Chào các bạn! Truyen4U chính thức đã quay trở lại rồi đây!^^. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền Truyen4U.Com này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 71: Kẻ Thù Thật Sự

张海杏一边看着我的血,一边迅速拿起胖子架在一边的枪,开始上子弹,上一颗就打起一枚冷焰火,往血蔓延的方向甩去。

Trương Hải Hạnh vừa nhìn máu của tôi vừa cấp tốc lấy khẩu súng của Bàn Tử, bắt đầu lên đạn, lại châm một quả pháo lạnh, ném qua chỗ máu của tôi tràn tới.

我躺在地上,手脚被绑得死死的,根本无法挣开,只有用力抬头才能看到一点光线和她大概的动作。但她没有再踩着我,所以我可以翻身,于是立即翻了过来,然后曲起自己的腿,想让自己的血能流到自己的裤管上。

Tôi nằm trên mặt đất, tay chân bị trói chặt, cơ bản là không cách nào cựa quậy được, chỉ cố sức ngẩng đầu để thấy được chỗ có ánh sáng nhìn ra đại khái hành động của cô ta. Nhưng Trương Hải Hạnh không đạp tôi nữa, do đó tôi có thể xoay người, vì vậy mà lập tức bật dậy, sau đó co chân lại, muốn máu của mình chảy ngược lại vào ống quần.

她看到我这样,立即过来朝着我的肚子狠狠踢了一脚。我一下吃痛,肺都痉挛起来。

Cô ta nhìn thấy tôi như vậy lập tức tiến tới sút một cước vào bụng tôi. Tôi bị đau, gan phổi đều co quắp cả lại.

"老实点,血不够我还得拉你一道口子,你让你的血最节省地发挥作用,等到最后你自己会好受一点。"

"Ngoan ngoãn chút đi, thiếu máu tôi còn phải cắt thêm vài vết nữa, anh nên tiết kiệm máu mình để dành cho nó phát huy tác dụng tốt nhất, xong xuôi rồi tôi sẽ để anh thoải mái một chút."

"我操,老子是那种会让你摆布的人吗?"我简直是恶向胆边生,咬牙就开始滚。

"Cái đệch, lão tử như thế này mà phải rơi vào bẫy của ngươi sao?" Tôi đơn giản là nhổ một ngụm đờm sang bên cạnh, cắn răng bắt đầu lăn lộn.

几下我就滚出去十几米,张海杏显然没意识到我会这么不听话,骂了一声,一边看着血一边就朝我追过来。

Lăn vài vòng được hơn mười thước, Trương Hải Hạnh rõ ràng ý thức được tôi không chịu nghe lời, mắng một tiếng, vừa nhìn lại thấy máu chảy ngược lại chỗ tôi.

我一边滚一边大吼:"胖子,胖子,老太婆要对我下手!"一边继续滚。

Tôi vừa lăn vừa gào thật to: "Bàn Tử, Bàn Tử, bà cô già này muốn xuống tay với tôi!" Dứt lời lại tiếp tục lăn.

滚这种事情,滚过的人都知道,如果没有训练过,那滚完之后是天旋地转。所以滚的时候不能停下来,一停下来你连方向都分辨不清楚,甚至还可能会吐。

Lăn lộn như vậy nhìn thì ai cũng biết, nhưng nếu không trải qua huấn luyện, lăn một lúc sẽ thấy hoa mắt chóng mặt. Vì thế lăn vài vòng liền dừng lại, lúc dừng bạn có thể không nhận ra phương hướng đâu nữa, thậm chí là còn có thể chóng mặt tới nôn ra được.

我滚到最后几乎是咬牙,心说让这个娘们儿难受一秒是一秒。

Tôi lăn lộn một hồi gần như là không chịu nổi nữa, thầm nói:《Phải để cho mụ già kia khó chịu giây nào hay giây đó.》

我果然还是太嫩,怎么就信任了她,难道真的是因为,一看到手指长的人,我就会多一种信任感?

