Chào các bạn! Truyen4U chính thức đã quay trở lại rồi đây!^^. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền Truyen4U.Com này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 32: Biện Pháp Bảo Đảm Của Bàn Tử

事情发生之快,让我们无法作出任何反应。我们谁也不敢动,张海杏轻声问胖子:"这也是你安排的?"

Sự tình phát triển rất nhanh khiến chúng tôi không kịp trở tay. Cả đám không ai dám động, Trương Hải Hạnh nhẹ giọng hỏi Bàn tử: "Đó cũng là người anh sắp xếp?"

"放屁,我去哪儿找那么多老板娘的儿子?"

"Con khỉ, tôi đi đâu tìm được lắm con bà chủ quán như vậy?"

那这事儿就大条了,我心说。僵持了片刻,就看到门口走进两个外国人。

Lớn chuyện rồi, lòng tôi thầm than. Giằng co một hồi liền thấy hai người nước ngoài đi vào cửa.

是那批德国人中的两个。之前我压根儿没有注意,现在看着他们走进来,才发现这两个家伙真他妈的壮,都像牛一样。两个人都比我高一个头,银灰色的头发,脸上全是刀刻般的条纹。

Là hai người trong nhóm người Đức. Trước kia tôi không hề chú ý, nhưng bây giờ nhìn họ đi tới, con mẹ nó, họ quá to lớn, to như gấu vậy. Cả hai đều cao hơn tôi một cái đầu, tóc màu xám bạc, trên mặt là những vết sẹo sâu như dao khắc.

这是登山家的脸。

Đây là gương mặt của người thường đi núi.

两个老外进来后挥了挥手,瞬间所有的激光点全部消失了。但是我知道,这并不代表所有的狙击手已经撤退了,刚才只是告诉我们,他们在注视着我们,现在激光点撤销了,是不想让我们知道他们的动向。肯定还有为数不少的狙击手依然瞄准着我们,好的狙击手都是用瞄准镜的,而且可以一次锁定两个目标。

Sau khi đi vào, hai người đó phất tay, tất cả đèn laser liền biến mất. Nhưng tôi hiểu, cái này cũng không phải là tất cả tay súng đang tập kích đã lui đi, mà là họ muốn nói với chúng tôi, bọn họ vẫn đang theo dõi chúng tôi, hiện tại tắt laser chỉ để chúng tôi không rõ hướng dịch chuyển của họ. Khẳng định vẫn còn số lượng không nhỏ đang nhắm bắn chúng tôi ở phạm vi ngắm bắn tốt nhất, có thể khóa chặt hai mục tiêu cùng lúc.

德国人走进来后,一直在用中国的抱拳礼仪向我们行礼,其中一个用很蹩脚的中文说道:"不好意思,不好意思,大家坐,大家坐。"

Người Đức kia đi tới, ôm quyền kiểu Trung Quốc chào hỏi chúng tôi, một kẻ dùng thứ tiếng Trung ngọng nghịu nói: "Thật ngại quá, ngại quá, mọi người ngồi đi, ngồi đi."

"这鬼佬武侠片看多了吧。"胖子在我身边说道。

"Cái gã tây này trong phim võ hiệp thấy không ít đâu." Bàn Tử ở bên cạnh tôi nói.

"你们两位可以走了。"一个鬼佬来到我和胖子身边说道。

"Hai vị có thể đi rồi." Một người nước ngoài nói với tôi và Bàn Tử.

"啊?"我有些讶异,胖子就道:"我们可以走了?"

"A?" Tôi có chút kinh ngạc, Bàn Tử hỏi: "Chúng tôi có thể đi?"

"对,赶快走。"鬼佬看也不看我们说道,"这里的事情和你们没有关系,是我和他们的事情。"

"Đúng, đi nhanh đi." Ông ta không thèm nhìn chúng tôi nói, "Chuyện ở đây không liên quan đến hai người, là việc giữa tôi và bọn họ."

我和胖子对看了一眼,张海客就说道:"有的走还不快走?我们自己能应付。"

Tôi vừa nhìn sang Bàn Tử, Trương Hải Khách đã nói: "Có đường đi còn không chịu đi đi? Tự chúng tôi ứng phó được."

我觉得非常奇怪,这事情的逻辑关系我理不清楚。胖子朝我咧了咧嘴,意思是有便宜不占王八蛋,别等回头鬼佬反悔,能走先走了再说。我和胖子僵直着像小鸡啄米一样从房间里走出来,来到院子里,我就看了胖子一眼,说:"怎么办?去哪儿啊?"

