Chương 72: Cục Diện Hết Sức Hỗn Loạn
我看不到我身后的东西,但是我知道有一个东西站在那儿,我的血,规范出了它的轮廓。
Tôi nhìn không ra được thứ sau lưng mình, nhưng tôi biết có cái gì đang đứng ở đằng kia, máu của tôi vẽ ra hình dạng của nó.
我转身开始往张海杏的方向滚,张海杏已经退出去很远。
Tôi xoay người bắt đầu lăn về phía Trương Hải Hạnh, Trương Hải Hạnh đã lùi ra rất xa rồi.
接着,我就看到墙壁上的血开始絮乱起来,开始以无序的状态流动,本来的形状一下子垮塌,变成了一张无法理解的图形。最奇特的是,所有的血开始以部分规律的方式运动,有些向上流动,有些呈现出折断的状态。
Tiếp theo tôi liền thấy trên vách tường bắt đầu có máu chảy lên, chúng lưu thông một cách bất quy tắc, ban đầu còn có hình dạng nhưng thoáng sau lập tức lún xuống hình thành vô số đồ án khó hiểu. Kỳ lạ nhất chính là tất cả máu bắt đầu vận động theo một phương thức, có một ít chảy về phía trước, có một ít lại rơi vào tình trạng đứt gãy.
这不是单一一个部位,而是正面洞壁上的血液都开始一块一块地移动,场面非常夸张,我真的无法用语言去形容。
Đây không phải chỉ là một vị trí, mà máu trên vách động cũng bắt đầu di động thành từng khối từng khối, cảnh tượng vô cùng khoa trương, tôi thực sự không cách nào dùng từ ngữ mà hình dung hết được.
但这我知道是怎么回事情——这东西在动。
Nhưng tôi vẫn biết là đang có chuyện gì xảy ra —— thứ này đang di chuyển.
我的血在逃避这个东西,所以它移动之后大量四周的血到处逃窜。它有无数的肢体,所以这些血呈现出无比混乱的状态——就像一只看不见的十六浆花船在水中行进,你看不见船只能看到水花一样。
Máu của tôi trốn tránh thứ ấy, vì thế nó di động sang tứ phía nhằm tìm đường chạy trốn. Thứ kia có vô số chân tay, vì thế mà máu của tôi sinh ra trạng thái rất hỗn loạn.
这些血絮乱的姿态,我知道这东西正在往天花板上爬,是个庞然大物,而且它是趴在洞壁上的。
Những sợi máu chảy loạn lên, tôi biết thứ kia đang ở trên trần nhà, nó là một quái vật rất lớn, hơn nữa còn đang bám trên vách động.
电光石火之间,我几乎脑补出了这东西大概的样子,那是一只透明的巨大多手怪物,好比一只巨大的肉蜘蛛一样。
Trong lúc ánh đèn chớp tắt ấy, não tôi gần như tưởng tượng ra được đại khái hình dạng của nó, đó là một con đại quái vật nhiều tay trong suốt, giống như một con nhện khổng lồ vậy.
同时,张海杏终于开枪了,她显然也和我的判断一样,所有的子弹全部倾泻在洞壁上。
Cùng lúc đó, Trương Hải Hạnh rốt cuộc cũng nổ súng, cô ta rõ ràng cũng có phán đoán giống tôi, đem toàn bộ đạn bắn lên trên vách động.
但我没有看到子弹击中有机体的那种状态,所有的子弹全部打在了洞壁上,没有任何的阻挡,闪溅出火星和血花,金属撞击的声音不绝于耳。
Nhưng tôi không nhìn thấy đạn bắn trúng nó hay cái gì đại loại thế, tất cả đạn đều chỉ nổ vào vách động, không có bất kỳ thứ gì ngăn trở, bắn ra tia lửa và những giọt máu li ti, tiếng kim loại va vào nhau không dứt bên tai.
但我没有看到子弹击中有机体的那种状态,所有的子弹全部打在了洞壁上,没有任何的阻挡,闪溅出火星和血花,金属撞击的声音不绝于耳。
Đều là máu của tôi.
张海杏把子弹全部都打光了,最后只剩下扣动扳机的声音,而此时墙壁上的血已经停止运动,形成一幅混乱不堪的状态。
Trương Hải Hạnh đã bắn hết đạn, cuối cùng chỉ còn lại tiếng bóp cò, mà trên tường máu cũng dừng lưu chuyển, hình thành một trạng thái hỗn loạn không tả nổi.
