Chương 25
Edit & Beta: Đòe
Tôi chỉ cọ cọ thôi, không đút vào đâu
Tính sổ sao? Tính sổ cái khỉ gì! Dương Diệp thầm nghĩ, lần trước thằng nhóc này chẳng phải cũng bỏ thuốc mình à? Giờ mình cũng chơi lại một phen, gậy ông đập lưng ông, công bằng lắm lắm lắm í! Tính sổ cái khỉ gì!
Nhưng y không thể lấy chuyện này để giận Phủ Tinh Lan, vì với thân phận "Phủ Trí Kiệt" của mình, y không thể biết đấu trường giác đấu "Leo" chính là Phủ Tinh Lan, cũng không thể biết "Leo" hiện tại cũng là Phủ Tinh Lan.
Chỉ đành nuốt cục tức, nghẹn đến mức suýt nội thương!
"Cậu bị điên à?!" Dương Diệp chân thành vùng vẫy mắng, "Cậu muốn xả thì cút mẹ đi tìm đàn bà! Đừng có làm phiền tôi!"
Phủ Tinh Lan không bị y mắng "đồng tính luyến ái chết tiệt" vừa nãy làm tổn thương, nhưng lại bị câu "tìm đàn bà" này chọc giận đến đỉnh điểm. Lần trước cũng vậy, lần nào cũng thế! Anh trai căn bản chẳng thèm để ý tâm tình của hắn, chẳng cần hắn, anh trai còn ước gì hắn đi tìm đàn bà khác, đừng có làm phiền anh nữa!
Hắn rõ ràng thích anh trai đến thế, đã sớm bày tỏ tình cảm với anh, hắn biết ban đầu mình làm sai, ép buộc anh trai. Nhưng sau này gặp lại ở đấu trường, rõ ràng là anh trai chủ động dụ dỗ hắn!
Hắn vốn không quên nổi cảnh anh trai lúc ấy gần như trần truồng quỳ ngồi trên người hắn, hai chân dang rộng để lộ khe lồn hồng hào với món đồ chơi thủy tinh cắm bên trong, uốn éo eo lắc lư mời gọi hắn địt, nước lồn nhỏ giọt xuống bụng hắn. Cũng không quên nổi cặp vú căng tròn của anh trai dán sát vào người hắn, bên tai hắn thì thầm "chồng ơi" bằng giọng nói mê hoặc đến mất hồn.
Bây giờ cũng thế, nếu không phải anh trai bỏ thuốc cho hắn, hắn sao lại thành ra thế này?
Anh thèm khát đến vậy sao? Lần trước anh còn bảo đã làm với bao nhiêu người, sao anh phải làm với người khác? Trái tim Phủ Tinh Lan đau xót ghen tị ngập tràn, còn đáng giận hơn nữa là: Sao mình lại không được! Sao anh trai cứ luôn đuổi hắn đi tìm người đàn bà khác?!
Lửa giận hòa quyện với lửa dục càng thêm dữ dội, hoàn toàn thiêu rụi lý trí lung lay sắp đổ của hắn, giờ hắn chỉ muốn buông thả theo bản năng, để anh trai biết thế nào là "tự chuốc lấy khổ"!
Một tay hắn chống lan can sân thượng, vây anh giữa mình và lan can, tay kia thì chẳng khách sáo luồn vào vạt áo anh, vuốt ve vòng eo rắn chắc mà mềm dẻo.
Khoảnh khắc chạm vào da thịt anh trai, dù thân nhiệt anh không cao lắm nhưng ngay lập tức ấm áp lan tỏa từ bàn tay đến tim hắn, khiến hắn cảm nhận được khát khao dồn nén bấy lâu bắt đầu được lấp đầy.
Ba năm ba tháng chín ngày, cuối cùng hắn lại được chạm vào anh trai.
Dương Diệp mặc kệ hắn nghĩ gì, y chỉ biết nếu cứ thế này thì quá nguy hiểm, y vùng vẫy muốn đẩy thằng nhóc hỗn láo này ra. Nhưng Phủ Tinh Lan đã chuẩn bị sẵn, cố ý dán sát hơn, ép người trong lòng đến mức không thể lùi nữa.
Sau lưng Dương Diệp là vực thẳm vạn trượng, y chắc chắn sẽ không chết, nhưng nếu thật sự ngã xuống, dù có thể thách thức logic hệ thống, nhưng dường như cũng là lựa chọn không tệ.
