Chào các bạn! Truyen4U chính thức đã quay trở lại rồi đây!^^. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền Truyen4U.Com này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 70

Ngày hôm sau, việc buôn bán của tửu lâu quả nhiên có chút ảnh hưởng, khách đặt bàn trước tại phòng bao đã đặt đầy tám bàn từ sớm, nhưng hôm nay khách chỉ đến năm bàn, thừa lại ba bàn không tới, Lý Hà Hoa đợi đến quá trưa không thấy khách tới, xem ra là thực sự không tới rồi, nàng khẽ thở dài.

Sáng nay, Trương Thiết Sơn đã đi ra ngoài từ sớm, cũng không biết đi đâu làm gì. Nàng từng thời từng khắc đều lo lắng ba gã hôm qua lại tới cửa gây sự, dù sao hôm qua trước thời điểm rời đi, bọn chúng không tiếc lời đe dọa như vậy, xem ra sẽ không dễ dàng buông tha. Nếu bọn chúng thật sự tìm đến, nàng nên ứng phó thế nào đây?

Lý Hà Hoa đang cố gắng nghĩ biện pháp ứng phó, thì một thanh âm làm gián đoạn suy nghĩ của nàng. "Bà chủ, hôm nay còn phòng bao trống không ?"

Lý Hà Hoa vừa định thần, liền trông thấy Nghiêm lão gia cùng Hà viên ngoại đứng trước quầy đang tủm tỉm cười. "Nghiêm lão, Hà viên ngoại, các ngài sao lại đến đây?" Nghiêm lão vuốt vuốt chòm râu, nói: "Hôm nay hai chúng ta muốn đến ăn món ngươi làm, lại không có hẹn trước, nên liền đến hỏi thăm thử."

Lý Hà Hoa vội vàng từ sau quầy đi ra, tự mình đón tiếp hai người, hướng lầu hai đi lên, "Nhị vị theo tiểu nữ lên lầu hai nhé, hôm nay còn trống phòng bao."

Khi đã vào phòng bao, Lý Hà Hoa đang định để hai người gọi món, Nghiêm lão gia liền xua xua tay, nói: "Trước không vội gọi món, hôm qua ta không có tới, nhưng nghe nói có người đến nơi này gây chuyện phải không ?"

Câu nói của Nghiêm lão làm Lý Hà Hoa có chút cảm động, nàng có thể khẳng định, lão gia tử là nghe người khác nói có người đến ăn đồ ăn ở tửu lâu của nàng liền đau bụng, nhưng mà lão gia tử không hề hoài nghi đồ ăn của tửu lâu có vấn đề, mà trực tiếp khẳng định là có người đến gây chuyện, lão gia tử là hoàn toàn tin tưởng nàng.

Lý Hà Hoa theo sự thật kể lại tình huống xảy ra hôm qua: "Hôm qua có ba người đến đây ăn cơm, ăn xong liền bị đau bụng, tiểu nữ đã mời đại phu đến xem, đại phu cũng nói là do ăn phải đồ ăn bị hỏng, ba người bọn họ liền nói là đồ ăn của tửu lâu có vấn đề."

Nghiêm lão gia cùng Hà viên ngoại liếc nhau, nói: "Lời này chúng ta không tin, chúng ta đã ăn đồ ngươi làm một tháng nay, chúng ta không xảy ra bất kỳ chuyện gì, những người khác cũng không có vấn đề, xem ra là bọn chúng cố ý tìm đến gây phiền toái ."

Lý Hà Hoa cười nói: "Nghiêm lão gia, Hà viên ngoại, cám ơn nhị vị đã tín nhiệm." Hà viên ngoại nãy giờ không hề nói chuyện, đột nhiên mở miệng hỏi: "Có cần chúng ta hỗ trợ giải quyết không?"

