Chapter 45: Đường hầm
Chapter 45: Đường hầm
Nhân Mã và Kim Ngưu trốn vào rừng. Hai cô gái lủi thủi đi trên con đường mòn. Khu rừng này ban đêm quả thật rất đáng sợ. Đêm nay, trăng đặc biệt sáng, ánh sáng bạc tỏa từng luồng sáng lạnh lẽo. Trăng dù sáng vẫn không hề xuyên được qua lớp lớp tán cây nên khu rừng chìm trong bóng đêm dày đặt. Ngọn đèn pin trong tay Nhân Mã hầu như ko thể soi sáng được bao nhiêu. Gió thổi nhẹ từng cơn lạnh sống lưng. Đường đi gập ghềnh, Kim Ngưu đã bao lần suýt ngã. Càng vào sâu, mùi ẩm thấp kết hợp với mùi tanh tưởi của con gì đó chết xộc lên muốn nghẹt thở. Nhân Mã và Kim ngưu một tay cầm khăn tay bịt mũi một tay cầm đèn pin soi đường.
- Nhân Mã... cậu có chắc đi đúng đường không? - Kim Ngưu giọng run run.
- Đúng mà! Yên tâm đi! - Nhân Mã nói, tay vẫn cầm đèn soi đường. - Tớ không đi đường thẳng nên hơi xa chút.
Loạt xoạt...
- Nè! Cậu có nghe tiếng gì không?
Theo lời Kim Ngưu, Nhân Mã dừng lại, lắng tay nghe.
- Có tiếng gì đâu?
- Có! Tớ mới nghe tiếng gì đó! Im lặng nào...
Loạt xoạt
- Đó! - Kim Ngưu hoảng hốt - Có khi nào là rắn không?
- Tầm bậy! Tớ có nghe gì đâu? Đi tiếp đi!
- Nhưng rõ ràng...
- Haizzz... Không có gì đâu! Cậu nghe nhầm tiếng gió thôi!
Bỗng Nhân Mã gấp gáp gọi:
- Kim Ngưu! Qua đây xem nè!
Kim Ngưu chạy đến, rọi đèn pin vào chỗ Nhân Mã chỉ. Vài cọc gỗ vươn vãi. Nhân Mã suy luận:
- Đã có người cắm trại hoặc sinh hoạt ở đây. Mấy cái cọc này chắc dùng cho trại. Họ vừa rời khỏi...
Nhân mã cầm đèn pin rọi xung quanh. Không ai cả! Toàn rừng cây.
- Nếu thực sự có người ở đây chẳng phải chúng ta đang nguy hiểm sao?
- Không hẳn. Chỗ này cách khu biệt thự khá xa cũng khá khuất. Người cắm trại ở đây chắc chắn không muốn để người khác biết mình ở đây. Có khả năng họ muốn theo dõi ngôi biệt thự.
- Tớ thắc mắc sao cậu rành đường vậy?
- Điện thoại của Sư Tử có một app dò địa hình rất hay. Chỉ cần bật GPS, kết nối với vệ tinh, xác định vị trí hiện tại là cậu sẽ có một bản đồ địa hình chi tiết. Tớ đã bảo cậu ấy sao cho tớ.
- Tuyệt! - Kim Ngưu reo lên.
- Đi tiếp thôi!
Nói rồi Nhân Mã bước lên phía trước. Kim Ngưu thấy vậy định chạy theo thì bất chợt cảm nhận điều kì lạ phía sau. Vừa định quay lại thì một bàn tay vươn ra chụp lấy cô. Kim Ngưu trợn mắt giật mình, định vùng ra nhưng thuốc mê trong chiếc khăn chụp ở mũi cô khiến cô không còn sức lực chỉ còn biết giương đôi mắt đang dần chìm vào bóng tối nhìn theo Nhân Mã đã đi trước...
Bạch Dương tỉnh dậy nửa đêm. Định uống nước thì phát hiện ba người bạn của mình, Bảo Bình, Nhân Mã, Kim Ngưu đã biến đâu mất. Cô hớt hải chạy ra khỏi phòng kiểm tra. Không thấy! Định trở vào loan báo với mọi người thì thấy Ma Kết một mình đi lại bên dưới cầu thang. Bạch Dương vội chạy theo.
- Ma Kết!
Ma Kết không quay người lại, anh tiếp tục tiến thẳng vào phòng ăn.
- Cậu định xuống bếp tìm đồ ăn? Đói lắm à?
- Nhiều chuyện! Đi lên đi!
Ma Kết đến chỗ cái tủ gỗ dựa vào tường trong phòng bếp, loay hoay tìm cách mở.
- Cậu làm gì vậy?
Ma Kết mở chiếc tủ, cửa hơi khở nên anh giật mạnh một cái. Bạch Dương vội chạy đến:
- Trong này làm gì có đồ ăn mà mở? Phá hư tủ của người ta kìa!
- Ăn ăn cái đầu cậu! Nhìn vào trong kìa.
Bạch Dương nhìn vào chiếc tủ vừa mở. Ma Kết rọi đèn vào. Cô ngỡ ngàng khi nhìn thấy bên trong là một đường hầm hướng xuống lòng đất!
- Sao ở đây lại có con đường này? Mà sao cậu biết vậy?
