Chương 85: Bị chồng uy hiếp, hai đứa con riêng trở về
Chương 85: Bị chồng uy hiếp, hai đứa con riêng trở về, hai cây một lượt
Khi Quý Sở và Tô Thanh Nhiên được Cố Tư Ngôn nhận nuôi lúc mười mấy tuổi, họ biết rõ một điều.
Cha của họ sẽ chết vào một ngày nào đó.
Việc họ phải làm là dựa theo di ngôn của cha phán đoán mình nên làm gì, nếu Cố Tư Ngôn không có di ngôn, vậy họ không cần làm gì cả, chỉ cần bảo vệ Cố gia to lớn.
Còn nếu Cố Tư Ngôn muốn sống.
Vậy thì, Quý Sở và Tô Thanh Nhiên cần phải đến trước mộ của Cố Tư Ngôn vào cuối mỗi tháng để thắp một nén hương.
Không có yêu cầu nào khác, chỉ cần thắp một nén hương.
Cố Tư Ngôn chưa bao giờ nói với bọn Quý Sở rằng tại sao y muốn sống lại, nhưng thế sự khó lường, khi Ngôn Úc lần lượt tìm đến Quý Sở và Tô Thanh Nhiên, họ đã lờ mờ đoán được một chút.
Có một người vợ nhỏ xinh đẹp, nũng nịu lại biết lấy lòng người như vậy, ai cũng không nỡ chết.
Bất kể trong lòng Quý Sở và Tô Thanh Nhiên có không muốn.
Nhưng lời thề phải được tuân thủ.
Vì vậy, sau cuộc nói chuyện đêm đó hai người họ mọi thứ vẫn như cũ.
Cho đến hôm nay, Quý Sở và Tô Thanh Nhiên cứ tưởng mình có thể trở về rất nhanh, chỉ cần về trước 12 giờ đêm là được, nhưng trên đường lại xảy ra sự cố.
Đáy lòng họ chùng xuống.
Chờ đến khi họ thật sự chạy đến, đạp tung cửa phòng, Tô Thanh Nhiên và Quý Sở nhìn thấy cảnh người mẹ kế của họ được Cố Tư Ngôn ôm trong lòng.
Nhất thời không ai lên tiếng.
Không khí càng lúc càng lạnh, lạnh đến mức người vợ nhỏ đang ngủ mơ màng khẽ nức nở một tiếng, cậu định lật người để ngủ tiếp, ai ngờ vừa mở mắt ra một chút, đột nhiên thấy hai đứa con riêng của mình đứng trước giường như ma quỷ.
Như thể đang muốn đòi mạng cậu.
Trong khoảnh khắc đó, tất cả buồn ngủ đều biến mất sạch.
Ngôn Úc trợn tròn mắt, cả người ôm chặt Cố Tư Ngôn, hồn vía lên mây: "Ma, ma kìa……" Giọng nói cậu run rẩy.
Nếu không phải cậu còn vùi trong lòng Cố Tư Ngôn, không dám nhìn về phía mép giường, có lẽ Quý Sở và Tô Thanh Nhiên còn có chút ý thương xót.
Hai người nghiến răng cùng lúc.
Quý Sở là anh cả, rời mắt khỏi Ngôn Úc đầu tiên, nhìn về phía Cố Tư Ngôn: "Thưa cha, người còn gì muốn dặn dò không?"
Ý tứ vô cùng rõ ràng, đây hình như là phòng của hắn.
Cố Tư Ngôn vừa định mở miệng, thấy Ngôn Úc nghe thấy giọng Quý Sở thì thò đầu ra, hốc mắt đỏ hoe: "Không, không phải ma à?"
Vì vậy, Ngôn Úc theo bản năng nhíu mày: "Sao giờ hai người mới về vậy?"
Mẹ nhỏ xấu tính nhớ lại chuyện Quý Sở và Tô Thanh Nhiên đi ra ngoài mà không dẫn cậu đi, nhất thời trong đầu chỉ toàn là sự tức giận. Vừa định mở miệng, đã bị Cố Tư Ngôn nghiến răng nghiến lợi ấn trở lại vào lòng mình.
Dưới mí mắt mình lại còn tình tứ với "tình nhân", thật sự coi y mù sao?
"Làm gì vậy……" Cậu nhíu mày.
Chỉ cần người khác không chủ động nảy sinh ác ý với cậu, thì cậu sẽ giống như một con mèo xinh đẹp đáng yêu được cưng chiều, tùy ý bộc lộ tính nết của mình.
