Chương 84: Tiểu Ca Và Bàn Tử Đã Nói Gì?
我发出了这辈子我能发出的最大一声怒吼,不仅是疼痛,还有对胖子隐瞒的愤怒。
Tôi gầm lên một tiếng đầy giận dữ, có lẽ đây là lần tôi gào to nhất, không chỉ vì đau đớn mà còn vì tức giận bởi Bàn Tử dám giấu diếm tôi.
手接上之后,那种从皮肉内部传出来的剧痛缓缓的被打散,不可忍受的巨大酸感消失了,剩下的是肿胀的疼痛。似乎还可以忍受。我稍微活动了一下手臂,还是剧痛难忍,但是这种剧痛已经不是让我脑子空白,连思考都无法进行的疼痛了。
Lúc tay được nối lại, cảm giác đau đớn từ trong da thịt dần dần bị đánh tan, có thể cảm thấy được là cơn đau đang dần biến mất, chỉ còn lại một cục sưng nhức nhối. Dường như là có thể chịu đựng được. Tôi hơi giật giật cánh tay, còn đau đớn khó chịu, nhưng đau như vậy đã lấp đầy hết các chỗ trống trong đầu tôi, ngay cả chút suy nghĩ cũng không dậy nổi.
"韧带和肌肉都拉伤了,软骨受伤也很严重,你能不用尽量不要用这只手。出去给你做个绷带挂脖子上。"胖子说道:"你先看看是不是这么装的,如果装反了胖爷我再给你掰了重新来,要是残废了我可赔不起。"
"Dây chằng và toàn thân đều bị thương, xương sụn bị dập nghiêm trọng, cậu nên tránh sử dụng cánh tay này càng nhiều càng tốt. Ra ngoài rồi tôi sẽ giúp cậu làm một cái băng vải rồi treo lên cổ." Bàn Tử nói: "Cậu nhìn xem như vậy đã đúng hướng chưa, nếu ngược rồi thì để Bàn gia tôi bẻ cho cậu phát nữa, lỡ mà tàn phế thì tôi thường không nổi đâu."
我躺下喘了口气缓神过来,就问胖子:"他找你说什么了?"
Tôi nằm xuống thở hổn hển nghỉ ngơi, liền hỏi Bàn Tử: "Anh ta tìm anh nói gì?"
"谁说什么?"胖子含糊了一句也学我躺下休息,阎王还在那儿爬呢,我们都选择性失明。
"Ai nói cái gì?" Bàn Tử đáp bâng quơ một câu rồi cũng bắt chước nằm ra nghỉ, Diêm Vương vẫn loay hoay ở đằng kia, chúng tôi ai nấy đều coi như không thấy nó.
"不够兄弟啊,这种时候打马虎眼有用吗?"我说道:"你丫有一百种事情可说,非说这句,说明这肯定是真的,而且丫你很想说出来,都快逼疯了。来吧,何必为难自己。"
"Đủ rồi đấy anh bạn à, vào thời điểm này rồi còn giả bộ ngớ ngẩn để lừa tôi sao?" Tôi nói: "Lúc đó anh có cả trăm chuyện để nói, sao lại nói câu như vậy, nói như vậy chắc chắn đó là thật, hơn nữa anh còn rất muốn nói ra, đều nhịn sắp phát điên rồi. Nói đi, cần gì phải làm khó bản thân chứ."
胖子瞪了我一眼:"丫小样最近牛逼了啊你,讲话还一套一套的,你这么说我还不服气了,胖爷我和你说,胖爷我憋——的——住。"
Bàn Tử trừng tôi một cái: "Cậu gần đây cũng lợi hại lắm nha, nói chuyện toàn chụp mũ nhau, cậu nói vậy tôi không phục, Bàn gia tôi nói với cậu toàn bị nghẹn thôi".
