Chào các bạn! Truyen4U chính thức đã quay trở lại rồi đây!^^. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền Truyen4U.Com này nhé! Mãi yêu... ♥

67 - 70 Ngài

67.

Ray không nói điêu, cậu quả là con chó ngoan nhất mà Thế Anh từng gặp.

Không nhiều lời, không từ chối, thậm chí còn không có đến một cái nhíu mày. Chỉ đơn thuần là lắng nghe và thực hiện. Mọi tư thế, mọi dâm ngữ, mọi yêu cầu của Thế Anh đưa ra, dù là bình thường hay biến thái, dù là ngọt ngào hay nhục nhã, dù là dịu dàng hay cuồng bạo, chỉ cần có thể làm, cậu sẽ không khướt từ.

Thế Anh nghĩ rằng mình đã dùng hết mọi may mắn của hắn cả đời này vào một đêm nay. Hắn có được kẻ ngạo nghễ nhất, một vị vua không ngai, một con quái vật mà không một ai đánh bại, quỳ dưới chân mình. Thuần phục. Tuyệt đối.

68. 

Năm giờ sáng và thằng Ray chỉ vừa lịm được tầm vài phút. Cả người cậu đầy vết cắn và vết thâm, hai cổ tay vẫn còn hằn vết dây thừng, rướm chút máu vì bị chà sát quá nhiều. Thế Anh biết trong đầu mình luôn có những tưởng tượng biến thái và bạo ngược lúc làm tình, nhưng hắn chưa bao giờ thực hiện, và cũng nghĩ rằng mình sẽ chẳng bao giờ có cơ hội để được thực hiện trong kiếp người này. Hắn vẫn luôn muốn nhẹ nhàng nhất với bạn tình của mình, và nếu hứng lắm, hắn cũng chỉ bỏ một chút xíu mộng tưởng của hắn vào những câu nói cợt nhả để tăng gia vị cho cuộc vui. Thế nhưng đêm qua, cái giây phút thằng Ray qùy xuống và hôn lên chân hắn, rồi ngước lên nhìn hắn bằng đôi mắt chờ đợi, khẩn xin, thì hắn không còn giữ được sự kiểm soát vốn dĩ nữa. Hắn để cho mọi con quái thú trong người nhào ra, hắn muốn thử mọi thứ mà hắn từng mơ về trên cơ thể cậu, hắn muốn thấy máu và nỗi đau đớn, hắn muốn biết liệu bị chà đạp đến mức nào thì cậu sẽ tức giận, bị hành hạ đến mức nào thì cơn đau sẽ đủ để làm cậu thức tỉnh, và bị dày vò đến mức nào thì cơ thể cậu sẽ phản kháng, hoặc chạy trốn. Nhưng mà Ray của hắn chưa bao giờ làm hắn thôi ngạc nhiên.

Như cái cách cậu gọi hắn là chủ nhân, và tự nguyện nhận mình là nô lệ vĩnh viễn của ngài.

Như cái cách mà cả người cậu gồng lên vì đau đớn, nhưng mỗi ngón tay và chân đều bấu chặt vào giường để cơ thể mình không dịch chuyển.

Như cái cách cậu tự dày vò bản thân bằng những đồ chơi dâm dục, trong khi hắn chỉ việc ngồi yên thưởng thức, và bình phẩm.

Như cái cách cậu nói lời cảm ơn sau từng cú thúc, từng vệt roi, cũng nhưng cách cậu van nài hắn cứ tiếp tục, không cần thương hại, chẳng cần quan tâm.

Như cái cách cậu nỉ non cầu xin được hắn bắn thẳng vào trong, để cậu được lấp đầy bởi hắn, và cơ thể cậu có thể hoàn toàn thuộc về hắn.

Mẹ kiếp! Thằng nhóc khốn nạn này thật ra đã xem bao nhiêu phim đen để có thể nói ra những câu hứng tình đến bệnh hoạn như vậy cơ chứ?

