Chương 103: Hồ tiên
Một tiểu khu dân cư bình thường nào đó.
Một người đàn ông đầu tóc hoa râm xách theo một cái túi nilon to, cái túi động động không ngừng, ẩn ẩn có thể nghe thấy tiếng gà gáy từ bên trong truyền ra. Hắn vừa đi tới cửa thì cửa nhà đã lặng yên không một tiếng động mở ra, một người phụ nữ bụng hơi phồng lên hờn dỗi nói:
“Sao muộn rồi anh mới về, thành thật khai ra, có phải anh đi léng phéng với con nào đúng không?”
Thanh âm yêu kiều lại nhè nhẹ lười biếng, ngón tay thon dài trắng nõn ở trước ngực người đàn ông kia vẽ vòng tròn, nam nhân gắt gao nhìn chằm chằm nữ nhân, đáy mắt không khắc chế được điên cuồng.
https://hangminiecom.wordpress.com/
Nam nhân đi vào trong phòng, cúi người vừa đổi giày vừa nói:
“Bảo bối nhi, em nói như vậy thì quá oan uổng cho anh rồi, anh có bao nhiêu yêu em, em còn không biết sao?”
Lực chú ý của nữ nhân đều bị gà sống trong túi nilon hấp dẫn, nàng nuốt nước miếng, căn bản không chú ý tới nam nhân ở chỗ tủ giày hơi hơi phát run.
Gà sống trong tay Dư Thiên Phúc giãy giụa không ngừng, tới trong tay nữ nhân, một đám sợ tới mức trốn ở trong túi run rẩy, nữ nhân liếm liếm miệng, lộ ra nụ cười tham lam quyến rũ, nàng tùy tiện bắt một con gà trong số đó, giống như vuốt ve tình nhân mà ôn nhu vuốt ve yết hầu ấm áp của gà trống, thuận miệng oán trách nói:
“Yêu em? Vậy sao anh còn chưa ly hôn với vợ anh?”
Nhìn nữ nhân trong hiện tại như có hai khuôn mặt, Dư Thiên Phúc tận lực khắc chế sợ hãi dưới đáy lòng, có lệ nói:
“Này không phải do không tìm được nàng sao? Đều do thằng nhãi kia, chỉ biết đối nghịch với ba nó, về sau một phân tiền cũng đừng hòng có được. Tài sản của anh a, về sau tất cả đều cho bảo bảo của chúng ta.”
Nữ nhân không chút để ý bứt lông cổ gà trống nói:
“Để lại toàn bộ cho bảo bảo của chúng ta? Vậy những đứa con khác thì sao?”
“Trong lòng anh, chỉ có con của chúng ta mới là thân sinh, những đứa khác thì kệ chúng nó đi.”
“Anh không sợ tương lai bọn họ có ý kiến sao?”
“Ý kiến? Một khi anh đã quyết thì dù cho là Thiên Vương lão tử cũng không quản được!”
Nữ nhân lộ vẻ vừa lòng, ngoài miệng lại nói:
“Cũng không thể nói như vậy, những đứa trẻ đó mặc kệ nói như thế nào thì cũng là con ruột của anh, cũng là anh chị của bảo bảo, đánh gãy xương cốt còn hợp với gân đâu. Bọn họ đều lớn hơn bảo bảo, nếu tương lai bọn họ có thể giúp bảo bảo một chút, bảo bảo về sau cũng sẽ đỡ vất vả. Còn mấy ngày nữa là Tết, hay là anh gọi bọn họ về nhà, cũng là để bọn họ cùng bảo bảo bồi dưỡng tình cảm.”
Quả nhiên là như vậy.
'Tinh huyết và sinh khí của ngươi đã không còn nhiều, căn bản không còn khả năng cung cấp những thứ đó để nuôi dưỡng, sinh hạ thai nhi trong bụng nàng, nếu tôi đoán không sai thì bước tiếp theo, nàng sẽ xuống tay với những người con của ông'
Lời nói của người trẻ tuổi kia vẫn còn văng vẳng bên tai, trong lòng Dư Thiên Phúc kinh hoàng không thôi, hắn tự cường trấn định nói:
“Sắp tới anh phải đi xã giao nhiều, mấy việc đó em xem rồi làm là được rồi. ”
“Lão công, anh đối với em thật tốt.”
