11 - Bồn cầu hình người + phòng học (cẩn thận khi tiến vào! ! )
Một ngày trôi qua rất nhanh, Tống Minh ở phòng sách giải quyết công việc, rửa mặt xong liền chuẩn bị nghỉ ngơi.
Đẩy cửa phòng thể hình ra, Chu Phàm đang cuộn mình dựa vào thành trong cũi chó, trên mặt không phân được là mồ hôi, nước mắt hay là nước bọt. Tống Minh cẩn thận quan sát biểu tình trên mặt Chu Phàm, trong thống khổ xen lẫn vui sướng.
Trên mặt Chu Phàm bị cài dây khóa mở miệng, vòng mang ở cổ sắp so ban ngày nhỏ hơn một vòng, dây xích được chỉnh dộ dài vừa vặn ở đỉnh cũi chó, khiến cậu hắn không thể không ngóc đầu lên, không có cách nào tiếp xúc với sàn cũi chó, cái này mang đến cho cậu cảm giác hơi ngạt thở cảm giác. Tay của cậu bị còng ngược vào nhau ở phía sau, chỉ có thể dựa vào cũi chó để gánh bớt một phần trọng lượng cơ thể. Trên đầu vú kẹp một đôi kẹp vú, phía dưới mặc đai trinh tiết, miệng dâm huyệt bị nhét giang tắc vào (là thứ nhét vào cúc hoa để chặn đường ra ấy), bên trong không biết đã đút vật gì vào, từ biểu tình trên mặt Chu Phàm xem ra tuyệt đối không đơn giản, dương vật phía trước bị đai trinh tiết không chút lưu tình nào khóa lại, hơi cương cũng chịu thống khổ cực lớn sau đó, dương vật nhỏ cũng có vẻ bất mãn.
Chu Phàm đã duy trì tư thế này 3 giờ, từ sau bữa tối cho tới bây giờ, cậu đã sắp đạt tới cực hạn. Cậu trong thoáng chốc nhìn thấy Tống Minh xuất hiện tại cửa, biết mình rốt cục cũng có thể được giải phóng, trong lòng cảm kích sắp tràn lan.
Tống Minh mở phần xích cổ cùng còng tay ra, mở cũi chó kéo vòng cổ mang Chu Phàm từ trong lồng lôi ra.
Hắn búng dương vật mềm nhũn của Chu Phàm, lập tức nghe được tiếng Chu Phàm gào đau đớn, dương vật mềm nhũn lại bắt đầu cương sau đó lại lập tức bất mãn.
"Đau không?" Tống Minh hỏi, "Muốn bắn sao?"
Chu Phàm không ngừng gật đầu, cầu khẩn nhìn Tống Minh.
Tống Minh đè giang tắc vào trong, nói: "Đẩy đồ trong dâm huyệt cậu ra, đẩy ra tôi liền để cậu bắn." Hắn tiện tay cầm một cây gậy xoa bóp chạy bằng điện, mở chốt tối đa cắm vào trong miệng còn đang mang khóa miệng của Chu Phàm: "Nhưng đừng bị đâm chết." Gậy xoa bóp mở mức tối đa không biết né tránh, dù cho thọt tới hàm trên cũng không thay đổi, Chu Phàm sợ khoang miệng bị đâm thủng đành phải cẩn thận dùng sức dẫn gậy xoa bóp đâm rút vào chỗ trống.
Tống Minh chọc chọc giang tắc vào trong, nhắc nhở Chu Phàm đừng quên việc chính.
Giang tắc là loại phổ thông trong mảnh ra ngoài, Chu Phàm khó khăn dùng sức bày ra tư thế bài tiết, giang tắc rất dễ dàng liền bị đẩy ra. Dâm huyệt bên trong còn đồ vật, Chu Phàm nằm rạp trên mặt đất cái mông hướng về sau dùng sức, cúc huyệt càng không ngừng nhúc nhích, muốn đem đồ trong thân thể đẩy ra ngoài, là từng chuỗi châu.
"A. . . A. . ."Rốt cục đẩy ra được, trên mặt Chu Phàm lộ ra chút vui mừng, mong đợi nhìn Tống Minh.
Tống Minh tháo đai trinh tiết cho cậu rồi mở khóa miệng ra, rút gậy xoa bóp ném qua một bên, cởi quần để lộ ra ngoài đè đầu Chu Phàm lại, luồn sâu vào cổ họng cậu bắn đầy tinh dịch liền muốn rút ra, Chu Phàm hiểu được nuốt toàn bộ vào, lưu luyến liếm láp gậy thịt của Tống Minh, không cam lòng nhìn gậy thịt lớn rút ra, trông chờ nhìn chằm chằm Tống Minh.
"Đêm nay nghỉ ngơi cho tốt, ngày mai lên trường xin tạm nghỉ học, nghĩ kỹ lí do cụ thể lí do, đừng lộ dấu vết." Tống Minh cảnh cáo, "Đừng ở trước mặt thầy hướng dẫn đạo sư trước mặt phạm sai lầm gì." Chu Phàm "Gâu" một tiếng, đưa mắt nhìn Tống Minh rời đi rồi tự mình cầm dụng cụ đi tẩy rửa.