我看他的表情就知道我说对了,不过如果胖子和我斗气,他还真能再憋上几天。问题是他憋习惯了,我可憋不住。
Tôi nhìn vẻ mặt anh ta biết mình nói đúng rồi, có điều là nếu Bàn Tử có tranh luận với tôi, anh ta thật sự sẽ có thể nghẹn liền mấy ngày. Vấn đề là anh ta nghẹn quen rồi, tôi lại không chịu được.
我脑子转了转,就想到一个办法,虽然不太妥当,但是我知道我没有更方便的办法了,说道:"有件云彩的事情我也没和你说。"火把下看了看我的指甲,"我也憋的住。"。
Đầu tôi xoay chuyển, nghĩ tới một biện pháp, tuy không quá thỏa đáng, nhưng tôi biết là không còn cách nào dễ dàng hơn, lại nói: "Có chuyện Vân Thái nói với tôi, tôi còn chưa cho anh biết." Cây đuốc liền hạ xuống chiếu tay tôi, "Tôi cũng bị nghẹn đấy."
就看到胖子爬了过来:"你胡扯。"
Lập tức thấy Bàn Tử bò tới: "Cậu nói dối."
"我要和你交换的信息,你知道我有多看重,我不会就这件事情胡扯。"
"Tôi muốn trao đổi tin tức với anh, anh phải biết là tôi xem trọng nó, tất nhiên đó không phải là nói dối."
胖子想了想,立即就信了:"谁把你教那么坏,你说你以前不这样啊,这样是不对的你知道吗。"
Bàn Tử suy nghĩ giây lát, lập tức tin tưởng: "Ai dạy hư cậu như vậy, cậu nói cậu trước đây đâu có như vậy, như vậy là không đúng đâu đấy cậu biết không."
"你先说我再说。"我看着我的指甲,也不急。多少时间下来了,我知道要获取自己的信息,需要有什么心态。而且我知道我的分析肯定是正确的,胖子这种心里怎么可能藏的住秘密,他早就憋到压根都麻了,老早想和我说了。
"Anh nói trước đi rồi tôi nói." Tôi lại nhìn tay mình, cũng không vội vàng gì. Nhiều thời gian như vậy, tôi học được rằng muốn thu hoạch tin tức cho bản thân, cần phải có tâm tính ra sao. Hơn nữa tôi biết phân tích của mình nhất định chính xác, người như Bàn Tử sao có thể giấu được bí mật, anh ta chắc chắn đã sớm nghẹn tới họng rồi, kiểu gì cũng nói cho tôi nghe.
胖子躺回去,"他告诉过我,你可能会到西藏来。他说,如果你在西藏遇到三件事情,我就要将一件东西交给你。"
Bàn Tử lại nằm xuống, "Tiểu Ca bảo tôi, cậu có thể sẽ đi tới Tây Tạng. Cậu ta còn nói, nếu như cậu ở Tây Tạng gặp phải ba chuyện, tôi sẽ cầm tới một vật tới giao cho cậu."
"哪三件?"我内心出奇的很平静,胖子说的非常平和,他没有任何的拖延音,他绝对不是在说谎。而我,已经早就对自己说过,绝对不会再被任何的信息,打乱自己的思绪。
"Ba chuyện gì?" Thâm tâm tôi đột nhiên an tĩnh kỳ lạ, Bàn Tử nói vô cùng bình thản, anh ta không có kéo dài bất kỳ âm nào cả, tuyệt đối đây không phải là đang nói dối. Còn tôi đã sớm tự nhủ rằng, tuyệt đối không được vì bất kỳ tin tức nào mà quấy rầy suy nghĩ của mình nữa.
"第一件事情,你找到了他的雕像。"胖子说道:"这证明你找到了他和这个世界开始失去连接的地方。这个雕像是当时寺庙最好的工匠,帮他完成的。是他在这个世界唯一的投影。"
"Chuyện thứ nhất, cậu tìm được bức tượng của cậu ta." Bàn Tử tiếp: "Điều đó chứng minh cậu đã tìm được ranh giới nơi cậu ta và thế giới không còn liên hệ. Bức tượng đó được làm bởi người thợ thủ công giỏi nhất trong miếu, giúp cậu ta hoàn thành. Là hình ảnh tương phản duy nhất của cậu ta đối với thế giới này."
