Chào các bạn! Truyen4U chính thức đã quay trở lại rồi đây!^^. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền Truyen4U.Com này nhé! Mãi yêu... ♥

55 - 56. Em Có Biết Tôi Đợi Ngày Này Bao Lâu Không


Tia đèn sáng rực chiếu lên người Hạ Tử Du và Đàm Dịch Khiêm, ánh sáng di động theo bước đi của bọn họ. Trong chớp mắt, động tác bồng cô của anh nhanh chóng trở thành tiêu điểm của tất cả.

Đàm Dịch Khiêm ôm Hạ Tử Du đi lên đài.

Sau khi buông cô ra, như thể lo lắng sợ cô sẽ chạy trốn, anh ôm lấy eo cô vô cùng tự nhiên, nhìn cô bằng ánh mắt nóng bỏng.

"À..." Lờ mờ nhìn tới ánh mắt nóng rực của anh, cô run rẩy đứng trên đài, hệt như vẫn chưa hiểu được chuyện gì xảy ra.

Đột nhiên, người phụ nữ trẻ tuổi vừa theo sát bên Đàm Dịch Khiêm lại phụ trách dẫn Chương trình, "Cảm tạ các vị đã tới tham gia lễ đính hôn của ông Đàm Dịch Khiêm và cô Hạ Tử Du..."

Giọng nói của người dẫn Chương trình vang lên rõ ràng bên tai, Hạ Tử Du kinh ngạc.

Đàm Dịch Khiêm ôm chặt lấy thắt lưng của Hạ Tử Du, khóe môi nhếch lên tự nhiên.

Hạ Tử Du nghi ngờ nhìn Đàm Dịch Khiêm, "Làm sao có thể..."

Đàm Dịch Khiêm chạm nhẹ lên gò má của Hạ Tử Du, nói vô cùng thân mật, "Em không đoán nhầm, hôm nay là ngày đính hôn của chúng ta!"

Câu trả lời chắc chắn của Đàm Dịch Khiêm làm Hạ Tử Du sững sờ.

Người dẫn Chương trình nói tiếp, "Xin mời ông bà Hạ lên sân khấu..."

Theo tiếng vỗ tay, ông bà Hạ mặc lễ phục long trọng đi lên sân khấu.

Hạ Tử Du trợn mắt, kinh ngạc nói, "Ba mẹ?"

Ông bà Hạ mỉm cười nhìn Hạ Tử Du, sau đó đi tới trước microphone phát biểu.

Nghi thức đính hôn rườm rà chưa kết thúc, Hạ Tử Du đã sốt ruột kéo Đàm Dịch Khiêm tới ban công khách sạn.

Nhìn ông bà Hạ đang xã giao với khách mời ở bên trong, hàng mày của Hạ Tử Du cau chặt, "Anh có thể nói cho tôi biết rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì không? Tại sao ba mẹ tôi lại ở đây?"

Đàm Dịch Khiêm đưa tay ôm Hạ Tử Du, ánh mắt sáng quắc nhìn vào đôi mắt trong veo ngờ vực của cô, nhẹ giọng nói, "Tất cả mọi chuyện đều như em đã nhìn thấy."

Hạ Tử Du khó có thể tin lắc đầu, "Đàm Dịch Khiêm, đừng đùa giỡn với tôi như vậy!!"

Đàm Dịch Khiêm nhìn vào mắt Hạ Tử Du thật chân thành, "Tôi có như thể đang đùa giỡn với em không?"

"Làm sao có thể..." Hạ Tử Du chợt lắc đầu, "Một ngày trước chúng ta vừa mới chấm dứt quan hệ, anh nói anh phải đính hôn với bạn gái của anh..."

Đàm Dịch Khiêm nhìn chằm chằm vào khuôn mặt đầy vẻ bất an của Hạ Tử Du, nghiêm mặt nói, "Vị hôn thê của tôi lúc này đang đứng trước mặt tôi, đương nhiên tôi phải chấm dứt quan hệ lúc trước của chúng ta."

Hạ Tử Du vẫn lắc đầu, "Tôi không hiểu..."

Đàm Dịch Khiêm ôm chặt Hạ Tử Du trong lòng, quyến luyến hít vào mùi hương trên cổ cô, nói dịu dàng, "Em có biết tôi chờ đợi ngày này bao lâu rồi không?"

Bị bắt phải tựa vào lồng ngực của anh, cô hoàn toàn không thể đoán nổi tình cảm của anh trong lúc này, chỉ có thể đưa tay đẩy anh ra, "Đàm Dịch Khiêm, anh buông tôi ra trước..."

Ngay khi Hạ Tử Du dùng hết sức lực của mình để đẩy Đàm Dịch Khiêm ra, người phụ nữ dẫn Chương trình trẻ tuổi đi tới trước mặt bọn họ, khẽ cười nói, "Dịch Khiêm, Tử Du, các khách mời đều yêu cầu hai người nhảy điệu nhảy đầu tiên, hai người vào trước đi!"

Đàm Dịch Khiêm gật đầu, "Dạ được, chị."  

