Chào các bạn! Truyen4U chính thức đã quay trở lại rồi đây!^^. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền Truyen4U.Com này nhé! Mãi yêu... ♥

Ngoại truyện 3 : Cục cưng

Vào một ngày tháng tư, Dara sinh một bé gái.

Cục cưng được y tá mang ra để Chaerin và gia đình nhìn một lát rồi lại mang về phòng chăm sóc trẻ sơ sinh.

Đợi sau khoảng hơn 1 tiếng Dara mới được đưa ra khỏi phòng sinh. Nhìn thấy cô được đẩy ra khỏi phòng, nằm như ngất đi, Chaerin chạy đến bên nâng nhẹ bàn tay vô lực của cô, thì thầm: "Dara! Em rất tuyệt vời! Thật sự cảm ơn em!"

Lúc vừa sinh bác sĩ có đưa cục cưng đến để cô nhìn một chút rồi sau đó nói cô còn phải được chăm sóc đặc biệt. Đến lúc được đưa ra khỏi phòng sinh cô cảm giác được cái nắm tay nhè nhẹ của Chaerin và cả lời nói bên tai của cô ấy nhưng cô đã quá kiệt sức, chỉ biết vùi mắt ngủ mà thôi.

Mắt mơ màng tỉnh dậy lại nhìn thấy bóng Chaerin khom lưng, khuôn mặt cười vô thức với đứa bé đặt trong nôi đặt cách cô không xa.

"Em tỉnh rồi sao?" Cô ấy bế cục cưng lên đi đến bên Dara, đặt bé xuống cạnh cô.

Cục cưng mắt vẫn nhắm, thân cựa quậy nhúc nhích dụi mặt vào trong ngực cô.

"Con đói đấy" Chaerin lên tiếng trong lời nói còn đó sự yêu thương, cũng chủ động xê dịch bé cưng nghiêng người.

Dara đã nhanh chóng tháo cúc áo, cho bé con thoải mái bú sữa. Cô vẫn nhìn chăm chú vào khuôn mặt bé xíu, tròn trịa đáng yêu của con gái.

Chaerin đặt một tay giữ sau lưng, một tay vuốt nhẹ má của cục cưng, cảm giác hạnh phúc dường như chẳng còn gì hơn thế nữa.

"Chae đã đặt tên chưa?"

"Vẫn chưa...thật ra thì Chae vẫn còn phân vân ấy mà"

"À..."

"Chae định đặt là Sarang"

[chắc mọi người không lạ với ý nghĩa từ này rồi, Sarang hiểu đơn giản là yêu đó]

"..." Dara nghe xong không nói gì chỉ nhìn Chaerin rồi lại nhìn con gái, nước mắt bất chợt nhẹ nhàng rơi.

"Đừng khóc mà. Em đang ở cữ không được khóc đâu"

"Ùm"

Thật sự cục cưng chính là kết tinh tình yêu của hai người, rất quý giá. Hai người từng mất hai năm tìm về hạnh phúc chân chính. Coi như ông trời không bạc đãi họ.


-------------------------------


**** Nhật ký Sarang ****

[ hiểu đơn giản là mình sẽ để cho Dara kể cho mọi người nghe về cục cưng Sarang đó]

Thời gian qua thật nhanh, trong nháy mắt cục cưng đã được ba tháng, có câu nói thật là đúng, ba lật sáu ngồi tám bò

Không sai, cục cưng biết lật người rồi!

Khi mang đứa nhỏ từ Lee gia trở về xong, chúng tôi đặt con bé cẩn thận ở trên giường, sau đó ai đi làm việc của người nấy.

Chaerin ngồi ở trong thư phòng xem giấy tờ, còn tôi thì thư thái tắm rửa một chút, ai ngờ vừa mới bước ra khỏi cửa nhà tắm thì phát hiện một chuyện rất vui, niềm vui đến từ một đứa trẻ.

Tôi hí hửng chạy đến cửa thư phòng, cười tươi như hoa anh đào rực rỡ nhẹ nhàng gọi Chaerin, vẻ mặt thần bí kéo cô ấy vào phòng, cùng nhau yên lặng quỳ xuống mép giường nhìn cục cưng đang ngủ say.

Đầu tiên Chaerin không thể hiểu được cái gì, nhưng mà đứa nhỏ vừa làm một động tác xong, cô ấy thiếu chút nữa hưng phấn cười ra tiếng, mà tôi lại càng hưng phấn hơn nữa che miệng cười trộm, bởi vì cục cưng đã lặng lẽ lật người, hơn nữa còn là vừa lật vừa ngủ nữa chứ.

