Chương 71: Toàn thân là mùi sữa, hai người chồng
Chương 71: Chia lìa, toàn thân là mùi sữa, hai người chồng
Thật sự hỏng rồi.
Nước mắt trong hốc mắt nhóc con đong đầy, đôi mắt bị bao phủ bởi một tầng trong suốt, mắt nhìn vô định, nhìn thấy lại là một khoảng hư vô.
Vẻ rách nát và sắp hỏng này thật sự khiến người ta thương tiếc.
Nơi bộ phận sinh dục, chiếc cán lạnh lẽo đó vẫn không ngừng đưa đẩy, nghiền ép thịt mềm non nớt, cho đến khi dịch lỏng rỉ ra, nhỏ giọt trên giường.
“Á……” Đầu ngón tay hơi cuộn lại.
Nhóc nhân loại sau khi cao trào trở nên vô cùng mẫn cảm, thịt lồn càng khát khao hơn mà bám lấy cán, thịt mềm non nớt cố gắng bao bọc và mút lấy cột nước màu xanh nhạt.
Nhìn thế nào đi nữa, đều là một cảnh tượng dâm mĩ.
Đôi mắt 002 sâu thẳm, hắn có thể cảm nhận được cơ thể mình đang hưng phấn.
“Thích lắm.”
“Thích em lắm.”
Rất thích vợ.
Hắn lẩm bẩm tự nói, đáy mắt tràn ngập sự si mê.
Toàn thân Ngôn Úc ướt đẫm, mặt mày ửng hồng, như một chú thỏ con bị người làm cho ướt nhẹp.
Ngoài việc mềm mại chấp nhận, cậu chẳng làm được gì khác, càng không nói đến phản kháng.
Khóc thút thít mà nhũn ra.
Dương vật nhỏ bên dưới vẫn liên tục phun ra chất lỏng trong suốt, ngay cả bụng dưới trắng mềm mại cũng dính một lớp màng nước.
Ngôn Úc không biết hiện tại mình đang ở trong một giấc mơ vĩnh viễn không tỉnh lại, hay đây là hiện thực, đầu óc mơ hồ một mảng.
Cậu luôn cảm thấy mình sắp bị mọi thứ trong thế giới này đồng hóa.
Cứ như ngoài việc mở thân thể ra để chấp nhận sự chiếm hữu của người khác, cậu sẽ không còn biết làm gì khác nữa.
“Ưm ——” Lồn nhỏ siết chặt cột nước, mềm mại nũng nịu làm hài lòng vị khách lạ này.
Hơi thở dồn dập, tử cung non nớt nhưng đã chín từ từ bao bọc lấy cột nước lạnh lẽo, từng chút một cố sức lấy lòng.
Chất lỏng không ngừng chảy ra từ giữa lỗ nhỏ, ngay cả môi lồn của Ngôn Úc cũng bị dính lây.
002 thật sự nhận ra câu nói nhóc nhân loại được làm từ nước —— mềm mại quá, và cũng rất sướng.
Dù có bị bắt nạt thế nào, cũng sẽ nói tốt, ngay cả từ chối cũng mềm mại như bông.
“Ha a……! Không, ưm ư… Mạnh, mạnh quá……”
Tử cung bị cột nước không ngừng khuấy đảo, mỗi nhịp đều tạo ra tiếng rung động “bạch bạch”, mọi âm thanh dâm loạn đều xuất hiện bên tai cậu.
Ngôn Úc xấu hổ đến nỗi không biết trốn tránh.
Chỉ biết ngây ngốc, từ từ để người ta làm cho kêu càng lớn tiếng hơn.
Ngay cả trong thế giới con người cũng chưa từng nghe thấy những âm thanh như vậy, cơ thể nhóc con ửng đỏ, dái tai cũng đỏ bừng.
“Ứm a……!!!” Tử cung run rẩy lạnh toát phun ra một đợt nước dâm, tưới thẳng lên cột nước.
Sướng đến nỗi 002 rên lên một tiếng, sau đó bắt đầu khuấy đảo nhanh hơn, toàn thân nhóc nhân loại xinh đẹp giờ đây tràn ngập mùi sữa, trên hai đầu vú hồng nhuận không ngừng trào ra những giọt sữa, từng giọt một, cho đến khi nhiều đến nổi không đếm xuể.