Thế Anh ngồi nhìn thân thể trần truồng đang nằm bất tỉnh trên giường, vừa cao hứng, vừa tuyệt vọng. Cao hứng vì mình là người đầu tiên có được cậu, và tuyệt vọng vì từ nay về sau, hắn biết rằng mình sẽ không bao giờ có thể kiếm được người bạn tình nào hoàn hảo đến thế nữa. Cậu là kẻ duy nhất có được sự tôn trọng tuyệt đối của hắn, và khi lên giường, cũng là kẻ duy nhất khiến hắn phát điên phát rồ đến như vậy. Hắn có thể là kẻ trói cậu trên giường, nhưng thực tế thì cậu mới là người nắm đầu dây, là cậu trói trái tim và linh hồn hắn lại, ném hắn vào cái mối quan hệ đầy rủi ro và bệnh hoạn này, và hắn không chạy được. Mà có lẽ hắn cũng không muốn chạy.

Thế Anh nằm vật ra bên cạnh em nô lệ bé nhỏ của mình, quyết định không vác cậu đi tắm rửa tẩy uế gì cả. Hắn biết để thế thì ngày mai cậu sẽ đau, nhưng so với những gì cậu đã chịu đựng hôm nay thì hẳn chút đau đớn cỏn con ấy không đáng gì. Hơn nữa, hắn cũng yêu thích cái ý tưởng giữ tinh trùng của mình trong cậu càng lâu càng tốt, vì hắn cảm giác như thể nếu để đó đủ lâu thì có khi cậu lại mang thai con của hắn cũng không chừng.

Mẹ kiếp, tình dục quả nhiên là thứ khiến con người ta ngu đi, và Thế Anh là minh chứng sống. 

69. 

Gần mười một giờ sáng Thế Anh mới trở mình dậy. Không say, không phê, chỉ một đêm thác loạn điên cuồng thôi mà có thể làm hắn ngủ vùi đến trưa, thì hoặc là thằng Ray nó lén bỏ thuốc hắn, hoặc là hắn già thật rồi. Hắn ôm cái lưng nhức mỏi đứng dậy, liếc mắt về phía em bồ vẫn đang không biết trời trăng mây gió gì bên cạnh, thầm nghĩ nếu không tránh xa con hồ ly tinh này ra thì chắc mình đi gặp ông bà tổ tiên sớm. Mẹ kiếp, có khi lại bị rối loạn cương dương y như nó trêu không chừng.

Đánh răng rửa mặt xong xuôi vẫn thấy em bồ chưa tỉnh, hắn kiểm tra để chắc là nó chưa đi đời nhà ma rồi mới yên tâm rời nhà, đi mua chút đồ ăn và thuốc. Hắn không chắc lắm mình nên mua thuốc gì, không chảy nhiều máu để cần đến bông băng thuốc đỏ, mà cũng chẳng sốt để mua thuốc hạ nhiệt. Vậy nên hắn quyết định hỏi mấy bé gái dược sĩ bán hàng:

- Té xe bầm dập hết cả người thi nên mua thuốc gì bôi hả em?

- Bầm hết cả người hả anh, vết bầm màu đỏ, vàng nhạt, hay tím tái ạ?

- Uhm, có chỗ đỏ, có chỗ vàng, cũng có chỗ tím nữa.

- Vậy thì gọi cấp cứu rồi vác đi bệnh viện thì may ra cứu chữa còn kịp, chứ mua thuốc làm gì anh ơi.

- ...

"B Ray đi cấp cứu vì làm tình kiểu BDSM, Andree có phải là nguyên nhân?". Title báo hiện lên khiến cho Thế Anh bị nhức đầu. Vì thế, thay vì mua thuốc tan máu bầm cho em người yêu, hắn quyết định mua thuốc giảm đau đầu cho chính hắn.

Khi hắn lê xác về đến nhà thì đã quá mười hai giờ trưa. Trong khi hăn còn đang phân vân liệu mình có nên thật sự đưa Ray đi bệnh viện kiểm tra hay không thì hắn nhìn thấy một cái đầu thò ra giữa đống chăn được quấn thành đống trên giường. Có vẻ là mới tỉnh.

- Dậy rồi à?

- ...

- Đi nổi không?

- ...

- Tắm xong ra đây ăn, có phở nóng này.

- ...

- Sao thế?

Thế Anh ngơ người nhìn thằng nhỏ vẫn đang quấn người trong chăn, chỉ thò đúng cái mặt ra nhìn hắn, chằm chằm, không nhúc nhích. Chẳng lẽ tối qua bị dập đến long não rồi à?

- Thấy không khỏe à? Không khỏe chỗ nào?

Lắc đầu.

- Vậy vấn đề là gì, đừng để tao đoán. Tao không thích đoán ý của mấy con ghệ đâu.