我的手心有点潮湿,肯定不是因为紧张,是因为疼痛的冷汗还在继续冒出来。
Bàn tay tôi hơi ướt, chắc chắn không phải vì căng thẳng, mà là vì mồ hôi do đau đớn toát ra.
"第二件事情呢?"我问道。
"Chuyện thứ hai là gì?" Tôi hỏi
胖子说道:"第二件事情,你还未达到,胖爷我不能告诉你。"
Bàn Tử đáp: "Chuyện thứ hai, cậu còn chưa làm được, Bàn gia tôi không thể nói cho cậu biết."
"你告诉我了,我不就可以更快达到了吗?"我问道。
"Anh nói cho tôi biết, không phải tôi có thể làm được nhanh hơn sao?" Tôi hỏi
"如果我告诉你了,你这种牛角尖的脾气,一定会穷尽你一生去找这个东西,不光小哥是你朋友,胖爷我也是你朋友。胖爷我也有对朋友的原则,谁也不希望看到你有浪费自己一辈子的目标。"胖子说道:"我会陪着你继续下去,相信我们能达到第二个条件。"
"Nếu như tôi nói cho cậu biết, cậu là loại người thích chui vào ngõ cụt, nhất định sẽ dùng cả đời mình để tìm kiếm vật kia, không riêng gì Tiểu Ca là bằng hữu cậu, Bàn gia tôi cũng là bằng hữu cậu. Bàn gia tôi cũng có nguyên tắc đối với bằng hữu, không ai hy vọng thấy cậu lãng phí mục tiêu cả đời đâu." Bàn Tử đáp: "Tôi sẽ nói cho cậu biết, cứ tin là chúng ta sẽ làm được điều kiện thứ hai đi."
"那么他要你交给我的东西,就在你身上?"我是打算偷,抢什么手段都用了,反正胖子不会弄死我。
"Vậy anh ta giao cho anh cái đó, anh mang theo bên người không?" Tôi sẽ ăn trộm nó, thủ đoạn gì cũng phải dùng, dù sao thì Bàn Tử cũng đâu thể giết tôi.
"不,那东西在你最后会到达的地方。"胖子道:"那里有很多东西,你不知道是哪一样。我会告诉你哪一样是他要你看的。"
"Không, vật kia đang ở chỗ cuối cùng cậu muốn tới." Bàn Tử đáp: "Nơi đó có rất nhiều thứ, cậu không biết nó ở chỗ nào. Tôi sẽ chỉ cho cậu biết cái cậu ta muốn cậu thấy."
我吸了口凉气,内心的感觉很奇怪,我努力压制了所有其他的情感,但是不同的感觉还是有一些莫名的涟漪翻上来,我必须马上压制,否则我的心跳立即会加速。焦虑会让我疯掉的。
Tôi hít một ngụm khí lạnh, trong lòng cảm thấy rất kỳ quái, tôi cố gắng áp chế tất cả những cảm xúc khác, nhưng vẫn có một chút rung động trào lên, tôi phải lập tức ngăn chặn lại, bằng không tim tôi sẽ đập loạn mất. Lo nghĩ càng khiến tôi muốn điên đầu.
"你们能别那么肉麻吗?过来帮个忙,我摸到个奇怪的东西。"就在我努力压抑情绪的时候,矮子冯在缝隙的最里头说到。"好像是道石门。"
"Các người đừng có buồn nôn như vậy chứ? Qua đây giúp một việc đi, tôi mò thấy một thứ gì kỳ lắm." Ngay lúc tôi đang cố gắng trấn áp tâm trạng mình, Phùng lùn từ trong khe tối gọi vọng ra. "Hình như là có cửa đá ở đây."
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Com