Chương 9
“Được, thật lớn.” Không phải lần đầu tiên nhìn thấy dương vật Từ Yến, Ninh Chu mỗi lần đều sẽ kinh ngạc.
“Thích không? Chủ nhân thưởng cho ngươi ngậm thêm một lát.” Quy đầu mang theo dịch, dương vật tựa hồ còn mang theo hơi nóng.
Ninh Chu tay cầm dương vật, cái lưỡi ở quy đầu thượng liếm láp. Vừa ngậm vừa nóng, giống như tinh dịch vậy.
Tiếp theo, cậu dùng đầu lưỡi liếm thịt trụ, đôi mắt mê ly nhìn Từ Yến, quyến rũ mà không tự biết.
Từ Yến nhìn người hầu nhỏ lần đầu tiên khẩu giao mà đã hưởng thụ như vậy, nhéo núm vú mềm mại của cậu, vừa nhéo núm vú, vừa lên tiếng, “Nuốt hết vào, người hầu nhỏ không được lười biếng.”
Yết hầu non mềm cắn dương vật, Ninh Chu khó khăn nuốt dương vật vào miệng.
Thật lớn, dương vật của chồng làm miệng Ninh Chu căng phồng. Ninh Chu toàn tâm toàn ý đều bị dương vật người đàn ông nắm lấy, ưỡn thân thể để người đàn ông nhéo mạnh hơn.
Thật thoải mái. Chồng xoa Ninh Ninh thật thoải mái, mạnh hơn chút nữa. Ư, sướng quá...
Dương vật đột nhiên đi sâu vào, khóe mắt Ninh Chu chảy ra một giọt lệ. Oán trách nhìn người đàn ông.
Thật sâu, như muốn nổ tung.
Nhìn khoang miệng Ninh Chu toàn bộ đều là hình dạng của hắn, ánh mắt Từ Yến rất sâu. Vợ cậu như vậy thật đẹp, thật sự rất giống một kẻ dâm đãng chỉ biết nuốt dương vật, là kẻ dâm đãng độc thuộc về một mình hắn.
Từ Yến lại lần nữa thẳng lưng, dương vật chịch vào cái miệng nhỏ non mềm. Cửa hầu nhỏ nhắn thoải mái như tử cung, Từ Yến chịch không ngừng, hưởng thụ sự mấp máy do hơi thở của Ninh Chu mang lại.
“Hừ...” Không biết chôn trong miệng Ninh Chu bao lâu, Từ Yến rốt cuộc có ý định bắn. Hắn ôm người hầu nhỏ vào lòng, rút dương vật ra đặt ở lòng bàn chân béo ngậy mà ma sát, ngón tay thì kẹp đầu lưỡi làm Ninh Chu chơi đến vẻ mặt dâm đãng, nước miếng chảy ròng.
“Tê.” Chân thịt bị đâm ra một tầng một tầng thịt dâm, thân thể người hầu nhỏ đều bị người đàn ông xoa nát như vậy, Từ Yến rốt cuộc dương vật cương cứng bắn vào quần lót Ninh Chu.
Tinh dịch đặc sệt nóng bỏng dính ở bên trong quần, Ninh Chu khó chịu mà run rẩy thân thể, ngoan ngoãn chờ người đàn ông lột ra quần lót của cậu, dùng dương vật cương cứng của hắn xuyên qua chính mình, ở trong cơ thể mình rong ruổi.
Ninh Chu chỉ là nghĩ đến bộ dáng người đàn ông đang cày cấy mồ hôi trên người mình, liền một trận kích động.
“Người hầu nhỏ, đang nghĩ gì đó? Nước dâm chảy khắp người chủ nhân rồi.” Từ Yến vuốt quần lót bị nước dâm tinh dịch thấm ướt, ý xấu cách quần lót xoa bóp hột le.
Bộ phận mẫn cảm bị thuần thục đùa bỡn, Ninh Chu không ngừng ưỡn lưng. “Mạnh hơn chút nữa, thật thoải mái... Ưm hừ, lại chảy nước, sướng quá... Anh trai, chịch chịch em đi, huyệt nhỏ bị sờ đến ngứa quá...”