- ...

Bảo thở dài, thôi kệ mẹ nó, đêm qua bao nhiêu chuyện dơ dáy bẩn thiểu cậu cũng làm hết rồi, có mỗi chút mất mặt thế này thì không đáng gì đâu ha.

- Giờ, uhm, em, uhm...

- Em sao?

- Em xưng hô với, uhm, mẹ kiếp - Bảo phát khùng, mẹ nó rõ ràng đêm qua nói trơn miệng biết bao, giờ thì bày đặt ngại, ngại ngại cái cục cứt - giờ ngài có muốn em gọi ngài là ngài luôn không? Có cần em đéo mặc đồ mà bò quanh nhà như con chó của ngài hay không đây?

Thế Anh trợn tròn mắt, cơn khủng hoảng tâm lý tuổi trung niên ào đến khiến hắn run lẩy bẩy trong lòng, nhưng rồi hắn cảm thấy ý đó cũng không tệ lắm.

Đụ má, tệ, tệ, tệ vãi cả lồn. Hắn là thằng suy đồi đạo đức, hắn là kẻ tôn sùng tình dục, hắn là thằng khốn nạn biến thái, nhưng mà cũng chưa đến cái mức phải làm tình hai tư trên bảy như thế. Nếu có một thằng Ray trần truồng bò long nhong khắp nhà như vậy, thì chưa cần chờ đến lúc nó cảm lạnh thì hắn đã ngủm củ tỏi vì hoang dâm vô độ rồi.

Hơn nữa, hắn cũng đâu chỉ thích làm tình với nó. Hắn vốn dĩ thích con người tài hoa kiêu ngạo mà bị điên cửa nó cơ mà. Thích cả cái mỏ phun ra toàn phân chó của nó nữa. Mẹ, cái mỏ tỉ đô của hắn đó chứ chẳng đùa.

- Đéo. Kêu mày tao đi như bình thường đi. Cũng không cần phải nghe lời tao nhưng kiểu đêm hôm qua đâu. Chuyện trên giường thì chỉ ở lại trên giường thôi, xuống giường vẫn là để tao chăm sóc cho mày đi.

Thằng Ray vẫn chăm chăm nhìn hắn, rồi nhỏ giọng nói một câu.

- Thì tao vẫn đang ngồi trên giường mà...

- ...

Đấy, cái thằng mở mỏ câu nào là đốp chát lại hắn câu đó đây rồi.

- Hơn nữa, hôm qua mày cũng đâu chỉ chơi tao mỗi ở trên giường đâu.

70.

- Ăn đi, rồi mình nói chuyện tí.

- Chuyện gì?

- Chuyện thằng Long, và con bé kia. Tên gì ấy nhỉ?

- Valentia, tên tiếng anh của Huyền. Mà sao mày cố chấp đến chuyện thằng Long thế, tao đã nói là đéo có cái gì.

- Không có cãi, tao bảo kể thì cứ kể đi. Tao muốn biết.

- Mày bảo xuống dưới giường thì đéo phải nghe lời mày cơ mà.

- Thế giờ mày muốn ngồi trên bàn nói chuyện với tao cho đàng hoàng, hay cần tao trói mày lại, để mày vừa bị đụ banh lồn vừa kể tiểu thuyết tình yêu của bồ cũ với mày?

Thế Anh, sau một ngàn lần thua, cuối cùng cũng ghi điểm một lần!

.

.

.

.

.

.

Ờ, mình sẽ không đổi qua wordpress đâu. Thứ nhất, mấy đứa đăng fic lên mạng xã hội đúng là đéo có não, nhưng không phải vì thế mà mấy bé đó ko biết giải pass. Nên mình ko thấy nó ổn lắm. Thứ hai, dựa vào số lượt xem từng chap thì mình đoán là cách mình đang làm khá ổn, số view tương đối ổn định, không có lượt view mới nhiều, nên mình nghĩ là fic này đủ flop để ko bị tế.

Còn về cảnh H, đến khi nào sóng gió mưa tanh trôi qua rồi có thể mình sẽ đăng lên bù theo dạng ngoại truyện. Còn hiện tại thì mình ếu dám, còn hèn lắm. Nên các bạn ăn chay đỡ đi nhá. Ăn chay tốt cho sức khỏe, giúp giảm cân, tăng cường trí não. Đừng như Thế Anh.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Com

Tags: #nhầm