Thứ nhất, có thể thoát khỏi tình huống xấu hổ mất kiểm soát này, thứ hai, còn tăng thêm ân oán với Leo, không xung đột với nhân thiết nhân vật hay tiến triển cốt truyện.
Quyết định xong, Dương Diệp lười nói nhảm với hắn, trực tiếp ngả người ra sau, tính nhảy lùi cực hạn, xem hệ thống lúc này sẽ cứu y kiểu gì.
Nhưng y quên mất, Phủ Tinh Lan là nam chính với mọi chỉ số đều vượt trội y, bao gồm cả phản xạ.
Lúc này Phủ Tinh Lan sao có thể để con mồi chạy thoát, hắn nhanh tay nhanh mắt ôm chặt eo sau anh trai, ngăn chặn hành động "phí hoài thân xác" của anh. Hắn ngạc nhiên nhìn anh trai, sau động tác bản năng, hắn căn bản không kìm được nỗi sợ hãi dâng trào từ đáy lòng. Hắn không ngờ nổi, anh trai để tránh hắn mà ngay cả mạng sống cũng chẳng thèm, thà ngã từ độ cao thế này, dù có chết cũng phải thoát khỏi hắn, không muốn ở bên hắn!
"Anh! Sao anh dám!" Phủ Tinh Lan vừa hoảng vừa giận trước hành động coi thường sinh mạng của anh trai, tưởng tượng nếu thật sự xảy ra chuyện gì, người này sẽ biến mất khỏi thế giới của hắn, hắn chợt cảm thấy ủy khuất xen lẫn hoảng loạn.
Đối mặt với vẻ mặt thờ ơ của Dương Diệp, hắn nghẹn ngào chất vấn: "Anh thật sự ghét tôi đến thế sao?!"
Đôi mắt hắn thoáng đỏ hoe, nhưng ngay sau đó lại nhanh chóng kìm nén những cảm xúc yếu đuối ấy, gió lạnh trên sân thượng thổi tan nhiệt độ cao trong đầu Phủ Tinh Lan, khiến hắn bình tĩnh hơn đôi chút.
Hắn ý thức rõ ràng anh trai thà chết cũng không muốn ở bên hắn, điều này không nghi ngờ gì là đả kích nặng nề, hắn không muốn ép anh trai nữa, đành phải lùi lại một chút, ánh mắt thất vọng xen lẫn tổn thương.
Nói thật, Dương Diệp kỳ thực cũng chẳng ghét Phủ Tinh Lan, dù sao hắn là nam chính hoàn mỹ khiến ai cũng mê mẩn ở thế giới này, hoa gặp hoa nở người gặp người yêu, thực tế từ mọi khía cạnh Dương Diệp cũng khó tìm ra khuyết điểm của hắn, nhiều lắm chỉ ghen tị thèm thuồng với đám hậu cung đông đúc quanh hắn.
Y không hiểu nổi, Phủ Tinh Lan sinh ra làm nam chính, bao nhiêu người đẹp cực phẩm chờ hắn chọn, vẫy tay là tới gọi tay là đi, sao hắn cứ lẩn quẩn trong lòng, nhất quyết phải đấu với mình thế này?
"Đúng vậy." Dương Diệp không nể nang đáp, "Hai thằng đàn ông cậu cũng chẳng thấy ghê tởm, muốn làm chuyện đó thì đi tìm đàn bà đi!"
Còn về phía Phủ Tinh Lan, Nam Cung Dao cũng chẳng phải nhân vật dễ bắt nạt, cốt truyện lần này bị phá, không biết sau này sẽ phát triển ra sao.
Sao cứ dính dáng đến nam chính như Phủ Tinh Lan là mọi thứ lại như ngựa hoang thoát cương, kéo thế nào cũng không về?!
"Tôi không cần." Phủ Tinh Lan túm chặt tay y, hiển nhiên chẳng có ý buông tha, "Anh muốn đi tìm con ả vừa nãy à?"
Dương Diệp trợn trắng mắt, thầm nghĩ chẳng phải tại mày gây họa sao? Vừa ném hắn ra, giờ lại phát hiện thằng nhóc này lại quấn lấy.
"Anh tìm cô ta chẳng phải cũng làm mấy chuyện đó sao?" Phủ Tinh Lan rút kinh nghiệm từ bài học vừa rồi, một cánh tay ôm chặt lưng anh trai, khiến y không thể "chạy trốn" như lúc nãy nữa.