Vẻ mặt Chaerin kích động, đứng dậy lưu loát đi tìm máy quay phim cầm tay dành cho gia đình đem mọi hành động của đứa nhỏ quay hết không sót một cảnh nào.

[cái máy loại giống giống với cái mấy chế hay xài trong 2NE1 TV đó mọi người]

Kể từ sau khi con gái bảo bối được sinh ra, Chaerin đã hoàn toàn bị huấn luyện thành một vú em siêu cấp, dỗ dành trẻ con này, đổi lại tã này, bón sữa bột này, cô ấy đều thực hiện hết sức lưu loát.

Con bé đầu tiên là nằm ngủ với tư thế đầu hàng ở trên giường, sau đó đột nhiên vô ý thức vừa lật ra phía sau vừa an an ổn ổn ngủ say, chuyện này làm chúng tôi có chút ý xấu, thế nên nhẹ nhàng đặt con bé nằm ngang lại, quả nhiên, nằm ngang được một lúc cục cưng lại xoay mình, đầu tiên là nghiêng người ngủ, rồi nằm úp sấp ngủ luôn.

Tôi giống như chơi nhiều thành nghiện, tiếp tục đem con bé quay người, con bé lại tiếp tục xoay mình, cuối cùng, dưới sự trao đổi của Chaerin, đứa nhỏ bị hai người lật tới lật lui, làm chúng tôi vui vẻ vô cùng, mà quan trọng nhất là, con bé ngủ say căn bản không biết mình bị chúng tôi đem làm đồ chơi, thật sự là đã nghiền quá mà!

[tưởng tượng thôi mà thấy cưng quá xá hà]

Bởi vì đứa nhỏ hấp thu dinh dưỡng rất tốt nên lớn nhanh, cả người tròn vo, lật tới lật lui con bé cũng giống như lật một khối cầu bằng thịt vậy, quay lại đây a, lăn qua đây a, hết sức đáng yêu, mà làm người mẹ như tôi cao hứng nhất chính là, những động tác đáng yêu của con bé đều được chúng tôi quay lại rồi!

Cho nên cả đêm, hai chúng tôi cứ thế đùa giỡn bảo bối của mình, cho đến khi khiến con bé tỉnh giấc, thế là phải dùng một thời gian thật dài thật dài tới dỗ con bé ngủ tiếp.

Vừa đảo mắt, bảo bối đã sáu tháng, biết ngồi.

Cuối tuần, chúng tôi mang đứa nhỏ đến nhà lớn của Lee gia cùng nhau chơi đùa, con bé vẫn luôn là tiểu công chúa trong lòng của mọi người ở đây, thế nên chỉ vì muốn nó cười một tiếng, ai nấy đều xuất ra tất cả vốn liếng của mình tới để trêu chọc con bé.

Đứa nhỏ được chúng tôi đặt nằm trên ghế salon, chỉ thấy con bé rất biết điều nằm xuống, nể tình cười toe toét lên, cho dù nho nhỏ nhưng cũng đủ để thỏa mãn hư vinh trong lòng mọi người.

Đột nhiên, đứa nhỏ khoa tay múa chân với chúng tôi, giống như đang muốn ngồi dậy, cho nên tôi ôm lấy con bé, để con bé ngồi kê mông trên ghế salon. Con bé mềm nhũn dựa vào thành ghế, đột nhiên tự mình phát lực, đứng thẳng lưng dậy, kiên trì được vài giây đồng hồ lại nhanh chóng đung đưa, dù sao ngồi cũng chưa thể vững ngay được.

Cho nên, chúng tôi giống như dạo trước, ở thời điểm con bé sắp ngã nhào thì đỡ dậy, có qua có lại, khi ấy cục cưng cười vui sướng, còn chúng tôi thì cười ha ha thật vui.

Chú ý nha, không phải chúng tôi trêu bé cưng, mà là bị bé đùa giỡn đấy!

Dần dần, cục cưng đã có thể ngồi vững vàng, cho nên ngoại trừ yêu thích tư thế nằm ngang và xoay người ra, nếu không có chuyện gì thì con bé thích ngồi liền ngồi, như một cục thịt, cũng như một pho tượng phật bé tí vậy, ngồi hết sức vững vàng.

