn một người mẫu nhí nữa bị bệnh không tới được, vốn dự định là tám bạn nhỏ chơi cùng nhau nhưng bây giờ lại thiếu một người.

"Có thể mời người mẫu nhí khác được không? Bây giờ các bé đang trong kỳ nghỉ hè nên tìm một người thay thế rất dễ, không phải sao?" Jennie đề nghị.

"Được thì được thôi nhưng còn phải xem hình tượng, khí chất nữa, độ tuổi tốt nhất là bốn tuổi."

Bốn tuổi, đáng yêu... Min Jun của cô không phải như thế sao? Jennie lập tức nghĩ đến Min Jun, là một cậu nhóc vừa đáng yêu, vừa xinh đẹp lại có mái tóc xoăn nữa chứ, còn có ai có hình tượng và khí chất hơn Min Jun nữa đây?

Không có! Jennie càng nghĩ càng thấy thích hợp, nói không chừng chỉ cần Min Jun quay quảng cáo một lần thì sẽ nổi tiếng, từ ngôi sao nhỏ từ từ bồi dưỡng thành siêu sao, cô lén nhìn bóng lưng cao lớn thon dài của Lisa ở phía trước, lớn lên Min Jun sẽ có tướng mạo và vóc dáng giống người này, thật không có thiên lý mà!

"Anh chờ một chút, tôi gọi điện thoại... nói không chừng có thể tìm được người mẫu nhí cho anh." Jennie hưng phấn nói.

"Thật sao? Vậy là cô giúp tôi một đại ân rồi đó."

"Jennie."

Đột nhiên Lisa xoay người nhìn cô, Jennie lập tức đi đến trước mặt Lisa, điện thoại còn chưa gọi đi, cô chợt nhớ tới có phải là mình nên hỏi vị ba ruột của con nuôi cô trước một tiếng hay không? Vừa rồi Lisa nghe thấy sao?

Lisa cúi đầu nhìn màn hình điện thoại của Jennie, là số điện thoại của Chaeyoung, lạnh lùng nói: "Con tôi không quay quảng cáo."

Jennie mờ mịt nhìn Lisa: "Tại sao lại không quay? Trẻ nhỏ quay quảng cáo rất hay nha, sau này nói không chừng ngày càng có nhiều..." nhiều hợp đồng quảng cáo, từ nhỏ đã được bồi dưỡng tương lai có thể thành siêu sao, có cái gì không tốt chứ.

Cô còn chưa nói hết lời thì đã bị Lisa lạnh lùng cắt đứt: "Tôi không đồng ý."

Lý do này đơn giản mà hiệu quả, Lisa là ba của Min Jun, Lisa nói không đồng ý thì không thể chụp được, Jennie có chút tiếc hận nói: "Được rồi..."

Jennie chưa từ bỏ ý định, vừa xoay người liền nhắn tin cho Chaeyoung, nhận được câu trả lời: "Không được."

Được rồi, đều không đồng ý, Jennie nghiến răng nghiến lợi nhắn lại: "Hừ, tự chị sinh một đứa!"

Chaeyoung: "... Chị sinh đi."

Jennie nói xin lỗi với người phụ trách, rằng ba mẹ đứa nhỏ không đồng ý nên bọn họ đành phải tìm người khác.

Buổi trưa Lisa về lại Busan. Xế chiều hôm đó Chaeyoung liền từ Vạn Ninh đến Tam Á, Jennie thấy chân cô bị băng lại thì vội hỏi: "Làm sao vậy?"

Chaeyoung lắc đầu: "Không cẩn thận đụng phải, việc quay quảng cáo như thế nào rồi?"

"Tiến hành rồi, tìm một người mẫu nhí ngay tại chỗ luôn nhưng mà không đáng yêu bằng con nuôi của chị." Jennie ôm lấy Min Jun, nhéo nhéo khuôn mặt của nhóc, cô vẫn cảm thấy tiếc.