Nhưng đầu óc lại ngu ngốc, cậu đẩy tay Cố Tư Ngôn ra, giãy giụa nói với Tô Thanh Nhiên và Quý Sở: "Tại sao hôm đó hai người không mang theo tôi?"
Giọng nói vô cùng đáng thương: "Còn làm tôi nửa đêm gặp ma, phiền chết đi được."
Đây là suy nghĩ thật sự trong lòng cậu vợ nhỏ.
Người vợ nhỏ trở mặt còn nhanh hơn lật sách, hoàn toàn không để ý đến tâm tư của ông chồng đã biến thành ma, cậu nghĩ Cố Tư Ngôn chắc chắn sẽ biến mất vào ban ngày, hơn nữa cậu còn có hai đứa con riêng ở đây, làm gì phải sợ hãi?
Nhưng Ngôn Úc đã quên, hiện tại vẫn là buổi tối.
Thậm chí, chỉ cần Cố Tư Ngôn muốn thì nơi này sẽ luôn là buổi tối.
Tô Thanh Nhiên nhướng mày, chỉ cảm thấy mẹ kế của mình ngu ngốc đến không thể tả. Mặc dù đôi khi làm người khác tức giận đến muốn dậm chân, nhưng chỉ cần không phải tức giận với mình, thì vẫn rất thú vị.
"Mẹ nhỏ." Hắn thiện chí nhắc nhở, "Nhìn phía sau."
Ngôn Úc không hiểu gì, quay đầu lại: "!"
Cố Tư Ngôn gần như tức đến bật cười. Thế nào rồi? Y cứ tưởng Ngôn Úc từ sau khi mình chết đã sửa đổi tính nết, ít nhất sẽ không còn phóng túng bất chấp như trước, nhưng không ngờ, y đã suy nghĩ quá nhiều.
Người vợ nhỏ luôn lấy mình làm trung tâm chưa bao giờ sợ hãi người không có ác ý với mình.
Chỉ cần người khác mềm yếu, cậu sẽ hung dữ.
Mà khi người khác trở nên hung dữ, cậu lại mềm yếu, mặc cho người ta muốn trêu chọc thế nào cũng được.
Nhìn vẻ mặt lạnh băng một lần nữa xuất hiện trên khuôn mặt Cố Tư Ngôn, cậu vợ nhỏ có chút hư, cậu run rẩy đưa tay về phía Quý Sở bên cạnh: "Ôm, ôm……"
Đôi tay cậu lấy ra khỏi chăn, toàn bộ nửa thân trên trần trụi của cậu phơi bày trước mắt họ.
Hai đầu núm vú hồng hào run rẩy chậm rãi rỉ ra từng giọt sữa.
Đây là Cố Tư Ngôn lợi dụng lúc Ngôn Úc ngủ lén lút mút ra.
Ánh mắt Quý Sở tối sầm lại, Tô Thanh Nhiên cũng vậy.
Trong khoảnh khắc này, ba người đàn ông có cùng một ý nghĩ, nếu tính tình đã hư như vậy, vậy thì cứ dạy cho ngoan đã.
Phải nói là, sự ăn ý của đàn ông đôi khi là cực kỳ nhất trí. Bất kể kết quả sau này thế nào, nhưng trước mắt họ gần như đã đạt được sự đồng thuận. Cậu vợ nhỏ khiến mọi người nảy sinh sự ghen tuông và tức giận này, tuyệt đối không thể thoát khỏi một đêm bị chịch.
"Các người……" Ngôn Úc định hỏi các người muốn làm gì?
Nhưng vừa đối diện với ánh mắt đầy dục vọng của những người đàn ông, kết quả không cần nói cũng biết: "Ưm —— !"
Mắt cá chân cậu bị Quý Sở nắm chặt trong tay, cậu vợ nhỏ thoát khỏi vòng tay Cố Tư Ngôn.
Trong tích tắc, Tô Thanh Nhiên bên cạnh khẽ cười một tiếng, trên mặt đầy vẻ đắc ý, anh nhìn Cố Tư Ngôn với ánh mắt ẩn hiện vẻ đỏ ngầu, bóp nát bức ảnh Cố Tư Ngôn đang cầm trong tay.
Trong khoảnh khắc, một âm thanh chói tai vang lên, Ngôn Úc ngơ ngác nhìn người chồng với ánh mắt tràn đầy dục vọng biến mất.
