Chào các bạn! Truyen4U chính thức đã quay trở lại rồi đây!^^. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền Truyen4U.Com này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 364 (Chưa beta)

Edit: Lạc Lạc

Wattpad: Tolacty

~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~

☆, Chương 364: Mục Hoài An lấy công chuộc tội

Lẽ nào ngủ một giấc, Hàn Nguyệt làm người bị hại, không phải nên nổi giận đùng đùng dùng một loại tư thái cao lãnh đem tiểu binh Kha Kha đày đi tiểu hành tinh xa xôi cằn cỗi đào mỏ sao?

Kéo qua đi kết hôn là có mấy ý tứ a!

Cậu sao lại cảm thấy có chỗ nào không đúng lắm?

Nam Kính sờ sờ đầu, không hiểu nhìn Kha Kha giục cậu nhanh ra cửa, không nhịn được nói: "Ngàu ấy đều đã ly hôn với anh, anh làm sao vẫn đuổi đi tìm ngài ấy a?"

Kha Kha hừ một tiếng, rút ra một điếu thuốc nhét vào trong miệng, cà lơ phất phơ mà nói: "Muốn kết hôn lão tử cưới lão tử, muốn quăng liền quăng, hắn cho hắn là ai vậy? Ta đồng ý sao? Phí chia tay đã cho sao? Ăn no căng diều xong phủi mông một cái rời đi, ngươi cảm thấy người như thế chẳng lẽ không nên bị trả giá chút sao?"

Ai nói hắn quan tâm Hàn Nguyệt, rõ ràng là phải tìm được người sau đó đánh một trận!

Tên khốn kia!

Kha Kha xưa nay đều là lạc quan, gặp phải chuyện không thư thái, cúi đầu đánh một giấc vẫy vẫy tìm người phát tiết một chút liền đầy máu hồi sinh.

Này một điểm ngược lại cũng cùng Nam Kính thật giống.

Tuy rằng vừa mới bắt đầu rất không chịu được Hàn Nguyệt không nói tiếng nào đem hắn kéo đen, nhưng rất nhanh liền đem oan ức cùng lửa giận đè xuống.

Kha Kha rất kiên cường, nếu như không như vậy, hắn căn bản không có cách nào một mình sống qua những ngày tháng Hàn Nguyệt trọng thương đến ngay cả giường đều xuống không được.

Tất cả mọi người nói cho hắn biết Hàn Nguyệt sẽ chết, chỉ có hắn kiên trì dùng dụng cụ hô hấp duy trì sinh mệnh của Hàn Nguyệt.

Hàn Nguyệt là toàn bộ của hắn, là sinh mệnh hắn, dù cho tên kia thật sự không thích hắn, hai người thật sự không còn quan hệ hôn nhân, Kha Kha cũng có thể tiếp thu.

Yêu cầu của Kha Kha rất ít —— chỉ cần Hàn Nguyệt sống sót, hắn cái gì cũng đều nguyện ý tiếp thu.

Nội tâm hắn bi thương hơn so với tất cả mọi người, nhưng cũng phóng khoáng hơn so với tất cả mọi người.

Nam Kính liều mình bồi quân tử, hơn nửa đêm cảnh tối lửa tắt đèn liền theo Kha Kha ly khai phi hành khí.

Nửa đêm gió lạnh buốt, không trung không có mặt trăng, tối om.

Ánh sáng mơ hồ có thể nhìn thấy cái bóng lờ mờ của cây cối và cục đá, có chút cảm giác ma quái.

Nam Kính run lập cập, có chút hối hận vào lúc này cùng Kha Kha ra cửa.

Không lâu lắm liền đến rìa khu vực cấp một, Kha Kha nhìn xuống bản đồ bốn chiều trong tay, hướng mấy cây gần đó tỉ mỉ quan sát một chút, nói: "Nơi này chính là lối vào an toàn nhất khu vực cấp hai."

Nam Kính định thần nhìn lại, này không phải chính là vị trí ngày đó cậu sửa chữa lồng phòng hộ sao?

Lồng phòng hộ vô sắc trong suốt không có xúc cảm, chỉ cần nắm giữ quyền hạn là có thể mở ra.

Kha Kha trực tiếp thông qua, vừa mới chuẩn bị ném cho Nam Kính, để tránh khỏi phát động còi báo động, liền thấy Nam Kính như không có chuyện gì xảy ra mà xuyên qua lồng phòng hộ không nhìn thấy, đứng ở bên cạnh hắn.

Kha Kha: "... Ngươi là làm sao có thể tới đây?"

Nam Kính không giải thích được trả lời: "Đi tới a."

Kha Kha: "..."

Thôi, tính toán cái gì.

Đây là một rừng cây rậm rạp nhất khu vực cấp hai.

Cây cối bộc phát, tán cây lớn, mà kẽ hở rất rộng, đỉnh đầu là cành lá lít nha lít nhít nhằng nhịt khắp nơi hình thành khung nắp, không thấy bầu trời.