Lý Hà Hoa kinh ngạc, chuyện này dù sao đối với Hà viên ngoại mà nói là chuyện không có liên quan, người bình thường đều sẽ không muốn nhúng tay vào mấy chuyện phiền toái này, hơn nữa, lần trước ngài ấy mời nàng đi nấu bàn tiệc nàng cũng đã cự tuyệt , không nghĩ tới, tại thời điểm này ngài ấy lại mở miệng nói muốn hỗ trợ.

Lý Hà Hoa trong lòng thật sự rất cảm kích, vội cười lắc đầu nói: "Chuyện này tửu lâu chúng tôi đã nghĩ biện pháp xử lý, nếu thật sự xử lý không được, đến lúc đó liền phiền nhị vị giúp đỡ một chút, tiểu nữ ở đây trước cảm tạ nhị vị." Lý Hà Hoa hướng hai người thi lễ xem như là tiếp nhận thành ý của họ, nếu thật sự giải quyết không được, dù bất đắc dĩ cũng sẽ phải nhờ bọn họ giúp đỡ một chút, cùng lắm thì nàng từ từ hoàn trả phần nhân tình này vậy.

Hai người nghe vậy gật gật đầu, không tiếp tục nói chuyện này nữa, bắt đầu gọi món. Lý Hà Hoa cũng không tiếp tục suy nghĩ đến chuyện này nữa, chuyên tâm vùi đầu vào việc nấu ăn.

Điều bất ngờ là mãi cho đến quá trưa, bọn người mà nàng đang lo lắng sẽ lại đến gây chuyện vậy mà lại không thấy tới, Trương Thiết Sơn cũng không thấy trở về, Lý Hà Hoa có chút nghĩ không thông, nhưng chỉ có thể tạm gác qua một bên tập trung vào việc buôn bán.

Cuối giờ mùi, Nghiêm lão gia cùng Hà viên ngoại mới cơm nước xong xuôi, từ lầu hai đi xuống, Lý Hà Hoa liền tính tiền, lúc lấy tiền liền giảm giá toàn bộ số lẻ bốn trăm văn tiền cho họ. Hà viên ngoại cười cười, lấy tiền ra thanh toán, trước khi rời đi đột nhiên nói: "Bà chủ, ngươi thật sự không sắp xếp được thời gian đến hỗ trợ làm giúp ta bữa cơm sao?" Lý Hà Hoa "A" một tiếng, ngẩng đầu nhìn hắn. Hà viên ngoại chân thành nói: "Ta thật sự rất muốn mời ngươi đến chỗ ta hỗ trợ làm một bàn tiệc chiêu đãi khách nhân, đầu bếp trong nhà ta làm đồ ăn làm ta ăn chưa tận hứng, không như ngươi mùi vị đồ ăn thực sự quá ngon."

Lý Hà Hoa không nghĩ tới Hà viên ngoại còn nhớ thương việc này, chẳng lẽ đây là chấp niệm trong ăn uống? Lý Hà Hoa suy nghĩ một chút, không lập tức cự tuyệt. Lần trước nàng cự tuyệt, bởi vì nàng không muốn chậm trễ việc kinh doanh của tửu lâu, nhưng là hiện tại đã khác, chủ ý của nàng đã thay đổi.

Hôm nay Hà viên ngoại nhiệt tình ngỏ lời muốn giúp nàng giải quyết phiền toái, làm nàng rất cảm động là một chuyện, quan trọng nhất chính là, qua sự việc hôm qua làm nàng ngộ ra, muốn kinh doanh tửu lâu một cách yên ổn lâu dài thì phải có các mối quan hệ, phải có "ông lớn" ở sau lưng chống đỡ, cùng các ông lớn kết giao là việc tất yếu nên làm.

Hà viên ngoại yêu thích đồ ăn của nàng như vậy, nếu nàng đáp ứng lời mời này của ngài ấy, cũng coi như là cho Hà viên ngoại một nhân tình, về sau nếu có chuyện gì cần hỗ trợ thì mở miệng nói chuyện cũng dễ dàng hơn. Hơn nữa các ông lớn này đều thích món ăn nàng làm, người khác còn có thể hoài nghi đồ ăn nhà nàng có vấn đề sao?