这东西已经离开了那儿,但张海杏并没有表现出任何的放松,她不停地转动身体,看着四周和天花板。
Thứ này đã rời khỏi vị trí, nhưng Trương Hải Hạnh cũng không có bất kỳ biểu hiện thả lỏng nào, cô ta càng không ngừng nhìn quanh bốn phía và trần nhà.
静寂无声,只有我们喘气的声音,这东西要么没有在动,要么根本就不是这个世界的东西。
Tĩnh lặng không một tiếng động, chỉ có tiếng thở của chúng tôi, thứ này sẽ không gây ra động tĩnh, căn bản nó cũng không phải thuộc về thế giới này.
我精疲力尽,本来弓起身子还能看到四周的情况,现在手电乱晃下,我扭动腰部和脖子都跟不上张海杏的动作,力气不够只能躺平了喘气。我心中暗自祈祷,要是有事就出在这娘儿们身上吧。来点欧美恐怖片里的情节,谁开枪谁死,别找我。
Tôi kiệt sức lả đi, ban đầu cũng muốn đứng dậy để nhìn tình hình xung quanh, giờ đèn pin hoảng loạn, tôi giãy giụa, eo và cổ đều không kịp được động tác của Trương Hải Hạnh, khí lực ít ỏi nên chỉ còn biết nằm thở dốc. Trong lòng tôi âm thầm cầu khẩn, nếu có chuyện gì thì cứ nhắm vào chỗ bà cô già này đi. Như mấy cái tình tiết trong phim kinh dị Âu Mỹ, ai nổ súng người ấy chết, đừng tìm tôi.
忽然远处的黑暗中传来了一声喘息声,张海杏立即用腋窝夹着手电筒,一边上膛一边就往那边快速走去。手电离开,我这里变得一片漆黑。
Bỗng xa xa trong bóng tối có truyền tới tiếng thở dốc, Trương Hải Hạnh lập tức dùng nách kẹp đèn pin, vừa lên đạn vừa bước nhanh về phía bên kia. Đèn pin rời đi, quanh tôi trở thành một khoảng đen kịt.
我浑身发冷,刚想滚动,找个角落躲一下,忽然就感觉到有个东西抓住了我的腿,把我瞬间往一个地方拖去。
Cả người tôi lạnh run lên, vừa định cuộn lại, tìm một góc nào đấy để tránh, đột nhiên cảm giác có cái gì đó nắm được chân tôi, trong giây lát kéo tôi đi.
地上全是纹路,拖起来感觉和搓衣板一样,简直要把我的皮也扒下来,我心说果然现实中所有的怪物都会挑快死的先下手。
Trên mặt đất tất cả đều là hoa văn, kéo đi cảm giác như chà xát lên tấm ván vậy, quả thực da tôi cũng tưởng là bị lột ra theo, lòng tôi thầm nhủ quả nhiên trong thực tế tất cả các quái vật đều sẽ chọn người nào sắp chết để ra tay trước.
按照礼仪我还是要挣扎一下,我扭动身子,但体力已经消耗光了,这种扭动轻微而且淫荡,对方似乎根本没有感觉到我的意图。
Cho đúng với quy định thì tôi vẫn phải giãy dụa một chút, cố gắng uốn éo người, nhưng thể lực đã tiêu hao sạch, giãy giụa như vậy nhẹ hều mà lại còn có chút kích thích, đối phương căn bản là không cảm giác được ý đồ của tôi.
一直就拖到一边绝对黑暗的地方,我才感觉到自己手脚的绳子被切断了,接着,胖子的声音说道:"老子就出去一下,你就能搞成这样,胖爷我真是败给你了。"
Kéo như vậy qua một chỗ tối thật tối, tôi mới cảm giác được sợi dây trói tay chân mình được cắt đứt, tiếp theo là giọng của Bàn Tử nói: "Lão tử vừa đi ra ngoài một chút, cậu đã bị hành tới mức này, Bàn gia tôi thực sự thua cậu luôn rồi đấy."
我松了口气,心说竟然是胖子,但是身体虚脱得连喜欢的力气都没了。
Tôi thở phào nhẹ nhõm, thầm nói hóa ra là Bàn Tử, nhưng thân thể mệt lả tới mức không còn sức mà vui mừng nữa.
