Chào các bạn! Truyen4U chính thức đã quay trở lại rồi đây!^^. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền Truyen4U.Com này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 21: Mị Cốt

Môi lưỡi giao nhau kèm theo tiếng nước ướt át vang lên chọc người tâm nhộn nhạo như kiến bò. Hắn liên tục tiến tới hôn y, Bách Lý Đông Quân ý loạn tình mê.

Y cứ như thế mơ hồ đáp lại hắn, đón nhận lấy sự cuồng bạo như sấm rền đang xâm chiến lấy bản thân.

Hắn nhẹ nhàng vuốt sườn mặt của y đôi môi mơn trớn mà lướt qua đôi mắt ngập nước, cánh mũi rồi bờ môi ẩm ướt kia.

Tay Diệp Đỉnh Chi chậm rãi di chuyển xuống. Trong nụ hôn mãnh liệt, hắn vuốt ve cổ y, rồi xuống chút nữa, đến xương bả vai, đôi tay hắn miêu tả tinh tế những đường cơ thể hoàn mỹ nhất thiên hạ, mãi cho đến khi hắn không chịu nổi sự thôi thúc, muốn ôm lấy cơ thể này.

Vai áo do ma sát mà cũng từ từ lệch đi, Diệp Đỉnh Chi cũng theo đó mà từ từ hôn xuống.

"A..."

Đôi môi ấy như chứa nhiệt, mỗi một nơi nó đi qua điều khiến thân thể Tiểu Bách Lý như thiêu đốt. Hai tay y nắm lấy bả vai hắn run rẩy.

"Đừng cọ...."

Diệp Đỉnh Chi dùng tay xoay mặt y về phía mình, hai mắt điên cuồng nhìn về phía Tiểu Bách Lý giọng nói trầm đục thở dốc.

"Đông Quân...."

"Nhìn ta...."

"Hôn ta đi."

Đôi mắt nhìn y như muốn xuyên đục nhưng lại kiềm chế, từng giọt mồ hôi chảy xuống như là mang theo hương rượu chuốc y chìm trong cơn say không thể tỉnh.

Bách Lý Đông Quân nhướng người hai tay ngọc ôm lấy khuôn sắc xảo của hắn. Vụng về mà hôn lên.

Diệp Đỉnh Chi cắn một ngụm môi dưới của Bách Lý Đông Quân, nhân lúc y hơi hé miệng vì đau đớn mà tự tiện tách đôi môi ra, trực tiếp đi sâu vào, khuấy đảo bộ phận mềm mại, ướt át nhất.

Hắn như một con thú hoang dã đói khát, cật lực hấp thu hết chất dinh dưỡng từ trong khoang miệng y.

Đai ngọc quanh eo không biết đã bị tháo xuống khi nào, ngoại bào bị treo hờ hừng trên vai. Bàn tay hắn luồng vào trong áo trên tấm lưng trần của y vuốt ve mà châm lửa. Ngón tay thô ráp từ từ lần mò xuống chạm vào thứ phía dưới.

Bách Lý Đông Quân bị chạm vào nơi mẫn cảm hơi vặn người không trụ được mà ngã xuống giường lại bởi vì miệng không nói được ra tiếng chỉ có thể phát ra vài tiếng ngâm nhỏ vụn trong cổ họng. Người y phủ một tầng mồ hôi mỏng, làn da như bạch ngọc hơi ửng đỏ.

"H...huynh.... A...."

Hắn gặm lấy hai điểm trước ngực. Một tay nắm lấy Tiểu Đông Quân phía dưới mà loạn, phía sau ấn vào vách thịt non mềm, ngón tay vừa thâm nhập đã được miệng nhỏ bên dưới nuốt lấy, theo từng động tác dâm thủy dần tiết ra càng nhiều chảy đầy lòng bàn tay hắn. Bách Lý Đông Quân trong đầu như có ngàn pháo hoa nổ tung chỉ có thể rên rỉ.