Lý Hà Hoa nghĩ ngợi một lúc, liền không tiếp tục cự tuyệt, mà nói: "Hà viên ngoại, tửu lâu này của tiểu nữ mỗi ngày đều có khách nhân hẹn trước, tiểu nữ cũng không thể mặc kệ khách nhân được, nhưng mà tửu lâu mỗi ngày vào buổi tối đều không có khách, hơn nữa ngày mười lăm hàng tháng đều đóng cửa nghỉ bán, nếu ngài mở tiệc chiêu đãi vào những thời điểm đó, thì tiểu nữ rất sẵn lòng đến hỗ trợ."

Hà viên ngoại nghe vậy ánh mắt liền sáng lên, liên tục gật đầu: " Tốt tốt tốt, có lời này của ngươi ta an tâm rồi, ngươi yên tâm, thù lao ta trả tuyệt đối sẽ không bạc đãi ngươi." Nói xong, Hà viên ngoại liền nói tiếp: "Mười bốn tháng này ta định mở tiệc chiêu đãi, vậy ta sẽ chuyển qua ngày mười lăm đi, đến lúc đó liền mời bà chủ đến hỗ trợ một chút."

Lý Hà Hoa suy nghĩ một chút, gật gật đầu, "Vâng, đến lúc đó tiểu nữ nhất định đến, nguyên liệu nấu ăn liền phiền ngài chuẩn bị trước." "Cái này không cần lo lắng, ngươi chỉ cần phụ trách việc nấu nướng là được." Hà Viên ngoại vui vẻ nói, nàng liền đáp lại: "Vâng."

Sự tình đã định, Hà viên ngoại cùng Nghiêm lão gia hai người cao hứng rời đi, Lý Hà Hoa mím mím môi, khẽ thở dài, vốn là tính mười lăm tháng này sẽ mang Thư Lâm đi chơi, bây giờ không được rồi, thật sự là có lỗi với tiểu hài tử. Bất quá, thôn trang của Hà viên ngoại ở vùng ngoại ô, phụ cận nơi đó hình như có Hướng Hoa tự, xung quanh ngôi chùa này phong cảnh nghe nói rất đẹp, không bằng ngày đó dẫn theo Thư Lâm, chờ nàng làm xong việc thì có thể dẫn Thư Lâm đi đến đó ngắm phong cảnh, còn có thể mang diều để dạy nhóc con thả diều.

Lý Hà Hoa cảm thấy chủ ý này không tệ, liền nghĩ chờ Trương Thiết Sơn trở về sẽ bàn với hắn. Kết quả nàng đợi một mạch đến chạng vạng mới thấy hắn trở về.

"Chàng đi đâu làm gì sao lại lâu như vậy, hơn nửa ngày trời?" Trương Thiết Sơn hé miệng cười cười, lại hỏi: "Hôm nay đám người đó không tới gây chuyện chứ?"

Lý Hà Hoa lắc đầu: "Không có, không lẽ là do chàng đã làm gì đó rồi?" Trương Thiết Sơn vỗ vỗ đầu nàng: "Ta thực sự có làm chút chuyện, nhưng không biết có hữu hiệu hay không, chờ thêm hai ngày nữa, nếu bọn chúng không còn đến gây chuyện, việc này coi như đã ổn thỏa, đến lúc đó ta sẽ đem sự tình từ đầu chí cuối nói với nàng, được không? Hửm?"

Lý Hà Hoa hơi dẩu miệng: "Được rồi." Thấy nàng còn dẩu miệng, Trương Thiết Sơn cười ra tiếng, bóp bóp gương mặt trắng trắng mềm mềm của nàng, chọc cho nàng phải lấy chân đá hắn.

