Chương 40: Sự thật luôn đau
Tại lều Section E, khu cắm trại – gần nửa đêm
Tiếng gió lùa qua những tán cây, mang theo hơi lạnh thấm vào từng tấm bạt lều.
Trong một góc lều, Jay Jay ngồi co người, ánh mắt đờ đẫn nhìn vào khoảng trống.
Khuôn mặt cô vẫn còn vương những giọt nước mắt chưa khô hẳn, và hơi thở thì gấp gáp như người đang cố ngăn tiếng khóc.
Tấm bạt lều lay nhẹ.
Keifer cúi đầu bước vào, trong tay cầm theo áo khoác dày.
Không cần nói gì, cậu nhẹ nhàng khoác lên vai Jay rồi ngồi xuống cạnh cô.
Trong khoảnh khắc ấy, cậu đã giúp Jay thoát khỏi bóng đen tiêu cực.
Có lẽ... cô cũng hiểu - người trước mắt cô đây, thực sự là người tốt. Không giống với lời đồn đoán của họ - cậu là một kẻ tệ bạc!
(Chi tiết chap 181-182)
Một bóng hình vụt qua trước lều. Yuri?
Trước khi định hình được chuyện gì đang xảy ra, Jay tức tốc kéo Keifer bám theo người đó.
"Cậu đang làm gì vậy?" - Giọng nói của nhà vua vang lên phía sau.
Keifer đang đứng đó, ở một vị trí quá dễ bị phát hiện. Còn Jay thì đang lẩn trốn như một ninja chính hiệu.
"Đừng đứng đó. Lỡ có ai thấy thì sao?"
Ngụy trang đi, ông bạn!
"Jay... Bây giờ là nửa đêm rồi. Mọi người đều đang ngủ mà."
Đúng rồi. Ai lại đi lang thang vào giờ này chứ - ngoại trừ lũ này.
"Kia rồi, Yuri!" Jay thì thầm, định bám theo ngay, nhưng Keifer lập tức giữ Jay lại.
"Sao vậy?"
"Cậu ta còn quá gần. Phải đợi cậu ấy đi xa hơn đã."
Yuri đi về phía sau dãy hành lang, và mình chỉ có thể nghĩ đến một nơi duy nhất mà cậu ta có thể đến vào giờ này - khu vực hồ cá. Ở đó có một cây cầu dẫn ra chòi nghỉ giữa hồ.
Và quả nhiên, khi vừa đến gần, đã thấy Yuri đứng đó... cùng với Ella.
"Cậu cần gì?" Yuri phá vỡ sự im lặng.
"...Aries có biết chuyện này không?"
Ella lắc đầu. "Mình chỉ... thật sự muốn nói chuyện với cậu."
"Để làm gì chứ?!"
"Yuri cần phải biết sự thật." - Ella (Chương 174)
Rốt cuộc "sự thật" đó là gì? Chuyện này có liên quan đến điều gì chứ?
"Chuyện gì chứ? Chẳng lẽ cậu không thể đợi đến khi quay lại trường rồi nói sao?" Yuri hỏi, giọng đầy khó chịu. Cậu ấy chỉnh lại cặp kính trên sống mũi.
"Yuri!" - Ella gần như hét lên.
"...Hãy nghe mình đi. Cậu nhất định phải biết chuyện này!"
Yuri không nói gì, chỉ lặng lẽ chờ đợi. Ella cúi đầu, mân mê ngón tay, rõ ràng đang rất bối rối.
"Cậu... đã thực sự yêu Jay-jay rồi sao?" Ella hỏi.
Yuri thở dài, cố gắng kiềm chế cơn giận. Cậu ấy khẽ cười nhạt. Vốn tâm trạng đã bứt rứt từ khi nói chuyện với Mia rồi. Giờ lại bị làm phiền.
"Cậu hẹn gặp mình chỉ để hỏi chuyện này sao?"
"Làm ơn, hãy trả lời đi." - Ella khẩn thiết.
"Phải, mình yêu cậu ấy!" Yuri dõng dạc đáp.
"Nếu cậu không còn gì để nói nữa, mình đi đây."
Yuri nói, định rời đi.
"Yuri!" Ella lại gọi, nước mắt cũng theo đó mà lăn dài.
"...Mình xin lỗi."
Yuri khựng lại nhưng không quay đầu.
"Mình đã nói dối... Không! Chúng mình đã nói dối cậu." Ella nghẹn ngào. Yuri từ từ quay lại.
"C-cậu đang nói gì vậy?"
"Mẹ của cậu đã gặp mình. Bà ấy bảo mình rời xa cậu.