Sáng sớm hôm sau, lúc Chu Phàm tỉnh lại nhìn đồng hồ đã 6 giờ, cậu không dám trì hoãn thêm nữa, bò đến phòng ngủ của Tống Minh, nhìn Tống Minh còn đang ngủ trong lòng thở phào nhẹ nhõm. Cậu cắn quần lót Tống Minh cởi ra, ngậm gậy thịt lớn đang ngủ say vào, cảm nhận được gậy thịt bắt đầu thức tỉnh cậu chỉ cảm thấy mãn nguyện lại vui sướng, lại ngửi thấy một mùi vị tanh tưởi.
Tống Minh đang tiểu trong miệng cậu.
Cậu khó tin nhìn Tống Minh, không biết nên phun ra hay xử lý thế nào.
Tống Minh còn buồn ngủ, biếng nhác lại không thể nghi ngờ ra lệnh: "Ngậm chặt nuốt xuống." Chu Phàm không muốn, cậu thậm chí muốn phun gậy thịt đang tiểu ra ngoài, về sau Tống Minh trừng phạt cậu thế nào cũng được. Nhưng trong đầu vẫn luôn có một âm thanh nhắc nhở cậu không thể làm thế, nhắc cậu chỉ là một con chó cái dâm tiện, chỉ khi nào còn ở bên người Tống Minh mới là con chó cái còn sống, nào còn có tư cách bắt bẻ đâu. Cậu nhắm mắt lại, chỉ cảm thấy mùi tanh này cũng không phải quá khó có thể chịu được, mà lại giống như tinh dịch mỹ vị đều là gậy thịt lớn của Tống Minh thưởng cho cậu. Cậu tự thôi miên bản thân, lúc Tống Minh tiểu xong liếm một vòng, tựa như vừa ăn vào chính là tinh dịch vậy.
Tiểu xong, Tống Minh thanh tỉnh, hắn cũng không vì cử động của Chu Phàm mà có phản ứng, như giải quyết việc công nói: "Cậu hôm nay trễ 5 phút, nể tình hôm nay cần cậu ra mặt trước cho cậu một bài học nhỏ, trở về lại tính sổ." Tống Minh đứng dậy tự mặc quần áo tử tế, nhìn Chu Phàm còn chưa lấy lại tinh thần, từ trong tủ áo cầm một bộ âu phục trước kia hắn mua cho Chu Phàm ném qua, nhìn Chu Phàm vẫn chưa lấy lại tinh thần, quát lớn: "Còn không mau cút đi thay quần áo, chẳng lẽ cậu lai muốn như thế này đi gặp thầy hướng dẫn sao? Thay xong quỳ gối trước cổng chờ tôi." Nghe được lệnh của chủ nhân, Chu Phàm vội vàng cầm lấy quần áo bò ra ngoài nhanh chóng thay đồ.
Trước kia, quần áo của hai người đều là Tống Minh tự mình mua, đều là một mẫu hai bộ, nhìn giống như trang phục tình nhân, Chu Phàm mê muội nhìn Tống Minh, cảm nhận được yêu thương nồng đậm trước kia càng đối với Tống Minh mê muội, cảm thấy mình thật là ba đời có phúc.
Hai người cùng đến trường, nhìn tựa như đàn anh đáng tin cậy bảo vệ đàn em với đàn em dưới sự chiếu cố của đàn anh mà tùy ý làm bậy, hai người đến phòng thí nghiệm của thầy hướng dẫn Chu Phàm trước, thầy hướng dẫn của Chu Phàm vẫn luôn rất thích Tống Minh, vẫn luôn muốn kéo Tống Minh đến dưới trướng của mình lại không ngờ tới Tống Minh tự mình lựa chọn lập nghiệp, thầy giáo già cùng Tống Minh đàm luận một phen, Chu Phàm ở giữa Chu Phàm cũng đưa ra cách nhìn hài hước của mình, cuối cùng để giáo sư vui vẻ cho đi.
Sau đó lại phải đến phòng giáo vụ đóng dấu, các loại việc vặt phải xác nhận sao chép, Chu Phàm thành công bảo lưu học tịch tạm nghỉ học một năm.
Chờ mọi thứ đều làm xong cũng đã xế chiều, hai người ăn tối tại căn tin. Đi trên đường, nhìn cảnh sắc quen thuộc, Tống Minh hỏi: "Cậu muốn làm sao, nói tiếng người?" Chu Phàm nói: "Muốn, rất muốn, rất muốn bị anh thao." Tống Minh vô vị 'a' một tiếng: "Thế nhưng tôi chỉ muốn chơi cậu." Chu Phàm như thường nói: "Cũng muốn bị anh chơi, như thế nào cũng có thể." Vừa vặn tới phòng tự học, mỗi ngày từ xế chiều đến tối, hai tầng phòng học trên cùng đều sẽ đóng cửa, Tống Minh chỉ chỉ phòng học nói: "Đến nơi đó?" Chu Phàm nhẹ gật đầu.