Trong rừng còn truyền đến tiếng thú hoang gào thét, nghe vào phi thường làm người ta sợ hãi.

Nam Kính lại không sợ sệt chút nào, lại còn có chút mơ hồ hưng phấn, giống như trời sinh trong máu liền mang theo sùng bái cùng khát vọng đối với những thứ không biết.

Vốn cho là Nam Kính sẽ là công tử ca mảnh mai không trải qua mưa gió, nói không chừng sẽ sợ đến khóc, mà lúc này Kha Kha đã cải biến cái nhìn của hắn —— thiếu niên này so với hắn còn hưng phấn hơn là ai a?

"Thiếu tá thiếu tá, anh nói một lát nếu như đi ra một thú hoang rất lợi hại, anh có thể giết chết nó chứ?"

"Kha Kha anh xem, nơi này hoa phát triển thật quỷ dị a, làm sao còn có hàm răng?"

"Kha Kha..."

"Câm miệng!"

Mẹ, có thể yên tĩnh một lát không?

Rốt cuộc ra khỏi cánh rừng, Kha Kha một mặt chết lặng nghe Nam Kính ở bên cạnh líu ra líu ríu nói liên miên cằn nhằn, ngẩng đầu nhìn trời.

Nơi này đã tiến vào khu vực núi đá, phóng tầm mắt nhìn tới, trên đất đá to lớn trống trải chỉ có mấy quái thạch mơ hồ đứng sừng sững, trong rừng tiếng kêu gào của thú hoang đều nghe không được.

Thế nhưng, quanh năm suốt tháng luyện ra tính cảnh giác khiến Kha Kha hiểu rõ, càng là loại phóng xạ cực cao này, địa phương thiếu nơi ẩn giấu nhìn như vừa xem là hiểu ngay, càng dễ dàng xuất hiện quái thú biến dị cấp cao.

Tư liệu Lantis truyền đến Kha Kha cũng nhìn, thú hoang biến dị xuất hiện thành đàn tiến hành vây công xem ra phi thường có khả năng.

"Chú ý dưới chân."

Nam Kính từ ngoại trừ rừng cây, thì có loại cảm giác nguy cơ vô hình, giống như bị dẫn dắt từ linh hồn, không khỏi mà tâm hoảng hoảng.

Nhưng mà, phóng tầm mắt nhìn tới, ngoại trừ hắc ám chẳng có cái gì cả.

Suy nghĩ nhiều?

Cậu cúi đầu nhìn tọa độ Lantis một chút, chỉ chỉ hướng mười giờ, nói: "Đi hướng bên kia."

Kha Kha liếc mắt nhìn hướng Nam Kính chỉ lại yên tĩnh khó giải thích được, không có hỏi nhiều, lặng yên không một tiếng động đi về phía trước.

Xa xa trong một trụ sở bí mật chôn dưới sâu đất, có người nhìn thấy Nam Kính và Kha Kha, lập tức đứng lên báo cáo.

"Trăng Tròn đại nhân, mục tiêu nhiệm vụ xuất hiện, bên cạnh còn có sĩ quan kia, bọn họ đã tiến vào phạm vi quản chế, chúng ta có nên động thủ không?"

Được gọi là 'Trăng Tròn' chính là người mặc trường bào màu trắng, hắn mang một mặt nạ màu trắng chỉ lộ ra hai con mắt, cả khuôn mặt đều bị che kín.

"Há, nhanh như vậy?"

Âm thanh trải qua xử lý điện tử trong phòng trống rỗng dưới lòng đất tràn ngập hồi âm hiện ra càng quỷ dị, 'Trăng Tròn' như là u linh đi tới trước lồng giam, cạc cạc cười nói: "Trước tiên thả ra một số các sủng vật thăm dò, hiện tại liền đem hắn kéo lại đây nhưng là một chút ý tứ đều không có."

Thanh niên bên cạnh không đồng ý mà nói: "Như vậy sẽ đánh rắn động cỏ, hơn nữa cơ hội có thể gặp không thể cầu, Lantis và người sĩ quan kia đã sắp tìm tới đây rồi."

'Trăng Tròn' âm u đầy tử khí mà nhìn thanh niên kia, người sau cả kinh, rùng mình một cái.

"Mục Hoài An, nhiệm vụ của ngươi hoàn toàn thất bại, món nợ này ta còn chưa cùng ngươi tính."

Người thanh niên kia, nghiễm nhiên chính là Mục Hoài An biến mất ba ngày trước.

Hô hấp của hắn cứng lại, cung kính mà nói: "Tôi sẽ lấy công chuộc tội."

'Trăng Tròn' nói: "Ngươi hay là đi quan tâm tình hình vật thí nghiệm kia đi, nếu như hắn có thể thuận lợi dung hợp gien dị thú, ngươi cũng coi như là đạt một công lớn, chuyện cũ sẽ bỏ qua."

