Chào các bạn! Truyen4U chính thức đã quay trở lại rồi đây!^^. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền Truyen4U.Com này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 5

"Này, cảm ơn!"

Được bạn nhỏ nói một câu cảm ơn mà trong lòng Trương Cực vui như trảy hội, ánh mắt tràn ngập ý cười.

Ăn uống no nê, xong xuôi cũng đã hơn 7 giờ, cả căn phòng im lặng, không ai nói với ai câu nào. Bỗng tiếng chuông điện thoại reo lên, là của Trương Cực. Hắn vội bắt máy rồi chạy ra ngoài ban công. 

"Alo!" Tiếng nói phát ra từ đầu giây bên kia sau khi Trương Cực bắt máy mấy giây.

"Con đây, có việc gì không mẹ?" Vừa nhìn sân trường lúc về đêm, hắn vừa trả lời.

"Tiểu Cực à, con còn nhớ con bé Mạn Nhu ngày xưa hay sang nhà chúng ta chứ?"

Như là rơi vào kí ức sâu xa, một hồi sau Trương Cực mới trả lời.

"Nhớ ạ, thì sao mẹ?"

"Mẹ muốn bảo là con bé ngày mai sẽ chuyển đến trường con, lại còn học cùng lớp với con đấy. Dì Mẫn mẹ con bé nghe nói con là học bá ở trường nên nhờ con chỉ bảo con bé đấy, nhớ làm cho tốt."

Trương Cực chỉ vâng một tiếng, hai bên hỏi thăm qua lại vài câu sau đó tắt máy.

[...]

Hôm sau quả nhiên thầy giáo thông báo có học sinh mới chuyển đến, Trương Cực có vẻ biết trước nên không có gì ngạc nhiên.

Mạn Nhu mặc đồng phục trên người, mái tóc dài đen láy xoã xuống ngang lưng, nở một nụ cười nhìn cả lớp. 

"Xin chào mọi người, mình tên là Mạn Nhu, rất mong mọi người giúp đỡ!" 

Có vài người đáp lại lời chào của Mạn Nhu. Đến lúc giáo viên xếp chỗ ngồi, cô ta không biết vô tình hay cố ý mà nhìn xuống chỗ của Trương Cực và Tả Hàng.

"Cô à, em muốn ngồi cạnh cậu ấy." Vừa nói Mạn Nhu vừa chỉ vào Trương Cực.

"Em muốn ngồi cạnh Trương Cực sao?"

"Vâng!" Mạn Nhu rất tự nhiên mà đáp lại.

"Em không đồng ý." Hắn nhìn giáo viên, nói một cách nghiêm túc.

"Trương Cực à, không phải mẹ cậu bảo là cậu đã đồng ý giúp đỡ tớ rồi sao?" Cô ta trưng ra vẻ mặt đáng thương nhìn Trương Cực.

Bị nhắc tới chuyện này, hắn có chút nhăn mặt, liền nhớ ra bên cạnh còn có người có thể giúp hắn.

"Thì ra là quen nhau à?"

"Cô ấy và Trương học bá có quan hệ gì thế?"

Học sinh bên dưới xì xào bàn tán.

Cô giáo bỗng lên tiếng.

"Ý em là em muốn ngồi cạnh người có thể kèm cặp, giúp đỡ và chỉ bảo cho em những thứ em không biết sao?"

"Dạ!"Mạn Nhu mỉm cười.

"Vậy thì bê ghế lên ngồi cạnh bàn giáo viên, thầy cô cái gì cũng biết hết đấy!"

Mạn - muốn học hỏi - Nhu: ...........

"Nhưng em muốn ngồi cạnh Trương Cực." Cô ta vẫn quả quyết chỉ vào hắn.

"Vậy cô hỏi cậu ấy xem." Trương Cực vừa nói vừa chỉ vào Tả Hàng đang ngủ.

Hắn lén xé một mẩu giấy, viết vào đấy vài dòng chữ rồi thả vào ngăn bàn cạnh chỗ của Tả Hàng.

Nghe Trương Cực nói vậy, Mạn Nhu liền chạy đến chỗ Tả Hàng, lay lay cánh tay cậu.

"Cậu ơi, cậu có thể đổi chỗ cho mình được không?" 

Tả Hàng ngước lên nhìn xem con nhỏ nào có giọng nói như vịt trời phá đám giấc ngủ của mình, chưa kịp làm gì đã thấy có người kéo vạt áo, còn cầm tay mình để vào ngăn bàn. Cậu quay sang hết nhìn Trương Cực lại nhìn đến con nhỏ bên cạnh, tay trong ngăn bàn sờ được tờ giấy, thấy Trương Cực ra hiệu đọc tờ giấy, Tả Hàng cúi xuống giả vờ buộc dây giày để đọc.

Nội dung tờ giấy:

"Tả Hàng, mau mau giúp tôi thoát khỏi cô ta đi, ngàn vạn lần đừng để cô ta ngồi cạnh tôi! Sẽ trả cậu một bữa ăn."