Bà ấy nói sẽ không bao giờ chấp nhận chuyện của chúng ta." Ella vừa khóc vừa nói.
"M-mình không hiểu." Yuri lắp bắp.
"Bà ấy bảo rằng mình không xứng với cậu. Bà ấy nói nếu mình không chia tay cậu, thì gia đình mình sẽ không bao giờ được phép đặt chân đến Hàn Quốc nữa. Mình đã sợ... Mình thật sự sợ hãi, Yuri."
"Mình không hiểu! Đi thẳng vào vấn đề đi, Ella!" Yuri giận dữ.
"Người mình thật sự yêu là cậu, chứ không phải Keifer!"
Sh*t! Vậy thứ mà Mia đã ám chỉ... Là chuyện này?
Bầu không khí trở lên ngạt thở. Không ai nói gì. Ella vẫn khóc, còn Yuri thì sững sờ, không nói nên lời.
Vậy ra... đây là sự thật sao? Không thể tin nổi. Mọi chuyện đang trở nên quá rối ren.
"T-ại sao?" Yuri nghẹn ngào. "Tại sao bây giờ cậu mới nói? Tại sao không phải là trước kia?"
"Yuri..."- Ella gọi tên cậu ấy.
"Usotsuki!" Yuri hét lên. "Usotsuki!"
(A/N: Usotsuki = Kẻ dối trá)
Jay thì thầm với Keifer: "Mình không hiểu cậu ấy vừa nói gì. Mia đâu rồi nhỉ? Mình cần phiên dịch viên."
Ngay cả Ella cũng trông hoang mang. Yuri vò rối tóc, đi vòng vòng như thể đang cố trấn tĩnh bản thân. Cậu ấy tháo kính ra, ôm lấy thái dương.
"M-mình không hiểu... Yuri."
Yuri tiến đến trước mặt Ella, chỉ thằng vào cô ấy. "Urusai!" (Im đi)
"Mình không hiểu!" Ella hét lên.
Yuri hít sâu, cố gắng giữ bình tĩnh. Cậu ấy đưa tay lên che mặt vài lần.
"Tại sao bây giờ? Sao cậu không nói từ trước?"
Ella lau nước mắt.
"Vì mình đã sợ hãi... Cậu biết mà, gia đình mình không khá giả gì. Nếu ba mình không thể về Hàn Quốc, thì chúng mình sẽ không còn gì cả."
"Vậy nên cậu chọn làm tổn thương mình?" Yuri cười cay đắng. "...Cậu nghĩ mình sẽ tin cậu sao?"
"Đó là sự thật... Keifer cũng biết chuyện này. Mẹ cậu đã nói chuyện với cậu ấy... Và tớ cũng đã nói với cậu ấy vào cái ngày cậu ấy đánh cậu."
Jay lập tức quay sang nhìn Keifer.
"Cậu biết sao?"
"Tớ không muốn nói về chuyện đó." Cậu ấy đáp nhanh, rồi thở dài.
"Trả lời tớ đi! Tại sao bây giờ cậu mới nói ra chuyện này?!" Yuri giận dữ hỏi.
"Vì... vì tớ không thể giấu nó thêm được nữa. Tớ đã hy vọng suốt bao năm qua rằng cậu sẽ nói chuyện với tớ lại, tớ đã đợi cậu." Ella lau nước mắt. "Tớ rời khỏi lớp
E để có thể tự do hơn, để tìm cách nói chuyện với cậu.
Nhưng cậu lại tránh xa tớ."
"Vì tớ không còn lý do gì để đến gần cậu nữa! Cậu đã ở bên Keifer rồi! Cậu là bạn gái của bạn tớ!" Yuri hít một hơi sâu, giọng cậu ấy khàn đặc. "...Cậu có biết nó đau đến thế nào không? Cậu có biết bao nhiêu lần tớ ước mình là Keifer không? Tớ đã suýt tự giết bản thân trong Kingsground."
Nước mắt Yuri rơi xuống. Nặng trĩu... từng giọt.
Cậu ấy đã kìm nén tất cả những uất ức này bấy lâu nay.
"... Đau lắm." Yuri đặt tay lên ngực.
"...Tớ đã thay đổi. Đã trở thành một con người khác, chỉ để mong cậu sẽ chọn tớ. Nhưng cuối cùng thì sao... Người cậu thích lại là Aries!"
"Tớ xin lỗi, Yuri."
"Xin lỗi?" Cậu ấy bật cười cay đắng. "
"...Xin lỗi của cậu có thay đổi được gì không?"
Ella cố bước lại gần, nhưng Yuri lập tức lùi ra sau.
