Chào các bạn! Truyen4U chính thức đã quay trở lại rồi đây!^^. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền Truyen4U.Com này nhé! Mãi yêu... ♥

11. Thề, hứa, đảm bảo

Wonwoo:

"Bạn phạt anh thật đấy à ?"

-----

Wonwoo đang rầu vô cùng.

Từ lúc lên xe về khách sạn hắn cứ ủ rũ không thôi. Hắn cứ nhìn chằm chằm vào dòng tin nhắn vừa gửi đi mà thở dài mấy lần. Mingyu ngồi bên cạnh không thèm an ủi ông anh của mình, ngược lại cậu còn lấy điện thoại ra quay video, vừa quay vừa cười.

"Anh, nhìn anh buồn cười lắm ý"

"Về Hàn chú dọn đồ xuống tầng tám đi"

"Ơ???"

Vẫn không hề dành cho Mingyu lấy một ánh mắt, Wonwoo nói bằng giọng nghiêm túc khiến cậu Kim nín họng.

"Đồ họ Jeon đáng ghét, hứ"

Ship hai đứa ngốc

Mingyu:

"JEON WONWOO LÀ ĐỒ ĐÁNG GHÉT"

-----

Về đến khách sạn, điều đầu tiên Wonwoo làm là đi tìm Jun. Hắn chạy thẳng lên phòng khách sạn của em, đứng chờ trước cửa. Khi Jun lên đến nơi, thấy Wonwoo đang ngồi ôm gối giữa hành lang, em hiếu kỳ bước đến.

"Bạn làm gì đấy?"

Thấy em đã về, Wonwoo bật dậy, dùng trọng lượng cơ thể hắn nhào vào ôm em. Chính xác để nói thì hắn đang dính chặt không buông. 

"Này, đang ở ngoài đấy, bạn bỏ em ra"

"Không"

"Jeon Wonwoo"

"..."

Jun thở dài với tính trẻ con của Wonwoo. Em đành để hắn ôm rồi cứ thế mở cửa phòng bước vào, kéo theo trên người là tên người yêu cao một mét tám hai, nặng hơn sáu mươi ki lô gam. 

Ngay sau khi cửa phòng đóng lại, Wonwoo cởi bỏ cái mác trẻ con dính người. Hắn rời bàn tay to lớn xuống eo Jun, giữ chặt, kéo Jun lại gần hắn. 

Wonwoo hôn mấy cái lên môi em, đến khi em cảm thấy khó chịu mà quay mặt đi, hắn lại tiếp tục hôn lên trên má và rồi dần dần hôn xuống chiếc cổ trắng ngần.

"N...này, Wonwoo"

"Ơi anh đây"

Nghe tiếng em gọi, Wonwoo ngẩng đầu lên khỏi hành động phạm tội của hắn, mắt long lanh nhìn em như thể hắn chưa làm gì vượt qua giới hạn.

"Em phạt bạn rồi cơ mà?"

Jun cau mày giận dỗi. Tay em chắn trước ngực Wonwoo, ngăn hắn rút ngắn khoảng cách của bọn họ mà tiến tới hôn em lần nữa. Em cố gắng lùi người ra sau để tránh bàn tay hắn đặt trên eo nhưng phía sau em lại là chiếc cửa chính tay em vừa khóa lại. 

"Ừ đúng, nhưng mà sang ngày mới rồi"

Vừa nói Wonwoo vừa lấy trong túi quần ra chiếc điện thoại của hắn và mở nó lên. 

Đồng hồ trên đó chỉ 0 giờ 3 phút. 

Jun nhìn màn hình điện thoại phát sáng trong màn đêm. Em không nghĩ đến chuyện này. Cứ tưởng rằng phạt hắn như vậy thì hắn sẽ ngoan ngoãn như vừa nãy, cùng lắm chỉ nũng nịu một chút rồi thôi. 

Ai ngờ hắn rình từng phút để qua ngày mới, thành công lách hình phạt của em. Em đã đánh giá thấp Jeon Wonwoo mất rồi.

Sau khi để Jun nhìn thấy lỗ hổng hình phạt do chính em tạo ra, Wonwoo ném điện thoại lên tủ giày cạnh cửa, bàn tay trở về đặt trên eo em, mái đầu đen rúc vào hõm cổ em mà dụi lấy dụi để.

"Anh thực hiện hình phạt rồi đấy thôi"

"Ý...ý em không phải như thế"

"Anh buồn ngủ quá, đi ngủ thôi"

Nói rồi Wonwoo kéo Jun về phía giường. Để em lên giường, đắp chăn cho em rồi hắn cũng chui vào ôm lấy em. Wonwoo đặt một nụ hôn lên trán Jun rồi cứ thế ôm em ngủ.

"Nhưng mà em chưa tắm"

"Mai anh tắm cho, ngủ đi"

"Không thèm"

Jun đánh vào trước ngực Wonwoo. Nếu biết trước hắn hay nói mấy lời như thế này, em đã cấm hắn nói còn hơn là cấm hắn hôn.

Nhưng phải thừa nhận rằng có Wonwoo ở bên cạnh, Jun rất dễ ngủ. Vì lịch trình cuối năm rất bận, vừa phải chạy tour concert vừa phải chạy lịch của lễ trao giải nên thời gian ngủ của Jun rất ít. 

Nhất là khi em còn là thành viên của pepo team, công việc dựng vũ đạo và duyệt đội hình của Seventeen đều là do pepo team đảm nhận. Mãi cho đến hôm nay, được Wonwoo ôm vào lòng, Jun mới thực sự chìm vào giấc ngủ sâu nhất suốt bốn tháng trở lại đây.