“Em chính là tâm can bảo bối của anh, anh không tốt với em thì tốt với ai?”
Nữ nhân nghe vậy thì hướng về phía Dư Thiên Phúc vứt một cái thiên kiều mị nhãn, Dư Thiên Phúc đúng lúc lộ ra bộ dáng si mê, đi đến bên cạnh nữ nhân, nữ nhân không nhìn hắn mà cúi đầu một ngụm cắn đứt cổ gà trống, gần như si mê mà từng ngụm từng ngụm mút vào máu gà ấm áp ngọt lành.
Nói thì chậm mà xảy ra thì nhanh, Dư Thiên Phúc nhanh tay lấy ra một tấm bùa từ tròn túi áo, hắn run rẩy dán vào trên lưng nữ nhân.
“A a a ——”
Nữ nhân kêu thảm ngã trên mặt đất, một cỗ khói đen từ trong cơ thể nàng bừng lên, khói đen ở giữa không trung hình thành một cái hư ảnh hồ ly thật lớn, rít gào một tiếng, hư ảnh mưu toan phá cửa sổ mà thoát ra ngoài.
Thời điểm Dư Thiên Phúc còn cùng nữ nhân nói chuyện, A Hoàng đã cùng chuột béo phân công nhau hành động, tất cả cửa sổ đều bị chúng nó dán phù chú. Phù chú hỗ trợ lẫn nhau hình thành một cái nhà giam thật lớn, hoàn toàn phong kín đường lui của hư ảnh.
“Là anh! Là anh!”
Hư ảnh hồ ly bay đến trước mặt Dư Thiên Phúc, nhe răng trợn mắt, dữ tợn rít gào:
“Tại sao anh lại làm như vậy? Tại sao?”
Nói xong hư ảnh liền giương nanh múa vuốt tung một quyền.
Dư Thiên Phúc sống hơn nửa đời người, từ một nông dân trình độ văn hoá tiểu học thành tỉ phú hôm nay, có sóng to gió lớn núi đao biển lửa nào mà chưa trải qua? Chính là hắn chưa từng thấy sự tình kinh tủng huyền nghi như vậy, sợ tới mức toàn thân run rẩy không ngừng, bị doạ đến mức hít thở không thôn, hai mắt trợn trắng rồi ngất xỉu ngã xuống sàn nhà.
Hư ảnh chạm đến Dư Thiên Phúc trong nháy mắt bị một đạo hắc quang hung hăng đánh trúng ngực, hư ảnh kêu thảm thiết một tiếng, bóng đen nhanh chóng ảm đạm vài phần.
Cửa bỗng nhiên bị người mở ra, các phù chú lấy tốc độ sét đánh không kịp bưng tai bay đến xung quanh hư ảnh hóa thành nhà giam đem hư ảnh vây ở trong đó.
“Mày là ai? Tại sao mày dám phá hư chuyện tốt của tao?”
Hư ảnh hồ ly hung hăng va chạm nhà giam phù chú, điên cuồng rít gào.
“Ngươi mưu đoạt sinh khí hồn phách của trẻ con vô tội, hút tinh huyết sinh khí của con người, lấy yêu thuật hại người, làm nhiều việc ác, ngươi đáng chết.” Đông Sinh mặt vô biểu tình nói.
Hư ảnh hồ ly như nghe được thiên đại chê cười:
“Ha ha ha, tao đáng chết? Dựa vào cái gì mà nói tao đáng chết? Tao bất quá là dựa theo ý nguyện của người cung phụng tao mà làm thôi, dựa theo cách nhân loại nói, tao nhiều lắm chỉ có thể tính là tòng phạm, chân chính đáng chết chính là nữ nhân kia.
Nàng cung phụng tao, muốn tao cho nàng mỹ mạo, tao khiến cho nàng ngày càng xinh đẹp. Nàng muốn nam nhân có tiền có thế, tao khiến cho nàng càng ngày càng có mị lực, làm những nam nhân đó đối nàng vừa gặp đã thương. Phá hư gia đình người khác chính là nàng, hút tinh huyết cũng là nàng, nga, đúng rồi, vì để hài tử trong bụng sống sót, mưu đoạt sinh khí cùng hồn phách của đứa bé khác cũng là nàng nga.”
