Chào các bạn! Truyen4U chính thức đã quay trở lại rồi đây!^^. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền Truyen4U.Com này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 23

Editor:@phomaivasuamilo.

Bất quá Tô Bạch không sợ hắn.

Liếc mắt nhìn Lục Văn Tông một cái, vừa lúc trông thấy màn hình di động của hắn, cũng không biết Lục Văn Tông đang xem thứ gì bởi vì một chữ hắn cũng không đọc ra được.(Lục Văn Tông đang đọc văn tự tiếng nước ngoài nên Tiểu Bạch Bạch không đọc ra được )

Bĩu môi, Tô Bạch tìm một tự thế thoải mái tiếp tục xem tiểu thuyết.

Nhưng mà để đọc hiểu tiểu thuyết trinh thám kinh dị thật sự tốn rất nhiều chất xám , suy tư rất nhiều đồng thời cả buổi chiều hôm nay thần kinh Tô Bạch luôn căng chặt hiện giờ liền chậm rãi mệt nhọc .

Mi mắt đánh rũ xuống , đầu Tô Bạch gật gù lại nói tư thể này thật sự không thoải mái .

Thẳng đến khi đầu Tô Bạch rơi xuống trên vai Lục Văn Tông rốt cuộc hắn mới thả lỏng lại nặng nề ngủ đi .

Lục Văn Tông cảm giác bả vai nặng xuống phát hiện có người mềm như bông dựa vào trên người mình .

Hắn nghiêng đầu, trông thấy Tô Bạch dựa lên vai hắn ngủ đến ngoan ngoan ngoãn ngoãn, lông mi cong cong giống cánh bướm, từ góc độ của hắn có thể nhìn đến chóp mũi Tô Bạch, đôi môi phấn nộn khẽ nhếch, thoạt nhìn thực mềm mại.

Thu đi ánh mắt đào hoa yêu diễm, khi Tô Bạch ngủ lại mềm mại rối tinh rối mù hết cả lên .

Trái tim giống như bị cái gì đụng phải, Lục Văn Tông hoảng hốt một lát.

Nhưng mà chờ hắn phục hồi lại tinh thần, ánh mắt lại một chút một chút biến lãnh.

Hắn trầm mặc nhìn chằm chằm Tô Bạch.

Ban ngày bầu không khí quá ấm áp hắn nhịn không được sa vào trong đó, cố gắng áp chế nghi ngờ trong lòng.

Giờ phút này một khi bắt đầu hoài nghi, những điểm trùng hợp này khiến hắn sinh ra cảm giác đáng ngờ sự cảnh giác trông lòng không nhịn được mà trào ra ngoài, làm thần sắc Lục Văn Tông càng thêm lạnh lẽo.

Tô Bạch như thế nào sẽ ở nơi này? Thậm chí cùng hắn ở cùng một tầng?

Trong lúc ngủ mơ Tô Bạch bất an rúc vào trong lòng ngực Lục Văn Tông, thoạt nhìn yếu ớt lại mẫn cảm.

Thấy hắn ngủ không thoải mái, Lục Văn Tông theo bản năng đem di động Tô Bạch tắt đi rồi đặt ở bên gối, đem người đang ngủ say đở nằm trên giường, lại xoay người đem đèn bàn tắt đi.

Làm hết một loạt động tác này xong chính Lục Văn Tông cũng có chút bất ngờ .

Tô Bạch không ngủ thì thôi đã ngủ rồi thì như chết, hôm nay lại thật sự mệt nhọc, nặng nề mà ngủ hoàn toàn không hề có ý tứ tỉnh lại.

Trong bóng đêm, ánh mắt Lục Văn Tông càng không kiên dè mà xem kỹ người bên cạnh .

Tô Bạch không biết từ khi nào chuyển đến nơi này, Nguyên Đán không trở về nhà ngược lại tới này ăn tết, lại trùng hợp cùng chính mình chạm mặt......

Hắn không tin sẽ có chuyện trùng hợp như vậy.

Duỗi tay đem tóc rũ trên mặt Tô Bạch vén lên, Lục Văn Tông cẩn thận nhìn kỹ càng gương mặt này, xác nhận chính mình trước kia chưa thấy qua hắn.

Tình cảm muốn hắn hãy tin tưởng, nhưng lý trí nói cho Lục Văn Tông biết trên người Tô Bạch có rất nhiều điểm đáng ngờ , hết thảy nghi ngờ và những điểm trùng hợp đều ở trên người hắn .

Nếu không phải hôm nay ngẫu nhiên gặp được, hắn khả năng thật sự sẽ chậm rãi đối với Tô Bạch mà buông bỏ phòng bị, mặc dù vừa nãy thậm chí là hắn nhịn không được làm cho Tô Bạch ngủ thoải mái hơn.