Lúc bước lên cầu thang, loáng thoáng có thể thấy được học sinh thu dọn đồ đạc rời đi, Tống Minh đột nhiên nói: "Tôi cảm thấy cậu vẫn không quá thích hợp nói tiếng người, chỉ cần biết rên rỉ lền tốt." Chu Phàm sửng sốt một chút, trả lời nói: "Em cũng cảm thấy vậy." Tống Minh trở tay liền cho Chu Phàm một tát, Chu Phàm thấp giọng 'gâu' một tiếng, quỳ rạp xuống trên bậc thang.
"Đứng lên trước đi, bị người nhìn thấy tôi còn ngại mất mặt."
Chu Phàm đứng lên đi theo Tống Minh đến nhà vệ sinh tầng 5, ở bên trong trốn chờ đến khi bảo vệ tòa nhà đóng cửa đi về mới ra ngoài.
Sau khi đi ra Chu Phàm liền quỳ xuống, đi theo bước chân Tống Minh đến phòng học hẻo lánh ở tầng 5 để tránh bị người nhìn thấy. Tống Minh nhấc chân gạt cởi quần Chu Phàm, đá văng đồ lót ra nói: "Nhóc lẳng lơ, quả nhiên ướt rồi." Hắn khinh miệt nhìn Chu Phàm, "Vừa nghĩ tới bị người nhìn thấy liền rất hưng phấn đi, đáng tiếc hôm nay không mang gậy xoa bóp." Hắn nhón chân lên đảo quanh ở cái mông vểnh cao của Chu Phàm, thịt mềm bị hắn di thành vòng, từng đợt đau đớn kích thích cơ thể Chu Phàm, dâm huyệt lại ẩm ướt càng thêm lợi hại. Chu Phàm lên tiếng rên rỉ, cầu xin tha thứ nhìn về phía Tống Minh.
"A. . . Chủ nhân. . . Chủ nhân. . . Nhóc lẳng lơ muốn gậy thịt lớn của chủ nhân. . . Rất muốn bị chủ nhân thao. . ."Chu Phàm cọ xát ống quần của Tống Minh, hi vọng hắn có thể sủng hạnh chính mình.
Tống Minh không vui: "Ngẩng đầu lên há to miệng" Hắn đưa tay gẩy khóe miệng Chu Phàm, "Vừa rồi liền có chút muốn đi tiểu, vừa vặn thưởng cho cậu." Mặt trời còn chưa hoàn toàn hạ xuống, bên trong phòng học vốn dùng để truyền bá tri thức, Chu Phàm quỳ gối dưới chân nam nhân há miệng, giống như bồn cầu hình người không có chút tôn nghiêm nào chờ chủ nhân cậu thưởng nước tiểu vào trong miệng cậu. Cậu từng sinh hoạt trong tòa dạy học này, phòng học dưới lầu, học sinh đang tự học ngồi đầy. Ở trong loại hoàn cảnh này Chu Phàm càng phát ra cậu sao có thể là người chứ, thậm chí so chó cái còn đê tiện hơn. Sự tồn tại của cậu đối với vị chủ nhân ưu tú mà nói tựa như một chỗ bẩn thỉu, thế nhưng chủ nhân vẫn chứa chấp cậu, hắn nhắm mắt lại há to miệng, chờ đợi nước tiểu của chủ nhân tiến vào.
Nước tiểu vàng óng giống như một đầu đường cong, một giọt không rơi bắn vào trong miệng Chu Phàm, khoang miệng Chu Phàm mỗi một chỗ đều bị nước tiểu chảy đến, tràn đầy mùi hôi thối.
Mặc dù không thể bị chủ nhân thao, Chu Phàm vẫn cảm kích nuốt sạch sẽ nước tiểu của Tống Minh.
Tống Minh nhìn dâm huyệt ướt đẫm cùng gậy thịt đang cương của Chu Phàm, cảnh cáo cậu: "Chó hoang, cậu nếu ở chỗ này bắn ra liền đem mọi thứ trên mặt đất liếm sạch sẽ." Chu Phàm sợ hãi lắc đầu, trên mặt đất có vết tích tích lũy, cũng không phải Tống Minh lưu lại cậu cũng không muốn liếm. Chu Phàm nhẫn tâm dùng sức bóp dương vật nhỏ, dương vật lúc đầu cương lập tức mềm nhũn.
Lúc rời đi Tống Minh cầm một ly nhựa dùng một lần ở chỗ uống nước, rót nước sôi, nhựa bị nóng nhũn ra xong Tống Minh vuốt vuốt cái ly thẳng đến khi thành hình trụ, nhét vào trong dâm huyệt của Chu Phàm, vỗ vỗ mông cậu.
Chỗ nhựa không bằng phẳng ở trong thân thể Chu Phàm đặc biệt khó chịu, cậu cầu cứu nhìn Tống Minh biết chủ nhân sẽ không đổi ý chỉ có thể chịu đựng khó chịu, đi theo chủ nhân rời đi.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Com