Nữ nhân ngã trên mặt đất không biết khi nào đã tỉnh lại, không có pháp lực hồ tiên thêm vào, khuôn mặt nàng xinh đẹp đến cơ hồ hoàn mỹ lộ ra bộ dáng ban đầu—mắt híp, mũi tẹt, hậu môi, mặt đại má khoan, làn da vàng như nến, trên mặt lấm tấm mụn cùng nếp nhăn. Dáng người tinh tế cũng trở nên mập mạp bất kham, váy bó co dãn mười phần bị căng đến biến dạng, có chút địa phương trực tiếp lộ ra bên trong thịt vàng như nến.
Viên Xuân Hoa tuy làn da nâu một chút, người béo một chút, ngũ quan tuy rằng không ưa nhìn nhưng thực đoan chính, ít nhất giờ phút này so với nữ nhân nằm trên mặt đất kia đẹp hơn không biết bao nhiêu lần.
Kỳ thật nữ nhân kia đã tỉnh lại được một lúc, lời hồ tiên nói nàng đều nghe được, bị Đông Sinh lạnh băng dường như không có một tia nhân khí nhìn chằm chằm, nữ nhân sợ cực kỳ:
“Không liên quan đến tôi, là nó, tất cả đều là nó mê hoặc tôi làm! Tôi chỉ là muốn trở nên xinh đẹp hơn một chút, gả cho nam nhân tốt một chút, biến thành như vậy tất cả đều do nó làm hại!"
Nữ nhân này tên là Mina, nguyên bản chỉ là một người con gái bình thường, gia đình bình thường, diện mạo khó coi, nhiều lần bị cho thôi việc. Lúc này có một người bạn nói cho nàng, cung phụng hồ tiên vừa có thể sửa vận vừa có thể gia tăng vận đào hoa. Mina nửa tin nửa ngờ, ở trên mạng thỉnh một cái phật bài hồ tiên mang bên người, ở nhà thì cung phụng bài vị hồ tiên.
Mina mỗi ngày đều cúng cho hồ tiên đồ ăn mới mẻ, mỗi ngày niệm tâm chú, chậm rãi, nàng cư nhiên thật sự càng xinh đẹp, các nam nhân dừng mắt trên người nàng bắt đầu ngày càng nhiều, thậm chí còn có nam nhân chủ động muốn cùng nàng kết giao.
Tâm hư vinh của Mina được thỏa mãn, nàng đáp ứng rồi cùng người nam nhân này kết giao.
Bạn trai này của Mina cũng có chút tài sản, thường xuyên dẫn Mina đến mấy nơi xa hoa. Mina dần dần bị lạc ở giữa vật chất, nàng bắt đầu khát cầu dung mạo càng hoàn mỹ, khát cầu có nam nhân có tiền có quyền yêu nàng.
Người làm Mina động tâm chính là chồng của Tần Lạc. Tuổi trẻ, có tiền, soái khí, chung tình, tràn ngập phong độ thân sĩ cùng bao dung. Nàng không ngừng tìm cơ hội tiếp cận nam nhân kia, nhưng cho dù có hồ tiên hỗ trợ thì nam nhân kia chỉ bị mê hoặc một thời gian ngắn, sau đó vẫn như cũ không có hứng thú với nàng.
Mà lúc này hồ tiên nói cho Mina biết nàng mang thai.
Vì muốn có càng nhiều tinh huyết để trở nên càng xinh đẹp, Mina đã lên giường với vô số đàn ông, bây giờ có thai cũng không biết đứa bé này là con của ai. Giờ này khắc này, Mina đối với đống thịt trong bụng căn bản không có hảo cảm gì, nhưng trước đó lúc nàng mang thai, hồ tiên vô cùng vô cùng cao hứng, hồ tiên cảm thấy bản thân có thể vì bảo bảo trong bụng mà làm bất cứ chuyện gì.
“Là nó, là nó cố ý hại tôi, là nó……”
Lời còn chưa dứt thì bụng Mina truyền đến một trận quặn đau, nàng che bụng kêu thảm thiết, chất lỏng tanh hôi đen nhánh chậm rãi từ giữa hai chân nàng chảy ra.