Chuyện này tuyệt đối không bình thường.

Cảnh tử vong trong mơ lại lần nữa nhắc nhở Lục Văn Tông, hắn một khắc cũng không nên quên những việc này, không nên quên nguyên nhân vì sao hắn chết .

Tô Bạch không biết Lục Văn Tông cân nhắc, giờ phút này không hề phòng bị mà ngủ ở bên người hắn, mặc dù ở trong hoàn cảnh ánh sáng tối tăm cũng có thể thấy Tô Bạch da thật trắng môi thì hồng, môi khẽ nhếch giống quả đào ngọt ngào.

Tuy là Lục Văn Tông trong lòng cảnh giác, nhưng khi thấy một màn như vậy cũng không tự giác mà hoảng thần, ngay sau đó khắc chế dời đi ánh mắt.

Rõ ràng trong phòng chỉ có hai người, nhưng nhiệt độ lại không ngừng tăng lên.

Một lát, hắn đứng dậy vọt vào phòng tắm ,tắm nước lạnh .

Dòng nước lạnh ào ào chạy xuống xua tan sự khô nóng cũng làm hắn bình tĩnh rất nhiều, Lục Văn Tông mang theo một thân lạnh lẽo trở lại trên giường, không hề có chút buồn ngủ nào .

Tô Bạch mặc dù đã ngủ rồi nhưng cũng cảm nhận được nhiệt độ, theo bản năng liền đến gần nơi phát ra lạnh lẽo cũng là nhích gần đến Lục Văn Tông , lăn một cái liền lăn vào trong lòng ngực hắn, giống như yêu tinh cố ý câu dẫn người .

Khuôn mặt Lục Văn Tông lạnh lùng lại bất lực thở dài, thần sắc phức tạp đem người ôm vào lòng.

......

Sáng sớm hôm sau, Tô Bạch đúng giờ tỉnh dậy , cảm thấy một giấc này ngủ đến cả người đều thoải mái.

Ý thức dần dần thu hồi, Tô Bạch cảm giác được trong lòng ngực ôm một cái gối ôm to lớn ấm áp ,xúc cảm siêu cấp hảo nhưng mà trên mặt hơi chút có điểm cộm.

Ân? Tô Bạch trong lòng không ổn, lập tức trợn mắt.

Dưới ánh mặt trời hình ảnh trước mắt tương đối kinh diễm, ngũ quan tuấn mỹ lạnh lùng , làn da không có chút tì vết nào, ngủ một đêm tóc hơi rối nhưng không hề làm giảm giá trị nhan sắc của hắn, ngược lại đánh vỡ khí chất cấm dục lại nhiều thêm vài phần yêu dị.

Sáng sớm vừa tỉnh dậy liền trông thấy khuôn mặt cảnh đẹp ý vui cũng không tệ ,  ánh mắt Tô Bạch dời xuống dưới, liền phát hiện chính mình cả người giống như bạch tuộc quấn lấy đối phương, mặt còn gối lên bả vai đối phương .

Ngược lại Lục Văn Tông đều bị chính mình chèn ép đến gần mép giường, nhưng mà tư thế ngủ của hắn vẫn cứ quy củ.

Tô Bạch khóe miệng trừu hạ, hắn không đoán được tư thế ngủ của chính mình lại kém như vậy, ngày thường rõ ràng không có như vậy.

Thừa dịp Lục Văn Tông không tỉnh, Tô Bạch thật cẩn thận đem tay trái chân trái từ trên người hắn dời đi, nhưng mà tay phải còn ở phía dưới cổ Lục Văn Tông .

Tô Bạch nhớ đến trên mạng có nói, chỉ cần rút ra rất nhanh đối phương sẽ phản ứng không kịp.

Vì thế hắn chuẩn bị tốt tư thế thích hợp ,đột ngột rút tay phải đi .

Cùng lúc đó, Lục Văn Tông mở to mắt, đôi mắt đen nhánh thâm thúy, bên trong không có chút nào buồn ngủ.

Tô Bạch cùng hắn đối diện, mà cánh tay hắn còn một nửa chưa rút ra......

Hai người mắt to trừng mắt nhỏ, Tô Bạch yên lặng đem cánh tay thu hồi trở về , lắc lắc cánh tay vì mỏi.

Người ác họ Tô cáo trạng nói "Ách, tư thế ngủ của anh không tốt lắm, áp lên cánh tay của tôi "

Lục Văn Tông nhướng mày, "Phải không?"

Hắn lớn lên vốn dĩ đã lãnh,tùy ý liếc mắt nhìn người một cái cũng mang đến cảm giác áp bách mười phần.

Tô Bạch thực không biết xấu hổ nằm lại trên giường, hào phóng xua tay, "Bất quá không sao , tôi cũng không ngại."