Đồng thời, thái độ và động tác của hắn cũng dịu dàng hơn nhiều, dính sát vào người Dương Diệp, nũng nịu van xin: "Làm với tôi không được sao?"
"Không được." Dương Diệp không do dự từ chối.
Anh trai muốn thoát khỏi hắn, Phủ Tinh Lan đã rõ anh trai chắc chắn sẽ tìm người khác. Trước kia là hắn không ở bên anh trai, quản không nổi, nhưng giờ mình đã trở lại bên anh trai, sẽ không để anh làm trò trước mặt mình với kẻ khác nữa!
Dưới áp đảo chỉ số, cuộc tranh đấu này gần như không kéo dài, con cặc cứng ngắc đau nhức của Phủ Tinh Lan nhanh chóng xâm nhập vào Dương Diệp, còn Dương Diệp thì bị những ngón tay thon dài của Phủ Tinh Lan kiên nhẫn vuốt ve, rất nhanh cũng lên dây cót.
Lúc này, Dương Diệp hơi hối hận vì cưỡi hổ khó xuống, thân thể đàn ông đúng là phiền phức ở chỗ này, y bị khơi dậy dục vọng thì khó lòng nhịn nổi, không tự chủ nhớ lại những lần hoan lạc tràn đầy với người trước mặt trước đây, ý chí kiên định ban đầu cũng bắt đầu tan rã chậm rãi.
Lúc tinh trùng lên não, y bắt đầu tự nhủ: Dù sao cũng chỉ là trò chơi thôi, sướng một chút hình như chẳng sao? Giờ mọi thứ đã rối tung thế này, làm hay không lần này thì có gì khác nhau đâu?
Phủ Tinh Lan vuốt ve bé chim của Dương Diệp, còn mình thì chẳng khách sáo đút vào giữa hai chân anh trai qua lớp quần lót, mặt dày cọ xát giữa lớp vải mỏng manh và khe lồn mềm mại, cố ý trêu chọc.
Nhiệt độ bỏng rát và kích cỡ đáng sợ ấy khó tránh khiến Dương Diệp nhớ lại lần trước bị địt đến mặt mũi lem luốc, chết đi sống lại, bản năng co rút siết chặt đùi, lại càng ép khe lồn sát hơn.
"Cậu......" Dương Diệp được hắn hầu hạ sướng nhũn người, kháng cự vùng vẫy trở nên yếu ớt, chỉ ậm ừ cảnh cáo, "Cút đi."
"Tôi chỉ cọ cọ thôi, không đút vào đâu." Phủ Tinh Lan đáng thương nói, hơi thở nóng bỏng phả vào nách tai Dương Diệp.
Từ lần đầu bị sỉ nhục về khả năng và kỹ thuật tình dục, Phủ Tinh Lan đã để tâm rèn luyện, ngón tay hắn vốn thon dài linh hoạt, giờ hoàn toàn có thể hầu hạ Dương Diệp đến thoải mái dễ chịu, muốn dừng mà không được, chìm đắm trong khoái cảm, ngay cả lỗ đít cũng lén lút chảy nước.
"Ưm." Tay Dương Diệp từ đẩy ra thành ôm vai hắn, chủ động đưa chim vào tay hắn.
Phủ Tinh Lan một tay đỡ eo sau anh trai, tay kia lén luồn vào lỗ đít đã thèm khát không chịu nổi bên dưới, dùng hai ngón tay thăm dò mở rộng tinh tế.
"Ứ......" Dương Diệp rõ ràng rất hưởng thụ, thầm khen ánh mắt hắn, cảm nhận con chim được bao bọc an ủi, lỗ đít bị thọc vào rút ra mát xa, hai cơn sướng cùng ập đến.
Phủ Tinh Lan không biết học lỏm bao nhiêu thứ linh tinh, hai ngón tay thon dài luồn vào lồn nhỏ chật hẹp từng tấc một, cảm nhận vị trí nhạy cảm khiến Dương Diệp phản ứng thì xoa nắn chỗ ấy, dùng sức móc ngoáy.
