Chương 66: Hệ Thống Nội Bộ Trương Gia
迷蒙中,有一个声音忽然在问我:"为什么他最后离开了,并且去了下一站?"
Trong mê man, có một thanh âm bỗng nhiên vang lên hỏi: "Vì sao cuối cùng hắn lại rời đi, nữa nữa lại tới trạm tiếp theo?"
我迷迷糊糊地睁开了眼睛,看到胖子嚼着压缩饼干,刚才好像就是他在问我。
Tôi mơ mơ màng màng mở mắt, thấy Bàn Tử nhai bánh quy bên cạnh, hình như là anh ta đang hỏi tôi.
我问他道:"你说什么?"但我发现我问的时候能听到声音,但没有张开嘴巴。
Tôi hỏi lại: "Anh nói cái gì?" Nhưng tôi phát hiện khi hỏi câu đó tôi chỉ nghe được thanh âm, chứ không thể mở miệng ra được.
"我问你小哥为什么最后离开了,去了下一站?"胖子回答道,他竟然听见了。
"Tôi hỏi cậu vì sau cuối cùng Tiểu Ca lại rời đi, tới trạm tiếp theo?" Bàn Tử đáp lại, anh ta chính xác là vẫn nghe được.
一种沮丧感充斥着我的全身,很明显,闷油瓶在这里带过很长一段时间,他离开了这里,前往长白山,显然那是从这里获得线索。
Một cảm giác uể oải lan tràn khắp toàn thân tôi, rõ ràng là Muộn Du Bình đã ở đây một thời gian dài, hắn rời khỏi nơi này, xong tới núi Trường Bạch, hiển nhiên là thu được manh mối ở đây.
我无法还原过程,但他要的东西肯定也不在这里,他才会去下一站。
Tôi không cách nào thuật lại như cũ toàn bộ quá trình, nhưng thứ hắn muốn lấy chắc chắn là không phải ở nơi này, vì vậy Muộn Du Bình mới tới trạm tiếp theo.
而我们看到了整个解题过程,却依旧什么都不知道。
Mà chúng tôi đã thấy được toàn bộ quá trình giải quyết vấn đề, nhưng vẫn không biết được thêm điều gì như trước.
胖子为什么会忽然问我这个?我有点奇怪,但是又想不起刚才我到底在干吗?
Bàn Tử tại sao đột nhiên lại hỏi tôi câu đó? Tôi lấy làm lạ, nhưng vừa nhớ không ra là rốt cuộc mình đang bị làm sao nữa?
"你了解张家人吗?"胖子又问道,"张家人那么强大,为何还要那么努力去做这些奇怪的事情?"
"Cậu hiểu được người Trương gia không?" Bàn Tử lại hỏi, "Người Trương gia cường đại như vậy vì sao lại cứ cố làm cái chuyện kỳ quái đó chứ?"
"强大?"我又有点无法理解胖子的说法。
"Cường đại?" Tôi hơi khó giải thích lời nói của Bàn Tử.
"强大,他们没有敌人,没有人可以敌过他们,他们做这些奇怪的事情,到底是为了什么?"
"Cường đại, bọn họ không có kẻ thù, không ai có thể địch lại được bọn họ, bọn họ làm những chuyện kỳ quái này rốt cuộc là vì cái gì?"
也是,对于张家这么庞大的家族。这么有力量的巨大势力,你实在没有任何筹码和他们去对抗。
Cũng đúng, đối với một gia tộc khổng lồ như Trương gia. Lực lượng lớn khủng khiếp như vậy, hiện tại không ai có một chút lợi thế nào để đối đầu với bọn họ.