"Yuri... Làm ơn..."
"Tại sao? Ella, TẠI SAO?!" Yuri hét lên, nước mắt lại tiếp tục rơi. "...Tại sao cậu không hề đấu tranh vì tớ?"
Ngay lúc đó, khi Ella định tiến tới ôm lấy Yuri, mắt cậu ấy mở lớn.
"ELLA DIANNE!"
Tiếng hét vang dội của Aries xé toạc bầu không khí.
"Cái quái gì đây?!" Aries gẵn giọng. Mọi ánh mắt lập tức đổ dồn về phía cậu ấy. "Ella, chuyện này là sao?!"
Sự hoảng loạn hiện rõ trên gương mặt Ella. "A-Aries...T-tớ chỉ..."
"Giải thích đi, NGAY BÂY GIỜ!"
"Aries... Tớ... tớ chỉ nói với cậu ấy sự thật thôi." Ella nghẹn ngào, nước mắt lại trào ra.
"Để làm gì?" Aries nhìn lướt qua Yuri trước khi quay lại nhìn Ella. "...Cậu vẫn còn tình cảm với cậu ta sao?"
Ella im lặng.
"TRẢ LỜI TỚ!" Aries hét lên, giọng đầy giận dữ.
"K-không... Không phải như vậy!" Ella vội nói, cố gắng nắm lấy tay Aries, nhưng cậu ấy lập tức hất ra. "Làm ơn, Aries..."
Aries lắc đầu, quay mặt đi chỗ khác. Cậu ấy có cùng biểu cảm mà Yuri vừa có lúc nãy. Bồn chồn, bứt rứt, vò rối tóc đầy bất lực.
"Cậu đã cầu xin tớ. Cậu nói tớ hãy cứu cậu khỏi Keifer vì cậu không muốn đi vào vết xe đổ của Freya... Tớ đã làm theo những gì cậu muốn để cậu có thể hạnh phúc."
Giọng Aries bỗng chốc nghẹn lại, rồi cậu ấy bật khóc.
Nhìn thấy Aries như thế này còn khiến mình đau lòng hơn cả khi thấy Yuri và Keifer khóc.
"...Đổi lại, chúng ta đã thỏa thuận rằng cậu sẽ tránh xa những người ở Section E! Cậu sẽ quên đi Keifer và, quan trọng nhất là, quên đi tình cảm của cậu dành cho
Yuri!" Aries hít sâu một hơi, rồi gằn giọng. "...Thế này là sao hả?!"
Ella ngồi sụp xuống, nước mắt rơi lã chã. Cô ấy không thể trả lời, thậm chí còn khó thở vì khóc quá nhiều.
Ánh mắt Aries chuyển sang Yuri, không chút do dự mà tung ngay một cú đấm.
Yuri ngã xuống, Aries chuẩn bị giáng thêm một cú nữa thì Jay liền chắn ngang.
"Dừng lại đi!" Jay hét lên.
"Tránh ra!" Aries gầm lên, cố gắng gạt Jay ra để lao vào đánh tiếp. "Jay-jay, tránh ra!"
Aries đẩy mạnh Jay, suýt nữa thì ngã sấp mặt xuống đất.
"Keifer! Mau ngăn họ lại!" Jay ra lệnh.
Cậu ấy vẫn đứng yên không động đậy.
Tưởng là cậu ấy sẽ giúp can ngăn, nhưng thay vào đó,
Keifer bất ngờ lao tới, tung một cú đấm thẳng vào mặt
Aries.
Aries ngã gục xuống, gần như bất tỉnh.
"Aries" Ella hét lên, chạy đến bên Aries.
Lúc này, Keifer và Yuri đã đứng đối diện nhau, nhìn nhau bằng ánh mắt sắc bén, như thể có thể lao vào nhau bất cứ lúc nào.
"Cậu đã biết tất cả... nhưng lại không nói với tớ." Yuri cất giọng trầm thấp.
"Vậy thì sao? Tại sao tớ phải nói cho cậu biết?"
Giọng Keifer mang theo chút chế giễu, cứ như đang cố tình khiêu khích vậy.
"Mẹ tớ đã nói gì với cậu?"
"Bà ấy bảo tớ hãy kéo Ella ra xa khỏi cậu. Chỉ có vậy thôi."
Yuri ngẩng đầu lên, hít một hơi thật sâu. Cậu ấy nhắm mắt lại, cắn chặt môi.
"CHẾT TIỆT!!!" Cậu ấy hét lớn, sau đó nhanh chóng bỏ đi.
Hoá ra... cậu mới là kẻ chả hay biết gì cả!
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Com