Chương 86: (3P) Bị con riêng hung hăng chịch
Chương 86: (3P) Bị con riêng hung hăng chịch, bị bắn đến bụng căng phồng, ông chồng xuất hiện
Nhưng đây đâu phải là nhẹ nhàng.
Tô Thanh Nhiên và Quý Sở hận không thể thao người vợ kế kiêu kỳ của họ đến hỏng ở đây.
Hai cây dương vật thô to không ngừng thọc vào rút ra trong hai cái lỗ nhỏ hồng hào của Ngôn Úc, mỗi lần ra vào, họ đều có thể xuyên qua lớp thịt mỏng để cảm nhận được cây gậy ở phía còn lại.
Thịt mềm càng thêm ấm áp.
Hơi thở Tô Thanh Nhiên hơi dồn dập, hai chiếc răng nanh ẩn hiện, anh ghé sát tai Ngôn Úc, chậm rãi nói: "Mẹ nhỏ, bên trong mẹ mềm quá, cũng thật nhiều nước."
"Hức hức……" Ngôn Úc xấu hổ đến không biết phải làm sao, chỉ có thể nức nở liên tục. Đầu ngón tay cậu nắm chặt quần áo Quý Sở. "A —— !"
Trong cơ thể cậu dường như có vô số cảm giác tê dại bùm bùm chảy qua.
Người vợ nhỏ đã bị Cố Tư Ngôn làm một lần nên vô cùng mẫn cảm, cho dù có ai chạm nhẹ vào cũng không chịu nổi, huống chi hiện tại bị hai đứa con riêng kẹp ở giữa mà đụ mãnh liệt.
Hai núm vú trên ngực run rẩy rỉ ra chất lỏng màu trắng sữa.
Mùi sữa lan tỏa.
Ánh mắt Quý Sở ẩn sau cặp kính càng thêm tối sầm, hắn ngửi thấy mùi sữa từ cơ thể mẹ kế.
Hắn di chuyển dương vật càng lúc càng nhanh.
"Ứm a……"
Bím nhỏ run rẩy, mỗi lần cán cặc tiến vào đều đỉnh mở vô số lớp thịt mềm, thẳng tắp đi sâu vào, cho đến khi cái lồn nhỏ giọt nước dịch trong suốt mới miễn cưỡng rút ra.
Hai tay Ngôn Úc nắm chặt, làm áo sơ mi của Quý Sở nhăn nhúm từng mảng, mũi cậu khóc đến đỏ bừng: "Không, trướng quá… hức hức nóng quá……"
Người vợ nhỏ sắp bị hai đứa con riêng của mình làm cho hỏng rồi.
Cơ thể không ngừng run rẩy.
Tô Thanh Nhiên cười một tiếng, chỉ cảm thấy mẹ nhỏ này của mình ăn cứng mà không ăn mềm, con cặc rực lửa của anh không ngừng ra vào trong lỗ đít hồng hào.
Anh tùy ý đâm vào ruột non bên trong, hoàn toàn không giống với sự mềm mại và nhiều nước của lồn nhỏ, nơi đây là một mảng ẩm ướt và chật khít, ruột thịt từng chút từng chút co thắt, cắn chặt khiến Tô Thanh Nhiên hận không thể đụ nhanh hơn nữa.
Nước dâm ồ ạt tuôn ra không ngừng.
Mỗi lần dương vật thô to tiến vào đều mang lại cho cậu vợ nhỏ một cảm giác khó tả, vui sướng nhưng không sung sướng, vô cùng gian nan.
"A —— !" Đầu ngón chân chợt căng thẳng.
Ngôn Úc căng cứng cả người, chỉ cảm thấy một luồng chua xót pha lẫn tê dại từ từ bò lên theo xương sống, khiến cậu không thể làm gì khác ngoài run rẩy.
Tô Thanh Nhiên và Quý Sở cùng lúc rên rỉ đầy nhẫn nhịn.
Hai cái lỗ nhỏ đột ngột co chặt cắn lấy khiến họ vô cùng khó chịu.
Trong lỗ đít, dương vật như tò mò, không ngừng chọt vào cái chỗ nhô lên ẩn sâu bên trong. Mỗi lần chọt vào, tràng đạo lại siết chặt một chút, trông vô cùng kỳ diệu.
Không biết rằng cậu vợ nhỏ sướng đến mức muốn bật khóc, đôi môi khẽ hé, thở ra hơi ấm.