'''''''''''''''''''''''''''

Chữ "Chị" vang lên từ miệng Dịch Khiêm khiến Hạ Tử Du giật mình kinh ngạc nhìn phong cách tao nhã của người phụ nữ trẻ tuổi trước mắt.

Đàm Dịch Khiêm cười giới thiệu, "Giới thiệu với em, chị ấy là Đàm Tâm, chị gái tôi. Hôm nay chị ấy chủ động nhận việc dẫn Chương trình trong lễ đính hôn của chúng ta."

Đàm Tâm với tính tình hướng ngoại, chủ động mở miệng chào hỏi, "Tử Du, rất hân hạnh được biết cô. Tôi là chị ruột của Dịch Khiêm, trước đây vẫn ở Mỹ."

"A... Chị Đàm, chào chị!" Hạ Tử Du nhất thời không phản ứng kịp, cười xấu hỏi bày tỏ lễ phép.

Thì ra, người phụ nữ trẻ tuổi này là chị ruột của Đàm Dịch Khiêm...

Bọn họ thoạt nhìn cũng không giống nhau lắm, nhưng cử chỉ cao quý thì vô cùng giống nhau.

Đàm Tâm tinh tế liếc mắt nhìn Hạ Tử Du, mỉm cười nói, "Em cũng sắp trở thành vợ Dịch Khiêm rồi, sau này cứ gọi tôi là chị giống Dịch Khiêm đi... Hai đứa vào trước đi, đến khi lễ đính hôn kết thúc chúng ta sẽ nói chuyện thêm."

Đàm Dịch Khiêm khẽ chạm tay lên sống lưng Hạ Tử Du, "Đi thôi..."

Hạ Tử Du chôn chân tại chỗ, còn rất nhiều ngờ vực khiến cô vẫn chần chừ.

Dường như Đàm Dịch Khiêm đoán được tâm tư của Hạ Tử Du, nói nghiêm túc, "Đừng làm cho ba mẹ em và tất cả khách mời chờ đợi mà khó xử... Sau khi lễ đính hôn kết thúc, tôi sẽ giải thích rõ ràng với em."

Quay đầu nhìn vào đôi mắt đen thành khẩn của Đàm Dịch Khiêm, vài giây sau, Hạ Tử Du mới chậm rãi tiến bước.

Cuối cùng lễ đính hôn cũng hoàn thành thuận lợi...

Sau khi khách mời ra về, ông bà Hạ mỉm cười đi tới trước mặt Đàm Dịch Khiêm và Hạ Tử Du.

Mười ngón tay Đàm Dịch Khiêm và Hạ Tử Du đan xen, nhìn rất thân mật.

Bà Hạ trịnh trọng dặn dò, "Dịch Khiêm à, về sau con nhất định phải đối xử thật tốt với Tử Du nhà bác. Bác không cho phép con gái yêu quý của bác phải chịu uất ức."

Đàm Dịch Khiêm nắm chặt bàn tay của Hạ Tử Du ở bên cạnh, cất lời như thể tuyên thệ, "Con có thể chắc chắn."

Trong lúc vô tình, ông Hạ chú ý tới sắc mặt hơi tái nhợt của Hạ Tử Du, không khỏi nghi ngờ, "Tử Du, con làm sao vậy, sao sắc mặt lại không tốt như vậy?"

Hạ Tử Du ngước mắt nhìn gương mặt hân hoan của ba mẹ, vẻ mặt nhợt nhạt.

Đàm Dịch Khiêm đưa lời giải thích thay Hạ Tử Du, "Tử Du không biết con tổ chức lễ đính hôn này nên đang giận con."

"Hoá ra là như vậy à..." Ông Hạ nhất thời vui vẻ cười to, an ủi Hạ Tử Du, "Con gái ngoan, con cũng đừng giận Dịch Khiêm nữa... Dịch Khiêm không nói trước cho con biết chuyện đính hôn là do ba mẹ con bàn bạc với nhau. Ba mẹ muốn cho con một bất ngờ..."

Bà Hạ gật đầu, "Đúng vậy, Tử Du... Mẹ thấy Dịch Khiêm làm như vậy rất lãng mạn, hơn nữa con nhất định sẽ đồng ý gả cho Dịch Khiêm, không phải sao?"

Nhìn ánh mắt chờ đợi của ba mẹ, Hạ Tử Du hiểu được vào lúc này cô không thể tỏ vẻ khác thường gì. Dù mọi chuyện thế nào, cô cũng phải chờ qua tối nay rồi nói.

Hạ Tử Du mỉm cười nhẹ nhàng gật đầu.

Liếc mắt nhìn thời gian, bà Hạ rất biết chuyện nói với Hạ Tử Du, "Tử Du, cũng không còn sớm nữa, ba mẹ phải về trước đây. Tối nay con cứ ở lại chỗ Dịch Khiêm đi..."

Hạ Tử Du gật đầu, "Dạ." Cô cũng không từ chối, bởi vì cô biết cần phải có thời gian để hỏi rõ Đàm Dịch Khiêm tất cả mọi chuyện.  

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Com