Đôi mắt đào hoa của Lục Văn Tông lơ đãng nhìn sang cổ áo người nào đó đang mở rộng ra ,lộ ra một mảnh da thịt tuyết trắng.

Lục Văn Tông bất động thanh sắc thu hồi ánh mắt, ngữ khí nghiền ngẫm "Kia cảm ơn."

Bởi vì vừa tình dậy nên tiếng nói của hắn khàn khàn dường như muốn khám đến trong xương cốt.

Nghe hắn nói như vậy Tô Bạch cũng có điểm ngượng ngùng, nói muốn đi tắm rửa sau đó chạy nhanh rời đi.

Đi ngang qua gương, Tô Bạch tùy tay sửa sang lại cổ áo, ngoài ý muốn phát hiện da thịt chổ xương quai xanh có điểm đỏ lên, cơ hồ muốn lan tràn đến ngực.

Ngày hôm qua không nên ăn nhiều ớt cay như vậy .

Tô Bạch tùy tay lau vài cái, không đau cũng không ngứa, liền không để ý trực tiếp đi tắm rửa .

Trong lúc đó có người đưa tới một bộ tây trang mới cho Lục Văn Tông, chờ đến hai người đều thu thập xong, đối phương trực tiếp chở bọn họ đến đoàn phim.

Tô Bạch tiến vào phim trường, liền thấy Trương Nhiêu đầy mặt hưng phấn đi đến bên cạnh hắn, ngay sau đó ở nhìn thấy theo sau Tô Bạch xuống xe là Lục Văn Tông thì tương đối kinh ngạc.

Hắn đầu tiên là câu nệ cùng Lục Văn Tông chào hỏi, ngay sau đó nhỏ giọng hỏi Tô Bạch "Sao lại thế này hả Tô ca? Hai người các anh như thế nào sẽ cùng nhau đi đến? Trên đường gặp nhau sao ?"

"Ngày hôm qua tôi mời Văn Tông đến nhà chơi."

Hắn vừa dứt câu liền thấy Trương Nhiêu miệng thiếu chút nữa há thành hình O , vẻ mặt chấn động mà nhìn mà mình .

Tô Bạch không biết Trương Nhiêu vì cái gì kích động như vậy, mời bằng hữu tới trong nhà chơi thực bình thường a, Trương Nhiêu cũng đã đi đến nhà hắn rồi cơ mà .

Hắn xua xua tay, "Đừng nói cái này nữa , cậu vừa rồi tìm tôi là có chuyện gì tốt sao? Mà lại cao hứng như vậy ."

Trương Nhiêu từ trong khiếp sợ lấy lại tinh thần, nhớ tới chính sự "Cái cậu học sinh cao trung đó anh còn nhớ rõ chứ "

"Nhớ rõ a," Tô Bạch tưởng tượng đến hắn liền sinh khí , nói " Những thứ ghê tởm kia đã đưa chưa?"

Trương Nhiêu gật đầu, "Đều đưa đi hết rồi ,đem hắn doạ sợ tới mức chạy đến dưới lầu liền nôn hết ra, bất quá trừ bỏ cái này còn có chuyện kinh hỉ ngoài ý muốn xảy ra "

"Cái gì?" Tô Bạch đầy mặt tò mò.

"Không biết ai đem hết số chuyện "tốt" trước kia của  tiểu tử này phơi ra ngoài, hiện tại hắn ở cục cảnh sát còn thỉnh bác sĩ tâm lý đến , chuyện thi đại học cũng coi như xong , hiệu trưởng nhà trường nói phỏng chừng trong mấy năm đến không ra ngoài."

"Vậy là tốt rồi." Tô Bạch tức khắc hả giận.

Hắn tổng cảm thấy đem Trần Tề trước kia những cái đó sự giũ ra tới chính là Lục Văn Tông.

Trong lòng yên lặng cảm ơn đồng thời ghi nhớ một ân tình của Lục Văn Tông , lúc này Tô Bạch lại thấy Giang Đồng Nhan nhìn bên này bày ra biểu tình muốn nói lại thôi .

Chẳng lẽ nữ chủ lại làm chuyện xấu gì sao ? Tô Bạch bước đi qua .

Giang Đồng Nhan thấy hắn đi tới, đầy mặt bát quái hỏi hắn " Tô Bạch , hỏi anh chuyện này nhé!"

"Cô nói đi ." Tô Bạch tò mò.

"Vừa rồi thật nhiều người đều nói anh cùng Lộ Thần cùng nhau tiến vào." Cô nàng nói nói liền có điểm ngượng ngùng "Hai người các anh trên đường là gặp phải sao?"

Tô Bạch nhẹ nhàng thở ra, hắn còn tưởng rằng chuyện lớn gì chứ, Tô Bạch xua xua tay không thèm để ý nói " Không có, ngày hôm qua hắn tới nhà của tôi ăn tết ,buổi sáng vừa lúc cùng nhau đến đây."

