Chương 62: Huyệt Động Không Thể Tồn Tại
手电往青铜门里面照去,我已经完全没有了刚才的冲动,不知道是被巨大的声音震蒙了还是激动太久了。
Đèn pin soi vào trong cửa Thanh Đồng, tôi hoàn toàn không còn cảm giác kích thích như vừa rồi nữa, không biết là vì bị âm thanh khủng khiếp kia dọa cho mơ hồ hay là vì đã bị kích động quá lâu nữa.
里面一片漆黑,但是能看到一些东西,全部堆积在门口,被黑色的泥浆包裹着。
Bên dưới một khoảng tối đen, nhưng vẫn có thể thấy được vài thứ, toàn bộ chúng chồng chất ở cửa, đều bị thứ bùn đen kia bao quanh.
胖子第一个猫腰进去,回头道:"对于我个人来说,这是一小步,但是对于盗墓者来说,这是一次飞跃。"
Bàn Tử cúi người đi vào đầu tiên, quay đầu lại nói: "Đối với bản thân tôi mà nói, đây là một bước tiến nhỏ, nhưng đối với dân trộm mộ các cậu mà nói, đây phải là một bước nhảy vọt."
"何以见得?"张海杏顺着也进去了,她没有丝毫的犹豫,我紧随其后。
"Dựa vào cái gì mà nói vậy?" Trương Hải Hạnh tiến vào, cô ấy không chút do dự, tôi theo sát đằng sau.
"因为这里是神的地盘。"胖子说道,我以为胖子难的情怀一下,谁知道他立即接了一句:"腹泻神。"
"Vì nơi đây là địa bàn của thần thánh." Bàn Tử nói, tôi cho rằng anh ta lúc đó khó mà kiềm chế được cảm xúc, ai biết được tiếp theo Bàn Tử tuôn thêm một câu: "Thần tiêu chảy."
我把手电照向青铜门的里面,发现里面竟然不大,或者说,其实很大,但是在我的想象里,那是一个无法丈量的东西,但是如今,我们看到前面应该只是一个巨大的溶洞而已。
Tôi cầm đèn pin soi xuống bên dưới cửa Thanh Đồng, phát hiện bên dưới kia rõ ràng là không lớn, đúng ra mà nói thì nó thực sự là rất lớn, nhưng trong trí tưởng tượng của tôi, nó phải lớn tới mức không thể cân đong đo đếm được. Thực tế thì giờ đây, chúng tôi thấy được động này vẫn nằm trong phạm vi khái niệm của từ rộng mà thôi.
洞有一个体育场那么大,呈现非常完整的椭圆形。很多粗细不一的青铜柱好像钟乳一样支撑着穹顶。没有规则,象是天然形成的。
Động lớn bằng một sân bóng, hình bầu dục. Rất nhiều trụ bằng Thanh Đồng kích thước khác nhau được dựng lên để chống đỡ cho đỉnh động. Không có quy tắc, giống như hình thành tự nhiên vậy.
青铜门的背面全部被黑色的泥浆覆盖着,我们开始撕这些泥浆,撕开之后,发现这个山洞的所有山壁上,我原以为是石头,结果全部都是青铜浇灌的,上面无一例外的刻满了奇怪的花纹,非常非常精密,密密麻麻好像人皮肤的纹路一样。
Mặt trái cửa Thanh Đồng bị che lấp bởi màu đen của thứ bùn nhão kia, chúng tôi bắt đầu gạt chúng xuống, lúc chùi được ra, phát hiện toàn bộ vách của sơn động này, tôi còn tưởng là đá tảng nhưng kết quả là chúng đều được đúc bằng Thanh Đồng, mặt trên cũng khắc đầy những hoa văn kỳ quái, vô cùng là tinh xảo, chi chít chằng chịt như nếp nhăn trên da người vậy.
"青铜洞。"胖子喃喃道。"这帮人真有耐心,这些花纹是怎么雕刻上去的。"
"Động Thanh Đồng." Bàn Tử lẩm bẩm, "Đám người này thật kiên trì mà, những hoa văn thế này mà cũng khắc hết lên được."
"花纹是小事,问题是没有注塑的纹路,这些青铜太光滑了,好像竟然是整体铸出来的。"我道。
"Hoa văn vẫn là chuyện nhỏ, vấn đề là không có nét khắc nào, bề mặt Thanh Đồng hoàn toàn trơn nhẵn, hình như là chỉnh thể được đúc ra cùng một lúc." Tôi nói
"很难吗?"张海杏问。
"Khó lắm sao?" Trương Hải Hạnh hỏi
"不是难,是不可能。"我道:"只有一个地方可能作出这种工艺来。"
"Vấn đề không phải là khó hay không, mà là không thể làm được." Tôi nói, "Chỉ có một nơi có thể làm ra cái kỹ thuật này."
"哪里?"
"Ở đâu?"
"外太空,没有重力的情况下。"我道。
"Ngoài không gian, dưới tình huống không trọng lực." Tôi đáp.
当然,还有其他的可能性,比如说,在修筑过程中,让人进去到烧红的山洞中去做支架。如果不停的派人进去,人穿好防护用具,可以在烧死之前的几分钟里做一些事情。但是这在常理上是不可能也不科学的,因为要搞完这样一个整理青铜山洞,最起码需要死十万人。
Đương nhiên là còn có những khả năng khác, ví dụ như là trong quá trình xây dựng, cho người vào trong sơn động đã được nung sẵn để làm khuôn. Nếu như không ngừng phái người đi vào, họ cũng mặc cả đồ phòng hộ, có thể trước khi bị thiêu chết khoảng mấy phút sẽ làm được một ít. Nhưng khuôn như vậy là không có khả năng và cũng không khoa học, vì để làm xong một sơn động Thanh Đồng hoàn chỉnh, ít nhất phải có mười vạn người chết.
何必呢?再残暴的统治者也不是傻子。
Cần gì phải như vậy chứ? Kẻ thống trị tàn bạo cũng không phải thằng ngu.
我们在山洞中四处搜索,胖子打了响指吸引我的注意力,我们转向他找的地方,发现他站在洞中央,蹲着在看一个东西。
Chúng tôi trong sơn động tìm quanh một chút, Bàn Tử chợt đánh tiếng cho tôi chú ý, chúng tôi chuyển hướng sang chỗ anh ta đang tìm kiếm, phát hiện trong góc động anh ta đứng, có một vật gì đó đang ngồi chồm hỗm ở đó.
"有什么东西?"我问道,回音在空间晃荡。
"Có cái gù ở đó hả?" Tôi hỏi, tiếng vọng lay động trong không trung.
"一牛逼的东西,超级牛逼的东西。"胖子说道。
"Một thứ rất lợi hại, siêu cấp lợi hại." Bàn Tử đáp
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Com