"Á…! Không, hu hu… Không muốn…… Buông tha……"
Sao, sao lại mạnh như vậy……
Hai cây dương vật thay phiên nhau đâm vào, như thể lồn non luôn cắn lấy cái cán cương cứng chưa từng rút ra, cảm giác căng đầy như hình với bóng. Cơ thể vừa run rẩy vì bị địt, lại vừa cố gắng trốn tránh vì quá khó chịu.
Nhưng Quý Sở và Tô Thanh Nhiên đâu có để cậu trốn thoát, hai người đàn ông chỉ hận không thể dành nhiều thời gian hơn để chơi người mẹ kế này.
"Hưm a……"
Cặc bự không ngừng thọc vào rút ra trong lỗ nhỏ.
Mỗi lần tiến vào hoặc rút ra đều mang lại cho Ngôn Úc khoái cảm ngập trời, nước dâm tuôn ra ồ ạt.
Theo bắp chân trắng nõn của cậu vợ nhỏ từ từ chảy xuống, cho đến khi tụ lại ở những ngón chân, chực rơi xuống mà không rơi. Ngay cả khi người vợ nhỏ cố gắng hết sức duỗi thẳng ngón chân, cậu cũng không thể chạm tới mặt đất.
Trên những ngón chân trắng muốt treo một lớp nước trong suốt.
Sức lực anh và Quý Sở phía trước thật sự chênh lệch thật lớn.
"Ưm… không, không được……"
Thịt lồn bị cặc bự đè ép tiết ra càng lúc càng nhiều nước, nhưng vẫn kiêu kì quấn lấy cái cán khi nó tiến vào.
Ngôn Úc khóc đến đuôi mắt đỏ hoe, chóp mũi cũng đỏ bừng, dù có giãy giụa thế nào, cậu cũng không thể thoát ra. Người vợ nhỏ xấu tính chỉ cảm thấy Quý Sở và Tô Thanh Nhiên giống như những con chó mà cậu nuôi.
Ngày thường thì ngoan ngoãn vô cùng, nhưng một khi có chuyện gì xảy ra, chúng lại bộc lộ bộ mặt hung ác.
Hơn nữa, còn là loại không nghe lời cầu xin của chủ nhân.
"Ưm a a…… Buông, ha a……! Buông tôi ra…… Tôi chịu thua rồi……" Cậu vợ nhỏ bị làm cho muốn phát điên, bất kể nói gì, cậu cũng đều nói ra ngoài, "Hưm ha…… Hư, Đồ chó hư……"
Cậu mắng những đứa con riêng của mình là đồ chó hư.
Sự khô nóng trong cơ thể Tô Thanh Nhiên và Quý Sở ngay lập tức đạt đến đỉnh điểm.
Khẽ cười một tiếng, Tô Thanh Nhiên với giọng nói khàn khàn lên tiếng trước: "Đồ chó hư?" Anh ghé rất gần Ngôn Úc, giọng nói bị ép xuống rất thấp, "Mẹ nhỏ đoán đúng rồi, bọn tôi thật sự là đồ chó hư, là loại chó hư làm cho chủ nhân rên rỉ không ngừng."
"A……"
Cơ thể cậu vợ nhỏ run rẩy vì những cú thúc nhanh hơn bất ngờ của Quý Sở và Tô Thanh Nhiên.
Cái bụng trắng mềm bị căng đến rất khó chịu, nhìn những vết sưng tấy, như thể đang báo trước khung cảnh nơi này khi được lấp đầy.
Chắc chắn sẽ căng phồng lên phải không?
Giống như điều mà người vợ nhỏ không hề muốn thấy: bụng tròn căng, như đang mang thai, chỉ có thể ở trong nhà một mình nũng nịu chờ đợi chồng trở về để lấp đầy mình thêm một chút nữa.
"Ưm ——!"
Ngôn Úc căng thẳng cả người, ngực phập phồng dữ dội, hai tay nắm chặt lấy quần áo trước ngực Quý Sở, nước dâm phía dưới chảy ra không ngừng. Người mẹ nhỏ ngu ngốc lúc này chỉ có một suy nghĩ duy nhất —— mình bị chịch chết mất.
Bị con riêng lại một lần nữa đụ vào tử cung, lại một lần nữa bị rót đầy tinh dịch.
Ngôn Úc chỉ cần tưởng tượng đến hình ảnh đó thôi cũng không thể chấp nhận nổi.