Lúc này, hư ảnh hồ ly cũng vô pháp giả vờ bình tĩnh, hai mắt chuyển sang màu đỏ tươi, nó liều mạng va chạm nhà giam phù chú:
“Muốn chém muốn giết thì nhắm vào ta, buông tha cho con của ta!”
Tần Lạc cả người oán khí từ bên ngoài phiêu tiến vào, trên gương mặt vỡ nát chảy huyết lệ, trong thanh âm trúc trắc tràn ngập khoái ý vặn vẹo:
“Ha ha ha……Con ngoan....con có thấy không? Đây là báo ứng, đây là báo ứng, ha ha ha……”
Dư Thiên Phúc thật vất vả mới tỉnh lại, vừa mở mắt ra thì nhìn thấy nữ quỷ mặc đồ đỏ vặn vẹo bò trên sàn nhà, phía sau lưu lại một dải máu thật dài, tiếng cười quỷ dị quanh quẩn ở trong phòng…… Dư Thiên Phúc lại một lần nữa hôn mê bất tỉnh.
Mina hốt hoảng liều mạng lui về phía sau, một mực trốn vào trong góc tường, lui tới đường cùng, một cánh tay quỷ đẫm máu hung hăng đâm vào bụng nàng.
“Oa……”
Trong phòng mơ hồ có tiếng trẻ con khóc, sau đó liền yên lặng.
“Con tao! Con của tao! Tao muốn ăn thịt mày!”
Hư ảnh hồ ly nổi cơn cuồng nộ, sức lực mạnh đến mức phá hỏng nhà giam phù chú, điên cuồng tấn công Đông Sinh.
Ký ức cuối cùng của hư ảnh là một đôi mắt hoàn toàn không có tròng trắng, nó còn không kịp phát ra tiếng kêu thảm thiết thì đã hóa thành một đoàn âm sát khí nồng đậm bị Đông Sinh cắn nuốt sạch sẽ.
Hức……
Đông Sinh ăn no liền ợ ra một hơi, âm sát khí quá nhiều làm cậu ăn no căng cả bụng.
Trong căn phòng âm u, trên một cái bàn gỗ kiểu cũ thờ phụng chín chỉ hồ tiên pháp tướng. Bỗng nhiên một con bạch hồ trong đó dường như bị ngọn lửa vô hình thiêu đốt hóa thành tro tàn. Tám phật bài hồ tiên còn lại đều có cảm ứng, trong mắt ẩn ẩn hiện thủy quang cùng hận ý đan chéo lập loè.
Sau khi giải quyết xong hồ tiên, Đông Sinh thực mau ở trong phòng của Mina tìm được vía Trừ Uế của Viên Xuân Hoa, hồ tiên đại khái nghĩ ở thời khắc mấu chốt đem vía Trừ Uế cho con mình nên giữ lại chưa cắn nuốt, Viên Xuân Hoa xem như may mắn tránh được một kiếp.
Sau khi tìm được vía Trừ Uế của mẹ, Dư Đồng mới gọi xe cứu thương đưa Dư Thiên Phúc cùng Mina nửa chết nửa sống vào bệnh viện.
Dư Thiên Phúc bị hồ tiên hút đi rất nhiều tinh huyết cùng sinh khí, tuổi thọ bị tổn hại quá mức, tuy không đến mức như Đông Sinh hù dọa hắn nhưng cũng chỉ còn lại ngắn ngủn mấy năm thọ mệnh. Thân thể hắn còn bị đào rỗng, hơn nữa đêm nay chịu kinh hách lại nằm trên sàn nhà bị đông lạnh, sau khi được đưa đến bệnh viện thì thở ra nhiều hơn hít vào, phải cấp cứu mấy tiếng đồng hồ mới tạm thời qua cơn nguy kịch, sau đó hắn được đưa đến phòng chăm sóc đặc biệt ICU để tiếp tục quan sát.
Tình huống của Mina còn thảm hơn Dư Thiên Phúc, nàng mang thai không phải con của mình mà là quỷ thai thập phần hiếm gặp.
Thai nhi bình thường là có hình hài trước rồi sau đó mới có linh hồn, mà quỷ thai lại tướng phản.
Quỷ thai thông thường là đứa bé chưa đủ một tuổi đã chết non, hồn phách được tà thuật đưa vào trong cơ thể nữ nhân, lấy tinh huyết cùng sinh khí làm nguồn sống, cuối cùng tạo ra **, sau đó lại lấy bộ dáng trẻ em sơ sinh bình thường ra đời.