Chuyện này thật là kì quái, đây là cái logic gì? Bàn tử nhìn tôi nhếch miệng, ý bảo có tiện nghi thì phải chiếm, đừng đợi đến khi tên người nước ngoài đổi ý, cứ đi trước rồi nói sau. Tôi cùng Bàn Tử chầm chậm rời khỏi phòng, đi vào trong sân, tôi liền quay sang Bàn Tử, nói: "Bây giờ làm gì? Đi đâu đây?"

"先去你的房间吧,这儿没事的,我和这批德国人有交流。"胖子说道。

"Trước cứ đi về phòng cậu đi, nơi này không có việc của chúng ta, tôi đã thỏa thuận với đám người Đức rồi." Bàn Tử nói.

"这真是你安排的?"我惊讶道。

"Vậy đám người này đúng là do anh sắp xếp?" Tôi kinh ngạc nói.

胖子对我做了一个别说话的动作:"别说,不是安排,是我的保险措施。胖爷我觉得这一次的设计冒险成分太多,所以事先有拉德国人下水。这儿说话不方便,回去说。"

Bàn Tử ra hiệu cho tôi ngậm miệng: "Đừng nói nữa, không phải sắp xếp, mà là biện pháp bảo đảm của tôi. Bàn gia tôi từ lúc tới đây đã cảm thấy có nhiều thành phần âm mưu cho nên đã xuống nước với đám người Đức. Nơi này nói chuyện không tiện, về đã rồi tính sau."

我点头,心说这很像我去朋友家做客,结果朋友和他老婆吵起来了,我们待着特尴尬,只好出来,出来一想:我靠,里面该不会发生杀妻或者杀夫的事情吧?正不知道该如何是好时,同行的朋友就说:放心吧,他老婆爱的其实是我。

Tôi gật đầu, lòng cảm thấy thật giống như đi làm khách ở nhà bằng hữu, kết quả là người bằng hữu kia và vợ hắn cãi nhau một trận, chúng tôi chờ đợi thực xấu hổ vừa đi ra vừa nghĩ:《Bên trong sẽ không xảy ra chuyện chồng giết vợ hoặc vợ giết chồng đấy chứ?》 Trong lúc đang không biết phải làm thế nào thì người bạn đi cùng lại nói: "Yên tâm đi, người vợ anh ta yêu là tôi."

想想这样形容好像也不太对,想着听胖子解释算了。我和胖子一路回到房间里,进去把门关上,我就问胖子这一系列事情到底是怎么回事。

Ngẫm lại thì thấy hình như nội dung cũng không hợp lắm, đợi Bàn Tử giải thích xem sao. Tôi và Bàn Tử đi thẳng về phòng rồi đóng cửa lại, tôi lập tức hỏi anh ta hàng loạt sự việc này là sao?

胖子就道没事。他在见我之前,就冒充小卖部的营业员,卖给我几条放着窃/听/器的香烟,每包香烟的盒子里都有窃/听/器。之后他一路跟着我,洞悉了我很多想法。在我被设计的时候,所有的过程他都听得一清二楚。而且当时他就在喇嘛庙附近,一听到他们要试他,就立刻回城,设计了这个局。

Bàn Tử nói không việc gì. Trước khi gặp tôi anh ta đã đóng giả thành nhân viên bán hàng, bán cho tôi mấy bao thuốc lá cài thiết bị nghe trộm, trong mỗi bao đều có. Sau đó khi anh ta theo dõi tôi liền hiểu được kế hoạch tôi dự tính. Hơn nữa khi anh ta ở gần Miếu lạt ma đã nghe được chuyện người Trương gia muốn thử anh ta, nên lập tức quay về, sắp sẵn kế hoạch này.

不过就在这之前,他在关注我时,发现虽然张家人监视着我,却也有人在监视着张家。

Tuy nhiên trước đó, khi anh ta trông chừng tôi đã phát hiện ra tuy người Trương gia đang theo dõi tôi nhưng lại đồng thời có người theo dõi Trương gia.

这是一个面积问题,胖子才一个人,所以很难被发现,但监视张家的人很多,而且都是老外,所以只要略微注意就很容易发现。

Đây là vấn đề về số lượng. Bàn Tử chỉ có một mình cho nên khó bị phát hiện, nhưng theo dõi Trương gia lại cần nhiều người, hơn nữa đều là người nước ngoài, nên chỉ cần thoáng qua cũng rất dễ dàng phát hiện.