Hai người cười đùa một lúc, Lý Hà Hoa liền đem sự tình chỗ Hà viên ngoại nói qua với Trương Thiết Sơn, Trương Thiết Sơn nghe vậy suy nghĩ một chút, gật đầu đồng ý với tính toán của nàng, cũng dự tính ngày đó hắn sẽ mang theo Thư Lâm đi cùng nàng, chờ nàng bận rộn xong thì cùng nhau đi chơi.

Lý Hà Hoa trong lòng tâm tâm niệm niệm lời của Trương Thiết Sơn, nàng đợi qua hai ngày, kỳ quái là qua đến ngày thứ ba vẫn không thấy đám người kia đến gây chuyện. Nàng nhịn không được nữa, vội vàng truy vấn Trương Thiết Sơn: "Đã có thể nói cho ta biết chưa? Rút cuộc sao lại thế này a?" Trương Thiết Sơn bất đắc dĩ lại sủng nịnh lắc đầu: "Được được được, nói cho nàng biết, không cần phải vội." Hắn liền không chậm trễ, kể lại sự tình: "Lúc ba người bọn họ rời khỏi tửu lâu, ta liền đi theo sau, bọn chúng cũng rất cảnh giác, ai về nhà nấy không hề đi đâu, có thể bọn chúng cũng sợ bị theo dõi, vẫn chưa dám đến gặp mặt người thuê bọn chúng." "Ta liền tìm vài tên ăn xin lanh lẹ, cho bọn họ mỗi người nửa lượng bạc, bảo bọn họ theo dõi sát sao ba người này, nếu thấy bọn chúng gặp gỡ ai liền báo lại cho ta biết."

Mắt Lý Hà Hoa sáng lên: "Vậy chàng đã tìm ra ai ở phía sau mua chuộc bọn chúng rồi sao?" Trương Thiết Sơn gật gật đầu: "Đúng vậy, đã tìm được, là ông chủ của Thiên Hạ Cư ở trên trấn tìm người làm."

Đối với đáp án này, Lý Hà Hoa thực sự không có gì lấy làm ngạc nhiên, Thiên Hạ Cư ở trấn trên là tửu lâu tốt nhất, những người có tiền có quyền muốn đi ăn cơm đều đến Thiên Hạ Cư, nhưng hiện tại nhiều người lại dần dần đến chỗ nàng, không muốn người ta đỏ mắt cũng không có khả năng. Chẳng qua không nghĩ tới Thiên Hạ Cư vậy mà không nén giận nổi, nhanh như vậy liền động thủ.

Lý Hà Hoa còn chưa kịp vui mừng, tâm trạng liền trùng xuống: "Biết là do Thiên Hạ Cư làm cũng vô dụng a, người ta chỉ nhìn thấy sự tình như vậy, cũng không thể chứng minh đó là ông chủ Thiên Hạ Cư làm a."

Trương Thiết Sơn gật gật đầu: "Đúng vậy, cho nên ta cũng không định đi đối chứng với họ, loại sự tình này, giải quyết ngoài sáng vĩnh viễn không bằng động thủ trong tối."

Lý Hà Hoa nghe hắn nói như vậy biết chắc hắn có biện pháp khác, vội thúc giục: "Vậy chàng mau nói, rút cuộc làm sao để giải quyết đây?"

Trương Thiết Sơn xoa bóp tay nàng ý bảo nàng không cần vội, chậm rãi nói: "Đã tìm được người đứng đằng sau, ta không tìm hắn chất vấn, chỉ có thể làm cho ông chủ Thiên Hạ Cư không dám lại đến gây chuyện với chúng ta nữa thôi, ta đã thuê vài tên ăn xin không màng sống chết chỉ cần tiền, để bọn chúng thay đổi diện mạo, đi đến Thiên Hạ Cư đặt một bàn đồ ăn, ăn xong liền đau bụng, so với ba tên hôm đó diễn một màn náo loạn tương tự."

