12.
1/ Dậy
"Dậy đi."
Giọng nói thân quen đánh thức một ông già và ông ta thấy gương mặt của cha mình.
"Bố ơi, con chưa sẵn sàng."
"Mọi người đều chả bao giờ sẵn sàng cả, con ạ."
Lời giải: Người này đã chết và hồn bố của lão hiện về dẫn lão qua thế giới bên kia.
2/ Anh em
“Anh ấy là anh trai tôi. Chúng tôi gắn bó với nhau như hình với bóng, không bao giờ rời xa nhau.
Nhưng càng lớn lên, tôi càng không muốn núp bóng anh tôi. Tôi muốn là người tự lập, độc lập với bản thân mình. Tôi thổ lộ điều ấy với anh, và anh chỉ cười một cách bí hiểm: “Không bao giờ, thằng ngốc ạ!”
Đừng lên mặt với tôi! Tôi cũng lớn rồi! Tôi sẽ tự làm được.
Rồi tôi làm được thật. Anh chẳng thể ngăn cản tôi.
Nhưng khi tôi nhận ra lỗi lầm của mình, thì đã quá muộn.
Em xin lỗi anh...”
Trang thư tuyệt mệnh kết thúc ở đấy. Cảnh sát tìm thấy hai anh em họ nằm ôm nhau chết trên sàn nhà lênh láng máu.
Lời giải: Đây là một chứng dị tật dính thân thể, khi sinh ra trẻ có 1 thân thể nhưng lại có 2 đầu với 2 suy nghĩ khác biệt. Nhân vật tôi và anh trai của tôi ở trong trường hợp như vậy. Vì thế nên mới có chi tiết là "Chúng tôi gắn bó với nhau như hình với bóng, không bao giờ rời xa nhau.".
Người anh biết 2 anh em họ không thể tách rời nhau cho nên mới ngăn người em sống tự lập. Sau đó người em có lẽ đã dùng dao hay cưa gì đó để cưa đôi 2 anh em ra, nhưng điều đó đồng nghĩa với việc cả 2 sẽ chết. Do vậy đoạn cuối người em mới hối hận.
3/ Ngôi nhà có ma
Tôi nghe nói có căn nhà ma. Hôm nay tôi vào đó. Trước mắt tôi là xác chết của 1 người đàn ông. Lạ quá. Tôi có 1 người vợ. Cô ấy mất tích từ khi mọi người đồn rằng ngôi nhà này có ma.
Lời giải: Xác của người đàn ông đó chính là xác của nhân vật tôi, cũng là chồng bà vợ. Tôi lúc này là linh hồn. Trước đây người vợ đã giết ông chồng rồi bỏ đi, nhưng ông chồng không biết.
4/ Một ông bố trách nhiệm
Vợ tôi qua đời, tôi vừa phải làm việc cật lực lại vừa phải "gà trống nuôi con", dần dần tôi trở lên u uất, buồn bã.
Trước khi chết, vợ tôi đã kịp sinh cho tôi một thằng cu kháu khỉnh, tôi sẽ không để thằng bé giống như tôi, nó phải luôn được vui vẻ. Tuy nhiên, vào một buổi tối trời khuya, nó tâm sự với tôi, giọng đầy sợ hãi.
"Bố ơi con sợ lắm...con mèo nhà mình... con thấy nó cười."
"Không sao đâu con, khi nó cười thì nó sẽ không thấy buồn nữa."
"Nhưng nó cười trông kinh lắm, lưỡi còn thè ra ngoài."
"Ôi trẻ con, sợ hãi mọi điều" Tôi nghĩ, rồi cũng mỉm cười.
Lời giải: Ông này do làm việc căng thẳng sinh chứng hoang tưởng nghiêm trọng, ông ta yêu con và không muốn thằng bé buồn, không sai, nhưng để thằng bé không buồn ông ta đã nghĩ ra một cách hay. Đầu tiên là thử nghiệm trên con mèo, nhưng đấy mới chỉ là thử nghiệm, cuối cùng, để con trai mình luôn cười, ông ta sẽ rạch miệng đứa bé.
5/ Cưới
Tôi, một nhà thiết kế đồ cưới danh tiếng.
Việc tự tay "phù phép" khiến vợ mình lộng lẫy trong bộ váy cưới chính mình thiết kế không phải chuyện khó!!!
Một bộ váy trắng thuần khiết sẽ khiến cô ấy thật xinh đẹp trong ngày quan trọng nhất đối với người con gái.
Nhưng cô ấy thích màu đỏ rượu...
Rồi tôi cũng phải tìm một bộ vest đen mặc với sơmi chấm bi màu đỏ rượu!
Tôi phải đi chuẩn bị ngay để còn kịp!!!
...
Bố mẹ tôi đang cuống cuồng chuẩn bị bữa tiệc, họ không biết là tôi đã làm xong hết cả rồi!
Cô dâu xinh đẹp của tôi đã diện trên người cái áo cưới đỏ rượu mà cô ấy yêu thích!!!