“Ninh Ninh, lại gọi sai rồi. Hiện tại ta là chủ nhân, em là người hầu nhỏ của ta.” Mông bị đánh không nhẹ không nặng một cái, Ninh Chu ngoan ngoãn sửa miệng.
“Chủ nhân, xin chịch huyệt hầu gái.”
“Ninh Ninh thật đáng yêu, không cần dạy cũng hiểu. Bất quá...” Hột le bị nhéo một vòng, Từ Yến lại trở nên cao cao tại thượng,
“Người hầu nhỏ muốn ăn dương vật chủ nhân, không tính toán lấy ra một chút thành ý sao?”
Thành ý? Người hầu nhỏ nhìn núm vú mềm mại của mình hơi hơi đung đưa. Chủ nhân thích nhất nước sữa của cậu, đem sữa cho chủ nhân ăn có đủ thành ý không?
Người hầu nhỏ dán vào lòng chủ nhân, bẻ ra quần áo, lộ ra hai bầu vú thịt tròn trịa chảy sữa.
Cậu đem thịt vú đưa cho chủ nhân, “Chủ nhân, xin hưởng dụng sữa của hầu gái.”
Từ Yến uống xong, dương vật như được thưởng mà cọ xát trên quần.
Ninh Chu phát ra tiếng thở dốc dễ nghe, càng thêm khát vọng được đối xử thô bạo. Từ Yến lại không có tiến thêm một bước, lau sạch sữa tươi dính ở khóe miệng.
“Người hầu nhỏ, em chỉ có điểm này biện pháp sao? Câu dẫn người cũng không biết, chủ nhân rất không yên tâm đem dương vật cắm vào cơ thể ngu ngốc của em.”
Ninh Chu bị nói ngượng ngùng, cậu phủng bầu vú bị người đàn ông hút đến khép mở, như cầu xin giúp đỡ, “Chủ nhân, tôi nên làm cái gì bây giờ?”
Người đàn ông nhẹ nhàng chạm vào thịt vú của cậu, “Vú béo như vậy, biểu diễn cho chủ nhân xem một chút.”
Thịt vú đầy đặn bị chọc ra một cái hõm. Ninh Chu cố gắng ưỡn lưng, hơi hơi đung đưa vú.
Cậu nhận được lời khen của chủ nhân. “Vú ném ra thêm chút nữa, chưa đủ dâm đãng.”
Thân thể yếu ớt đung đưa, núm vú mềm mại dưới sự làm nổi bật của vải đen trở nên trắng nõn lạ thường. Ninh Chu vẫy vẫy vú, nước sữa bị hút ra bắn vào miệng người đàn ông.
Từ Yến nhìn con ngươi của vợ càng ngày càng sâu, cuối cùng, hắn nắm núm vú của vợ, hung hăng cắn xuống.
“Ưm hừ... Ra rồi, chảy ra rồi.” Ninh Chu đưa vú về phía miệng người đàn ông, bên còn lại muốn đi xoa bóp, bị người đàn ông nắm chặt cổ tay, thô bạo vò nát.
Nước sốt từ kẽ ngón tay màu mạch sắc chảy ra, hương vị ngọt ngào bao quanh hai người.
“Chủ nhân chịch chịch tôi, huyệt nhỏ ngứa quá, còn muốn,” người hầu nhỏ đã câu được chủ nhân, nũng nịu dùng khe huyệt đi cọ dương vật chủ nhân.
Quần lót ướt đẫm nhão nhoét ma sát trên đầu dương vật, Từ Yến lột ra quần lót Ninh Chu, như cậu mong muốn đem dương vật cắm vào lồn nhỏ.
Chỉ là hắn không nhúc nhích, chôn ở huyệt thịt nông cạn trong âm đạo, hưởng thụ nước dâm bao vây bên trong.
Người hầu nhỏ khó hiểu nhìn chủ nhân, Từ Yến lại vỗ mông béo của cậu, “Tự mình động đi.”