Nhìn thấy sẽ được ăn, Tả Hàng nhếch môi, sau đó trở lại vẻ mặt lạnh như băng nhìn Mạn Nhu.

Tất cả mọi người, bao gồm cả Trương Cực đều chăm chú nhìn hai người.

"Cậu muốn đổi chỗ với tôi?" Đút tay vào túi quần, cậu nhíu mày nhìn Mạn Nhu.

Mạn Nhu máy móc gật đầu một cái, tay nắm chặt vạt áo vì ánh mắt của cậu.

"Vậy thì sau đây rửa sạch tai mà lắng nghe lời tôi nói. Nhìn thấy gì không?" Tả Hàng vừa nói vừa chỉ ra ngoài cửa sổ.

Mạn Nhu không hiểu ý của Tả Hàng, khẽ nhíu mày.

"Ý cậu là sao?"

"Thấy mặt trời không? Nằm mơ giữa ban ngày hả? Tôi sẽ ngồi đây và không đi đâu hết, nhớ kĩ."

Sau khi dừng một hơi, Tả Hàng tiếp tục nói.

"Còn nữa, bộ rảnh háng hay gì mà làm phiền tôi ngủ thế? Hửm?"

Mạn Nhu từ bé đã được bố mẹ cưng chiều, không phải để tổn thương gì, cũng chưa bị bố mẹ trách mắng bao giờ vậy mà hôm nay ở đây bị Tả Hàng nói trước mặt nhiều người như vậy làm cô ta không biết giấu mặt vào đâu, chỉ tay vào mặt cậu.

"Cậu..!"

"Cậu cậu cái con mẹ mày! Tin tao bẻ gãy tay mày không?"

"Thôi được rồi các em đừng làm loạn nữa, mau dừng lại. Còn Mạn Nhu, tạm thời em cứ ngồi ở bàn cuối lớp kia đi." Cô giáo nãy giờ chứng kiến sự việc đành phải ra tay dẹp loạn. Mạn Nhu hậm hực cầm cặp về chỗ, Tả Hàng ngồi xuống quay sang nhìn Trương Cực chằm chằm.

"Sao vậy?" Trương Cực nhún vai, khó hiểu nhìn cậu.

Tả Hàng không nói gì, chỉ im lặng, lấy từ trong cặp ra cái hộp mua hôm qua.

"Để tiền vào vào đây." Vừa nói tay cậu vừa chỉ vào cái hộp cùng với vạch kẻ giữa bàn.

Như hiểu ra gì đó, hắn đáp một tiếng rồi gật đầu.

Chưa được bao lâu sau khi tiết học diễn ra, cậu đã không chịu được mà nằm ngủ gục trên bàn. 

Giờ nghỉ giải lao như thường lệ, Chu Chí Hâm lại ra gọi Tả Hàng tỉnh dậy nhưng lần này Chu Chí Hâm không rủ cậu đi đâu mà lại kéo ghế ngồi xuống cạnh Tả Hàng. Nghe tiếng động khiến cậu ngước lên nhìn, đập vào mắt là hình ảnh Chu Chí Hâm ngồi đối diện, cười tươi như hoa giơ ngón cái với mình.

"Gì thế?"

"Hàng ca, cậu thật tuyệt cmn vời rồi!!! Nghe cậu chửi con nhỏ mới đến mà tôi thấy đã hả dạ ghê." Chu Chí Hâm luôn mồm bên cạnh Tả Hàng.

"Ừ." Tay cậu lục điện thoại trong ngăn bàn, mò mẫm một lúc mới tìm ra. 

Tả Hàng mở diễn đàn của trường ra, có một bài đăng mới nhất mà cũng hot nhất trên diễn đàn.

Diễn đàn trường Triết Ninh.

[Hôm nay lớp tôi có học sinh mới, cô ấy một hai cứ đòi ngồi cạnh Trương Cực, đến nỗi còn làm phiền Tả Hàng bên cạnh ngủ! Mọi người có đoán được kết cục của cô gái ấy không nhỉ?]

Lầu 1: Thôi khỏi nói cũng biết kết cục rồi ha! Mỉm-cười.jpg

Lầu 2: Tôi học chung lớp với hai người họ, thấy hình như bạn học sinh mới kia với Trương học bá có gian tình nha!!! Ánh-mắt-tối-sầm.jpg

Lầu 3: Lầu 2 có ý gì thế? Kể mau điiiii. Chờ-đợi-gặm-dưa.jpg

Lầu 4: Bạn nữ học sinh mới kia đòi ngồi cạnh Trương Cực, nhưng Trương Cực không đồng ý cô ấy lại bảo rằng mẹ của Trương Cực đã bảo Trương Cực giúp cô ấy. Rất có gian tình đúng không!!?

Lầu 5: Nghe nói học tra giúp Trương học bá đuổi cô học sinh mới kia đi.

Lầu 6: Gặm-dưa-nhồm-nhoàm.jpg

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Com