Nếu không phải Ngôn Úc đang bị trói, cơ thể đã sớm lắc lư theo sự ra vào ngày càng hung bạo của cột nước, chứ không phải như bây giờ, ngoài rên rỉ ra thì chẳng làm được gì khác, vòng eo nhẹ nhàng run rẩy.
“Hưm ——!!!” Tử cung điên cuồng run rẩy.
Thành trong non nớt từng chút một ép sát quy đầu cực lớn bên trong, khiến cho cơ thể 002 căng cứng.
“Á ——!”
Hốc mắt Ngôn Úc đầy nước, cơ thể vô lực nhưng căng thẳng, bắn, bắn vào……
Lạnh quá……
Thật sự lạnh quá……
Điều đó khiến Ngôn Úc cảm thấy mình sắp bị lạnh đến hỏng rồi.
Tại sao cảm giác bắn vào lại mỗi lần một khác chứ……
002 cố ý điều chỉnh nhiệt độ cơ thể mình, mục đích là để tạo bất ngờ cho nhóc nhân loại. Hắn muốn Ngôn Úc nhớ kỹ mình, bởi vì tiếp theo, hắn cần trốn đi một thời gian, và mang theo cả 001.
Nhân cách phụ hẹp hòi và thích ăn giấm vốn định để 001 ở lại bên nhóc nhân loại, nhưng vừa nghĩ đến cảnh nhóc con gọi 001 là chồng thì hắn không kiểm soát được sự phẫn nộ trong lòng.
Hắn tuyệt đối không thể để 001 ở lại bên cạnh nhóc nhân loại.
Trong phòng ngủ.
Bất kể là trên người hay trên giường đều rất bừa bộn, toàn thân cậu vô lực, những dây trói trên mắt và cơ thể cuối cùng cũng biến mất.
Cậu biết, điều này có nghĩa là cậu sắp được buông tha.
Hơi thở được thả lỏng.
Ngôn Úc chưa bao giờ cảm thấy thế giới máy móc này đáng sợ đến thế.
Ngay cả việc thoáng tưởng tượng, cơ thể cậu cũng sẽ rùng mình.
“0, 001?”
Đôi mắt cậu ướt đẫm, bất lực ngồi dậy, nhìn về phía cửa và thử gọi một tiếng.
Đã đi rồi sao?
Sau một hồi lâu không ai trả lời, Ngôn Úc mới kéo lê cơ thể mệt mỏi và cái bụng dưới bị nhân cách phụ khuấy động, từ từ mở cửa, đi về phía phòng mình.
Mỗi bước đi, đều có vô số dịch lỏng nhỏ xuống.
Càng không nói đến hai lỗ vú đã được khai phá ở ngực.
Giọt sữa từng giọt từng giọt rơi xuống, toàn bộ là mùi sữa.
Mỗi lần nhìn thấy, Ngôn Úc đều đỏ tai không biết làm sao, suýt chút nữa thì không biết đi đường nữa rồi.
Trong lòng cậu vẫn còn cẩn thận may mắn, may mắn anh người máy không có ở nhà, nếu không sẽ nhìn thấy khía cạnh không tốt này của cậu.
002 ẩn mình trong bóng tối, đôi mắt từng tấc quét qua mọi nơi trên người nhóc nhân loại, đặc biệt là nơi mà hắn đã nếm sữa tươi.
002 cần một cơ thể, đại khái con đường đã tìm xong, chỉ còn chờ chính hắn đến là được.
Không bao lâu nữa, hắn sẽ đường đường chính chính đứng trước mặt nhóc nhân loại, sau đó dùng cơ thể của mình để lưu lại mùi hương của mình trên người em yêu.
Thấy cửa phòng bị đóng lại, 002 quay người lại, để lại tin nhắn trên bảng thông tin điện tử mà 001 đã đưa cho nhóc nhân loại trước đó. Không từ biệt trực tiếp, hắn quay người ra cửa, hắn sợ mình sẽ không nỡ.
