Chào các bạn! Truyen4U chính thức đã quay trở lại rồi đây!^^. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền Truyen4U.Com này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 1

Chương 1: Bạn trai quen biết đại minh tinh mà tôi thích nhất.

Tôn Nhạc Nhiên đóng máy tính, thu dọn đồ đạc sau đó cầm lấy túi của mình, không quay đầu lại mà rời khỏi văn phòng, trong miệng còn ngân nga bài hát, tâm trạng vui vẻ.

Cô nàng bên cạnh nhìn Tôn Nhiên Nhạc với ánh mắt ngưỡng mộ, khẽ nói với đồng nghiệp:"Tôi thật ghen tị với chị Nhạc Nhiên. Cậu xem, bạn trai chị ấy ngày nào cũng tới đón chị ấy....Chị ấy còn lớn lên xinh đẹp như vậy."

"Đó điều là số mệnh rồi!" Đồng nghiệp liếc cô nàng một cái, xoa xoa cổ, rồi nhìn xuống cửa kính. Quả nhiên chiếc xe quen thuộc vẫn đang chờ đón Tôn Nhạc Nhiên, người đàn ông kia cẩn thận che đầu cô khi lên xe.

"Nhưng mà, đàn ông thì chẳng có ai đáng tin cậy, nhìn bạn trai cô ấy bề ngoài tử tế, sau lưng không biết đang làm gì đâu....."

Gần đây Tôn Nhạc Nhiên xác thực là vui sướng vô cùng, cô mới theo đuổi được Việt Thù, lại mười phần mừng rỡ khi phát hiện minh tinh mình theo dõi - Thẩm Ngạn Khanh lại ở chung một tiểu khu với Việt Thù! Càng khiến người ta vui sướng hơn đó chính là Việt Thù hình như còn có chút giao tình với Thẩm Ngạn Khanh. Cơ hội tốt như vậy cô sao có thể buông tha, nhưng vô dụng là dù cô có năn nỉ như thế nào thì Việt Thù cũng không cho cô chuyển vào nhà anh.

Cô dã suy nghĩ một vạn phương pháp để tạo cơ hội gặp mặt ngẫu nhiên.

Tuy rằng cô rất yêu mến Thẩm Ngạn Khanh, nhưng Tôn Nhạc Nhiên biết bạn trai Việt Thù mới chính là đối tượng chân chính phù hợp với cô nhất.

Việt Thù có gia thế rất tốt, không gặp áp lực kinh tế, tính cách lại điểm đạm và nhẹ nhàng, mọi việc đều lấy cô làm đầu. Vì tính chất công việc, cô thường hay đi công tác, Việt Thù cũng chưa từng phàn nàn nửa câu, đối với cô thập phần ôn nhu. Điều quan trọng hơn là dù không đệp trai nổi bật như Thẩm Ngạn Khanh, nhưng Việt thù cũng sở hữu vẻ ngoài rất thu hút, đủ để khiến anh nổi bật giữa đám đông.

Nghĩ đến việc mình có mối liên hệ đặc biệt với hai người đàn ông này, Tôn Nhạc Nhiên không khỏi cảm thấy ngọt ngào trong lòng, khoé môi nở nụ cười hạnh phúc.

Cô nghiêng đầu nhìn thoáng qua Việt thù đang lái xe. Sườn mặt anh nhu hoà, mũi cao môi mỏng, đôi mắt màu hổ phách, làn da tinh tế, một chút cũng không giống những người đàn ông trung niên đầy dầu mỡ trong công ty.

Việt Thù đang làm ở một công ty IT, tuy rằng hiện giờ đang thịnh hành 996, nhưng bởi vì trình độ kỹ thuật cao nên được cấp trên chấp thuận cho làm việc ở nhà, chỉ cần làm 8 giờ là được.

Tiền lương cũng tương đối phong phú.

Tôn Nhạc Nhiên gặp được Việt Thù trong một lần công ty liên hoan. Lúc đấy cô liếc mắt một cái thấy được anh trong một đám đàn ông có quầng thâm mắt, Việt Thù vai lưng đĩnh bạt, khuôn mặt đẹp đẽ, đeo tai nghe trầm tư ngồi cạnh bàn. Sau đó cô lại thành công xin được Wechat, mỗi ngày kiên trì trò chuyện, phát hiện Việt Thù nhìn lạnh lùng nhưng lại là người vô cùng dịu dàng mềm mại.

Anh có nuôi một con mèo, biết nấu ăn hơn nữa còn đọc rất nhiều sách. Cho dù Tôn Nhạc Nhiên nói về chủ đề gì, Việt Thù đều có thể đáp lại một cách thoải mái và hiểu biết. Mỗi lần bọn họ đi cùng nhau ra ngoài, Việt thù luôn lịch thiệp và chu đáo chăm sóc cô.