Vật thí nghiệm kia, đương lại chính là Reeves.

Mục Hoài An vui mừng trong bụng, gợi lên khóe miệng, vẫn rất khiêm tốn nói: "Ý thức của hắn đấu tranh phi thường bạc nhược, tôi tin chúng ta dung hợp chất lỏng thăng cấp nhất định có thể làm cho gien dị thú hoàn toàn khống chế thần trí của hắn, thành công cụ vì chúng ta mà chiến đấu."

'Trăng Tròn' nở nụ cười lạnh, tiếng cười hê hê, vô cùng khiếp người.

Chỉ bằng một vật thí nghiệm, đương nhiên không đủ để Mục Hoài An lấy công chuộc tội.

Mà quan trọng nhất là, vật thí nghiệm này thân phận không tầm thường.

Một khi chết hoặc mất tích ở nơi thực tế dã ngoại sinh tồn, thượng tướng Easley tất nhiên sẽ không bỏ qua cho bất luận người nào của quân bộ cho lần hành động bí mật này.

Easley đã sớm cùng Phong Trường Mạch ngứa mắt nhau, tuyệt đối sẽ nhờ vào đó nhấc lên một trận sóng lớn mênh mông tại quân bộ.

Đến lúc đó, sẽ khiến cho đế quốc loạn.

Đối với bọn họ mà nói, đây chính là cơ hội có một không hai.

"Kia Nam Kính..."

"Thiếu chủ mục tiêu là muốn kích phát gien dị thú trong cơ thể hắn, một ngày nào đó hắn sẽ phát hiện hắn và nhân loại bất đồng, ta muốn làm cho hắn chủ động quy thuận liên minh, mà không phải cưỡng bách một người vô tâm."

'Trăng Tròn' nhìn hai người trong đêm đen hướng phía tây bắc phi tốc đi tới trên màn ảnh, nói: "Cái Bóng, đem một phần tư thú hoang biến dị cấp cao thả ra."

"Dạ!"

Mục Hoài An chau mày, "Một phần tư cấp cao, có thể giết chết bọn họ hay không?"

'Trăng Tròn' cười ha ha, phẩy tay áo một cái quay đầu liền đi.

"Dị thú làm sao có khả năng bị thú hoang giết chết? Bên cạnh người kia ta không xen vào, Nam Kính không chỉ có riêng gì là biến dị thể, hắn là duy nhất một biến dị thể hoàn mỹ, thú hoang đối với hắn chỉ có thần phục. Ngươi chờ xem kịch vui đi."

Bốn giờ ba mươi phút, Nam Kính và Kha Kha chạy tới giữa khu vực cấp hai.

"Lantis bên trái vẫn luôn không nhúc nhích."

Nam Kính đứng ở bên cạnh một khối đá lớn, mới vừa tiến vào đến khu vực cát đá cảnh giác đã thả lỏng không ít.

Dọc theo đường đi đều không gặp phải bất kỳ nguy hiểm nào, rất dễ khiến người sản sinh ảo giác nơi này rất an toàn.

Kha Kha nhảy lên tảng đá, nhìn xuống xung quanh, tầm mắt hướng phương xa nơi tràn ngập sương mù, nói: "Cẩn thận một chút, bên kia sương mù không quá bình thường, chúng ta trước tiên ở đây nghỉ ngơi một chút."

Nam Kính thử kêu gọi Lantis, không nghĩ tới cư nhiên kết nối được!

Cậu và Kha Kha hai mặt nhìn nhau, vội vã mở ra quang não, chỉ kém mừng đến phát khóc.

"Anh đi đâu?"

Âm thanh Nam Kính cao tám độ, trừng mắt dựng thẳng, như là đang chất vấn chồng nửa đêm mới về nhà.

Không biết Lantis dựa vào thiết bị đầu cuối tự động phát ra ánh sáng nhìn về phía sau Nam Kính, nhất thời giật mình trong lòng.

"Em đây là đang ở đâu?"

Sắc mặt Lantis đã đen như đáy nồi.

"Đây là... Ách, ha ha, em cũng không biết."

Nam Kính nhất thời hoảng.

Cậu nháy mắt với Kha Kha, mí mắt đều sắp đau, tên kia chính là không nói tiếng nào dựa vào cục đá nhìn trời giả bộ thâm trầm.

Lúc này, Lantis đã định vị được tọa độ của Nam Kính, vừa nhìn liền nổi giận!

Đáng chết, tiểu tử này lại dám hơn nửa đêm chạy tới nơi này, này là không muốn sống nữa sao?

"Em có phải là đi cùng Kha Kha? Kêu hắn lăn lại đây cho bổn cung!"

Xong xong, Lantis ngay cả danh xưng bổn cung như thế này đều dùng tới.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Com