Trong phòng tắm.
Ngôn Úc nhẹ nhàng ngửi mùi rượu trên người mình, một hồi lâu không có bất kỳ phản ứng nào, hơi nước tràn ngập trong đáy mắt.
Nhóc nhân loại thật ngốc nghếch, nhưng với những người và những điều mình để tâm, nhóc ngốc nghếch ấy sẽ cẩn thận và tỉ mỉ thu thập từng chi tiết nhỏ nhặt nhất từ họ.
Bởi vì cậu sợ mình quá ngốc, đến cả ký ức về người mình để tâm cũng có thể quên mất.
Thì ra anh 001 và tên ác quỷ thật sự là một người sao?
Cậu vừa có được quyền truy cập Tinh Võng đã biết rằng một căn nhà nếu không có sự cho phép của chủ nhân thì không robot nào có thể vào được.
Anh 001 là lãnh đạo của thế giới này, vậy nên……
Nhà của anh ấy chắc hẳn phải rất an toàn.
Nhưng những dấu vết trên người cậu lại đều là thật, ngoàingoài 001, cậu không biết nên nghi ngờ ai.
Khi biết người làm mình thành ra thế này đều là anh người máy, Ngôn Úc không nghĩ sâu thêm nữa, cậu chỉ cần biết những điều mình để tâm là đủ rồi.
Đôi chân trắng nõn khẽ run rẩy, thật sự rất mệt……
Nhưng vừa nghĩ đến việc anh người máy có thể vui vẻ, nhóc nhân loại với gương mặt nhỏ ửng hồng vì ngượng ngùng liền cảm thấy cũng không đến mức khó chấp nhận như vậy.
Cúi đầu nhìn đầu ngực đang từ từ rỉ chất lỏng ra trên ngực mình, nhỏ nhắn, căng tròn và đỏ tươi.
Ngôn Úc nhíu mày, khóe mắt phớt hồng, cậu không thể tưởng tượng được sau này mình nên mặc quần áo gì để che giấu những chất lỏng này.
Kỳ lạ quá……
Đầu ngón tay trắng nõn khẽ ấn vào đầu ngực, “Ưm……” một tiếng rên rỉ thoát ra khỏi khoang miệng, hai chân mềm nhũn, nếu không dùng tay chống đỡ, cậu suýt nữa quỳ rạp xuống đất.
Ngôn Úc ngơ ngẩn nhìn chằm chằm chất lỏng màu trắng trên đầu ngón tay mình, toàn bộ tai nóng bừng đáng sợ, cuối cùng mặc cho dòng nước cuốn đi.
Thật xấu hổ.
Lồn nhỏ đã được dạy dỗ đến mức thuần thục không thể thuần thục hơn nữa, gần như không chớp mắt, nước dâm dính nhớp và trong suốt đã chảy ra.
Ngôn Úc run rẩy hàng mi, mím đôi môi hơi lạnh, rũ mắt xuống, không còn tò mò về cơ thể mình nữa, mà nhanh chóng tắm rửa, toàn thân đẫm hơi nước bước ra khỏi phòng tắm.
Sau đó từ từ lấy ra một bộ quần áo của anh người máy lên giường, ngoan ngoãn ôm lấy, dùng mặt cọ cọ, nhắm mắt lại.
Một tuần trôi qua rất nhanh.
001 và 002 vô cùng nhớ nhóc con, từ chỗ ban đầu mỗi ngày mỗi robot một lần video, sau đó càng ngày càng thường xuyên.
Trong đó video của hai người cũng rất dễ phân biệt.
Trầm ổn và trong mắt không có hồng quang là anh 001, còn đáy mắt mang theo hồng quang cực kỳ nguy hiểm, và lời nói rất ngả ngớn là 002.
Đến cả bản thân Ngôn Úc cũng không biết, hiện tại cậu đã có thể rất tốt phân biệt được bọn họ.
Hơn nữa hoàn toàn coi 001 và 002 là những người khác nhau mà đối xử.
