Chào các bạn! Truyen4U chính thức đã quay trở lại rồi đây!^^. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền Truyen4U.Com này nhé! Mãi yêu... ♥

CHƯƠNG 14: ZIN - Đối thủ

Becky rời khỏi tập đoàn nhưng cuộc sống của nàng vẫn chưa thể bình yên. Nỗi tổn thương từ buổi tiệc vẫn còn vẹn nguyên trong tim khiến nàng quyết tâm rút lui khỏi tình yêu chỉ tập trung vào công việc. Tòa soạn – nơi nàng từng tìm thấy niềm vui,
giờ lại trở thành nơi duy nhất để nàng cảm thấy mình còn tồn tại.

Trong số các đồng nghiệp có một người đặc biệt luôn dõi theo nàng – Zin, hơn Becky hai tuổi làm ở tòa soạn trước nàng hai năm. Ngay từ những ngày đầu khi Becky còn bỡ ngỡ với công việc Zin là người hướng dẫn tận tình, chỉ từng bước cách tác nghiệp, cách liên hệ nguồn tin, cách viết bài sao cho sắc bén mà vẫn nhẹ nhàng.

Zin – với ánh mắt dịu dàng, nụ cười hiền hậu – đã âm thầm thích Becky từ lâu nhưng chưa bao giờ dám bày tỏ. Với Becky, Zin là “đàn chị thân thiết”, là người chị, người bạn đồng hành trong nghề. Nàng quen biết Zin lâu năm coi cô như một chỗ dựa tinh thần nhưng chưa bao giờ nghĩ rằng tình cảm ấy sâu hơn.

Một buổi sáng, Becky ngồi tại bàn làm việc tập trung viết bài phóng sự xã hội, ánh mắt hơi uể oải. Zin bước tới trên tay là một ly cà phê nóng, nở nụ cười nhẹ:

— “Chị mang cho em. Uống đi, nhìn em làm việc quá căng thẳng rồi.”

Becky khẽ mỉm cười, nhận ly cà phê:

— “Cảm ơn chị, chị luôn chu đáo như vậy.”

Zin ngồi xuống, nhìn nàng chăm chú, ánh mắt chứa đầy tình cảm nhưng vẫn giữ sự kiềm chế.

— “Em có ổn không? Dạo này em trông mệt mỏi, chắc là… chuyện cá nhân?”

Becky hơi sững, nhưng rồi lắc đầu:
— “Chỉ là áp lực công việc thôi. Chị đừng lo.”

Trong lòng Zin, nhịp tim đập nhanh. Cô biết Becky đang che giấu nỗi đau nhưng không dám hỏi thẳng. Cô chỉ có thể ở bên, âm thầm hỗ trợ để mỗi lần Becky nhìn về phía mình sẽ cảm thấy có một người luôn đứng cạnh.

Trong những ngày tiếp theo Becky dần lấy lại phong độ. Nàng viết bài đều tay, phỏng vấn trực tiếp các nhân vật nóng hổi và nhận nhiều lời khen từ biên tập viên. Nhưng mỗi lúc nàng mệt mỏi hoặc đôi khi mắt nhòe đi vì nước mắt, Zin luôn xuất hiện kịp thời đưa tay vuốt mái tóc hay nhẹ nhàng đặt tay lên vai nàng:
— “Em ổn chứ? Đừng ép bản thân quá.”

Những cử chỉ ấy khiến tim Becky ấm áp nhưng nàng chỉ coi đó là sự quan tâm của một người chị đồng nghiệp, không hơn.

Một tối, sau giờ làm Becky chuẩn bị rời tòa soạn thì điện thoại rung. Là Freen.

— “Becky, em cho chị gặp một lần. Chị muốn giải thích mọi chuyện…”

Becky nhìn điện thoại, tim thắt lại nhưng nhanh chóng xoa dịu:

— Không. Lần này em không cho phép mình bị tổn thương thêm nữa.

Nàng từ chối, cất điện thoại vào túi. Trong lúc ấy, Zin đi qua nhìn thấy:

— “Lại là Freen sao? Em có ổn không?”

Becky thở dài, mỉm cười nhạt:

— “Chị ấy… đã làm em tổn thương quá nhiều. Lần này em muốn tập trung cho công việc thôi.”

Zin nhẹ nhàng nắm tay nàng:

— “Nếu em muốn chị sẽ luôn ở đây, bên em. Không ai làm em tổn thương khi chị còn ở đây.”

Những lời ấy làm Becky chấn động. Một phần trong tim nàng rộn ràng, một phần vẫn còn sợ hãi quá khứ với Freen. Nàng nhìn Zin, nhận ra sự an toàn, sự dịu dàng và lòng chân thành mà bản thân chưa từng cảm nhận từ bất kỳ ai khác.

Nhưng sâu thẳm, Becky vẫn còn Freen. Nỗi nhớ, sự tổn thương và cả những ký ức ngọt ngào đêm tiệc vẫn vẹn nguyên. Và Freen, dù bị hiểu lầm vẫn kiên quyết theo đuổi.

Câu chuyện giờ đây trở nên phức tạp hơn: Freen muốn giành lại Becky, Becky vừa muốn bảo vệ trái tim, còn Zin âm thầm tiến gần tạo ra một mối tam giác tình cảm đầy gay cấn.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Com