"Ha a!" Dương Diệp không chịu nổi rên khẽ, chợt nhớ đến Phủ Tinh Lan lúc nhỏ học piano, đôi tay mười ngón linh hoạt bay múa trên phím đàn, tuyệt mỹ trang nhã mà đầy sức mạnh. Nhưng giờ đôi tay xinh đẹp ấy lại làm chuyện thấp hèn dâm đãng thế này, vừa vuốt cặc y, vừa móc lồn.
Sự tương phản mãnh liệt ấy khiến y cảm nhận được loại hưng phấn khó tả, Phủ Tinh Lan thường mang đến cho y những cảm thụ mâu thuẫn ngoài dự liệu như vậy, hắn trông ngoan ngoãn nghe lời, nhưng lại có tâm tư ấy với mình, đêm khuya trộm mùi tanh; trông ưu nhã thanh khiết, nhưng luôn làm những hành động chẳng biết xấu hổ, như thể đầu óc toàn chuyện ấy.
Y nhìn khuôn mặt xinh đẹp của Phủ Tinh Lan gần trong gang tấc, ửng hồng tình dục, nhìn ánh mắt mình chứa đầy dục vọng trần trụi, lại phải đau khổ nhẫn nhịn, gợi cảm mà ngoan ngoãn. Rõ ràng chẳng còn là trai tân, tay nghề cũng thuần thục hơn nhiều, nhưng vẻ mặt hồn nhiên nóng bỏng ấy lại như lần đầu chân thành.
Dương Diệp không khỏi thầm cảm thán: Không hổ là nam chính vạn nhân mê ngựa giống, đừng nói phụ nữ, chỉ sợ chẳng ai chống đỡ nổi thế công thế này, ngay cả y cũng......
Lồn múp bị căng ra kẹp lấy thân cặc thô ráp, ngay cả vách thịt cũng bị cọ đến sưng to ngứa ngáy, nước lồn tuôn trào liên tục, bướm nhỏ hoàn toàn động tình.
Thân trước bị vuốt ve, đầu cặc bị bao lấy, trêu đùa mã mắt, dưới cơn nứng kép, trực tiếp xuất tinh.
Tinh dịch đặc sệt bắn tung tóe lên chiếc sơ mi sạch sẽ của Phủ Tinh Lan, Dương Diệp đắm chìm trong khoái cảm sau khi phát tiết, phiêu diêu như lên tiên, lúc này ý chí đàn ông thường yếu ớt, dễ nói chuyện nhất.
Y ôm vai Phủ Tinh Lan, nhìn người đẹp nhẫn nhục trước mặt, cảm thấy hình như cũng chẳng sao, dù sao trước đây đã làm bao nhiêu lần rồi. Quan trọng là, y còn hơi thèm thuồng chưa đủ, bên dưới bị khơi khích đến ướt nhẹp múp mùm mụp cũng ngứa ngáy khó chịu, muốn ăn cặc......
Dương Diệp liếm môi, thoải mái híp mắt, thấp giọng ra lệnh: "Đút vào."
Phủ Tinh Lan suýt không tin vào tai mình, hắn tưởng mình nghe lầm, kinh ngạc ngẩn ra một lúc, nhìn Dương Diệp mà không dám làm gì.
"Cậu điếc à?" Dương Diệp lười biếng nâng giọng, bóp cằm Phủ Tinh Lan, "Tôi bảo cậu, địt vào đi."
"Dù sao, nếu không thoải mái, thì không có lần sau đâu."
Cái thứ khổng lồ kẹt giữa khe thịt lại càng thêm cứng nóng hơn, Phủ Tinh Lan không nhịn nổi mà liếm hôn lên môi Dương Diệp, hai tay như muốn nhồi nhét đối phương vào trong cơ thể mình vậy, ôm chặt lấy người trước mặt, nghiêm túc hứa hẹn: "Sẽ không đâu."
Dù chính Dương Diệp là người đưa ra yêu cầu, nhưng vẻ mặt nghiêm túc đáp ứng của Phủ Tinh Lan chỉ khiến y thấy buồn cười, thằng nhóc này giờ hệt như con chó thấy xương thịt, vừa ngốc nghếch vừa ngoan ngoãn, hóa ra lại rất đáng yêu.
Phủ Tinh Lan chắc hẳn vẫn còn nhớ lần trước anh trai phản ứng với kích cỡ của hắn, nên cẩn thận mở rộng lồn cho anh, hết sức nghiêm túc hoàn thành phần tiền tình, cứ sờ đến khi Dương Diệp ướt nhẹp hết cả mới đỡ lấy cây cặc khổng lồ của mình chống lại cái miệng lồn đang há ra nuốt nước chảy ròng, chậm rãi đẩy vào.