"Ưm a ha…… Đồ khốn……"
Tử cung bị quy đầu cực lớn cứng rắn chen vào, căng đến mức Ngôn Úc khó chịu, nước mắt lăn dài, nước lồn trong suốt không ngừng chảy xuống theo bắp chân.
Người mẹ kế toát ra mùi hương ngọt ngào bị hai đứa con riêng làm cho muốn tức giận.
Nhưng tính xấu vừa định xuất hiện, dưới những cú đâm thọc đồng thời của hai người con riêng, cậu đã quên sạch, cậu chỉ biết liên tục rên rỉ một cách kiều diễm.
Quý Sở cúi đầu cắn nhẹ môi của Ngôn Úc. Rất mềm, trên người cậu không có chỗ nào là không mềm, ngoại trừ tính cách khó chịu và xấu tính của cậu.
"Mẹ nhỏ không thích sao?"
"Rõ ràng hôm qua còn quấn lấy chúng con cầu chịch mà? Sao hôm nay lại không thích?"
Giọng nói của người đàn ông vẫn lạnh và khàn như trước, cũng như trước đây khiến vòng eo Ngôn Úc run rẩy. Cậu lắc đầu, đêm nay, người vợ nhỏ liên tiếp chịu đựng quá nhiều kích thích, cậu không biết phải phản bác lại lời nói của con riêng thế nào.
Chỉ biết lắc đầu.
Điều này không giống.
Hoàn toàn không giống……
Hai con cặc thô to không ngừng thọc vào rút ra trong lỗ đít và lỗ lồn hồng hào của người mẹ kế. Cán cặc đè ép thịt mềm, không ngừng quất chúng, khiến chúng chỉ có thể tiết ra nước sốt không thể làm gì khác.
"A……!"
Cậu vợ nhỏ chợt căng thẳng bụng dưới, cả người úp vào lòng Quý Sở, run rẩy không ngừng, như thể không thể chịu đựng thêm được nữa.
"Ưm hức hức…… Ha……" Nước dâm không ngừng phun trào xuống dưới.
Quý Sở và Tô Thanh Nhiên liếc nhau, đồng thời tăng tốc độ ra vào.
Trong lúc lồn dâm Ngôn Úc vẫn còn đang lên đỉnh, quy đầu dùng sức đâm vào tử cung, sau đó lại chậm rãi rút ra. Một tiếng "bẹp" không thành tiếng vang lên, quy đầu hoàn toàn thoát khỏi cửa tử cung, rồi lại đột ngột tiến vào lần nữa.
Tiếng "phụt phụt" của chất lỏng lẫn tiếng động bị Tô Thanh Nhiên ở phía sau làm ra.
Cậu vợ nhỏ ngay cả đầu ngón tay cũng run rẩy, chỉ cảm thấy vô số sự sảng khoái và tê dại đang lần lượt xâm nhập vào cơ thể mình.
Ngay cả tiếng rên cũng không phát ra được, cậu chỉ có thể chịu đựng run rẩy toàn thân.
Một luồng sáng trắng lóe lên.
"A a a —— !!!"
Đôi bàn chân duỗi thẳng, cuộn tròn, Ngôn Úc căng cơ thể, trong đầu trống rỗng, chỉ có dòng nước không ngừng chảy xuống.
Một giọt.
Một giọt.
Theo ngón chân trắng nõn từ từ nhỏ giọt trên sàn nhà.
Lúc này trong phòng, khắp nơi đều là mùi hương ngọt ngào trên cơ thể người vợ nhỏ, khiến người ta chỉ muốn chìm đắm trong đó.
Ngôn Úc rùng mình, bụng nhỏ trắng mềm không ngừng bị tinh dịch nóng hổi đút đến căng phồng, cho đến khi tử cung bị căng đến không thể căng hơn nữa, Quý Sở mới miễn cưỡng dừng lại.
Trong lỗ đít, vô số tinh dịch đặc sệt phun trào vào bên trong.
Nóng quá.
Nóng đến mức cơ thể cậu vợ nhỏ run rẩy.
Không biết đã qua bao lâu, "Bụp —— " một tiếng, những người đàn ông mà cậu gọi là đồ chó hư rút dương vật của mình ra. Vô số dâm dịch ào ào chảy xuống, nhưng không thấy một giọt tinh dịch nào chảy ra.
Tất cả đều bị người mẹ kế tham lam khóa lại trong cơ thể.