"Vân ca a..."

"Đông Quân. thoải mái không."

"Ta...ta....không.....không.....Aaaa...!"

Trong một khoảng thời gian đồng thời trước sau cùng kích thích cùng với tác dụng của Tuý Hồng Sa mọi cảm giác dường như tăng thêm gấp nhiều lần khích thích y như phát điên, ngón chân co lại, hai mắt mê ly ngập nước đọng bên trong toàn mà tình sắc mê người, tóc mai thấm đẫm mồ hôi miệng nhỏ ngoài gọi tên hắn thì chỉ còn những tiếng ngâm nga mị hoặc. Y cong người, chất lỏng màu trắng ra đầy tay hắn.

Diệp Đỉnh Chi ôm lấy y từ đằng sau luồn tay tách hai chân y ra.

Bách Lý Đông Quân trải qua cao trào hai mắt đỏ ửng, con ngươi trong suốt phủ một tầng sương cả người thở dốc lòng ngực bạch ngọc phập phồng.

Cảnh tưởng dính nhớp như vậy, từng hơi thở trầm đục này, dường như lại quen thuộc.

"Vân ca...Vân ca..." Bàn tay vô lực của y nắm chặt lấy ngực áo Diệp Đỉnh Chi, muốn chạm vào làn da ấm áp của hắn, nhưng đầu ngón tay yếu ớt lại không thể sử dụng được. Kiểu gãi ngứa này thật sự nghiền nát con người, Diệp Đỉnh Chi cau mày, vừa hôn, vừa bắt lấy bàn tay không ngoan của y, ấn lên eo mình.

"Ôm ta." Hắn thở hổn hển hai tiếng, rồi cúi đầu hôn lên cổ Bách Lý Đông Quân , mỗi lần chạm vào đều giống như đang hôn với lửa.

Nhưng rõ ràng chỉ bao nhiêu đó là không đủ, sau khi phóng thích cơ thể y càng khô nóng khó chịu, không đủ, không đủ, cơ thể muốn nhiều hơn thế, Diệp Đỉnh Chi cắn tai y dùng lưỡi mô phỏng lại lỗ tai nhỏ của y, Diệp Đỉnh Chi đổ một tầng mồ hôi, cúi đầu nhìn y vì dục cầu bất mãn mà cự quậy, hai má rạng hồng hơn cả khi say rượu, ánh mắt nhìn về phía hắn tràn đầy ham muốn bất kham. Bản thân hắn cũng nhẫn nhịn đến sắp nổ tung. Một Bách Lý Đông Quân như vậy chỉ nên là của riêng hắn.

"Nóng quá...Vân ca...Vân ca..." Tiếng kêu khàn khàn, nũng nịu này dồn nén tất cả kiềm chế của Diệp Đỉnh Chi, hắn nhét ngón trỏ và ngón giữa vào miệng Bách Lý Đông Quân. Khoang miệng nóng bỏng và cái lưỡi mềm mại quấn lấy ngón tay hắn, bàn tay còn lại cởi bỏ lớp y phục đã tán loạn từ lâu của hai người.

Làn da trắng nõn giờ đây đã bị tình dục hun đỏ, mọng nước, giống như một quả đào đã chín.

Đầu gối hơi gập lên, đung đưa trái phải, cằm Bách Lý Đông Quân ngẩng lên một độ cong phô ra đường cổ xinh đẹp nhất, như là mời gọi, Diệp Đỉnh Chi cúi người không kiềm được mà cắn xuống.

"Aaaa.....Đừng....đừng."

Hắn cúi xuống, theo đường cổ dần xuống, tham lam liếm mút yết hầu đang nhấp nhô của y, cạ răng, cắn lên xương quai xanh rồi ngậm lấy núm vú đỏ lựng trước ngực.

"Hmm...ưm..."