Thật ra ngày Cố Tư Ngôn hiện thân không phải là hôm nay, mà là cuối tháng sau. Một con ma muốn ngưng tụ hồn thân cần phải an tâm ở nơi giao giới âm khí để điều chỉnh thần phách trong một tháng.
Mà Cố Tư Ngôn chỉ còn thiếu một tháng, dẫn đến việc hiện tại y thường xuyên mất đi lý trí.
Nếu không phải y còn biết rõ mình không muốn làm tổn thương Ngôn Úc, có lẽ người vợ nhỏ đã sớm chết ở đây.
Việc Tô Thanh Nhiên bóp nát bức ảnh là vì bức ảnh đó là vật trung gian mà Cố Tư Ngôn lựa chọn.
Ma muốn nhập vào cõi trần cần phải có vật trung gian, mà vật trung gian của Cố Tư Ngôn chính là bức ảnh. Chẳng qua, chờ đến cuối tháng sau, có lẽ y sẽ không cần nữa, nhưng hiện tại, hai người họ đâu có quan tâm đến chuyện đó.
Trong lòng họ đều chỉ có người mẹ kế xinh đẹp trước mắt.
Tô Thanh Nhiên cười với mẹ kế của mình, giọng khàn khàn: "Mẹ nhỏ, con cần được đền đáp đấy nhé……"
Ngôn Úc khụt khịt, có chút sợ hãi.
Nhưng vẫn nghe lọt tai lời của Tô Thanh Nhiên, hai chân cậu run rẩy, dưới ánh mắt đầy dục vọng của Quý Sở và Tô Thanh Nhiên, cậu run rẩy mở hai chân ra.
Giống như lúc đó cậu cầu xin Quý Sở giúp mình lên đỉnh vậy.
Đầu ngón tay cậu run rẩy.
Toàn thân người vợ nhỏ trắng muốt bị tinh dịch của người chồng ma tưới cho đầy, cái lồn từ hồng nhạt chuyển sang đỏ tươi, trên hột le dính dâm trong suốt, bất lực co thắt dưới ánh mắt chăm chú của những người đàn ông.
Càng lúc càng ngứa……
Từ khi được Cố Tư Ngôn cho uống âm tinh, gương mặt xinh đẹp của người vợ nhỏ càng thêm phần đĩ.
Cơ thể vốn đã dâm đãng của cậu, dưới sự cải tạo của tinh dịch, càng trở nên dâm đãng hơn.
"Á……!" Một tiếng kêu ngắn ngủi nhưng đầy sợ hãi.
Ngôn Úc bị Quý Sở ôm lên, đặt lên người hắn, dương vật cương cứng từ lâu của người đàn ông trở nên hung hãn, khiến Ngôn Úc ngồi thẳng trên đó.
"Ưm……"
Gương mặt ướt đẫm, Ngôn Úc chỉ cảm thấy lồn nhỏ của mình từ từ cọ xát trên dương vật của Quý Sở, hột le càng lúc càng ngứa, rỉ ra bọt nước.
Nóng đến không thể tả, nhưng cũng khó nhịn đến chết người.
Nước lồn tí tách.
"Ha……"
Cậu vợ nhỏ xinh đẹp được đứa con riêng cao lớn ôm, cặp kính trên mũi Quý Sở vẫn không bị tháo ra, cả người toát lên một vẻ quý ông biến thái.
Không ai có thể tưởng tượng được, vị Quý tổng lạnh lùng bên ngoài lại ôm lấye5 kế của mình mà đụ mãnh liệt ở nhà.
Quy đầu đỉnh vào cửa bướm đỏ tươi, chậm rãi đi vào trong, lỗ nhỏ chật hẹp bị con cặc thô to này từng tấc từng tấc căng ra.
Tất cả chất lỏng thơm ngọt đều bị ép ra.
"Á ha…… không……"
Đôi mắt Ngôn Úc thất thần, cậu chỉ cảm thấy mình đang bị làm chảy nước, bị cán cặc căng đầy đến mức không còn cảm giác.
Đôi bàn chân duỗi thẳng, nước dâm từ lồn nhỏ tràn ra, theo cái đùi trắng muốt của người vợ nhỏ từ từ chảy xuống, cho đến khi tụ lại ở những ngón chân đầy đặn, run rẩy nhỏ giọt.
Ánh đèn phòng ngủ mờ ảo.
Tô Thanh Nhiên đứng một bên nhìn vợ nhỏ của mình bị Quý Sở đụ, bất kể đôi bàn chân trắng nõn có căng thẳng, giãy giụa thế nào, người vợ kế nhỏ bé thậm chí không thể chạm tới đôi giày da của Quý Sở.