Quả nhiên mình còn quá non, sao lại đi tín nhiệm cô ta, chẳng lẽ, thật sự là bởi vì vừa nhìn thấy ngón tay dài của người ta, tôi lập tức phát sinh ra cảm giác tin tưởng này sao?

可惜现在这种信任感在瞬间瓦解了,我以后看到手指长的人,甚至会立即升起戒备之心——如果还有以后的话。

Đáng tiếc hiện tại cảm giác đó trong giây lát liền tan rã, về sau tôi thấy ai có ngón tay dài, thậm chí còn tự giác đề phòng —— nếu như còn có sau này.

一路滚到了洞壁边上,我再也没有地方滚了,努力靠着洞壁看着张海杏朝我走来。

Một đường lăn vào vách động, tôi không còn chỗ nào để lăn tiếp, nỗ lực dựa vào vách động nhìn Trương Hải Hạnh đi về phía tôi.

我一路滚过来,血淌了一路,虽然不多,但也立即在那些细纹中开始蔓延。

Tôi lăn một đoạn dài như vậy, máu cũng chảy theo, tuy không nhiều lắm nhưng cũng tràn vào trong các rãnh hoa văn xung quanh chỗ tôi.

"你真的比报告里的性格野很多,绝对不是一个容易控制的人。"张海杏走到我面前,手里拿着枪管,倒提着抢,看样子是要爆捶我一顿了。

"Tính cách của anh thực sự ngang ngạnh hơn trong báo cáo nhiều đấy, tuyệt đối không phải là một người dễ bị khống chế." Trương Hải Hạnh bước tới trước mặt tôi, cầm trong tay khẩu súng, cũng là cướp đoạt được, nhìn bộ dáng là biết chuẩn bị đập tôi một trận rồi.

我死死地贴着洞壁,心说够了,老子受够了,老子再也不要做老好人,老子再也不要相信人,如果老子能过这一关,老子以后再遇到人骗我,我一定一定不会放过他,就是追到天涯海角,也要搞死每一个搞我的人。

Tôi dán chặt vào vách động, thầm nhủ:《Được, lão tử chịu đủ rồi, lão tử sẽ không bao giờ làm người tốt nữa, từ giờ lão tử sẽ không tin ai, nếu như lão tử có thể qua được cửa ải này, từ sau nếu gặp người nào lừa gạt lão tử, nhất định lão tử sẽ không bỏ qua cho hắn, có phải truy đuổi hắn tới chân trời góc biển lão tử cũng quyết giết từng người từng người một.》

想着我闭上了眼睛,等着她对我下手,我觉得最多两下我肯定就没知觉了。

Nghĩ rồi tôi nhắm mắt lại, chờ cô ta xuống tay với mình, tôi nghĩ tối đa hai chưởng là tôi chắc chắn không còn tri giác nữa.

我的心中很少升起仇恨,最多的可能是愤怒,这种愤怒往往还是因为自己无能和单纯,而我常常把这种愤怒就当成了仇恨。但现在我才发现不是,在这一刻,我真切地感觉到了什么是仇恨。

Trong lòng tôi rất ít khi thù hận ai, nhiều nhất cũng chỉ là phẫn nộ, cảm giác ấy thường nảy sinh do thấy bản thân mình vô dụng và ngây thơ quá, mà tôi thường bị cảm giác phẫn nộ này biến thành thù hận. Nhưng giờ tôi mới biết điều đó không đúng, vào giờ khắc này, tôi thực sự đã cảm nhận được cái gì gọi là thù hận.

如果被人耍了是一种修行的话,我觉得到这一刻我真的是够了。我要停止了。

Nếu như nói bị người ta đùa bỡn là một kiểu như tích tụ nhiều mà thành, tôi nghĩ tới giờ phút này tôi thực sự đã đủ lắm rồi. Tôi muốn dừng lại.