"A" Lý Hà Hoa không nghĩ tới là như thế này, nghe xong ngây ngẩn cả người, còn có thể làm như vậy sao? Trương Thiết Sơn thấy nàng kinh ngạc như vậy, cười cười, tiến gần đến ở bên tai nàng hỏi: "Nàng có phải cảm thấy ta rất xấu xa không?"

Lý Hà Hoa lập tức lắc đầu, nàng làm sao có thể cảm thấy hắn xấu xa? Nàng là cảm thấy thật tốt, quá tốt là đằng khác, nàng thật không ngờ có cách giải quyết như vậy, cái này kêu là "Dĩ bỉ chi đạo hoàn thi bỉ thân"*, không thể tốt hơn.

*Lấy đạo của người trả lại cho người / Lấy cách của người trị lại người. Ý là, anh dùng cách gì đối phó tôi thì tôi sẽ dùng lại cách đó để đối phó với anh. Gần nghĩa với câu Gậy ông đập lưng ông / Ăn miếng trả miếng

"Sau đó thì sao?" Lý Hà Hoa tiếp tục hỏi. "Sau đó a, giống như ba tên kia ở chỗ chúng ta náo loạn, bọn họ ở Thiên Hạ Cư cũng lật bàn, làm cho mọi người đều biết, ông chủ Thiên Hạ Cư cũng giống như chúng ta, không có cách nào đối phó, sau đó liền phái người theo dõi để tìm người đứng phía sau. Kết quả là tìm không thấy, bởi vì ta không gặp mặt mấy tên ăn xin đó nữa." "A..." "Tuy rằng không biết là ai sai bảo bọn chúng, nhưng chỉ cần là người có đầu óc đều có thể biết là chúng ta làm, bởi vì thủ đoạn giống nhau như đúc, ông chủ Thiên Hạ Cư có thể không đoán ra được sao?"

Lý Hà Hoa gật gật đầu, đúng vậy, thủ đoạn giống nhau như đúc, chỉ cần là người có chút đầu óc đều có thể nghĩ đến là bọn họ làm, nhưng cũng như bọn họ, ông chủ của Thiên Hạ Cư cũng không có biện pháp vạch trần, bởi vì hắn cũng không có chứng cứ, càng không có biện pháp tra khảo mấy tên ăn xin đó, bởi vì náo loạn thì cũng đã náo loạn rồi, thanh danh cũng đã bị ảnh hưởng rồi, cũng không có cách nào thay đổi được.

Lý Hà Hoa không cần tiếp tục hỏi, chỉ biết mấy ngày này đám người kia đều không đến gây sự, khẳng định là vì ông chủ Thiên Hạ Cư sợ bọn chúng tiếp tục gây sự, Trương Thiết Sơn cũng đưa đến một đám người tiếp tục gây sự ở chỗ bọn họ, đến lúc đó ai cũng không có lợi, cho nên không cử bọn chúng đến gây sự nữa, có thể xem như là đình chiến.

Lý Hà Hoa nghĩ thấy cũng đúng thôi, ông chủ Thiên Hạ Cư tuy rằng tức sắp hộc máu, lại không thể không thỏa hiệp, bởi vì hắn cũng sợ những việc này sẽ ảnh hưởng đến việc buôn bán của tửu lâu nhà hắn, chỉ có thể nghẹn khuất rút ba tên kia về.

Lúc này nguy cơ cứ như vậy bị Trương Thiết Sơn giải quyết. Tảng đá trong lòng Lý Hà Hoa rút cuộc cũng có thể buông xuống, cực kỳ phấn khởi, trước đây chưa từng nghĩ nhưng khoảnh khắc này nàng lại cảm thấy sao Trương Thiết Sơn có thể đáng yêu như vậy, đáng yêu đến mức nàng nhịn không được liền kéo hắn xuống, ở ngay sau quầy hôn hắn một cái.