Cặc hắn quá to, lỗ bướm Dương Diệp dù đã động tình chảy nước lênh láng nhưng kích cỡ vẫn không hợp, lúc mới vào khó tránh khỏi hơi tê trướng đau đớn.
Nhưng y đã từng nếm trải sung sướng như thể linh hồn cũng bị đốt cháy ấy, đương nhiên không muốn bỏ dở giữa chừng, huống chi động tác của Phủ Tinh Lan nhẹ nhàng dịu dàng, kỹ thuật cũng tốt hơn trước rất nhiều, tất cả những điều này đều chẳng phải quá khó khăn.
Đùi Dương Diệp bị banh ra, một bên đặt lên cánh tay Phủ Tinh Lan, lỗ đít nhỏ xinh ấy bị thứ khổng lồ từng chút một thọc vào, cảm giác áp bức vừa đầy đặn vừa kích thích, căng cái lỗ thịt thành một cái lồn hồng hào tròn trịa, phảng phất như ép chặt nội tạng, khi hoàn toàn đi vào hơn nửa thậm chí cả cơ bụng săn chắc cũng bị đẩy lên hơi lồi ra.
"Á..." Dương Diệp không rõ mình là đau đớn hay sung sướng, không tự chủ được mà ôm chặt vai Phủ Tinh Lan.
Dù cái thứ cứng bỏng rát ấy lấp đầy thành lồn chật hẹp, tựa như ngay cả những đường gân xanh nổi lên trên thân cặc cũng có thể cảm nhận rõ mồn một, nhưng động tác của Phủ Tinh Lan lại hết sức có chừng mực, chỉ cọ xát nhỏ nhặt lên vách thịt, ngón tay véo xoa môi lồn mập mạp, moi móc hột le nhạy cảm, một lần nữa khơi dậy dục vọng của Dương Diệp.
Đợi người trước mặt hoàn toàn thích ứng, Phủ Tinh Lan mới bắt đầu chậm rãi rút ra đâm vào. Cái thứ ấy to quá, mỗi lần đều nghiền qua tất cả điểm nhạy cảm của bé lồn, căng rộng mọi ngóc ngách bên trong, đẩy đến mức Dương Diệp căn bản không chống đỡ nổi, y theo bản năng phối hợp dang rộng đùi, chủ động đón nhận cái thứ ma quái ấy, rất nhanh đã quên cả liêm sỉ mà chìm đắm trong cơn sướng.
Lúc này, y hoàn toàn quên mất việc nắm giữ cốt truyện hàng ngày, nguyên tắc cùng đủ loại lo lắng, chỉ nghĩ trò chơi này chẳng phải để mình sướng sao? Huống chi giờ y căn bản không rút lui được, còn không để y sướng một phen? Quan trọng là... Phủ Tinh Lan làm nam chính ngựa giống, dù Dương Diệp thích phụ nữ, cũng không thể không thừa nhận, quả thật quá lợi hại.
Ban đầu động tác còn hơi dịu dàng, đợi Dương Diệp hoàn toàn thích ứng, cái nhịp giao hợp ấy càng kịch liệt hơn, đầu buồi khổng lồ nhiều lần cọ sát lên cái lỗ thịt sâu nhất trong lồn, cọ đến tận tử cung động tình ấy khép mở liếm hôn lên lỗ đái, phun ra càng nhiều nước dâm, lồn run rẩy cắn chặt lấy cây buồi hùng dũng đang tàn sát bừa bãi trong cơ thể.
"Ức... A!" Dương Diệp chẳng thèm che giấu tiếng rên dâm đãng đầy khoái lạc của mình, y bị địt cả người nhũn ra, cúi đầu nhìn xuống, thấy ngay cái lồn trái tim mình đang há ra nuốt cây cặc ngựa giống thô tráng khổng lồ ấy ra vào tùy ý, hình ảnh dâm tục ấy khiến chim y nửa cứng nửa mềm, miệng lồn bị địt thành một vòng tròn biến dạng.