- Suy luận của Bảo Bình. Cậu ấy nói những vết nứt trên tường của phòng Đại Hùng nằm ở góc khuất trong tủ. Bức tường bị nứt ở phòng đó chung vách với phòng bà Risa. Theo lời Song Tử thì nó cũng được đặt cái tủ ở đó trong khi phòng chúng ta không có tủ. Nên cậu ta mới nghĩ đến giả thuyết: phòng 05 thông với 06. Cậu ấy còn nói có thể còn có nhiều phòng khác kết nối với nhau nữa. Cậu ấy nghi chiếc tủ này chứa bí mật gì đó rồi. Chiếc tủ này bị mở khóa, hình như cậu ta đi trước chúng ta một bước rồi.
Ma Kết nói rồi cầm đèn pin bước vào trong. Bạch Dương vội bước theo không quên đóng cửa lại.
- Vậy là đã biết tung tích Bảo Bình - Bạch Dương thở phào - cậu ta tính một mình phá án à? Keo kiệt. Giờ chỉ còn Nhân Mã Kim Ngưu.
- Nhân Mã, Kim Ngưu mất tích rồi? - Ma Kết ngạc nhiên.
- Ừ... Thôi chết!!! Mãi lo chú ý việc của cậu tớ quên báo cho mọi người rồi! Mau đưa tớ quay lại đi!
- Điên à? Đã đi được một đoạn rồi... Điện thoại chi?
- Ừ há! - Bạch Dương lục tìm điện thoại rồi quay qua Ma Kết mếu máo - vội quá nên quên rồi...
- -_- Nè!
Bạch Dương đón lấy điện thoại Ma Kết gọi Nhân Mã.
- Alo! Nhân Mã! Cậu đang ở đâu? - Bạch Dương mừng rỡ khi đầu dây bên kia bắt máy.
- Tớ đang ở... ng... biệt thự...
Sóng điện thoại khá yếu nên đường truyền không rõ ràng. Bạch Dương nói tiếp:
- Cậu và Kim Ngưu làm gì ở đó? Mau quay lại đi!
- Kim Ngưu hình như về trước rồi... xoẹt... tớ ...át... hiện ra những ...hứ này tuyệt lắ...
Nhân Mã cầm đèn pin soi bức tường trước mặt rồi lại soi lên sàn nhà, đồ đạc.
- Cái gì? Tớ nghe không rõ! - Bạch Dương nói.
Mải lo nghe điện thoại và chú ý những thứ kia, Nhân Mã không hề hay biết rằng có một bóng đen sau lưng mình. Đến khi cô quay người, bóng người đã ở rất gần. Cô trợn mắt hốt hoảng thụt lùi về sau thì đụng phải bóng người nữa...
- Hai người chẳng phải đã...
Cạch!
Tiếng điện thoại rơi sau khi Bạch Dương nghe những từ cuối cùng trong điện thoại.
- Nhân Mã? Chuyện gì vậy? - Bạch Dương hoảng hốt. Ma Kết cũng giật mình không kém, giật lấy điện thoại, gọi. - Lên tiếng đi! Nhân Mã!!!
Tút
Đáp lại họ là tiếng gác máy khô khốc!
- Có người ở đó! Nhân Mã gặp nguy hiểm rồi! - Ma Kết nói với Bạch Dương.
Bạch Dương toát mồ hôi.
- Vậy không phải Bảo Bình cũng...
Ma Kết nhìn Bạch Dương rồi gọi cho Bảo Bình.
Sau một tràn tút tút thì có người bắt máy. Ma Kết mừng ra mặt, hỏi gấp:
- Bảo Bình! Bà không sao chứ? An toàn không?
- Tớ là Sư Tử đây! Bảo Bình, Kim Ngưu, Nhân Mã và Bạch Dương biến mất rồi!
- Kim Ngưu chưa về sao? Nhân Mã và Kim Ngưu đã đến chỗ căn biệt thự. Nhân Mã nói cậu ấy về trước rồi. Bạch Dương ở cùng tớ! Lúc nãy bọn tớ gọi cho Nhân Mã. Hình như cậu ấy gặp chuyện rồi.
- Cái gì? Vậy cậu và Bạch Dương đang ở đâu?
- Bảo Bình tìm ra một đường hầm trong khách sạn. Có vẻ cậu ta đã đi theo đường hầm đó đến biệt thự rồi! Bọn tớ đang ở trong đường hầm đó! Tớ sợ Bảo Bình cũng gặp chuyện luôn rồi nên bây giờ sẽ đến đó! Có khả năng Song Ngư bị bắt theo lối này.
- Khoan đã! Đi như vậy rất liều lĩnh! Cho tớ biết lối vào của đường hầm, tớ sẽ đến giúp các cậu!
- Không! Nghe tớ nói! Cậu chỉ huy mọi người lo tìm kiếm Kim Ngưu đi! Cậu ấy vẫn chưa quay lại. Có thể bị lạc trong rừng rồi. Cậu biết đó! Trong rừng ban đêm rất nguy hiểm. Việc ở đây để tớ lo.
Nói rồi anh cúp máy chạy đi. Bạch Dương lao theo.
- Dương! Trở về đi! - Kêt vừa chạy vừa nói.
- Đừng xem thường tớ! Tớ cũng sẽ đi!
- Nguy hiểm lắm!
- Ai quan tâm chứ! Người nào dám động các cậu tớ sẽ đấm vỡ mặt hắn!
Ma Kết đành để Bạch Dương đi cùng.
End chap 45
/>RomeO<\
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Com