Sau đó, chúng tôi liền tìm được một trò chơi mới, đó chính là thừa dịp con bé ngồi vững vàng được rồi, ý xấu đẩy ngã bé cưng, con bé cũng hết sức phối hợp với chúng tôi, mỗi lần như thế đều vươn bàn tay nhỏ bé đầy thịt của mình ra chống xuống mặt đất, rồi chậm rãi như đang thực hiện cảnh quay chậm từ từ trượt chân, sau đó nằm nghiêng trên đất, đắc ý nhìn chúng tôi nhếch miệng cười, đúng tiêu chuẩn cười hở cả răng, hơn nữa chỉ có một cái răng mà thôi.

Không cần phải nói, mỗi lần đùa giỡn nho nhỏ như thế với bảo bối đều khiến chúng tôi thét chói tai và cười to lên, đúng tiêu chuẩn anh chơi tôi, tôi chơi anh, hết sức hài hòa và đáng yêu.

Cục cưng tám tháng, bắt đầu học bò.

Hai chân cục cưng quỳ trên mặt đất, hai tay cũng chống trên mặt đất, tay chân cùng nhau sử dụng, cố gắng bò về phía trước, tốc độ chậm chạp, có chút cố hết sức, nhưng mà cái mông tròn đầy thịt cứ lắc lư lắc lư kia khiến người ta có xúc động muốn dùng chân tới đụng chạm một cái.

Cho nên, hóa suy nghĩ thành hành động, tôi thích thú ở thời điểm con bé ra sức bò về phía trước, vươn chân ra nhẹ nhàng gõ vào mông nho nhỏ mất hồn đang giãy dụa kia một cái, để bé cưng có thêm động lực bò tới bò lui tiếp.

Con bé tựa hồ cũng ý thức được đây là một trò chơi, cho nên lần nào cũng bò rất hăng say, mà khi bò mệt rồi sẽ thông minh dừng lại, cẩn thận xoay người, lảo đảo ngồi xuống xong sẽ quay đầu nhìn chúng tôi nhe răng nhếch miệng cười to, lúc này bé cưng đã có hai chiếc răng rồi.

Khi cục cưng hoàn toàn thành thục với mình xoay người, vững vàng ngồi và bò được xong, con bé càng thêm thuần thục trở thành đồ chơi của chúng tôi.

Mỗi lần có nhiều người xuất hiện, con bé sẽ rất vui vẻ bò về phía trước, biểu diễn sức sống của mình, bò được một lát sẽ quay đầu hướng về phía chúng tôi nhếch miệng cười một tiếng, có được tiếng hoan hô cổ vũ của mọi người xong liền tiếp tục có tinh thần bò lên trước, một lát sau lại đột nhiên tung mình ngồi xuống, quay đầu nhếch miệng, cười to với mọi người, đắc ý lộ ra hai cái răng.

Sarang à Sarang, làm sao con có thể đáng yêu và khả ái như thế chứ? Quả nhiên là con gái của Dara và Chaerin mà!

Rất nhanh, ngày kỷ niệm tròn một tuổi của cục cưng sắp đến, con bé đã tập tễnh học bước đi có vẻ tiêu hao không bao giờ hết tinh lực và thể lực, đối với việc học đi có ham muốn rất mãnh liệt, lúc nào cũng hứng khởi khiến chúng tôi không lúc nào không trở thành cái đuôi đi sau cô nhóc, cùng nó học cách bước đi.

Cho nên, mỗi lần nhìn thấy con bé sức sống dư thừa như thế, hai người chúng tôi đều không biết nên khóc hay nên cười nữa.


[ ngoại truyện cuối cùng cũng đã hoàn thành và cũng xin lỗi vì sự chậm trễ này, cũng như dự tính ban đầu của mình khi viết ngoại truyện đã không thể thực hiện 100% T_T tới đây cũng chính thức khép lại cover Bắt đầu đã là sai lầm. Cảm ơn mọi người đã theo dõi trong suốt thời gian qua *cúi đầu* Còn về cover tiếp theo thì mình không dám hứa, tuy mình đã chọn được truyện nhưng vì bản thân có từng nghe được 1 vài ý kiến về việc cover truyện ngôn tình ntn cũng có nhiều điều không thích hợp, nên mình không dám bắt tay vào thực hiện @_@ với một phần cũng vì quỹ thời gian của bản thân hiện tại hơi eo hẹp nên không dám bảo đảm tốc độ cover cho mọi người nữa. Mong gặp lại mọi người sớm :D ]

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Com

Tags: