Chương 358 (Chưa beta)
Edit: Lạc Lạc
Wattpad: Tolacty
~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~
☆, Chương 358: Không phải là hắn ỷ vào ta yêu thích hắn sao!
Phong Tiệm Ly tính tình lạnh như băng kia, lúc nhìn Hi Lâm đôi mắt đông chết người đều trở nên ôn nhu, mắt mù mới không thấy được.
Lắng nghe, Nam Kính có chút không nhịn được cười mà cười nói: "Kỳ thực ai sinh con cho ai đều không đáng kể, nhưng anh có thể tưởng tượng bộ dáng anh của em kiên trì vác cái bụng lớn sao?"
Phong Tiệm Ly mặt than, kiên trì vác bụng lớn...
Lantis và Nam Kính đồng thời đen mặt, hình ảnh này quá đẹp không dám tưởng tượng.
Mà Hi Lâm nữ vương kia dáng dấp ngữ khí sai khiến ngông cuồng tự đại, tựa hồ cũng không tưởng tượng ra được mang thai thì sẽ là bộ dáng gì a!
Hơn nữa Hi Lâm với cái tính khí kia, ai dám áp hắn tuyệt đối sẽ bị đạp đến không kịp nói.
Nghĩ tới nghĩ lui vẫn là phu nhân nhà mình tốt, nhuyễn manh chủ động dễ dàng đẩy ngã.
Trời ạ, ai truyền cho Kính Kính tư tưởng phản công?
"Ân, Hi Lâm gả cho nhà em." Lantis không có áp lực chút nào mà đem Hi Lâm bán đi, đem Nam Kính ôm vào trong lòng tiếp tục chuyện lúc trước: "Chúng ta đi chế bảo bảo?"
Chế em gái anh!
Nam Kính câu môi, nắm cằm Lantis, một bộ dáng dấp đùa giỡn ngả ngớn.
"Bảo bối nhi, anh có thể sinh bảo bảo hay không là một chuyện, bất quá yên tâm, em cũng sẽ không bởi vì anh không sinh được con liền không cần anh nữa."
Lời này tựa hồ nên đổi vai chính một chút?
Lantis nhịn xuống kích động phun cười, rất phối hợp mà nói: "Anh thật cảm động."
Nam Kính được lợi cực kỳ, ánh mắt lượng lượng "Cho nên nói, em ngày hôm nay ở phía trên?"
"Ách..."
"Này uy, lão tử cũng là đàn ông chân chính được chứ? Ôm mỹ nhân cũng là muốn bày ra một chút hình tượng a?"
Lantis cười nói: "Em chắc chắn chứ?"
"Xác định!"
"Được, thỏa mãn em."
"..."
Đáp ứng như vậy nhanh, nhất định là có trá.
Khóe môi Lantis giương lên, ôm Nam Kính từ trên giường xuống dưới, để lưng Nam Kính dựa lên tường.
"Nếu em ngày hôm nay chủ động như vậy, chúng ta chơi chút trò khác."
"Cái, cái gì khác?"
Lantis đem hai chân của cậu vòng qua bên hông mình, hai tay nâng mông đầy đặn, thấp giọng ám muội nói: "Nơi này cách âm rất tốt, em có thể thoả thích phóng túng."
Vì vậy, hơn một tiếng, Nam Kính đều chỉ có thể dựa lưng vào tường, thân thể lơ lửng, triệt để cảm thụ cảm giác bên trên không chạm trời bên dưới không chạm đất, hết thảy trọng lượng đều giao phó cho Lantis.
Trọng lực mang đến chiều sâu cùng lơ lửng chồng chất sợ hãi, chỉ có thể dùng kích thích để hình dung!
Loại tư thế này đối với Nam Kính tới nói có chút khổ cực, cũng may Lantis đau lòng cậu, chỉ làm một lần liền thu binh.
Nhưng lúc này đây so với ba lần như trong dĩ vãng, tiêu hao thể lực căn bản không có gì sai biệt!