胖子觉得,如果张家人自己进行这些监视活动,必然就会发现自己被监视了,但是张家人太自信了,起用了当地人。当地人没有这种经验,所以完全不知道自己跟踪别人的时候,还有另外一些人在监视自己。

Bàn Tử cảm thấy nếu chính người của Trương gia đang tiến hành hoạt động theo dõi, thì tất nhiên cũng sẽ phát hiện ra mình bị theo dõi. Nhưng người họ Trương quá tự tin, toàn thuê dân địa phương, dân bản xứ nên không có kinh nghiệm, không biết bản thân khi đang theo dõi người khác thì chính mình cũng bị theo dõi.

"这批老外是什么人?"我问胖子。

"Vậy những người nước ngoài đó là ai?" Tôi hỏi Bàn Tử.

"裘德考的海外投资人。"胖子说道。

"Người đầu tư vào công ty Cầu Đức Khảo ở nước ngoài." Bàn tử nói.

我摇头。我不懂这种东西,胖子说道:"裘德考的公司是一个股份制公司,裘德考死了之后,公司一片大乱。我相信你前几年肯定知道他们乱成了什么德行。当时他们的公司董事会作了两个决策,把其中的优质业务剥离出来,组建了一个新公司,同时把裘德考的很多项目和资料留在了母公司。因为都是巨额亏损项目,所以是一个巨大的烂摊子。他们把这个公司放到资本市场上去,希望有人接盘低价买过去,如果不能就准备破产了。"

Tôi lắc đầu, không hiểu được. Bàn tử nói: "Công ty của Cầu Đức Khảo là một công ty cổ phần, sau khi lão chết, tất cả liền biến thành mớ hỗn độn. Tôi tin rằng cậu cũng đã biết bọn họ loạn thành cái dạng gì. Lúc đó ban giám đốc công ty đưa ra hai quyết định: đưa những thế mạnh của công ty tách riêng ra, thành lập một công ty mới, đồng thời đem rất nhiều hạng mục và tư liệu của Cầu Đức Khảo lưu lại công ty mẹ. Bởi vì dự án này lỗ nặng, cho nên tạo thành một cục diện rối rắm. Bọn họ phải bán lại công ty để trả nợ, hy vọng sẽ có người mua lại vì giá thấp, nếu không thể thì đành tuyên bố phá sản."

"结果,像奇迹一样,竟然有人买下了这个烂摊子,不仅接下了巨额债务,而且很多项目都保存了下来,其中,最受推崇的就是裘德考在中国的项目。买方式一家德国公司,中文名叫作'安静'。"

"Kết quả giống như một kì tích, có người đã chấp nhận mua lại đống hỗn độn đó, không chỉ chi trả các khoản nợ, mà còn giữ lại nhiều hạng mục lúc trước, trong đó quan trọng nhất là hạng mục của Cầu Đức Khảo ở Trung Quốc. Người mua là một công ty của Đức, tên tiếng Trung là "An Tĩnh".

安静?和安利有什么关系?我心想,嘴里问道:"那你是怎么和他们接上头的?"

An Tĩnh? Có liên quan đến an lợi không nhỉ? Lòng tôi nghĩ, miệng hỏi: "Vậy làm cách nào mà anh móc nối được với bọn họ?"

"说来惭愧,不是我接上头的,是他们来找我的。"胖子道,"你上山后不久,他们就找到了我。狗日的,在十万欧元和几挺机关枪下,胖爷我转念一想,不妨就和他们合作一把。他们的目的是知道这批香港人的真实目的,希望我能配合他们,于是我把他们当成一个备份,假设我设的局出了问题,咱们至少还有一条退路和盟友。"

"Nói ra thì thật mất mặt, không phải tôi tiếp cận họ mà là họ tìm tới tôi." Bàn Tử nói, "Sau khi cậu lên núi không lâu bọn họ liền tới tìm tôi. Má nó, mười vạn Euro cùng mấy khẩu súng máy, Bàn gia tôi liền thay đổi ý nghĩ, hợp tác cùng bọn họ một lần. Cái họ muốn là tìm hiểu mục đích thực sự của đám người Hong Kong, hy vọng tôi có thể phối hợp với họ. Vì thế tôi xem họ là một phương án dự phòng, nếu chúng ta có xảy ra vấn đề, ít nhất cũng còn một đường lui và đồng minh."

"这么说来,这批德国人完全不知道我的重要性,才会把我放走。"

"Nói như vậy, đám người Đức không hề biết tầm quan trọng của tôi, mới có thể để cho tôi đi như thế."