Đôi mắt Giang Đồng Nhan càng trừng càng lớn, ngay sau đó không nhịn xuống lộ ra một nụ cười .

Ngọa tào đây là tình cảm bằng hữu cảm động gì vậy trời ơi !Hai người bọn họ ngày hôm qua cư nhiên cùng nhau ăn tết Nguyên Đán! Xem bộ dáng này Lộ Thần khả năng còn ở lại nhà Tô Bạch qua đêm .

Trời a! Trong lòng cô nàng điên cuồng kích động, soái ca nên cùng soái ca quan hệ hảo! Giang Đồng Nhan khống chế được biểu tình chính mình đừng dọa đến Tô Bạch, trong lòng đều đã kích động đến muốn điên rồi.

Chuyện kinh thiên đại đường như này không có nhiều người cùng biết thì thật sự đáng tiếc.

Vì thế cô nàng chạy nhanh đến phòng hóa trang, nương hoá trang công phu, dùng chính mình tiểu hào thượng mỗ tổ, làm bộ là nhân viên công tác trong đoàn phim phát ra tin nóng hổi, đại khái là Tô Bạch cùng Lục Văn Tông ở phim trường quan hệ thực hảo, từ nguồn tin đáng tin cậy biết được hai người ngày hôm qua cùng nhau ở nhà Tô Bạch ăn tết Nguyên Đán!

Phát xong tin này cô nàng liền kích động buông di động, chờ hóa xong trang mới lại lần nữa mở ra xem .

Cùng trong tưởng tượng một mảnh kích động đều không có hoàn toàn trái ngược , có rất nhiều người không tin lời cô nàng nói.

Bình luận đứng đầu: 【 mọi người đều giải tan hết đi ,lầu chủ chỉ là đang bịa chuyện để mời chèo mọi người khái cp thôi ,cái tin nóng này cũng thật vô căn cứ ,làm sao mà biết bọn họ cùng nhau ăn tết Nguyên Đán, chẳng lẽ lầu chủ này chính miệng hỏi Tô Bạch? 】

Sắc mặt Giang Đồng Nhan tức khắc trở nên có chút cổ quái.

Cô nàng yên lặng lấy thân phân lầu chủ phát ra tin này mà trả lời bình luận phía dưới, 【 Đúng vậy , tôi thật sự đã là hỏi Tô Bạch. 】

Cái tin phản hồi này vừa ra, quả nhiên bị mọi người đàn trào(?)

Tô Bạch hóa trang xong rồi , hôm nay hoá trang tương đối mộc mạc chỉ đánh một lớp phấn mỏng , hơn nữa cũng chỉ xuyên một kiện áo lót.

Hôm nay địa điểm quay thay đổi, đổi thành phủ đệ Hộ Bộ Thị Lang, phòng ngủ Triều Thanh .

Tình hình là hắn trong lúc trên đường từ hầu phủ về nhà vô tình gặp được thi thể, trúng phải thi độc do quỷ hút máu lưu lại, lúc ấy cũng không có cảm giác gì, chờ đến buổi sáng ngày hôm sau thì không thể xuống giường nổi .

Cung Thành Trụ chờ Triều Thanh cùng nhau đi phán án, Triều Thanh lại không có tới, vì thế Cung Thành Trụ tự mình tới cửa đi tìm Triều Thanh, rồi giải thi đọc cho hắn.

Lần trước có kinh nghiệm lần này đạo diễn Thân cố ý làm cho căn phòng trở nên không lạnh như lúc trước, Tô Bạch ăn mặc một khiện áo lót đơn bạc nhưng cũng chỉ là hơi chút lạnh.

Theo sự chỉ đạo của đạo diễn Thân Tô Bạch ghé vào trên giường, đầu gối lên chính mình cánh tay mình .

Đạo diễn Thân lại một lần nữa điều chỉnh lại tư thế , đối với Lục Văn Tông nói "Cậu một hồi tiến vào, đầu tiên là xốc màn lên phát hiện hắn trúng thi độc liền lập tức không chút do dự xé áo lót phía sau lưng hắn , dùng huyết vẽ bùa ở phía sau lưng Triều Thanh"

Lục Văn Tông ý vị không rõ mắt nhìn vạt áo đơn bạc phía sau lưng Tô Bạch , gật đầu.

Đạo diễn Thân sờ sờ áo lót vải dệt trên người Tô Bạch, cảm thấy có điểm đau đầu, vì là mùa đông nên tổ chế tác phục trang cố ý đem áo lót Triều Thanh đổi thành áo lót vải dệt nhằm để ấm áp, nhưng mà hiện tại lại là phiền toái.

...
Chương sau Lộ Thần chúng ta xé áo Tiểu Bạch Bạch.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Com