张家当时的内部体系已经无比稳定,这是我看到的一个最可怕的、最有序的家族,由人所构成的体系很难能达到那样的粘合度,我一直以来一直觉得,由人这种不可控的东西所形成的体系其基本构架都是脆弱的,但是张家真的很让我惊讶。
Hệ thống nội bộ Trương gia ngay lúc đó đã ổn định vô cùng rồi, đây là điều tôi thấy đáng sợ nhất, gia tộc có thứ tự nhất, khó mà để một hệ thống gồm nhiều người đạt được mức độ liên kết như vậy. Tôi luôn cảm thấy rằng cấu trúc cơ bản của một hệ thống bao gồm những thứ không thể kiểm soát như con người rất mong manh, nhưng Trương gia đã thực sự khiến tôi phải kinh ngạc.
所以一切都起源于张家人那种变态的自制力,而这种自制力来源于他们异于常人的自制力。
Vì thế hết thảy đều bắt nguồn từ cái loại tự chủ biến thái của người Trương gia đó, mà cái kiểu tự chủ ấy phát ra từ bọn họ lại khác hẳn so với kiểu tự chủ của người thường.
这样的控制,除非你否定整个社会体系,否则你杀几个人,夺取一些财产,引入一些侵略者,其实根本无法改变任何一点点现状。
Kiểm soát như vậy trừ khi phải phủ định lại toàn bộ hệ thống xã hội, nếu không thì phải giết vài người, cướp đoạt một ít tài sản, dẫn theo một vài kẻ xâm lược, thật ra căn bản là không thể có một chút thay đổi tình hình nào cả.
我又是一阵头晕,胖子问我道:"又头晕了?"
Tôi vừa bị một trận choáng váng đầu óc, Bàn Tử lại hỏi: "Choáng váng sao?"
"我想点事情。"我说道,我忽然想好好思索一下张家这个奇怪的机构到底是如何运行的。
"Tôi nghĩ tới một vài chuyện." Tôi nói, bỗng nhiên lại đi ngẫm tới cái cơ cấu Trương gia kỳ quái kia rốt cuộc là được vận hành ra sao.
别人对于张家——当然这个别人是指真正了解他们,或者和他们对抗的人的第一印象,一定是那种无形但是舒适的控制,张家设计了一种社会体系,这种社会体系中,有统治者,有中产阶级,有贵族,有底层的民众,也有奴隶。
Người khác đối với Trương gia —— đương nhiên cái này là có cái lý của bọn họ, có lẽ ấn tượng đầu tiên đối với bọn họ, nhất định là cái kiểu kiểm soát vô hình nhưng thoải mái này. Trương gia bày trí ra một hệ thống xã hội, mà trong hệ thống xã hội đó có người thống trị, có giai cấp tư sản dân tộc, có tầng lớp dân chúng, còn có cả nô lệ.
这些阶级不停地斗争,消耗自己的精英阶层、消耗时间,这样一个封闭的环,所有的改朝换代,全都是在封闭的环内。所有人都发现自己被牵制,但被牵制的理由又很充分,无论是皇帝还是农民起义领袖,都没有发现在这个环外看着他们的张家,是如此简单地控制着这个社会所有的细节。
Những giai cấp này không ngừng đấu tranh, tiêu hao đi cái tinh hoa của giai cấp mình, tiêu hao thời gian, như một vòng tròn bế tắc, tất cả triều đại thay đổi, đều là trong vòng bế tắc đó. Hết thảy mọi người đều phát hiện ra mình bị kiểm soát, nhưng điều đó lại có lý do rất chính đáng, bất luận là hoàng đế hay là khởi nghĩa nông dân thủ lĩnh, cũng không hề phát hiện cái vòng tròn của Trương gia ở đây, cứ đơn giản chi phối hết thảy mọi sự vật hiện tượng trong xã hội.
我的脑子很乱,其实,看中国的历史你能完全发现一种可怕的规律性,中国的历史就是不停的循环,同一个规律每几百到千年就会轮回一次。
Đầu óc tôi rất loạn, kỳ thực là khi nhìn vào lịch sử Trung Quốc ngươi có thể hoàn toàn phát hiện ra một quy luật đáng sợ, lịch sử Trung Quốc không ngừng tuần hoàn, chỉ có một quy luât duy nhất cứ mấy trăm năm lại diễn ra một lần luân hồi.