Trước khi Nam Kính sắp ngủ trong đầu chỉ có ý nghĩ chính là —— thể lực của Lantis thật mẹ nó tốt, tốt đến mức cổ họng cậu đều tắt tên kia còn tinh thần vạn phần.
Ngày tháng cậu có thể phản công thật xa xa khó với QAQ.
Một đêm vô mộng.
Lúc Nam Kính tỉnh lại, Lantis đúng như dự đoán cũng đã không ở bên người.
Cậu ngồi ở trên giường ngây ngẩn một lúc, nhìn thời gian mới sáu giờ, xoa xoa eo bủn rủn vô lực, kêu thảm một lần nữa nằm ở trên giường.
Nam Kính tại đa số thời điểm, tư duy đều rất mẫn cảm.
Tỷ như, cậu cảm thấy Lantis có chuyện gạt cậu, hơn nữa chuyện kia cùng cậu có chút liên quan.
Lại tỷ như, Lantis lúc trước hận không thể bất cứ lúc nào bất cứ nơi đâu cũng ở cùng với cậu, hiện tại lại trở về trạng thái lúc ban đầu hai người mới quen.
Đây là từ khi nào thì bắt đầu?
Nam Kính nhìn nóc giường, hai mắt nhìn vào khoảng không.
Ngày hôm trước lúc Lantis lôi kéo cậu nghe theo mệnh lệnh lên phi hành khí, từ đám học sinh biết được Mục Hoài An và Reeves mất tích, đồng thời phán đoán ra thanh âm kia đại biểu lồng phòng hộ bị đánh phá, liền quyết định thật nhanh, quyết định tự mình đi hiện trường kiểm tra.
Mà Nam Kính có chút không yên lòng, chỉ cần là chuyện của Mục Hoài An và Sidya, luôn khiến cậu có một loại cảm giác khắp nơi đều tràn ngập âm mưu.
Cậu nói muốn đi cùng Lantis.
May mà, Lantis không có xem cậu là trói buộc, không nói hai lời liền dẫn cậu cùng đi ra ngoài.
Sau đó thì sao?
Tựa hồ là lúc trở về, Lantis lại trở về trong trạng thái thần thần bí bí.
Đến cùng là bởi vì cái gì?
Nam Kính cảm thấy biểu hiện của cậu tốt vô cùng, chữa trị tốt lồng phòng hộ giải quyết cho bọn họ một cái phiền phức lớn như vậy.
Phải biết, đồ chơi này không phải là ai cũng có thể chữa trị!
Đang nghĩ ngợi, cửa phòng Nam Kính bị người gõ vang.
Chống đỡ mí mắt bò lên, Nam Kính ngay cả áo ngủ đều không đổi, trực tiếp từ trên giường leo xuống đi mở cửa.
Kha Kha khí áp rất thấp, hai tay ôm cánh tay mà đứng, như là đến đòi nợ.
Nam Kính lập tức triệt để thanh tỉnh.
"Khụ, thiếu tá chào buổi sáng, tôi trước đi thay quần áo."
"Chờ đã."
Kha Kha giống như cảm mạo, cổ họng biến thành khàn khàn như vịt đực, thân thủ chống đỡ chỉ kém đánh Nam Kính chặn ở cửa, ung dung đi vào.
Tùy ý giống như là phòng mình, Kha Kha lượm cái ghế tựa ngồi xuống, đôi mắt không bị khống chế dính vào trên cổ Nam Kính.
Nam Kính nhìn Kha Kha có chút không rõ vì sao nở nụ cười, nói: "Rất kịch liệt a."
Nam Kính đỡ trán.
Trên cổ cậu điểm điểm loang lổ không phải trong thời gian ngắn có thể mất, cũng không tiện che, bị người thấy quả là rất quẫn bách.
"Điện hạ mãnh không? Tới bao nhiêu lần? Một lần có thể kéo dài bao lâu? Kỹ thuật được không?"
Đối mặt với Kha Kha rất có hứng thú quan sát, nội tâm Nam Kính một bên hỏng mất một bên cấp tốc dời đi lực chú ý của đối phương.
"Thân thể thiếu tướng thế nào rồi?"