"也许,但是未必,也许对于德国人来说,你根本不重要。比如说,那群香港人的任务是,到雪山里去拿出一样东西。在这件事情里,你是相当重要的一环。但对于德国人来说,他们的目的肯定仅仅是找到雪山中的那个地方,所以你就完全不重要。而那群香港人知道去雪山中那个湖泊的路线,他们两伙直接沟通就可以了。"

"Dường như là vậy mà cũng chưa hẳn. Có lẽ đối với họ mà nói, cậu căn bản chả đáng để tâm. Lấy ví dụ, nhiệm vụ của đám người Hong Kong là lấy một thứ đồ từ trong núi tuyết, vì chuyện này nên cậu trở thành kẻ quan trọng đối với họ. Nhưng với người Đức, mục đích của bên đó chỉ là tới nơi trong lòng tuyết sơn kia, cho nên cậu liền trở thành vô giá trị. Đám người Hong Kong thì lại biết lộ tuyến đi tới hồ nước kia, hai nhóm đó có thể trực tiếp hợp tác với nhau là được."

我沉思片刻,觉得有些道理,只是如果他们两方谈拢了也就罢,要是谈不拢,这庙里岂不是要发生一场火并?

Tôi trầm tư một lát, cảm thấy có chút đạo lí. Nhưng nếu họ đạt được thỏa thuận thì không sao, còn nếu không thể thống nhất được thì chẳng phải trong miếu này sẽ phát sinh một trận sống mái hay sao?

"鹬蚌相争,渔翁得利。"胖子道,"在下诸葛肥龙觉得,不管结局如何,都对我们有利。因为我们在这个局面下太傻逼了,难得其他两边也傻逼了起来,不妨让他们傻逼个淋漓尽致而我们看戏,省的他们傻逼完了我们继续傻逼。"

"Trai cò đánh nhau, ngư ông đắc lợi." Bàn Tử nói, " Tại hạ Gia Cát Phì Long cảm thấy bất kể kết quả ra sao đều có lợi cho chúng ta. Dẫu sao thì trong cục diện này ta cũng là yếu thế, hiếm khi hai bên kia thừa hơi, cứ để bọn họ đánh nhau sẽ có trò vui cho mình xem, đợi bọn họ hết nóng đầu, chúng ta lại tiếp tục."

我想起张海杏,忽然觉得有些不妥。张海客、张隆半这些人行事老辣,不达目的誓不罢休,在我们面前保持着那种礼仪不过是因为我很关键,但是张海杏这个姑娘是个真性情的。说实话,我不愿意这样的人枉死在这里。也许是出于对张家本身的情感和对裘德考的厌恶,我的立场很早就站在张家那边。

Tôi nghĩ tới Trương Hải Hạnh, bỗng cảm thấy có chút không ổn. Trương Hải Khách, Trương Long Bán đều là những kẻ hành động cay nghiệt, không đạt được mục đích thề không bỏ qua. Trước mặt tôi lại luôn lễ độ hòa hảo chẳng qua bởi vì tôi quan trọng với họ, còn Trương Hải Hạnh lại là một cô gái chân thật. Quả thực là tôi không muốn người như vậy uổng mạng ở đây. Có lẽ xuất phát từ cảm tình với Trương gia cùng thái độ căm thù Cầu Đức Khảo, lập trường của tôi đã nghiêng về phía Trương gia.

我觉得我不能让局面发生这样的变化,能帮忙的我还是得帮忙。

Tôi cảm thấy không thể để cục diện phát sinh biến hóa như vậy, có thể hỗ trợ được thì tôi liền hỗ trợ.

我点上一支烟,就对胖子道:"你这个想法太消极了,我们干/革/命的就得积极向上"

Châm một điếu thuốc, tôi nhìn Bàn tử nói: "Ý tưởng này của anh rất tiêu cực, người làm cách mạng như chúng ta phải tích cực hướng về phía trước."

话说到半道,就听到一声闷响,一道火光以流星之势从窗外射入,胖子的太阳穴暴起一团血花,人被子弹带出去三四步,整个人翻倒在地。

Nói được nửa câu, chợt nghe thấy âm thanh như bóp nghẹt, một ánh lửa như sao băng từ ngoài cửa sổ bắn vào, huyệt thái dương của Bàn Tử máu bắn tung tóe, người bị bật ra ba bốn bước rồi lật mình ngã xuống đất.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Com