这是怎么做到的?如果一个皇帝,没有任何敌人,他是不是会慢慢发现,自己的帝国其实完全不在自己的控制当中?
Đó là như thế nào? Nếu như một hoàng đế, có bất cứ một kẻ thù nào, người đó dù đúng hay sai vẫn sẽ từ từ phải xuất hiện, quốc gia của hoàng đế kỳ thực hoàn toàn không nằm trong kiểm soát bản thân ông ta sao?
人总是会沉陷于眼前的问题,一个无为的人其实的相当可怕的,无为就等于,他有大把的时间去旁观别人的问题,这样也就很容易地发现,这些问题是一种来自"环外"的控制。
Con người luôn luôn bị cuốn vào trong những vấn đề trước mắt, một người không có chí tiến thủ thực sự vô cùng đáng sợ, không có chí tiến thủ chẳng khác nào hắn luôn luôn bàng quan với những vấn đề của người khác, vậy cũng rất dễ để phát hiện, mấy vấn đề này là một kiểu "ngoài vòng" kiểm soát.
所以,不能让人没有问题。
Vì vậy, không nên để cho con người mất hết vấn đề.
张家特别善于同时为对立的双方服务,这就好比项羽和刘邦身边的范增和张良其实是一伙的,每天都会对完台词再到各自主子面前演戏一样。
Trương gia đặc biệt giỏi về cùng một lúc phục vụ cho cả đôi bên đối lập, như vậy so với Hạng Vũ và Lưu Bang bên cạnh có Phạm Tăng và Trương Lương nhưng thực chất là cùng một phe, mỗi ngày đều sẽ diễn trọn vở kịch vất vả trước mặt chủ nhân mình.
"我觉得最终让刘邦得天下比较好,项羽的性格不太好控制。"
"Tôi nghĩ cuối cùng để Lưu Bang chiếm được thiên hạ là tương đối tốt nha, Hạng Vũ tính kiềm chế không được tốt lắm."
"我也觉得是,那你觉得把决战安排在什么时候比较好?"
"Tôi cũng hiểu vậy, anh nghĩ nên sắp đặt quyết chiến vào thời điểm nào là tốt?"
"以现在的情况,项羽的兵力还相当强悍,刘邦现在和项羽战斗,不一定能百分之百胜利,所以我觉得,在决战前的三个月里,我们需要安排几次小规模的战斗,把项羽的实力在消减百分之二十左右,这样就有把握了。"
"Với tình huống hiện tại, Hạng Vũ binh lực tương đối mạnh, Lưu Bang bấy giờ cùng Hạng Vũ chiến đấu, không chắc trăm phần trăm thắng lợi, vì thế tôi nghĩ nên quyết chiến vào thời điểm trước tháng ba, chúng ta muốn sắp đặt vài trận chiến quy mô nhỏ, đem thực lực Hạng Vũ tiêu hao hai mươi phần trăm, như vậy sẽ nắm chắc."
"可以,但我觉得还需要双保险。刘邦那边需要一个能攻坚的大将。"
"Có thể, nhưng tôi nghĩ cần có phương án hai. Lưu Bang bên kia cần một đại tướng có khả năng công thành tốt."
"那这样吧,我们从族长那里调一个人过来,把韩信换掉,从张家调出一百人的队伍放到韩信的部队里。"
"Như vậy thì chúng ta điều một người tộc trưởng từ đâu đó tới, đổi lấy Hàn Tín, trong Trương gia lấy ra một trăm người gia nhập vào đội quân của Hàn Tín."
"可以,这样我会建议刘邦重用韩信。"
"Được đấy, như vậy ta sẽ kiến nghị Lưu Bang trọng dụng Hàn Tín."