Kể từ khi ở bên Việt Thù, Tôn Nhạc Nhiên nhanh chóng trở thành người được bạn bè, đồng nghiệp ngưỡng mộ.

Nhưng khi ở bên Việt Thù, cô cũng không phải không có bối rối. Mặc dù Việt thù cái gì cũng tốt, cũng cho cô tiêu tiền không tiếc nhưng lại không muốn cùng cô tiến thêm một bước. 

Tuy sống chung với nhau nhưng Việt Thù lại nhường phòng ngủ chính cho cô, tự mình đến phòng ngủ phụ dành cho khách. Lý do là buổi tối anh thường xuyên muốn tăng ca viết code nên sợ ảnh hưởng đến cô nghỉ ngơi. Đến nỗi không muốn phát sinh quan hệ, còn bởi vì éo của anh trong thời gian này bị thương không thể dùng lực.

Hơn nữa eo bị thương cũng chỉ là vấn đề cần chút thời gian, Việt Thù đã sớm nói cho cô biết, bởi vậy cô không thể có cách nào oán trách được. Tôn Nhạc nhiên cũng hoàn toàn không sốt ruột.

Bọn họ đõ xe trong gara dưới tầng hầm, Tôn Nhạc Nhiên bước xuống khoác tay anh, thân mật nói: "Việt thù, hôm nay anh có nhìn thấy đại minh tinh kia không?"

Việt Thù đáp: "Không có, anh hôm nay không ó ra ngoài."

"Anh ở nhà nhiều không thấy chán à." Tôn Nhạc Nhiên có chút không vui, nhưng cũng biết được tình hình công việc của Việt Thù: "Đừng cố gắng quá sức được không, anh cũng đã rất lợi hại rồi."

Việt Thù khẽ cười.

Anh xoa xoa tóc Tôn Nhạc Nhiên, cửa thang máy đinh một tiếng mở ra, bên trong có một người đàn ông cao lớn buồn chán đang đứng, tây trang phẳng phiu, tóc chải chuốt gọn gàng không chút cẩu thả, đôi mắt sâu thẳm mang theo sự lạnh lùng hơi cụp xuống, không biết đang suy nghĩ gì, trong nháy mắt thấy cặp tình nhân kia, một tia ánh sáng kỳ lạ loé lên dưới cặp kính.

Việt Thù không nghĩ tới chỗ này sẽ gặp được hắn, anh gật đầu chào hỏi đối phương.

Quen biết Thẩm Ngạn Khanh cũng chỉ là chuyện tình cờ. Hôm ấy là đêm khuya, anh ở nhà đã lâu nên có chút buồn chán cho nên mới dắt mèo đi dạo. Ở trong tiểu khu sẽ có vài con chó mèo hoang, anh cũng thường xuyên tới cho chúng ăn, khi tới đó mới phát hiện có một người đàn ông nằm trên ghế dài người nồng nặc mùi rượu, thân hình cao lớn, mang mũ và khẩu trang không nhìn rõ mặt.

Việt Thù cho chó với mèo hoang ăn xong, phát hiện người đàn ông vẫn còn nằm ở đó, liền nhẹ nhàng gọi anh ta dậy, hỏi xem địa chỉ ở đâu, vừa lúc trợ lý Thẩm Ngạn Khanh cũng tới, hai người liền hợp lực đưa Thẩm Ngạn Khanh về nhà.

Sau đó, anh liền ở lì trong nhà không ra ngoài nữa.

Lần thứ hai họ gặp lại là tại công ty nơi Việt Thù làm việc. Khi đó, công ty đang nghiên cứu và phát triển một trò chơi thực tế giả lập dựa trên giả thuyết về vũ trụ nguyên thủy. Họ mời Thẩm Ngạn Khanh đến để hỗ trợ công tác quảng bá và mở rộng truyền thông. Việt Thù, với vai trò là nhân viên kỹ thuật, cũng tham dự buổi tiệc mừng công.

Không ngờ giữa đám đông, Thẩm Ngạn Khanh lại nhận ra anh và còn lén đến cảm ơn.

Vì thế, ấn tượng của Việt Thù về người đàn ông này cũng không tệ.

Nếu khi đó anh biết sau này mình sẽ bị đối xử một cách đáng sợ như thế nào, có lẽ anh nhất định sẽ hối hận vì ngày hôm đó đã để ý tới Thẩm Ngạn Khanh dù chỉ một cái liếc mắt.

Hết chương 1.






Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Com