Diệp Đỉnh Chi ngẩng đầu lên và rút ngón tay ra. Nước bọt trong suốt theo khóe miệng chảy ra, kéo dài xuống quai hàm xinh đẹp. Miệng Bách Lý Đông Quân vẫn chưa khép lại, bên trong là đầu lưỡi hồng hồng, tựa như quả anh đào được ngâm trong nước đường sáng bóng. Diệp Đỉnh Chi chạm lên môi y.

Giọng nói y bị tình dục khoét rỗng, suy yếu cầu xin: "Đừng... giày vò ta nữa..."

Đến tột cùng là ai đang giày vò ai?

"Tiểu tâm can đệ khiến ta khổ biết bao nhiêu?"

Diệp Đỉnh Chi không báo trước đặt hung khí nơi cửa động mềm mại, Tiểu Bách Lý trong lòng lộp bộp, hoa huyệt theo đó cũng co rút. Hắn cúi xuống hôn y rồi không do dự đỉnh vào.

"Aaa...."

"Đông Quân nhìn ta."

"Nhẹ...nhẹ hơn chút...lớn quá..."

Không thể nghi ngờ, đây chính là sự cổ vũ tuyệt vời nhất.

"Hmm...ưm...nhanh.....nhanh quá rồi...A..."

Hết lần này đến lần khác không khống chế được độ lực đạo, eo lưng hung hãn tiến vào, chấn rung dữ dội. Từng thớ cơ bắp gồng lên, kéo theo cả chăn bên dưới xộc lệch.

"Đừng!!!.... Chậm....chậm lại....Aaa!!!

"Được, nghe theo đệ." Giọng nói hắn trầm đục, tốc độ dưới eo lại tăng lên.

"Không..... không phải!! Huynh.....Uhmm! Chậm lại!!"

Dưới tác dụng của Tuý Hồng Sa hoa huyệt dễ dàng nuốt lấy côn thịt của hắn, cảm giác thoải mái tới tê dại khiến hắn theo bản năng nắm lấy eo y động mạnh.

Bách Lý Đông Quân cắn chặt môi dưới của mình, cảm giác sảng khoái đến mức da đầu y run lên.

"Cắn ta đi, đừng tự làm mình bị thương."

Tiểu Bách Lý càng kìm nén tiếng thở dốc và rên rỉ, Diệp Đỉnh Chi càng muốn bất chấp, muốn "làm" y mạnh bạo hơn nữa. Diệp Đỉnh Chi đẩy vào thật sâu.

"A...đừng...sâu quá...A!"

Cánh tay mạnh mẽ của Diệp Đỉnh Chi nắm lấy chiếc eo mềm nhũn, áp y vào lòng mình.

Diệp Đỉnh Chi tà khí nắm lấy cằm y hôn xuống, nụ hôn vừa cuồng bạo lại mang tính xâm lược quét qua từng tấc trong miệng y tới khi mặt y vì không đủ không khí mà ửng đỏ mới được buông tha.

Động tác đẩy đưa ngày càng dữ dội không ngừng, khoái cảm khi da thịt va chạm mãnh liệt làm cho Bách Lý Đông Quân vô thức ngửa cổ ra phía sau. Diệp Đỉnh Chi vừa thở gấp đưa đẩy, vừa cắn mút núm vú của y, cảm nhận sự run rẩy của y trong lòng mình.

"A! Khó chịu...Vân ca...Vân ca!"

Giọng y bỗng nhiên gấp gáp, hoảng loạn. Diệp Đỉnh Chi nắm chặt lấy eo Bách Lý Đông Quân, liều mạng thúc vào, làm cả người y run rẩy, hét lên vài tiếng rồi bắn lên bụng hắn. Sau khi phóng thích xong, Bách Lý Đông Quân mềm nhũn ngả người ra sau. Diệp Đỉnh Chi sợ đầu y đập phải thành giường, nên đã nhanh chóng đỡ lấy, ôm y vào lòng, để đầu y tựa lên vai mình.

Chắc chắn mình đã chết rồi, y lầm bầm.