"那就这样吧,我完全部署之后会离开项羽。在新的朝代建立之前,我们要控制的几个点,都要好好处理。把皇帝身边的侍卫、国库的看管体系还有军队的调用体系卡死,任务就完成了。"
"Cứ như vậy đi, tôi sẽ bố trí hoàn tất sau khi Hạng Vũ rời đi. Trước khi thành lập triều đình mới, chúng ta nên kiểm soát vài người, cũng phải xử lý cho thật tốt. Thêm thị vệ bên cạnh hoàng đế, trông coi hệ thống quốc khố còn nữa là thuyên chuyển hệ thống quân đội, nhiệm vụ như vậy là hoàn thành."
我点上一根烟,脑子里的吐槽让我觉得好笑,我心里叹了口气,忽然又想起了我爷爷问过的一个问题。
Tôi châm một điếu thuốc, nghĩ mà thấy buồn cười, trong lòng tôi thở dài, bỗng nhiên nghĩ tới ông nội tôi từng nói qua một chuyện.
这个问题是我爷爷小时后忽然问我的,我不知道为什么会在这时候忽然想起来,但一想起来之后,我立刻焦虑起来了。
Chuyện này là ông nội tôi ngày trước tự nhiên hỏi, tôi không biết tại sao lúc này liền nhớ tới nó, nhưng vừa nghĩ đến tôi lập tức lo lắng.
那是我爷爷在院子里闭目养神时,我让他给我出谜语猜(三岁看到老,我小时候很喜欢猜谜语,现在得到报应了,我的整个人生都变成了一个大谜语)。我爷爷一开始讲了几个小谜语,我都很容易猜到了,我一直要求难一点的,爷爷招架不住,想了想就问了我一句话。
Đó là lúc ông nội tôi nhắm mắt dưỡng thần trong sân, tôi bảo ông ra câu đố cho tôi giải (hồi ba tuổi ở với ông, tôi lúc đó rất thích chơi đoán chữ, bây giờ gặp báo ứng, cả đời tôi đều biến thành một câu đố lớn rồi). Ông nội tôi đố tôi vài câu nho nhỏ, tôi đều giải được rất dễ dàng, tôi muốn nó phải khó hơn một chút, ông nội ngăn không được, nghĩ giây lát rồi hỏi tôi một câu.
"如果你有一堆金子,放在一个山洞里,然后你找了一个守卫看守,那么我问你,这个金子,是属于你的,还是属于这个守卫的?"
"Nếu như cháu có hai thỏi vàng, đặt trong một hang núi, sau đó cháu tìm một người bảo vệ để trông coi, vậy ông hỏi cháu, vàng đó là của cháu hay là của người bảo vệ kia?"
"当然是属于我的,我的金子嘛!"我当时自作聪明。
"Đương nhiên là của cháu rồi, vàng của cháu mà." Tôi lúc đó tự cho là mình thông minh.
我爷爷摇摇头:"除非你有能够打败这个守卫的武力和可以随时随地抓住这个守卫的能力,否则,你的金子是属于守卫的。"
Ông nội tôi liền lắc đầu: "Trừ khi cháu có thể đánh bại người bảo vệ kia và có thể tùy thời tùy chỗ mà nắm bắt được năng lực của hắn, bằng không, vàng của cháu sẽ thuộc về người bảo vệ thôi."
我很懵懂,我爷爷又问我:"如果你有一支军队在外面打仗,你派了一个将军统帅他们,那么,这支军队是你的还是那个将军的?"
Tôi rất ngây thơ, ông nội tôi lại hỏi: "Nếu như cháu có một đội quân đánh nhau ở bên ngoài, cháu phái một vị tướng thống soái của bọn họ, vậy đội quân này là của cháu hay là của vị tướng kia?"
我想了想,这次有点胆怯地说道:"应该还是我的啊。"
Tôi suy nghĩ một lát, lần này có hơi khiếp đảm mà nói: "Có lẽ cũng là của cháu."
