Sự nhàm chán
~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~ ~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~
Hôm nay thật là đẹp, nắng sớm chói chang, mặt trời dần ló dạng sau 1 đêm mệt mỏi mà ngủ dài. Những cơn gió thoảng qua rèm cửa sổ của 1 căn phòng nhỏ xinh, Những tia nắng từ từ rọi vào khuôn mặt trắng hồng cùng với mái tóc xanh lục dài bồng bềnh trên gối. Cô ngồi dậy rồi dụi dụi đôi mắt còn dính chặt vào mí đen. Đứng bật dậy với bộ đầm trắng đầy hồn nhiên và đáng yêu mà bước tới cửa sổ.
Roẹt!! Tiếng rèm cửa bị kéo ra, nắng sớm chiếu vào phòng 1 cách hoàn hảo. Cô nhìn lên bầu trời xanh rượi với 1 cặp mắt vô hồn và cười:
- Thật nhàm chán.
~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~
Ngắn nhỉ
Bởi vì
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
Thôi quên đi, tôi hồi đó trẩu vl.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Com