Chào các bạn! Truyen4U chính thức đã quay trở lại rồi đây!^^. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền Truyen4U.Com này nhé! Mãi yêu... ♥

67

Lâm Hình Tố hai ngày nay không được gặp đại thúc, nhớ muốn chết rồi. Thấy tiếng đại thúc lại gần, lập tức mở mắt ra. Kéo một cái, đại thúc loạng choà loạng choạng ngã vào cái ôm của hắn. Đại thúc đã quen với thói quen ôm ấp của bọn họ. Mở mắt ra vừa thấy đó là Lâm Hình Tố, lại nhắm mắt lại. Miệng không rõ nói : "Cậu trở về rồi."

"Trả lời tôi, Thiên, có nhớ tôi không hả!" Xoa xoa cái mặt đại thúc, nỗ lực để y tỉnh táo chút.

"Nhớ. Gọi điện cho cậu nhưng mà người khác tiếp điện thoại, hắn bảo cậu rất bận." Đại thúc lấy lòng nói với hắn. Đem đầu chôn trong lồng ngực của hắn ngủ tiếp. Ngày hôm nay buồn ngủ quá.

"Xin lỗi! Sau này sẽ không có chuyện đó nữa." Nghe được đại thúc đã gọi điện thoại cho mình, trong lòng vô cùng đắc ý. Ngày hôm qua điện thoại không nằm trên tay mình, không có nhận được. Thật đáng tiếc.

"Không có chuyện gì."

Liễu Vĩnh nhạc nhìn bọn họ thân mật như vậy. Rất là đố kị. Cầm bát đựng thức ăn ngon đưa đến trước mặt đại thúc, đưa tới trước mũi y.

"Thiên, anh ngửi xem, những món này đều là món yêu thích của anh! Tỉnh lại đi, một lúc nữa là đến giờ đi làm. Bằng không bị muộn đó ."

Con mắt hí của đại thúc lúc này mới hé một cái khe. Mũi như cún nhỏ ngửi ngửi. Thơm quá! Nhưng mà quá khó khăn! Không muốn mở mắt .

"Mệt mỏi. Ngày hôm nay là thứ mấy rồi hả?"

"Thứ tư ."

"Ngày hôm nay tôi được nghỉ, không phải đi. Lát tỉnh ngủ tôi mới ăn. Giữ lại cho tôi! Buồn ngủ quá!"

Liễu Vĩnh Nhạc nghe xong, quá tốt rồi. Ngày hôm nay có thể đem đại thúc ra ngoài chơi rồi.                      

"Tốt lắm, hôm nay Thiên sẽ cùng tôi ra ngoài chơi."

"Đi nơi nào ?"

"Cậu muốn theo!"

"Tiểu Tuyết đi không?"

"Một lát sẽ hỏi cô ấy." Mới sẽ không hỏi cô ta.

Hà Kỳ liếc Liễu Vĩnh Nhạc một cái nói, "Đem đại thúc coi kỹ. Cẩn thận đừng lạc."

" Đã biết."

"Tôi phải đi bệnh viện. Có một cuộc giải phẫu tôi muốn tự mình làm. Không thể giúp cậu."

Khẩu khí vô cùng tiếc hận. Liễu Vĩnh Nhạc nghe vào trong tai lại như là điều tự nhiên. Làm học sinh chính là tốt nhất, có nghỉ đông, nghỉ hè. Không như bọn họ bận rộn cả ngày!

"Các người làm việc đi! Tôi cùng Vĩnh Nhạc cùng đi chơi." Đại thúc nghe được ra ngoài chơi, liền có tinh thần, mở mắt ra nói.

Lâm Hình Tố vô cùng không thích đại thúc cùng Liễu Vĩnh Nhạc đơn độc cùng nhau đi chơi. Trong ba người thì Liễu Vĩnh Nhạc là người không có tiết tháo nhất. Nói không chừng lúc nào thú tính bộc phát, đem đại thúc ăn sạch. Nghĩ đến đây liền chau mày.