我爷爷摇头:"除非你能提供这些士兵他们需要的金子,否则,这支军队谁的也不是。但是,你的金子不是你的,是你的守卫的,而那些士兵其实已经拥有那些金子了,那么你能说得清楚,到底是这些士兵最大,还是金库的守卫最大,还是名义上拥有这些的皇帝最大吗?"
Ông nội tôi lắc đầu: "Trừ khi cháu có thể cung cấp cho những binh lính này vàng mà họ cần, nếu không đội quân kia không thuộc về ai cả. Nhưng vàng cũng không còn là của cháu, đó là của người bảo vệ kia, mà những binh lính kia thực chất cũng chính là vàng, như vậy cháu có thể nói rõ ràng, rốt cuộc là những binh lính này lớn nhất, bảo vệ kho vàng lớn nhất, hay là hoàng đế trên danh nghĩa mới là lớn nhất đây?"
我当时太小,一下完全听不懂了,就摇头。
Tôi lúc đó còn quá nhỏ, nghe một chút hoàn toàn không hiểu, chỉ lắc đầu.
我爷爷就说道:"按照一般道理上来说,谁知道的越多,谁就越厉害。"
Ông tôi liền nói: "Theo đạo lí thông thường mà nói, là ai biết càng nhiều thì sẽ càng lợi hại."
"越多越厉害?"
"Càng nhiều càng lợi hại?"
"是的,皇帝的金子在哪儿,谁也不知道,所以那些士兵不能自己去抢夺这些黄金,他们只能为皇帝打仗去换取黄金,而守卫也不知道皇帝的军队在哪儿,所以,他也不能跑到军队里和别人说,我能把皇帝的黄金分给大家,只要大家能听我的,把皇帝杀掉。所以军队只能打仗,而守卫只能守卫黄金。"
"Đúng vậy, vàng hoàng đế ở đâu, không ai biết được, vì những binh lính kia không thể chém giết để đoạt số vàng đó, bọn họ chỉ có thể gây chiến cho hoàng đế để đổi lấy vàng, mà bảo vệ cũng không biết quân đội của hoàng đế ở đâu, vì thế hắn cũng không thể chạy đến trong quân đội để nói với mọi người rằng tôi có thể đem vàng chia cho mọi người, mọi người hãy nghe tôi, giết chết hoàng đế đi. Thế cho nên quân đội chỉ có thể tranh đấu, mà bảo vệ cũng chỉ có thể bảo vệ vàng thôi."
"然后呢?还是皇帝最厉害吗?"
"Sau đó thì sao? Có phải là hoàng đế lợi hại nhất không?"
"皇帝那么厉害,是因为他知道很多很多的秘密。但是,这个世界上,肯定有比皇帝知道秘密更多的人,甚至,也许有一个人,他知道世界上所有的秘密,那么这个人,一定是最厉害的。"
"Hoàng đế lợi hại như vậy là bởi vì ông ta biết rất rất nhiều bí mật. Nhưng mà, trên thế giới này, khẳng định có người so với hoàng đế còn biết nhiều bí mật hơn nữa, thậm chí, hoặc là có một người, người đó biết được tất cả những bí mật trên thế giới, vậy người này mới chính là người lợi hại nhất."
"我不懂,爷爷,所以,我们如果要变厉害,就要知道更多的秘密吗?"
"Cháu không hiểu, ông ơi, nếu chúng ta muốn được trở lên lợi hại thì chúng ta phải biết thật nhiều bí mật sao?"
我爷爷点点头:"我以前就是这种想的,秘密是一切力量的来源,但是,秘密也是一切痛苦的来源。"
Ông nội tôi gật đầu: "Ông trước đây hay nghĩ tới điều này, bí mật là ngọn nguồn của tất cả sức mạnh, nhưng bí mật cũng là ngọn nguồn của tất cả thống khổ."\
"爷爷,这个谜语不好玩,我要听故事。"
"Ông à, cái câu đố này không hay, cháu muốn nghe truyện."
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Com