绳子解开之后我还是没法很顺畅地动作,胖子扶我起来,就道:"找地方待着,自己止血,我先收拾那个臭娘们儿。"
Dây vừa được tháo ra tôi vẫn chưa thể nào cử động bình thường ngay được, Bàn Tử phải đỡ tôi dậy, nói: "Tìm chỗ nghỉ đi, phải cầm máu đã, trước tiên tôi sẽ đi thu phục cái mụ đàn bà thối kia."
我用尽全身力气拉住他,说道:"别大意,这女的未必你是对手。"
Tôi dùng hết khí lực toàn thân kéo anh ta, nói: "Chớ có khinh thường, cô gái này không chắc anh đã là đối thủ đâu."
和胖子熟络久了,他说任何的话,我基本都能猜中他下一句,当时我觉得他肯定会说:我靠,胖爷我如果连这个老太婆都搞不定,也不用混了。
Lăn lộn với Bàn Tử đã lâu, anh ta nói bất kỳ điều gì tôi cơ bản đều có thể đoán đúng được ý tiếp theo, lúc đó tôi nghĩ anh ta nhất định sẽ nói: "Đệch, Bàn gia tôi nếu như ngay cả một bà cô già mà cũng không giải quyết được, vậy chẳng cần làm gì nữa."
然而胖子却没有说这句话,他拍了拍我就道:"知道了。"
Nhưng mà Bàn Tử lần này lại không đáp vậy, anh ta chỉ vỗ vỗ tôi rồi nói: "Biết rồi."
我有些惊讶,胖子这品性有点奇怪,他什么时候认怂了,胖子对闷油瓶这种人认输都相当困难,最多发发感慨,一女人能让他如此,着实有点奇怪。
Tôi có chút kinh ngạc, với bản tính quái gở của anh ta, anh ta lúc nào cũng thiếu nhận thức, Bàn Tử chịu nhận thua những người như Muộn Du Bình đã rất khó, tối đa chỉ có thể là chút cảm khái, một cô gái có thể khiến anh ta ra như vậy, thực có điểm kỳ quái.
他又要走,我还拉着他,继续对他把刚才发生的事情说了一遍,刚才的事情语无伦次。
Anh ta lại đi, tôi vẫn kéo anh ta lại, tiếp theo tôi kể cho anh ta nghe chuyện vừa rồi xảy ra, thuật chuyện có hơi lộn xộn một chút.
我也说不清,只好对他说道:"还有,这地方肯定有个东西,你看不见,是个庞然大物,是个多手的怪物。"
Tôi cũng nói không rõ, không thể làm gì khác hơn ngoài bảo: "Còn nữa, nơi này chắc chắn có cái gì đấy, anh nhìn không thấy nó, là một quái vật khổng lồ, nhiều tay."
胖子一边听一边表示不明白了:"我靠,我刚出去没多久你还遇到一个怪物了,你说你到底什么体质。"
Bàn Tử vừa nghe vừa làm bộ không hiểu:" Thế quái nào, tôi mới đi ra ngoài không lâu mà cậu đã gặp phải một con quái vật, cậu nói xem rốt cuộc thì cậu thuộc cái thể chất gì vậy."
我有点委屈,立即就申辩道:"这和我没关系,只是我老是被你们留下,所以我老是中招,以后换我走你留下,你体质肯定也和我一样。"
Tôi có chút tủi thân, lập tức biện hộ: "Đó không liên quan tới tôi, chỉ là tôi luôn bị anh bỏ lại, vì thế tôi luôn trúng bẫy, nếu lúc đó tôi đi anh ở lại, anh chắc chắn sẽ có thể chất giống tôi thôi."
"屁,你走你就在外面遇到事情,我们还得去外面救你去,你说就你这体质还倒斗呢,你赶紧回家找人嫁了。你看过一片儿吗?叫《死神来了》,你回头可以拍一片儿叫《粽子来了》,保证火遍全球,特技都不用做,找一破古墓你去转一圈,有什么全给你引出来,直接生化危机。"
"Con khỉ, cậu mà gặp cái chuyện bên ngoài kia, chúng tôi còn phải chạy ra ngoài để cứu cậu nữa, cậu nói cái thể chất của cậu mà có thể đi đổ đấu được á, mau về nhà mà tìm người mà gả đi đi. Cậu từng nhìn qua bức ảnh này chưa? Cái mà gọi là "tử thần tới", còn cậu mỗi khi quay đầu lại có thể chụp ngay được một cảnh gọi là "bánh tông tới", đảm bảo nổi tiếng toàn cầu, kỹ năng đặc biệt như vậy không cần phải luyện, tìm một cái cổ mộ cho cậu vào đi một vòng, có cái gì thì cũng bị cậu dẫn tới ngay, trực tiếp phát sinh nguy hiểm."