"Không ảnh hưởng đến hiệu quả quảng cáo là được." Buổi sáng nhận được tin nhắn của Jennie, cô đã hỏi qua ý kiến của Min Jun, còn giải thích cho con hiểu thế nào là chụp quảng cáo, cùng với việc sau này người ta sẽ nhìn thấy nhóc trong clip quảng cáo trên ti vi. Cô không phải là một người mẹ không sáng suốt như vậy, nếu Min Jun nói thích thì cô cũng cảm thấy không sao, coi như cho nhóc giải trí một chút.

Min Jun nghiêm túc lắc đầu: "Con không thích quay quảng cáo, con không muốn nhiều người nhìn thấy con trên ti vi..."

"Đương nhiên là ảnh hưởng đến hiệu quả rồi! Người mẫu không có đẹp như vậy!" Jennie hôn một cái lên khuôn mặt mềm mại của Min Jun.

"Chị định khi nào về?" Chaeyoung hỏi.

"Nếu bên này không có vấn đề gì thì cũng không cần chị tiếp tục ở lại, tối mai là có thể về rồi, mặt trời nơi này quá gay gắt, ở thêm mấy ngày nữa thì chị sẽ đen mất." Jennie chu môi nhìn Chaeyoung, bất mãn nói: "Em đã đến đây hơn một tuần rồi mà không thấy đen đi chút nào cả."

Chaeyoung nhìn cánh tay mình: "Có đen đi một chút." Nhưng không quá rõ.

Ngược lại Min Jun có chút đen, vốn là khuôn mặt trắng nõn mềm mại nhưng bây giờ lại hơi có màu lúa mạch. Làn da của Lisa vẫn luôn là màu lúa mạch khỏe khoắn, bây giờ Min Jun càng giống như phiên bản thu nhỏ của Lisa.

Bởi vì liên quan đến công việc nên Jennie rất bận, phải đến hơn bảy giờ mới xong việc; Chaeyoung và Min Jun cũng đợi cô đến hơn bảy giờ mới cùng nhau đi ăn tối.

Trên đường về khách sạn thì nhận được điện thoại của BoA, cô hỏi Chaeyoung: "Chaeyoung, bây giờ em đang đi du lịch sao?"

"Vâng, em đưa con ra ngoài chơi vài ngày, sao chị biết?" Chaeyoung có chút nghi hoặc, cô không hề nói cho chị ấy biết mà.

Đầu bên kia điện thoại BoA kinh ngạc nhìn Hyun Won nhưng dù sao cô cũng quá thành thục trong giao tiếp, chỉ kinh ngạc mấy giây liền khôi phục lại sự bình thường: "Không ngờ em đã có con rồi, hôm nào dẫn bé đi ra ngoài cùng ăn bữa cơm nha." Nói xong thì nhìn Hyun Won một cái, trước đây cô luôn cảm thấy Hyun Won là người tâm cao khí ngạo, không ngờ lại thích một người phụ nữ đã có một đứa con.

Chaeyoung đồng ý: "Dạ được."

BoA: "Chị gọi điện là muốn hỏi khi nào thì em tới làm? Sau khi đi du lịch về hả?"

Thực ra là Hyun Won nhờ cô hỏi, hôm qua anh mới biết Lisa cũng đi Tam Á; anh biết rõ Chaeyoung và Lisa đã từng đi đến đó. Trở lại chốn cũ, anh lo lắng hai người ở Tam Á sẽ phát sinh chuyện gì đó, Chaeyoung sẽ thay đổi thái độ với Lisa.

Chaeyoung suy nghĩ một chút: "Thứ hai, được không ạ?"

BoA cười: "Được, không thành vấn đề, cứ quyết định như vậy đi, chị đã chuẩn bị xong bàn làm việc của em rồi."

Lúc cúp điện thoại thì mấy người Chaeyoung cũng đi đến khách sạn. Cô vừa giương mắt lên thì nhìn thấy một bóng lưng quen thuộc đi vào chỗ rẽ, bước chân cô đột nhiên dừng lại, khẽ nhíu mày.

"Sao vậy?" Jennie xoay người nhìn Chaeyoung, nghi hoặc hỏi.

Chaeyoung thu hồi ánh mắt, nhàn nhạt nói: "Không có gì, hình như em vừa thấy một người hết sức đáng ghét mà thôi."

.....

------
Ố la la:))

Gì mà đổ máu luôn thấy ghê vậy hai đứa😳😳

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Com