“Ư,” Ninh Chu sắc mặt ửng hồng, ngồi trên người người đàn ông, căng chân, khó khăn chịch ra nuốt vào dương vật quá lớn.
Môi hột le đỏ tươi bị căng đến trong suốt, quần lót nửa cởi bị nước dâm nhuộm thành vệt, kẹt ở chỗ lỗ đít.
Ninh Chu vong tình phập phồng, thân thể màu đỏ, một đôi núm vú mềm mại càng là đung đưa không ngừng, trên đó dấu răng tím tím xanh xanh lộ ra.
Từ Yến nhìn vợ ngoan bị mình làm cho nước sốt đầm đìa, nhịn không được nắm chặt eo nhỏ của cậu, lòng bàn tay ấn hột le hồng ướt bị chơi nát, trên dưới tàn nhẫn chịch.
“A ha...” Ninh Chu bỗng nhiên run rẩy, thân thể giống một hình vòng cung mà bật lên, “Sướng quá, muốn ra... Chủ nhân, chủ nhân đừng sờ nữa, quá sung sướng...”
Từ Yến cười nhẹ một tiếng, nhìn hột le của vợ khép mở khép mở kịch liệt, vừa lòng khảy dương vật của hắn giống như đồ chơi.
“Đêm nay còn dài, bắn nhiều không tốt.” Nói xong, hắn liền kéo quần lót Ninh Chu, đem quần bị chơi thành vải vụn xé nát, cột vào dương vật.
Nhìn dương vật hồng nhạt vì không bắn ra được mà sưng thành màu đỏ tươi, Từ Yến lại nhanh chóng ở hột le thọc vào rút ra đảo lộng.
“Ưm ha” Ninh Chu thân thể cấp tốc run rẩy, kẹp dương vật người đàn ông lồn lại chặt lại trơn. Từ Yến nhanh chóng vuốt ve vài cái, ở Ninh Chu sắp cao trào trước, đột nhiên rút ra.
“Ha, ha...” Ninh Chu hô hấp thô nặng, đùi run rẩy kịch liệt, lồn non vẩy ra đại cổ nước dâm. Người hầu nhỏ muốn khép lại hai chân để giảm bớt quá nhiều khoái cảm, người đàn ông cười khẽ, đỡ lấy dương vật đen sẫm, nhắm ngay lồn bị chịch đến khép không được, lại lần nữa hung hăng rót vào.
Thân thể trắng nõn của Ninh Chu bị làm cho lên xuống phập phồng, vú vẫy sinh đau. Cậu ôm lấy người đàn ông, thịt vú chôn ở trên cơ ngực đối phương, một trên một dưới dùng cơ bắp cứng rắn chịch thịt vú.
Huyệt đỏ tươi giống vô số cái miệng nhỏ mềm mại hút côn thịt, sâu trong tử cung nước dâm giống suối nước nóng bao bọc người đàn ông. Da đầu Từ Yến tê dại, bắt lấy vòng eo Ninh Chu liền đứng lên.
Phòng tắm rất lớn, Từ Yến riêng lắp một tấm gương ngang. Hắn đem Ninh Chu xoay một hướng khác, hầu gái bị chịch chật vật nhìn thấy thân thể dâm đãng của mình, rên rỉ một tiếng, che lại đôi mắt.
“Quá dâm loạn, em không cần xem, không cần...”
Từ Yến từ phía sau cậu lấy tay ra, “Ngoan, nhìn xem bộ dạng của em, thật xinh đẹp.”
Ninh Chu dán vào trên gương, hai bầu thịt vú lạnh buốt run rẩy. Cậu liếc mắt một cái người trong gương, sắc mặt ửng hồng khóe mắt phiếm nước mắt, toàn bộ chính là bộ dạng bị chịch ngây ngốc.
“Không, không cần nhìn, ư, ngại quá, anh trai, buông tha em đi, quá mức rồi, Ninh Ninh chịu không nổi.” Ninh Chu nước mắt đầy mặt, vừa khóc vừa kêu.
Từ Yến nhẫn tâm chịch lồn nhỏ, Ninh Chu mỗi khóc một câu, dương vật liền ở điểm G hung hăng chịch một cái.