Cậu chỉ có thể mặc cho nước dâm nhỏ giọt.
"Ứm… không…… Ha a……!"
Tấm lưng trắng muốt của người vợ nhỏ run rẩy, cậu, cậu đã hoàn toàn nuốt trọn cây dương vật của Quý Sở.
Thật sự rất trướng……
Cảm giác như ngay cả lúc hít thở cũng cảm nhận được.
Tư thế này khiến Ngôn Úc cảm nhận được sự hùng vĩ của đứa con riêng một cách tối đa, nước mắt chực trào trong hốc mắt, hơi thở rối loạn.
Người vợ nhỏ ngu ngốc cũng rối loạn.
Đúng lúc này, Tô Thanh Nhiên đứng ở phía sau tiến lại gần.
Nên nói là, bất cứ chỗ nào trên cơ thể cậu vợ nhỏ đều thật dâm đãng.
Lỗ đít hồng hào chưa từng có ai tiến vào, lúc này đang khó khăn nhưng đầy khát khao nuốt ra nuốt vào một ngón tay có khớp xương rõ ràng.
Dịch ruột trong suốt tuôn ra ồ ạt, ướt đẫm lỗ nhỏ.
Lỗ đít mềm mại từ một ngón tay, dần dần chứa đến ba ngón, rồi lại bốn ngón.
Ngón tay thon dài của người đàn ông từ từ đi vào bên trong lỗ đít hồng hào.
Cậu vợ nhỏ úp mặt vào lòng Quý Sở, đáng thương rơi nước mắt, cậu không bao giờ nghĩ sẽ có một ngày như vậy, toàn bộ cơ thể mình đều bị người khác khai phá.
Lồn nhỏ thì ngứa, lỗ đít cũng ngứa.
Sự nhẫn nhịn của Quý Sở hiện ra bằng những gân xanh.
Tô Thanh Nhiên rút ra vài ngón tay, thấy lỗ nhỏ đã mềm ra, không chút do dự, anh rút thẳng ngón tay ra.
Thịt mềm bị ngón tay cọ xát nhanh chóng.
"Á ——!!"
Vô số cảm giác tê dại quét đến, khiến bụng dưới của cậu vợ nhỏ chưa từng trải qua căng cứng, lồn nhỏ và lỗ đít đều siết chặt lại, đầu óc trống rỗng.
Chưa bị người tiến vào, cậu đã lên đỉnh một lần.
Tô Thanh Nhiên nhìn lỗ đít đang không ngừng chảy ra chất lỏng, đưa con cặc đã cương cứng đến đau nhức của mình vào.
Hơi thở dồn dập.
Khuôn mặt trắng nhỏ của Ngôn Úc bị thao làm căng đầy: "Ưm……!"
Cậu thật sự sắp hỏng rồi……
Quy đầu to lớn bị lỗ đít hồng hào nuốt vào từng chút một, cán cặc đầy gân xanh, toàn bộ dương vật chẳng có chút liên quan gì đến vẻ đẹp, vậy mà lại từng chút từng chút bị lỗ đít xinh đẹp của mẹ nhỏ nuốt trọn.
"Hức hức……"
Ngôn Úc khóc lóc, đầu ngón tay nắm chặt vai Quý Sở, cậu không biết phải làm sao bây giờ, cảm giác ngứa ngáy từ lồn nhỏ và cảm giác được lấp đầy từ lỗ đít cùng lúc tràn ngập trong đầu.
"Á……!" Vào, đã vào rồi……
Hai cây dương vật, đều đã vào rồi.
Quý Sở và Tô Thanh Nhiên liếc nhau, thân hình hai người không chênh lệch là bao, vây mẹ kế ở giữa lòng họ.
Sau khi cho Ngôn Úc đủ thời gian để thở, hai cây dương vật đồng thời bắt đầu chuyển động.
"A……! Hưm ha…… Không, không được……"
Chưa từng trải qua điều này, Ngôn Úc gần như phát điên.
Người mẹ kế xấu tính chỉ cảm thấy vô số sự chua xót và tê dại toàn bộ hội tụ về cậu, một mặt khó nhịn, một mặt lại ngứa ngáy.
Nước dâm giàn giụa.
Không ngừng nhỏ giọt xuống theo những ngón chân của Ngôn Úc.
"Đồ, đồ khốn! A……! A ha…… Nhẹ, hức hức nhẹ thôi……"
Tiếng khóc nức nở mềm nhũn.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Com