Rất tốt, dời đi lực chú ý thành công.
Lại làm cho tâm tình Kha Kha thật vất vả bình tĩnh một ít lần thứ hai âm mặt.
Ra đa trên gáy Nam Kính dựng thẳng lên, thầm nghĩ hỏng rồi, không cẩn thận đạp phải lôi điện.
"Cứ như vậy đi, ngược lại không có quan hệ gì đến ta."
Vừa nghe chính là tức giận, này chỉ sợ là cãi nhau.
Nam Kính nhưng là tận mắt chứng kiến trình độ Kha Kha đối xử với Hàn Nguyệt, quả thực chính là muốn đem người nâng đến trong lòng bàn tay, chỉ lo sứt mẻ, hận không thể bất cứ chuyện gì đều tự thân làm..
Con ngươi hắc lưu xinh đẹp của cậu ở trong hốc mắt xoay một cái, cười nói: "Ngài và Hàn Nguyệt thiếu tướng, là người yêu đi?"
Kha Kha nhất thời văng miệng tục: "Là cái rắm! Ta con mẹ nó liền chưa từng thấy người đầu óc chậm chạp như vậy!"
Nam Kính ngậm miệng.
Mẹ ơi, cậu hôm nay là mỗi một câu nói đều dẫm phải mìn!
"Ta cũng không biết, lão tử đến cùng là chưa đủ tốt chỗ nào, nhiều năm như vậy toàn bộ trái tim mẹ nó đều treo ở trên người hắn, cái gì đều là lấy hắn làm đầu, cho tới bây giờ đều không oán giận, ta đối với hắn tốt, chăm sóc hắn, vui vẻ chịu đựng."
Nam Kính suy nghĩ một chút, dời cái ghế tựa ngồi ở đối diện.
Có bát quái!
Cậu muốn làm một người lắng nghe hợp lệ.
Kha Kha càng nói càng sinh khí, càng nói càng phẫn nộ, mà Nam Kính nghe được, Kha Kha tức giận nói xấu Hàn Nguyệt, nhưng càng nhiều hơn chính là không có cách nào che giấu khổ sở.
"... Hắn dựa vào cái gì bắt nạt ta a, không phải là ỷ vào ta yêu thích hắn không thể rời bỏ hắn sao?"
Phải cẩn thận bàn đến, quan hệ của Nam Kính và Kha Kha chẳng hề tính là quen biết, mà có người trời sinh luôn muốn thân cận, tín phục sức mạnh.
Nam Kính chính là như vậy.
Bất quá lúc này, trong lòng Nam Kính là vô số sóng to gió lớn đang không ngừng tạt a tạt, trời mới biết cậu xưa nay cũng không biết Kha Kha và Hàn Nguyệt thiếu tướng lại là loại quan hệ đó!
Mới vừa xử lý xong chuyện của Ellens và Weinman, chẳng lẽ lại bị bắt xuống nước a?
Kha Kha bi phẫn đan xen, nói chuyện không quá chú ý logic, lăn qua lộn lại bừa bãi thuần túy là xem Nam Kính thành thùng rác để phát tiết, nói nhiều lời như vậy kỳ thực hữu dụng không bao nhiêu, ít nhất Nam Kính căn bản không hiểu rõ vấn đề mấu chốt giữa bọn họ là ở đâu.
Dĩ nhiên, này không trở ngại Nam Kính ôm dùng vạn phần đồng tình đối với Kha Kha.
Cậu rót ly nước cho Kha Kha, đưa cho hắn, nhìn Kha Kha căm phẫn sục sôi một cái, nói: "Cho nên, ý của anh là anh quyết định không bao giờ quản ngài ấy?"
Kha Kha lườm một cái, nói: "Hắn đều đối với ta như vậy, ta làm gì còn muốn khổ sở ngóng ngóng cùng đi phía sau mông hắn chọc người phiền?"
Nam Kính suy nghĩ một phút chốc, thăm dò hỏi: "Vậy tôi có cần nấu cơm cho ngài ấy hay không a?"