Quỷ thai cũng giống với quỷ tử, đều là Thiên Đạo bất dung. Khác với quỷ tử là quỷ thai nếu có thể thành công sinh ra, chúng nó cùng trẻ con bình thường không có điểm gì khác nhau, Thiên Đạo cơ hồ vô pháp phát hiện ra sự tồn tại của chúng nó. Nhưng quỷ thai trước khi giáng sinh rất dễ bị Thiên Đạo phát hiện, vì lẩn tránh Thiên Đạo, hồ tiên đã hại chết trẻ con vô tội, dùng sinh khí cùng hồn phách thu thập được che giấu quỷ thai, mê hoặc Thiên Đạo.
Cho nên, khi Tần Lạc cùng chuột béo nói cho Đông Sinh biết chuyện trẻ con bị Mina hại chết cùng với chuyện Mina mang thai bức vợ cả thoái vị, lúc ấy Đông Sinh cũng đã đoán ra sự tồn tại của quỷ thai này.
Quỷ thai có hồn trước rồi mới có thân thể, Mina cùng Dư Thiên Phúc không phải cha mẹ chân chính của nó, nhưng cốt nhục của nó lại do bọn họ tạo nên. Quỷ thai chưa hoàn toàn thành hình, bởi vậy nên không thể rời đi cơ thể mẹ cùng phụ thể dựng dưỡng.
Cho nên, khi phát hiện Mina chạy trốn, Đông Sinh nói Dư Đồng liên hệ với Dư Thiên Phúc trước, lại lợi dụng Dư Thiên Phúc tìm được cũng vây khốn hồ tiên, tiêu diệt đến vĩnh tuyệt hậu hoạn.
Hồ tiên vô cùng mang thù, nếu không thể một lần diệt sạch thì hậu quả sẽ khôn lường.
Quỷ thai trong cơ thể Mina bị Tần Lạc giết chết, Mina bởi vì bị âm khí của quỷ thai ăn mòn trong thời gian dài, hồ tiên vừa chết liền không có người cung cấp sinh khí cuồn cuộn cho nàng nên toàn bộ hệ thống sinh | thực của nàng bắt đầu thối rữa một cách nhanh chóng. Bệnh viện chưa gặp qua bệnh tình cổ quái như thế bao giờ, vì giữ được tính mạng nàng nên trải qua nhiều hội chuẩn của nhiều chuyên gia nổi danh, cuối cùng bác sĩ quyết định phẫu thuật bỏ đi tử cung cùng buồng trứng của nàng.
Chính là tình huống của Mina cũng không bởi vì được phẫu thuật mà chuyển biến tốt đẹp, sinh khí cùng khí huyết của nàng cơ hồ bị quỷ thai ép khô, uống máu gà trong thời gian dài làm trong cơ thể nàng sản sinh vô vàn ký sinh trùng, những ký sinh trùng này đã bị âm khí của quỷ thai ảnh hưởng nên đã xảy ra biến dị. Sau ca phẫu thuật không bao lâu thì thân thể Mina đã bắt đầu chuyển biến xấu, trên người nổi những bọc mủ thật lớn, ẩn ẩn có thể nhìn thấy ký sinh trùng trong những bọc mủ nửa trong suốt đó.
https://hangminiecom.wordpress.com/
Dù thống khổ bất kham nhưng Mina lại không tự sát được, cuối cùng nàng nhận hết đau khổ do vạn trùng xuyên tâm mà chết.
Sau khi chết vô vàn sâu bọ phá da nàng chui ra ngoài doạ nhân viên công tác trong bệnh viện kinh sợ. Tuy bệnh viện đã phong toả tin tức nhưng không có bức tường nào ngăn được gió, cuối cùng tin tức vẫn bị truyền ra ngoài.
https://hangminiecom.wordpress.com/
Trong lúc vô ý Dư Thiên Phúc đã nghe được mọi người truyền tai nhau về tử trạng đáng sợ của Mina, hắn bị doạ sợ tới mức cùng ngày lại vào phòng cấp cứu, mấy ngày sau đó đều được chăm sóc ở phòng điều trị tích cực ICU.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Com