Tiếng khóc kêu yếu ớt đi, Từ Yến mới nói, “Ninh Ninh, ta không hy vọng em lại phạm lần thứ ba sai lầm, hôm nay ta là chủ nhân của em. Em không có tư cách nói không.”
Đại khái bị những người trong căn cứ đó ảnh hưởng, Từ Yến bắt đầu bày ra một mặt cường thế thô bạo của hắn.
Hai tay Ninh Chu bị giơ lên đỉnh đầu, Từ Yến muốn cậu nhìn chính mình là làm sao một tấc một tấc chiếm hữu cậu.
Dương vật mang theo nước dâm từ huyệt đỏ tươi rút ra, lồn nhỏ bị căng thành hình tròn không ngừng hấp hợp. Dương vật bị trói dán ở trên bụng nhỏ, dựa gần gương lạnh băng, Ninh Chu có thể rõ ràng thấy thân mình hỗn loạn của mình.
Người đàn ông tựa hồ chịch lồn nhỏ đủ rồi, thay đổi tư thế, ôm Ninh Chu, lồn non nhắm ngay gương, dương vật đặt ở cửa lỗ đít, cứ như vậy dùng lồn nhỏ ma sát trên gương.
Môi hột le dài rộng dán ở trên gương, thịt huyệt hồng phấn chống lại gương. Ninh Chu bị lạnh giật mình, co rúm lại chui vào lòng người đàn ông.
Thật, thật dâm loạn, lồn nhỏ bị gương chiếu Ninh Ninh nhìn thấy thịt huyệt, thật dâm đãng, không có dương vật còn đang hấp hợp.
“Ha,” Ninh Chu một tiếng kinh hô, lỗ đít bị người đàn ông xuyên qua.
“Đừng nhúc nhích cứ như vậy, để chủ nhân hảo hảo chịch chịch lỗ đít của em.” Lời nói tục tĩu từ miệng người đàn ông phun ra, nhưng lại kỳ dị thực gợi cảm.
Dương vật chuyên chịch chỗ dâm đãng nhất của Ninh Chu, qua lại nghiền ép viên điểm G đỏ tươi sưng to.
Răng sắc nhọn cắn vành tai, ở chỗ đầy đặn qua lại cắn xé. Lỗ đít bị chịch mở ra, Từ Yến chịch tới ruột non của Ninh Chu, nơi đó nhu thuận mở ra, tiết ra rất nhiều nước dâm cung cấp cho dương vật chịch dâm.
Sự chịch dâm đầy kỹ thuật làm Ninh Chu cả người đều sướng bay, cậu ghé vào trước gương, lồn nhỏ nhanh chóng khép mở khai lan hợp, đại cổ nước dâm phun ở trên gương, lại chậm rãi chảy xuống.
Đang ở lúc cậu bị chịch đến tê dại sảng khoái, bay bổng như tiên, người đàn ông đột nhiên rút dương vật ra, đem cậu đặt ở trên mặt đất trần trụi, nhanh chóng vuốt ve dương vật, nhắm ngay khuôn mặt mê ly nghi vấn đó, một trận bắn nhanh.
“Bắn cho em, bắn hết cho em, người hầu nhỏ, làm vợ chủ nhân, mang thai được không, bụng lớn, đem sữa toàn bộ cho chủ nhân uống, làm vợ dâm đãng của chủ nhân được không?”
Tinh dịch dính đầy khuôn mặt xinh đẹp đó, hai huyệt trước sau không ngừng chảy ra nước dâm.
Ninh Chu run rẩy thân mình lại lần nữa cao trào, môi hột le phun nước làm cho hạ thể dơ bẩn. Cậu ý loạn tình mê nói tốt, bị người đàn ông mang đi bồn tắm rửa mặt.
Người đàn ông đau lòng mà hôn cậu, “Ngoan bảo bối, vất vả rồi, chồng lần sau nhẹ nhàng hơn chút.” Ninh Chu trên người không có một miếng thịt nào lành lặn ngoan ngoãn nói không sao, kết quả chính là trong phòng tắm lại bị người đàn ông dỗ dành chịch thêm một phát.