Diệp Tri Thu nhạy bén nhìn ra điểm này. Nguyên lai ba người này cũng không giống như bề ngoài hòa thuận sống chung. Xem ra, Liễu Vĩnh Nhạc cùng Hà Kỳ là một phe, cùng chống địch. Người đàn ông này một mình hăng hái chiến đấu. Nếu mình giúp hắn, có khả năng đạp đổ được bọn Hà Kỳ cùng Liễu Vĩnh Nhạc. Sau đó mình sẽ lại nghĩ cách giải quyết người này.

"Tôi và các người cùng đi." Diệp Tri Thu vừa nói vừa cho Lâm Hình Tố một ánh mắt ý tứ sâu xa. Người thông minh nói chuyện không dùng miệng nói cũng có thể rõ ràng. Lâm Hình Tố lập tức triển khai lông mày, đối với đại thúc nói: "Để Diệp Tri Thu đi cùng hai người. Thêm một người an toàn một ít."

"Không muốn." Liễu Vĩnh Nhạc bất mãn phản bác. Làm sao lại xuất hiện con kỳ đà cản mũi này ở đây.

"Đây không phải là do cậu quyết định. Diệp Tri Thu, Thiên giao cho cậu. Nhất định phải trông kỹ. Đây là mèo con tham ăn không thể để y ăn nhiều đồ ăn. Nhất định phải nhớ kỹ."
Lâm Hình Tố mặc kệ Liễu Vĩnh Nhạc kháng nghị. Ôm lấy đại thúc đặt vào trong lồng ngực Diệp tri Thu.

"Nhất định phải xem trọng y."

"Ừ."

"Tôi không phải là mèo con tham ăn!" Đại thúc bất mãn chu chu miệng. Không phải chỉ là lần trước ở chỗ Liễu Vĩnh Nhạc ăn nhiều một lần, sao hắn còn nhớ.

"Mà vì sao tôi phải đi cùng hăn ."

Đại thúc không sợ chết ở trong lòng Diệp Tri Thu  nói lời kháng nghị. Tôi nhớ rồi, ngày hôm qua hắn bắt nạt tôi.

Diệp Tri Thu nghe được câu này cả người hàn khí giảm xuống vài độ. Lạnh lùng nhìn đại thúc. Đại thúc sợ đến rụt cổ lại, không dám phản kháng nữa.

Lâm Hình Tố sờ sờ đầu đại thúc: "Không phải. Không phải. Có điều anh phải  đi cùng hắn, an toàn là trên hết."

Liễu Vĩnh Nhạc muốn tiến lên ngăn cản, Hà Kỳ kéo hắn lại nói: "Cậu không biết cách chăm sóc. Nếu xảy ra chuyện cũng không biết cách giải quyết. Có Diệp Tri Thu đi theo an toàn hơn. Hắn xuất thân từ trường quân đội, thân thủ nhất định  không tồi." Hắn nói ra vài câu thật tâm.

Có Hà Kỳ chống đỡ. Liễu Vĩnh Nhạc một người phản đối không được. Ảo não ngồi trở lại ghế. Vốn muốn cùng đại thúc tận hưởng thế giới riêng của hai người, cứ như vậy liền hủy. Hà Kỳ liếc Diệp Tri Thu ngồi phía sau một cái.

"Dẫn sói vào nhà à! Người này diễn thật tốt. Ngay cả tôi cũng không nhìn ra. Muốn cùng Dennis kết nhóm. Không việc gì, hai người các người cùng lên cũng không phải là đối thủ của tôi."

Ăn xong điểm tâm, Hà Kỳ đến công ty làm việc. Lâm Hình Tố đến bệnh viện tổng hợp. Liễu Vĩnh Nhạc cùng đại thúc đi tới làn du lịch mới mở ở Nhạc Ngật giải trí chơi. Bây giờ là trong kỳ nghỉ hè, trong làng du lịch nhất định vô cùng náo nhiệt. Lúc gần đi liền gọi cho Mạc Kỳ Doanh dặn cô ngăn cản Tiểu Tuyết đừng cho cô ta làm phiền họ. Ngoại trừ có Diệp Tri Thu, cái kẻ rảnh rỗi đi cản trở người khác ra thì tất cả coi như là vô cùng tốt đẹp.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Com