Tôi cũng vừa có chiếc áo chấm bi như mong muốn...
Bây giờ chúng tôi phải đi cắt bánh và rót rượu. Hôm nay chúng tôi đã rất hạnh phúc.
Lời giải: Áo cưới thực chất vẫn là bộ màu trắng, nó bị nhuộm đỏ bởi máu, máu là của nạn nhân anh ta giết, anh chồng có áo chấm bi là do lúc giết người, máu đã bắn tung tóe lên áo.
Trong tiệc cưới sẽ có bánh và rượu..., cha mẹ chú rể không cần phải tìm kiếm chúng nữa, vì anh ta đã chuẩn bị xong hết rồi.
Xác người anh ta giết anh ta sẽ dùng chúng làm bánh. Còn máu nạn nhân thì anh ta làm rượu cho bữa tiệc.
6/ Sở thích
Dao, kéo, súng, đạn, lưỡi cưa, dây thòng lọng,...
Tôi có hứng thú với bất cứ thứ gì gây đau đớn và giết chết được...
Tôi cũng rất thích màu đỏ, cái màu ấy mà nhuốm khắp mọi nơi trong thật thích mắt, 1 vẻ đẹp lạ lùng...
Dạo gần đây sở thích của tôi cứ ám ảnh mải miết...
Tôi muốn làm cái gì đó để thực hiện sở thích của mình, a, hay là rủ mọi người cùng chơi...
Ban đầu ai cũng lo sợ và từ chối nhưng rốt cục cũng rú lên vì thích đó thôi...
Chán thật, mới chơi tí thôi mà mọi người đã ngủ hết cả...
Cơ mà màu tôi yêu thích đã nhuốm khắp nơi trông đẹp thật, tung toé màu đỏ thẫm, chắc hôm sau tôi nên tìm tiếp người khác chơi cùng, chơi mãi với vài người thì chán lắm...
Thức dậy với cái bụng đói meo, mọi người vẫn còn ngủ, tôi phải tự nấu nướng với nguyên liệu có sẵn...
Chắc là họ đã rất vui và thấm mệt sau hôm qua...
Đi tìm người tiếp tục chơi vậy...
I HAVE A GAME FOR YOU !
Lời giải: Chơi đánh trận giả... Mọi người chia làm 2 phe. Và dùng súng giả để bắn nhau. Bạn bè của nhân vật tôi xài súng sơn, còn riêng tôi thì xài súng thật. Lát sau mọi người đã "ngủ" hết, chắc là chết hết rồi!!!
7/ Bạn Thân
Anna và Kaitlyn là hai cô bạn thân nhất của tôi, nhưng không hiểu vì sao, từ lúc mới gặp mặt, Anna đã có vẻ không thích Kaitlyn. Anna phớt lờ cô ta, và từ đó thì họ dần ít gặp nhau lại. Thôi, chẳng sao, tôi vẫn xem họ như hai người bạn thân nhất của mình, có điều, gần đây Kaitlyn có vẻ luôn ghen tị với Anna và tôi luôn phải đứng ở giữa dàn xếp mọi chuyện, nhưng phần lớn là với Kaitlyn vì Anna luôn làm ngơ. Chẳng qua là, Anna, tôi và Kaitlyn đều nằm trong ban nhạc của trường, và Anna được chọn để hát phần lớn các bài solo. Rồi những vở kịch lớn của trường, Anna luôn dành được vai chính. Chưa kể đến thành tích học tập luôn đứng đầu bảng của con bạn thân tài năng của tôi nữa. Tôi không phiền lòng, thực ra thì tôi còn mừng cho con bé, nhưng Kaitlyn thì không như vậy.
Một ngày tôi đã lôi cả hai đứa vào phòng gym của trường và nói chuyện để giải quyết việc này, nhưng Anna chỉ nhởn nhơ: "Giải quyết gì cơ?" Điều đó làm Kaitlyn còn ghét con bé hơn.
Kaitlyn nhìn tôi rồi nhìn Anna bằng ánh mắt giận dữ. "Cậu sao thế? Tớ làm gì cậu bực à?" Anna liếc nhìn tôi và Kaitlyn, điều đó chẳng may làm Kaitlyn tức giận hơn nữa. Tôi đâu có ngờ được là Kaitlyn sẽ rút dao ra và lao đến Anna? Kaitlyn lao như một con thú đến chỗ Anna, mặc cho tôi kéo và giữ nó lại, mặc cho Anna kêu gào: "Đừng! Tớ đã làm gì sai chứ?" Tôi đã cố gắng kéo Kaitlyn lại nhưng vô ích, nó quá mạnh và khứa ngay cổ Anna rồi lầm bầm:
"Giờ thì mày chẳng còn thể hát nữa, chẳng còn thể diễn nữa đúng không?"
Nói rồi thì Kaitlyn quay sang tôi, và tôi chỉ còn cách chạy thục mạng về nhà, bỏ xa con nhỏ ở đằng sau.