"我说你到底去不去?"我听胖子这么说就怒了。但怒归怒,瞬间我就有了意思恐惧,难道说我的血真的有问题,才导致到哪儿都碰到这种事情?
"Tôi nói anh rốt cuộc có đi không?". Tôi nghe Bàn Tử nói như vậy liền nổi giận. Nhưng giận thì giận, trong chớp mắt tôi lại có chút sợ hãi, chẳng lẽ máu tôi thực sự có vấn đề, mới khiến tôi phải đụng vào những chuyện nguy hiểm như này?
"我不去。"我看不到胖子的表情,只听他道:"以后啊,有怪物这事情先说,有怪物我还去凑什么热闹,让他们先斗一斗,到关键时候我上去,鱼和熊掌兼得。"
"Tôi không đi." Tôi nhìn không ra biểu cảm trên mặt Bàn Tử, chỉ nghe anh ấy nói: "Sau này ấy mà, đầu tiên phải nói tới chuyện có quái vật này, quái vật thì tôi còn muốn xem náo nhiệt, để cho bọn họ đấu một trận trước đã, tới thời điểm mấu chốt rồi tôi mới xuất hiện, cá gấu đánh nhau lợi cả đôi đằng."
我心说也是,胖子继续说道:"不过,我真担心,这怪物都和你有缘分,未必它会盯着老太婆去,它不会没在老太婆那边,在这儿吧。"
Tôi thầm nói cũng đúng, Bàn Tử tiếp tục nói: "Có điều là, tôi thấy hơi lo, quái vật này nếu như có duyên với cậu như vậy, chưa chắc nó đã đi qua chỗ bà già kia, nó sẽ không có ở bên đó mà là ở chỗ này đấy."
"我觉得,这事情真说不——"话没说完,忽然我面前的黑暗猛地涌动了一下,胖子大骂一声,声音瞬间就飞到远处了。接着就听到重物落地滚动和胖子的惨叫声。
"Tôi nghĩ, chuyện này thực chất nói không——", còn chưa dứt lời, bỗng nhiên trong bóng tối trước mặt tôi chấn động mạnh tới giật mình, Bàn Tử mắng to một tiếng, thanh âm trong chớp mắt bay ra xa tít. Tiếp theo tôi nghe thấy có tiếng vật nặng rơi xuống đất kèm theo tiếng Bàn Tử kêu thảm thiết.
我什么都看不到,不知道发生了什么,几乎是立即,我就听到胖子在远处大骂:"干他娘的,天真,别待在那地方,跑开!"
Tôi cái gì cũng nhìn không thấy, không biết chuyện gì xảy ra, dường như là cũng ngay lúc đó, tôi nghe thấy Bàn Tử ở phía xa gào lên: "Cái đệch, con mẹ nó, Thiên Chân, đừng ở chỗ đó nữa, chạy đi!"
我大惊:"混蛋,你怎么一下跑那么远去了?"
Tôi kinh hãi: "Đệch, anh sao có thể trong chớp mắt mà chạy xa được như vậy?"
"我靠,老子是被拍飞过去的。"胖子的声音在远方传来,我刚站起来,忽然喉咙一紧,忽然就感觉有一只手抓在我的脖子上,把我一下从地面上举了起来。
"Con mẹ nó, lão tử bị ném qua đấy." Thanh âm của Bàn Tử vẫn vọng lại từ xa, tôi vừa đứng lên, bỗng nhiên yết hầu bị nắm chặt, một cảm giác như tay người chộp lên cổ mình, nhấc tôi từ dưới mặt đất lên cao.
我怒了去挖自己的脖子,想掰开抓住我的东西,却发现什么都摸不到。
Tôi nổi giận cậy cổ mình ra, tưởng là sẽ tóm được thứ đang nắm cổ mình, nhưng lại phát hiện không sờ thấy cái gì cả.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Com