"Đệ nói gì?" 

Bách Lý Đông Quân thở dốc từng hơi, giống như đang kéo dài hơi tàn trước lúc sắp ra đi: "Thích...thích...trước nay vẫn luôn....thích....huynh"

Diệp Đỉnh Chi phát điên mất. Hắn đẩy y nằm ngửa ra rồi lại tiến vào. Lỗ tai bị hắn liếm mút, không hề chống cự mà gia tốc cắm vào.

"Đừng...không được nữa...."

Bách Lý Đông Quân kêu rên một cách vô thức, Diệp Đỉnh Chi ướt đẫm mồ hôi, dục vọng chiếm hữu càng lúc càng dâng cao. Hắn cắn vành tai của Bách Lý Đông Quân, eo điên cuồng đưa đẩy.

"Bị ta"làm" thoải mái không?"

"A! Sâu quá... chỗ đó không được...A!Aaa..."

"Trả lời." Diệp Đỉnh Chi lại mạnh mẽ đâm vào.

"Để...để huynh..."làm"...thoải mái..."

Diệp Đỉnh Chi cảm thấy mỹ mãn bàn tay hắn men theo cổ lên khóa chặt cằm y.

"Đệ chỉ được có một mình ta thôi, được không?"

Bách Lý Đông Quân bị hắn "làm" cho sắp hôn mê, lặp đi lặp lại những lời hắn nói: "Chỉ có...chỉ có mình huynh..."

Cặp mắt xinh đẹp của y giờ phút này chỉ còn sắc màu quyến rũ do tình dục chi phối.

Diệp Đỉnh Chi giống như một con dã thú mất kiểm soát. Hắn cắn mạnh tai Bách Lý Đông Quân, khiến y kêu lớn hơn, trong tiếng kêu còn có âm thanh nức nở. Y lại bắn ra lần nữa.

Diệp Đỉnh Chi không vì y đã phóng thích mà chịu buông tha, trái lại còn xoay người y lại, để cơ thể ướt đẫm của hắn nằm úp trên người y, nhân lúc cao trào mà điên cuồng xâm chiếm.

Cổ họng của Bách Lý Đông Quân đã kêu đến khàn, không còn chút sức lực, nắm hờ lấy chăn mềm bên dưới, tiếp nhận từng cơn thúc vào mãnh liệt không ngừng nghỉ.

"A...A..."

Miệng y kêu lung tung không rõ, cả người hoàn toàn mất đi ý thức. Diệp Đỉnh Chi mãi vẫn không cảm thấy thỏa mãn. Hắn bóp mạnh eo Đông Quân, hung bạo thúc lên, muốn cứ như vậy mà xuyên qua cơ thể y.

Bách Lý Đông Quân thấm mệt vội vàng muốn trốn, thắt lưng bị nắm lấy không giãy ra được.

"Trời bên ngoài chỉ vừa mới tối, đêm còn dài đệ vội đi đâu?"

Hoa huyệt trải qua một đợt giày vò nhất thời không đóng lại được, tiên diễm ướt át chưa kịp co rút đã lại tiến vào một trận khác, khoái cảm như một loại rượu mạnh không ngừng rót vào miệng y.

Cơ thể trải qua tình triều triền miên đặc biệt mẫn cảm run rẩy trong tay đại ác ma.

Không biết đêm ấy bọn họ đã làm bao nhiêu lần. Mỗi lần Bách Lý Đông Quân mê mang tỉnh lại là một lần tiếp tục, cả căn phòng đều tràn ngập hương vị của tình dục.

Bách Lý Đông Quân không thể kiềm chế được mà run rẩy, ngay cả đầu ngón tay đều run theo, y hoàn toàn không nói ra tiếng, giờ phút này thậm chí có ảo giác mình sắp chết rồi.

Mọi xúc cảm bị nén giữ bao năm qua như tìm được nơi trút xuống, đêm nay, triền miên chẳng còn phân biệt đúng sai.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Com