"Đây là khen thưởng!" Lý Hà Hoa vui vui vẻ vẻ nói.

Trương Thiết Sơn nhìn chằm chằm Lý Hà Hoa nửa ngày, đột nhiên nở nụ cười, sau đó sờ sờ lên gò má mới được nàng hôn, quay mặt đi không nói chuyện.

Lý Hà Hoa chớp mắt mấy cái, cảm thấy nụ cười của hắn không được thích hợp. Bất quá, việc này được giải quyết , Lý Hà Hoa thật sự hung phấn, cũng bất chấp sự khác thường của hắn liền muốn thông báo tin tức tốt cho mọi người, nàng nói: "Tối hôm nay chúng ta cùng ăn một bữa thật ngon để chúc mừng nào!" "Nha —— thật tốt quá." Mọi người nghe vậy rất hưng phấn, trên mặt tươi cười xán lạn vô cùng, tảng đá trong lòng đều có thể bỏ xuống rồi.

Lý Hà Hoa đóng cửa sớm một chút, đeo tạp dề lên liền xuống phòng bếp, đem nguyên liệu có thể dùng đều dùng hết, làm mười sáu món ăn, gà vịt thịt cá đều có đủ, gộp hai bàn nhỏ thành một bàn dài, bày đồ ăn tràn một bàn, cả gian tửu lâu đều là mùi đồ ăn, phỏng chừng không chỉ trong tửu lâu mà người bên ngoài cũng có thể ngửi thấy. Thật sự là rất mê người.

Hiện tại đối với mọi người đang làm việc ở tửu lâu mà nói, hạnh phúc nhất chính là được ăn món Lý Hà Hoa tự mình xuống bếp làm, quả thực chính là quá hưởng thụ, so với tiệc năm mới còn hào hứng hơn, hiện tại nếu hỏi mọi người muốn được khen thưởng cái gì, bảo đảm tất cả đều nói: Muốn Lý Hà Hoa tự mình xuống bếp làm bữa cơm.

Đồ ăn thật sự là rất thơm, mọi người đều chờ không kịp cầm lấy đũa muốn ăn liền. Lúc này, Lý Hà Hoa mới phát hiện Trương Thanh Sơn còn chưa về tới, liền hỏi: "Thanh sơn đâu rồi, sao còn chưa về?"

Mỗi tối sau khi xong việc, Trương Thanh Sơn đều đến tửu lâu cơm, hôm nay không hiểu sao còn chưa đến? Lý Hà Hoa nói như vậy, mọi người mới nhớ tới còn thiếu một người, La Nhị tiện đó liền nói: "Ây chúng ta chờ một chút đi, phỏng chừng Thanh Sơn một chút nữa là về tới đó."

Mọi người gật gật đầu, tạm thời buông đũa trong tay xuống. Trương Thiết Sơn thấy thế, xua xua tay nói: "Không cần phải chờ hắn, mọi người cứ ăn trước đi, để lại phần cho hắn là được rồi."

Kết quả vừa dứt lời, Trương Thanh Sơn liền từ ngoài cửa lớn tiến vào, thở hổn hển: "Thực xin lỗi a, tối nay có chút việc nên về trễ." Mọi người thấy hắn đến, ào ào tiếp đón vội giục hắn mau tới đây ăn cơm. Trương Thanh Sơn lau mồ hôi trên trán, ngồi vào bàn cùng mọi người dùng bữa.

Sau khi ăn xong, mọi người cùng nhau thu dọn một chút, liền nhà ai nấy về. Lý Hà Hoa đã quen với việc Trương Thiết Sơn luôn là người cuối cùng rời đi, sau khi dùng nước nóng hắn nấu tắm rửa cho Thư Lâm một cái, liền đem tiểu hài tử giao cho Trương Thiết Sơn để dỗ nhóc ngủ, mỗi ngày đều là như thế.