Lung tung khoát tay áo một cái, Kha Kha xem thường liền tự giễu cắt một tiếng, nói: "Người đuổi tới phục vụ cho hắn nhiều lắm đấy, ngươi thấy bọn họ mấy người lính ở ngoài kia đi? Kia tất cả đều là nhân viên cảnh vệ của hắn, chuyên môn hầu hạ hắn ăn uống ngủ nghỉ, có ta hay không không phải vấn đề, ít đi ta cũng có người hầu hạ hắn đúng giờ uống thuốc."
Sách sách sách, biểu tình tức giận ôm nỗi hận này, ngữ khí nghiến răng nghiến lợi này, vừa nghe liền biết là đang nói lời vô ích.
"Thôi sốt ruột chết rồi, không nói hắn."
Phùn tào xong, Kha Kha cảm thấy toàn thân thông thuận nhiều hơn, đối với lời làm pháp tổn thương tâm của Hàn Nguyệt, liền muốn đem cái kia ở trong đầu lái đi không được thì xoay người đá ra.
Nam Kính cười cười, biết nghe lời phải mà nói sang chuyện khác.
"Tiếp theo chúng ta có an bài gì?"
Này nguyên bản thuộc về cơ mật, nhưng thân phận Nam Kính không giống với học sinh bình thường, Kha Kha cũng đã xem cậu là người mình, liền không che giấu.
"Vốn định để cho các ngươi ngày hôm nay tiến vào khu vực cấp hai, học sinh còn lại huấn luyện ở khu vực cấp một, nhưng bây giờ lồng phòng hộ không hiểu tại sao bị mở ra lại được chữa trị, còn mất tích hai học sinh, trước khi biết rõ nguyên nhân, tất cả mọi người ở tại chỗ đợi mệnh."
Nam Kính theo bản năng len lén quan sát biểu tình Kha Kha một chút, phát hiện đối phương căn bản không biết đến lồng phòng hộ là cậu chữa trị, sinh ra một tia không rõ, lại hạ xuống.
Chỉ sợ là Hàn Nguyệt hoặc là Lantis, vì cân nhắc đến cậu, có thể là muốn che giấu năng lực của cậu.
Nhưng mà, kết luận là nhất trí, mà nguyên nhân tuyệt nhiên bất đồng.
Lúc này Nam Kính còn không biết, hai người kia lén lút đạt thành thỏa thuận.
Thậm chí có thể nói, ngoại trừ Lantis và Hàn Nguyệt, vẫn không có bất kỳ người thứ ba nào biết đến cái hiệp nghị này.
Bên trong khu vực cấp hai, một tiểu đội do Lantis dẫn dắt đang tiếp tục tìm kiếm tung tích hai học sinh mất tích.
Vì phòng ngừa gây nên khủng hoảng, Hàn Nguyệt chỉ thị bọn học sinh tách ra, cũng quy định bọn họ không được rời khỏi phòng của mình —— đây là vì phòng ngừa bọn họ phát hiện trong đội ngũ ít đi hai người.
Mà nhiệm vụ của Lantis bọn họ, chính là nhanh chóng tìm Mục Hoài An và Reeves.
Dù cho Lantis trước sau cho là Mục Hoài An tự mình rời đi, khả năng có thể tìm thấy cũng không lớn, cũng không thể nói ra được.
Bộ dáng vẫn là muốn tìm, bằng không nếu như tương lai thật sự xảy ra vấn đề rồi, một khi sự tình trở nên lớn, e rằng Hàn Nguyệt và Kha Kha đều không trốn được can hệ.
Xa không nói, ít nhất có thể bị đánh giá là bỏ nhiệm vụ.
Bất quá, Lantis đến khu vực cấp hai còn có một mục đích khác quan trọng hơn.
Anh muốn đích thân thu thập thông tin tư liệu của khu vực cấp hai, tìm kiếm một ít manh mối bị người bỏ quên.
Mảnh đất này bị hoang phế rất lâu, rất nhiều năm trước cũng đã bị xác định là tinh cầu nguy hiểm, đến tột cùng cất giấu bí mật gì.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Com