然而没有我预想的用枪托抽得我剧痛和整个鼻腔出血的感觉,我只听到冷焰火在远处发出吱吱的声音。我等了一会儿,还没动静,索性大叫:"来啊,你这次不弄死我,你会后悔的。"

Nhưng mà không có cảm giác đầu đau nhức mũi xuất huyết máu do báng súng đập xuống như tôi dự đoán, tôi chỉ nghe thấy tiếng pháo lạnh xì xèo phát ra ở phía xa. Chờ một lúc, vẫn chẳng thấy có động tĩnh gì, tôi chỉ đơn giản kêu to: "Tới đây, lần này cô không giết chết tôi, sẽ phải hối hận đấy."

叫了几声还是没有任何攻击,我才睁开眼睛,一下看到张海杏面色苍白地看着我,她的面色无比的苍白,甚至手都在发抖,不仅没有过来攻击我,而且是缓慢地在后退。

Kêu vài tiếng vẫn không có bất cứ đòn công kích nào, tôi mới mở mắt, giây lát thấy Trương Hải Hạnh sắc mặt tái nhợt nhìn tôi, mặt cô ấy thực sự vô cùng tái, thậm chí tay cũng run lên, không hề tới tấn công tôi, hơn nữa còn từ từ thoái lui về phía sau.

我看到她的手不停地想抬起来,她应该是想举枪,但她根本举不起来。

Tôi thấy tay cô ấy không ngừng muốn nâng tay lên, cô ấy chắc muốn giương súng ngắm, nhưng cơ bản là không thể làm được.

咦?难道我的男子汉气概散发出的霸气让她投降了?让她恐惧了?

Gì vậy? Lẽ nào khí khái nam tử hán mà tôi tỏa ra đã khiến cô ta đầu hàng? Khiến cô ta sợ hãi?

不可能啊,我刚才就是一只被绑起来放血的乌骨鸡啊,而且我的状态也只是在自己发泄愤怒,对她完全没有任何威胁。

Không thể nào, tôi giờ bị trói giống như một con gà cắt tiết, hơn nữa trạng thái của tôi cũng chỉ là tức giận trong lòng, đối với cô ấy không hề biểu hiện bất kỳ một sự uy hiếp nào.

她继续后退,我看着她,一下就发现不对。她看的不是我,她在看着我的身后。

Cô ta tiếp tục lui về sau, tôi nhìn cô ta, giây lát liền phát hiện không đúng. Cô ấy không phải đang nhìn tôi, cô ấy đang nhìn về phía sau lưng tôi.

我立即回头,一下就看到了一副惊人的景象,我的脚还在流血,很多血在我的脚边扩散开来,蔓延到了身后的墙壁上,那里竟然被血勾画出一个巨大的轮廓。

Tôi lập tức quay đầu lại, đập vào mắt tôi ngay sau đó là một cảnh tượng kinh người, chân tôi vẫn chảy máu, rất nhiều máu khuếch tán ra xung quanh, lan tràn lên trên vách tường, nơi nào máu chảy tới đều phác họa ra một đường viền rất rộng.

那是一个巨大的东西,有三个人多高,有一个硕大的头部,张扬着无数只手,真的数不清楚有多少只手,就如一个千手观音一般在我身后的墙壁上。

Kia là một thứ có thân hình cực lớn, phải cao bằng ba thân người, nó có một cái đầu rất to, kèm theo vô số tay mọc ra trên thân, thực sự rất nhiều tay không tài nào đếm hết được, giống như một Quan Thế Âm nghìn tay đang ở trên vách tường sau lưng tôi.

它的头部甚至是在洞穴的顶部,呈现一个俯视的姿态,正在看着我们。

Đầu của nó thậm chí còn chạm tới đỉnh huyệt động, xuất hiện với một tư thế bao quát, như đang quan sát chúng tôi.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Com