Nhìn mẹ kế đã hôn mê bất tỉnh trong lòng, Quý Sở và Tô Thanh Nhiên đồng thời sờ mũi, chỉ cảm thấy xong rồi.
Dựa theo tính cách của cậu, chờ đến ngày mai tỉnh lại, nhớ đến chuyện đêm nay, cậu nhất định sẽ làm cho long trời lở đất.
Họ liếc nhìn nhau, ghét nhau như chó với mèo.
Sau khi giúp Ngôn Úc lau rửa sạch sẽ, Quý Sở và Tô Thanh Nhiên mới chuẩn bị đi ngủ.
Ngày hôm sau.
Người vợ nhỏ tỉnh lại hoàn toàn khác với những gì Quý Sở và họ tưởng tượng, cậu không làm cho long trời lở đất như đã nghĩ, ngược lại, vì cơ thể đau nhức, cậu không muốn động đậy dù chỉ một chút.
Miễn cưỡng uống một ngụm cháo Quý Sở đút, Ngôn Úc nhíu mày. Vừa định mở miệng, đã bị Tô Thanh Nhiên cắt lời: "Mẹ muốn hỏi tình hình của cha sao?"
Tô Thanh Nhiên mỉm cười.
Lưng Ngôn Úc chợt lạnh.
Cậu vợ nhỏ vừa định nổi giận, đuôi mắt đỏ hoe, bỗng im lặng
.
Cậu đã quên, chuyện của Cố Tư Ngôn vẫn chưa xong. cậu vẫn phải tiếp tục đi theo bên cạnh hai đứa con riêng, cẩn thận tránh né ông chồng của mình.
Cho dù có muốn nổi giận đến đâu, nhưng chỉ cần tưởng tượng đến chuyện tối qua Cố Tư Ngôn biến thành ma đến tìm cậu, người vợ nhỏ lại cảm thấy mình có thể nhịn được, cậu sợ……
Trong ánh mắt ngấn lệ, người vợ nhỏ khẽ "Hừ" một tiếng với Tô Thanh Nhiên, giọng điệu kiêu kỳ, không thèm nhìn anh nữa.
Người cậu ghét nhất là tên Tô Thanh Nhiên. Bất kể là trước đây hay bây giờ, rõ ràng bề ngoài rất tươi sáng, nhưng tính cách lại giống như một con hồ ly.
Nhìn thấy là phiền rồi.
Cậu không còn muốn nổi giận nữa.
Thời gian từng ngày trôi qua, sau khi cơ thể thoải mái hơn, cậu lại đi theo Quý Sở cả ngày, không chịu rời nửa bước.
Điều này khiến Tô Thanh Nhiên nghiến răng nghiến lợi, nếu không phải Quý Sở bảo anh kiềm chế lại, anh đã không nói ra câu nói kia.
Bây giờ thì hay rồi, tất cả lợi lộc đều do Quý Sở chiếm hết. Phải nói, Quý Sở đôi khi cũng thật đáng ghét.
Thời gian dần trôi, đã qua một tháng.
Ngay khi tất cả mọi người đều đã buông lỏng cảnh giác, cho rằng Cố Tư Ngôn sẽ chỉ xuất hiện vào cuối tháng.
Tuần thứ hai của tháng.
Cả căn biệt thự chợt bị một luồng khí đen đậm bao phủ, và hôm nay trong biệt thự, chỉ có một mình người vợ nhỏ.
Ngôn Úc rơi nước mắt, run rẩy dựa vào một góc tường, cầu xin chồng đừng phát hiện ra mình.
Nhưng trong chuyện này chưa bao giờ may mắn, cổ chân người vợ nhỏ từ từ bị một luồng khí đen bao vây. Giống như đêm đó Quý Sở, cậu bị luồng khí đen đó lôi ra khỏi góc một cách thô bạo.
"Tại sao lại ghét tôi?"
"Tại sao lại sợ tôi?" Người đàn ông như đang lẩm bẩm lặp lại hai câu nói này, như thể y không thể nào hiểu được.
Giờ phút này, Cố Tư Ngôn đã hoàn toàn khôi phục lý trí và ký ức, còn đáng sợ hơn lần trước rất nhiều.
Và cũng khiến cậu vợ nhỏ cảm thấy sợ hãi hơn.
Bởi vì y hoàn toàn là bộ dạng chân thật nhất của ông chồng đã chết của cậu.
Bình tĩnh, mạnh mẽ, và mỗi câu nói ra đều mang theo sự lạnh băng.
"Trả lời tôi!"
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Com