Trước mặt anh người máy ao lớn, nhóc nhân loại thẹn thùng càng có nhiều sự ỷ lại và yêu say đắm, còn trước mặt 002 tùy ý hơn, số lần cậu đỏ mặt lại nhiều hơn.
Cũng muốn hoạt bát hơn một chút.
Ngượng ngùng mang theo táo bạo.
Thỉnh thoảng nhân cách phụ còn cố tình chọn thời gian anh người máy tỉnh táo để vô tình hoặc cố ý thấy video của hắn và em người yêu.
Như đang khoe khoang, đúng thật là khoe khoang.
Lại không biết, trong lòng anh người máy chỉ có Ngôn Úc, ngoài sự ghen tuông cuộn trào trong đáy lòng, ánh mắt còn thường xuyên dõi theo gương mặt của nhóc con trong video.
Thích.
Đây là ý nghĩ chung của 001 và 002.
Rốt cuộc……
Vào ngày thứ bảy, 002 đã có được cơ thể của riêng mình.
Tuy rằng mày mặt rất giống anh người máy, nhưng bọn họ đều biết, tuyệt đối sẽ không còn ai nhận nhầm hai người họ, so với sự trầm ổn của 001, 002 lại có một vẻ công tử ngả ngớn hơn.
Và hai người máy với thực lực ngang ngửa đã tỷ thí miệng vô số lần trong tuần này, nhưng ai cũng không làm gì được ai.
Ngay cả sau khi 002 có được thân thể riêng, hắn đặc biệt đánh một trận với 001, nhưng ngoài việc cả hai đều bị thương, họ chẳng đạt được gì.
001 ho khan một tiếng, xung quanh bụi đất giăng đầy, giọng nói nghẹn ngào: “Coi như ngươi may mắn.”
002 ôm ngực, kêu rên một tiếng rồi đi, đồng thời không cam lòng yếu thế: “Cũng coi như ngươi may mắn.”
Cả hai đều hiểu rằng đây là sự đồng ý cùng sở hữu nhóc nhân loại.
Nếu đổi một đối thủ khác, 001 và 002 sẽ không như vậy, nhưng lại không có chữ “nếu” nào ở đây.
Ngay khoảnh khắc đối diện nhau, cả hai đồng thời bắt đầu so tài xem ai về nhà trước.
Biết làm sao bây giờ? Nói không lại, đánh không thắng, chi bằng sớm về nhà ôm vợ làm chuyện xấu.
Nhóc con đã sớm ở nhà chờ đợi chồng về, đặc biệt chuẩn bị một bất ngờ cho anh người máy —— một bộ đồ ngủ tình thú thỏ con trắng mềm.
Chẳng phải các robot đều thích những thứ mềm mại sao?
Trong những ngày qua, Ngôn Úc đã hiểu rõ mình đang làm gì khi là một con người, cậu định thực hiện nghĩa vụ của mình đối với người chồng đã nuôi dưỡng mình.
Chỉ là……
Cửa mở.
Cậu ngốc nghếch mặc một bộ đồ thỏ con dễ thương đến nổ tung nhìn hai người chồng trước mặt có chút ngây ngốc: “?”
“…… Chồng ơi?”
Mùi sữa tỏa ra khắp người cậu, gần như khiến hai người máy trước mặt không thể kiềm chế mà nuốt nước bọt.
Nhóc nhân loại ngốc nghếch nhìn người này rồi lại nhìn người kia, vô cùng khó tin.
002 liếc nhìn 001 bên cạnh, người đã âm thầm tẩy rửa sạch sẽ trên đường, rồi cười nhạo một tiếng, giả vờ đứng đắn.
Mà hắn cũng chẳng nghĩ rằng mình cũng vậy, tiêu chuẩn kép đến không thể chấp nhận được.
Cho đến khi thỏ con toàn thân mềm mại được 001 cao lớn ôm vào giữa phòng ngủ, cậu vẫn chưa kịp phản ứng lại.
Bởi vì trong mắt cậu, 001 và 002 dường như đều là chồng.
Hàng mi run rẩy, thỏ con rất ngốc, thật sự rất ngốc.
Lại không biết, các ông chồng của cậu cũng đã chuẩn bị một bất ngờ cho cậu.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Com