Đáng sợ nhất là con cặc ngựa ấy thật sự thô dài đến mức khiến người ta khiếp sợ, rõ ràng đã thọc đến tận cùng, vậy mà vẫn còn để lại một phần ba thân cặc chưa vào hết, trông thì sạch sẽ phấn nộn, trên thực tế lại giảo hoạt đến mức khoang bụng bị đẩy lên, cái lồn nhỏ bị đụ lạn thành dâm vật.
Quả nhiên, đầu cặc tàn sát bừa bãi trong cơ thể lại bắt đầu không có ý tốt mà cọ chỗ sâu trong cung khẩu, mưu toan xâm nhập sâu hơn vào mảnh đất bí ẩn của con thú cái dựng dục trên người anh trai.
"Không được, đi ra ngoài." Dương Diệp bị địt cho sướng, đây đã là trạng thái tình ái y thích nhất, y bị khoái cảm mê hoặc đến đầu óc mơ hồ, vẫn lờ mờ nhớ lần trước bị địt xuyên tử cung, bị đóng đinh trên cây cặc ngựa giống ấy đến mức quá tải khủng khiếp, cùng với dáng vẻ thảm hại từng bị đụ đến khóc lóc van xin tha thứ.
Y ấn vào bụng dưới săn chắc của Phủ Tinh Lan, bản năng ngả người ra sau, ý đồ làm cái lỗ thịt bị thọc đến nửa mở ấy rời xa con cặc khổng lồ cứng nóng không có ý tốt trong cơ thể, tránh bị địt xuyên chỗ sâu nhất.
Nhưng hành động ấy hiển nhiên khiến Phủ Tinh Lan cảm thấy sợ hãi và nôn nóng, sợ anh trai lại gặp nguy hiểm đến tính mạng, cũng không muốn anh trai chạy thoát khỏi trước mặt mình. Hắn bản năng ôm chặt eo sau anh trai, hơi kinh hoảng thất thố mà cường ngạnh kéo y vào lòng ngực mình.
Trong động tác dời trọng tâm đột ngột ấy, tư thế đụ địt của Dương Diệp trực tiếp bị ấn lên người hắn, đầu buồi trong cơ thể lập tức mạnh mẽ cọ mở tử cung múp, căng vào tử cung chật hẹp nhạy cảm, kéo căng cái lồn thịt nhỏ ấy rộng ra rồi lại đẩy vào sâu vài phần!
Cùng với tiếng va chạm thân thể nhỏ bé, căn cặc dữ tợn ấy rốt cuộc hoàn toàn đi vào trong cơ thể con thú cái, môi lồn bị vạch ra trực tiếp vỗ đánh lên bụng dưới săn chắc, bôi lên một vệt nước trong suốt, nước lồn văng tung tóe!
Cửa tử cung của con thú cái ấy hoàn toàn bị địt thủng, loại cảm giác nhưu bị bị cưỡng hiếp xâm phạm đến sâu thẳm linh hồn đáng sợ ấy khiến y căn bản chống đỡ không nổi!
"Ha a a! Đừng mà... Quá, quá sâu..." Nước mắt sinh lý trào ra, trong khoảnh khắc y hoàn toàn thất thần, khoang bụng chua xót khoái cảm bén nhọn như muốn bức điên y, lồn nhỏ bị căng rộng tựa như bị chọc thủng mà lên men tê dại, không ngừng tuôn nước, thấm ướt cái bướm và con cặc dâm uế nhầy nhụa, bé chim phía trước cũng trực tiếp bị địt đến bắn tinh.
Tinh dịch trắng đục thậm chí bắn lên khuôn mặt xinh đẹp của Phủ Tinh Lan, hắn cũng bị loại khoái cảm cực hạn này trêu chọc đến không chịu nổi, đôi mắt nâu vàng lấp lánh, in chiếu ra vẻ mặt anh trai trước mặt cao trào bắn tinh, trạng thái lên đỉnh thất hồn lạc phách dâm loạn, cảm tình cùng dục vọng đè nén lâu ngày rốt cuộc phát tiết ra, hắn chìm đắm trong đó, không thể tự kiềm chế.
Phủ Tinh Lan không nhịn nổi mà thè ra đầu lưỡi đỏ tươi, liếm láp tinh trắng bên khóe môi. Sắc mặt hắn ửng hồng, dung mạo mỹ lệ rút đi vẻ ưu nhã bình tĩnh thường ngày, toát ra sắc dục vô cùng gợi cảm.
Ừm......
Là hương vị quen thuộc, của anh trai.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Com