Về đến nhà, tôi lao vào nhà tắm, kì cọ những vết máu dính trên áo tôi, nhưng vết máu còn sót lại của Anna... Thế rồi tôi tự trấn tỉnh mình trong gương rằng tôi sẽ không sao, Anna sẽ không sao cả.
Tôi lại ngắm nhìn mình trong gương một hồi lâu. Khuôn mặt đó...
Tôi khóc tức tưởi, miệng lẩm bẩm:
"Anna à, tớ xin lỗi, tớ không biết, tớ không cố ý Anna à...". Trong gương, hình ảnh phản chiếu của Kaitlyn đang nhìn tôi và nở một nụ cười quỷ quyệt.
Suy luận: Kaitlyn là mặt tính cách xấu của nhân vật tôi, nhân vật tôi bị đa nhân cách, 1 phần nhân vật tôi luôn yêu quý Anna, 1 phần lại ghen tức nhưng phần ghen tức bị đẩy tới cao trào lấn át con người của nhân vật tôi và dẫn tới cái chết của Anna.
8/ Buổi dã ngoại
Chúng tôi đi dã ngoại ở trên núi. Thật tuyệt, chúng tôi đã có một buổi sáng thú vị.
Bây giờ trời mới về chiều nhưng sao tối quá.
Để kỉ niệm nhóm chúng tôi quyết định lên đỉnh núi chụp vài Pô.
Do trời tối nên mấy bức đầu trông xấu quá.
-Bức cuối nhé. Mà sao chúng mày mới vuốt keo dựng tóc à.
-Đâu. Keo đâu mà keo.
- Kệ nó đi, nhanh nào. 1 2 3.
Giờ tôi đã biết lý do rồi nhưng đã quá muộn.
Lời giải: Trời tối là do có mây đen, sắp có giông tố và sấm sét. Và hiện tượng dựng tóc gáy là điều báo hiệu sắp có sét đánh xuống, và những người sẽ bị sét đánh, nhưng bọn này không nhớ ra kịp nên không tìm nơi trốn khi bị dựng tóc mà còn chụp ảnh -> sắp bị sét đánh.
9/ Tự sự
Mái tóc của tôi thật đẹp, tôi lặng lẽ ngồi đây nhìn mọi người nhưng tôi không nói gì, tôi có thói quen nhuộm tóc cho hợp thời, hôm nay có thể tóc tôi vàng, nhưng một ngày nào đó bất chợt lại thấy tóc tôi nhuôm xanh, trông tôi thật gớm ghiếc, nhưng tôi đâu có giết người đàn ông đó bằng dây thừng, mà đáng đời hắn ta, hắn ta xỉ nhục tôi nhiều lần rồi.
Lời giải: Tôi chỉ đơn thuần là một cái cây, qua từng mùa cây thay lá, người đàn ông hay tiểu bậy vào cái cây, và một ngày nọ thì tự sát bằng cách treo cổ lên cái cây.
10/ Truy tìm hung thủ
Cảnh sát phát hiện xác một thai phụ đã có thai chừng tám tháng trôi trên một con sông bên thành phố. Các chi tiết nhận dạng như mặt, vân tay, quần áo, giấy tờ... đã bị hủy sạch sẽ
Cảnh sát phải làm gì để tìm ra hung thủ?
Suy luận: Đầu tiên xác định danh tính nạn nhân, xác định mối quan hệ xã hội của nạn nhân từ đó tìm ra hung thủ.
Vì trong quá trình điều tra có thể xuất hiện rất nhiều lối rẽ nên mình chỉ nếu ở xác định danh tính nạn nhân.
Vì chưa biết nạn nhân là ai nên tốt nhất vận dụng hết thảy mọi cách có thể.
+ Dựa vào khám nghiệm tử thi để biết thời gian tử vong, phác họa dáng hình của nạn nhân. Từ đó tính vận tốc chảy của dòng nước, khả năng gặp vật cản... để khoang vùng nơi nạn nhân bị vứt xác từ đó khoanh vùng nơi ở của nạn nhân.
+ Có thể tìm xem ai mất tích trong khoảng thời gian đó, ai là thai phụ?
+ Tuy hơi khó nếu xác nạn nhân đã phân hủy nhiều nhưng nếu xác còn mới có thể dựa vào một số đặc điểm trên cơ thể đế phán đoán chức nghiệp, giai tầng (người lao động tay chân, công nhân viên chức, môi trường làm việc, tuổi...)
Còn chuyện xét nghiệm ADN thường chỉ sử dụng khi số lượng khoanh vùng nhỏ. Với một người hoàn toàn chưa biết danh tính thế này thì chuyện này rất khó. Bởi vì không có kho ADN của cả nước (dấu vân tay thì cũng chỉ lưu của người từng có tiền án tiền sự), mà dù có thì để tìm của một người trong số vô vàn thế cũng cần thời gian rất lâu nên không thể phụ thuộc hoàn toàn vào ADN để xác định danh tính nạn nhân. Chỉ sử dụng khi cần xác định chính xác xem nạn nhân có phải người một người này không.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Com