Lý Hà Hoa nhân lúc Trương Thiết Sơn dỗ Thư Lâm ngủ, thì đi tắm rửa một cái, đợi đến khi trở về phòng, Thư Lâm đã ngủ say. Với việc dỗ nhóc con ngủ, Trương Thiết Sơn quả thật có bản lĩnh.

Lý Hà Hoa vừa cởi giày ngồi lên giường vừa nói chuyện với Trương Thiết Sơn: "Chàng lúc trở về nhớ đóng cửa giúp ta nhé, đúng rồi, giúp ta kêu Hắc Tử vào nữa, ta không muốn nó phải ngủ ở ngoài sân đâu."

Trước đây mỗi tối Trương Thiết Sơn đều dỗ Thư Lâm ngủ xong liền rời đi, nhưng hôm nay nàng nói xong nửa ngày, hắn vẫn không nhúc nhích, nàng không khỏi thấy kỳ quái: "Làm sao vậy? Còn có chuyện gì sao?"

Trương Thiết Sơn nhìn nàng, cười cười, nụ cười này có chút quen thuộc, Lý Hà Hoa cảm thấy có chút lúng túng, theo bản năng kéo lên chăn đắp, cười nói: "Ta muốn đi ngủ, chàng cũng mau trở về đi thôi, buồn ngủ quá a." Nói xong còn ngáp một cái.

Trương Thiết Sơn chẳng những không đi, còn lại gần nàng một chút, hai tay chống ở hai bên đầu Lý Hà Hoa, trên cao nhìn xuống, mắt chứa ý cười. Lý Hà Hoa nhíu nhíu mày, ra vẻ hung ác nói: "Chàng muốn làm gì a! Ta muốn đi ngủ, chàng mau trở về đi."

Trương Thiết Sơn không đáp, đầu lại từ từ hạ thấp xuống, Lý Hà Hoa sợ tới mức xoẹt một cái liền chui vào trong chăn, không phải nàng sợ, mà sự thật là Trương Thiết Sơn cắn rất dọa người.

Bên ngoài đột nhiên không có tiếng động nào. Lý Hà Hoa trốn nửa ngày cũng không nghe thấy tiếng động nữa, trốn hoài cũng không được , trong chăn rất ngộp a. Nàng vụng trộm buông lỏng cảnh giác, chậm rãi thò đầu ra thăm dò, kết quả vừa thò đầu ra liền thấy Trương Thiết Sơn vẫn giữ nguyên tư thế cũ một chút cũng không nhúc nhích.

Lý Hà Hoa còn muốn trốn, nhưng lần này còn chưa kịp làm gì, Trương Thiết Sơn liền đem đầu nàng cố định lại: "Trốn cái gì?"

Lý Hà Hoa chớp chớp mắt, không nói chuyện. Khóe miệng Trương Thiết Sơn cong lên, chậm rãi nói: "Không phải là muốn thưởng cho ta sao? Hôn một cái lên má liền xong sao? Như vậy quá là không có thành ý rồi."

Ha ha... Lý Hà Hoa kiên quyết không mở miệng, bởi vì nàng biết trong lòng hắn muốn cái gì. Lý Hà Hoa không mở miệng, Trương Thiết Sơn cũng không cần thiết nàng mở miệng, trực tiếp liền áp đến môi nàng hung hăng gặm nhấm, gặm nhấm đến mức nàng vô lực phản kháng.

Ô ô... Lại tới nữa! Lý Hà Hoa bị hắn hết gặm rồi cắn cả người đều mềm nhũn, đến lúc buông ra nàng đã thở hổn hển, chỉ có thể dùng ánh mắt trừng hắn.

Khóe miệng Trương Thiết Sơn ý cười càng sâu, nói: "Đây mới được gọi là khen thưởng." Lý Hà Hoa tức giận đến hận không thể cào hắn vài cái, về sau đừng nghĩ lại có khen thưởng nữa, lông gà cũng không có. 

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Com