“Từ đội có ở đây không?” Cửa bị gõ vang, giọng người đàn ông ôn hòa truyền đến. Ninh Chu mặc xong quần áo, hé một khe cửa xem.
“Anh... Từ Yến không có ở đây, anh là ai vậy?” Ninh Chu thò ra nửa cái đầu, chỏm tóc xù xù chiếu vào mắt Hạ Hà.
Mắt Hạ Hà lóe lên một tia u quang. “Ninh Chu?”
Người đến chuẩn xác nói ra tên mình, Ninh Chu thật cẩn thận nhìn hắn, “Anh sao biết tên tôi? Anh là ai vậy?”
“Em quên rồi sao? Thuyền Thuyền, viện phúc lợi Ngôi Sao, chúng ta đã nói tốt muốn cùng nhau lớn lên.”
Viện phúc lợi Ngôi Sao, là nơi Ninh Chu lớn lên. Ninh Chu nhìn người đàn ông nói về chuyện thời thơ ấu của họ với giọng điệu đầy tình cảm, lặng lẽ lùi nửa bước.
Muốn, Lam Sanh muốn ôn chuyện sao?
Nhưng mình không có ấn tượng gì, có thể nhanh chóng rời đi không? Ninh Ninh không quen anh, ư.
Ninh Chu mắc chứng sợ xã giao đã bắt đầu hối hận, cậu nên mở cửa, cũng không nên đáp lời Hạ Hà, như vậy mình sẽ không cần bị ép xã giao.
Nhìn vẻ mặt uể oải không hề che giấu của Ninh Chu, Hạ Hà lặng lẽ đổi chủ đề.
“Thuyền Thuyền, em không tiện sao?” Sao lại không mời khách vào nhà ngồi?
Hạ Hà nghĩ đến Ninh Chu là từ cô nhi viện ra, khinh thường mà nghĩ, cái tên có mẹ sinh mà không có mẹ dạy, ngay cả phép lịch sự đãi khách cũng không hiểu, khó trách bị ném ở cô nhi viện.
Leo lên Từ Yến thì sao, hắn còn không phải phải bị căn cứ từ bỏ.
Ninh Chu nhạy bén cảm nhận được ác ý trên người Hạ Hà, mím môi, “Trong nhà rất bừa bộn, tôi sẽ không tiếp đãi anh. Từ đội đã trở về tôi sẽ nói cho hắn, xin anh nhanh chóng rời đi.”
Cửa bị đóng lại không thương tiếc, Hạ Hà suýt chút nữa bị đụng vào. Hắn xoa xoa mũi, hung tợn khạc nhổ, “Cái thứ quái quỷ gì, cũng dám làm càn trước mặt ta, chờ Từ Yến xuống đài, có lúc ngươi phải cầu xin người khác.”
Hạ Hà cùng Hạ đội có một chút quan hệ huyết thống, vào căn cứ liền bắt được sợi dây này. Chỉ là địa vị hắn không cao, còn không biết mấy ngày trước Hạ đội hắn chật vật như thế nào.
Theo dõi phía sau, nhìn bộ dạng tiểu nhân đắc chí của hắn, Từ Yến nhếch môi, chỉ là trong mắt toàn là sự lạnh lẽo.
“Thứ chó mèo nào cũng dám làm càn trước mặt chúng ta. Đường Hâm, cậu cho hắn một chút giáo huấn, bảo Hạ Chí quản tốt người của hắn, nếu có lần sau, đừng trách ta phế bỏ dị năng của hắn.”
Người đàn ông mặc đồ tác chiến vội vã chạy về nhà, mang theo một thân mùi máu tanh, không nói hai lời, khiêng Ninh Chu ném lại trên giường.
“A... Anh trai, làm gì?” Đột nhiên không kịp phòng bị bị ném trên giường, Ninh Chu nhỏ giọng oán giận một câu, đang muốn đứng dậy, tay lại bị vật lạnh băng trói buộc.
______
mấy nay vừa cày Fairy Tail lại vừa đọc guke, đời còn gì bằng tr=))))
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Com