Dường như em đã có một giấc mơ đẹp khiến sự vui vẻ hiện lên rõ trên nét mặt em. 

Wonwoo ngắm nhìn khuôn mặt Jun tươi cười khi ngủ. Hắn không nỡ đánh thức em khỏi giấc mơ của em trong khi lịch của bọn họ là trở về Hàn ngay sáng hôm sau. Vì thế hắn tình nguyện dậy sớm, chuẩn bị hết đồ vào vali và nằm lại trên giường ngắm em ngủ.

Jun tỉnh giấc bởi ánh nắng hắt vào bên cửa sổ. Khó khăn mở đôi mắt vẫn còn tiếc giấc ngủ, Jun có thể thấy rõ khuôn mặt của Wonwoo đang nằm bên cạnh nhìn em cười. 

Trong một khoảnh khắc, em đã phải cảm thán một câu. "Hắn đẹp trai thật đấy". Kể cả khi hắn chẳng cần làm gì thì khuôn mặt này cũng khiến em xiêu lòng.

"Chào bé"

"Bạn dậy sao không gọi em?"

"Anh dọn đồ của bạn rồi, đi tắm thôi"

Wonwoo không trả lời câu hỏi của Jun, ngược lại hắn lại đề cập tới chuyện khiến em đỏ mặt. Có lẽ Jun nên quen với Jeon Wonwoo dính người này thay vì một Jeon Wonwoo ít nói lạnh lùng như trước thì hơn. 

"Em tự làm được, bạn đợi ngoài này đi"

Jun cầm lấy quần áo đã được Wonwoo chuẩn bị trên ghế, đi vào nhà tắm mà không để cái đuôi họ Jeon kia đi theo. 

Mới hôm qua tỏ tình, hôm nay yêu nhau mà hắn không ngừng suy nghĩ trăm ngàn kế để dính chặt lấy em không buông. Kể cả khi đã lên máy bay để về Hàn, Wonwoo cũng nhanh chân chọn chỗ ngồi cho cả hắn và em. 

Nhưng người tính không bằng trời tính, Kwon Hoshi từ đâu xuất hiện cứ thế chen vào giữa. Và chúng ta có một hàng ghế 96z theo thứ tự Jeon Wonwoo, Kwon Hoshi, Moon Junhui và cuối cùng là Lee Jihoon.

"Kwon Hoshi, hết chỗ để ngồi rồi à?"

"Gì? Ngồi cạnh bạn thân mười năm cũng khó chịu à?"

"Sang bên kia ngồi đi"

"Không, lêu lêu"

Hoshi càng được nước trêu Wonwoo. Cậu cố tình ngồi ghé sát vào phía Jun với lý do người Jun ấm lắm. Wonwoo càng nhìn càng bực mình. Hắn biết em của hắn tốt bụng với bạn bè nên sẽ không đẩy tên họ Kwon kia ra nhưng hắn ngứa mắt tên này lắm rồi. 

Giữ cục tức đến hẳn khi máy bay đáp sân bay tại Hàn, chúng ta lại thấy chuyện lạ có thật khi ca sĩ Wonwoo của nhóm nhạc Seventeen đuổi theo cậu bạn Hoshi cùng nhóm từ máy bay vào đến tận phòng chờ.

-----

"Anh cho em đăng xuất khỏi tầng chín thật đấy à?"

Mingyu ấm ức đập cửa nhà của chính mình, nói vọng vào trong. Vừa trở về đất mẹ, cậu đã bị anh trai cùng nhà cấm cửa khiến cậu đành phải mang vali xuống tầng tám ở tạm, tránh đi cặp đôi mới yêu suốt ngày phát cơm kia. 

Ship hai đứa ngốc

Mingyu: 

"Jeon Wonwoo đáng ghét thiệt chứ"

HOSHI:

"Giờ mới biết à?"

Jeonghan:

"Bị đuổi rồi hả? Xuống chỗ anh đi, Jun nó đi rồi đó"

Mingyu:

"Lý do em bị đuổi đấy"

Coups:

"Này, ai cho hai đứa kia ở chung thế? Anh mày đã đồng ý đâu?"

HOSHI:

"Đi bắt gian thôi anh ơiii"

-----

"Em đâu có nói là sẽ ngủ với bạn?"

Jun nhìn người đứng trước mắt mình mà bất lực. À thì trước mặt em hiện đang là Jeon Wonwoo mặt không giấu nổi sự hớn hở đang đứng cạnh giường của chính hắn nhìn em đầy mong đợi. 

"Mingyu nó khóa cửa phòng rồi, chỉ có phòng anh chào đón bạn thôi"

"Mingyu bị bạn cho xuống tầng tám, chìa khóa phòng thằng bé đang ở trong túi quần bạn, đúng chưa?"

Wonwoo bất giác chạm tay vào túi quần ngủ của hắn, nơi có chiếc chìa khóa phòng Mingyu. 

Hắn nở một nụ cười ngốc nghếch chưa từng thấy để biện minh cho hành động lộ liễu của bản thân. 

"À"

"À? Lại còn 'à'. Bạn tính làm gì em?"

"Anh? Anh tính ngủ với bạn"

Wonwoo mở to mắt tỏ vẻ trân thành nhất có thể. Jun đương nhiên biết hắn nghĩ gì thế nên hắn càng muốn em càng cấm.

"Anh không làm gì đâu, anh thề"

*Ting*

Huynh đệ tương trợ

HOSHI:

"Điêu"

WOOZI:

"Ngồi ở Universe factory mà còn nghe thấy đang bốc phét"

Wonwoo:

"Bỏ cái thói đi rình trộm giùm đi"

WOOZI:

"Đang ở Unifactory thật mà"

HOSHI:

"Thề"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Com