Chương 28: Liễu Thần ban pháp
Thời gian trôi qua từng ngày, cô mỗi ngày đều điên cuồng tu luyện cô cảm nhận được thân thể của mình tăng lên, đồng thời cũng cảm nhận lực lượng của mình đang dần dần trở nên mạnh mẽ.
Bất tri bất giác đã một năm trôi qua.
Thạch Hạo đã năm tuổi, cô cũng đã lên mười a, thực lực của hai người đã từ từ tăng cường hiện tại thực lực của cô có thể nói bên trong Thạch thôn đã vô địch.
Cho dù là lão thôn trưởng chỉ sợ cũng không phải đối thủ của cô, cô nắm giữ rất nhiều thần thông bảo thuật cô bây giờ cũng không thua kém gì những thiên kiêu thánh tử ở ngoại giới.
Hơn một năm qua thực lực của Thạch Hạo trở nên tăng vọt giống như phá kén hóa thành bướm a, chỉ riêng nhục thân cũng đủ để nhấc lên 3 vạn cân cự thạch.
Phải biết đây là hài tử sáu tuổi hắn thực hiện hành động này, khiến người trong thôn sợ ngây người.
Cô và Thạch Hạo đều đã đạt đến Bàn Huyết cảnh giới.
Mà ngay lúc này Liễu Thần thức tỉnh.
"Bái kiến Liễu Thần!" Người trong thôn kinh hô.
Chu Yếm toàn thân lông vàng đều dựng đứng đôi mắt tròn xoe, khẩn trương nhìn chòng chọc vào cành non óng ánh trên thân cây cháy đen.
Cây liễu đáp lại phát ra thần niệm nói: "Thời đại Thái Cổ những hung thú cường giả kia, tỉ như Chân Hống, tỉ như Kim Sí Đại Bằng, con cháu đời sau của chúng có thể nâng lên 10 vạn cân thần thiết".
Lời vừa dứt cô có chút kinh ngạc, quả nhiên Thái Cổ Hung con non thực sự thực lực thật khủng bố.
"Đây chẳng qua là lực lượng thân thể thuần khiết, cũng không dùng chí cường bảo thuật đặc hữu của chủng tộc bọn họ" Liễu Thần tiếp tục nói.
Cô suy ngẫm nếu bây giờ cô sử dụng bảo thuật có lẽ sẽ dễ dàng nâng lên 10 vạn cân, nhưng mà dựa vào thực lực thuần khiết của thân thể loại chuyện này căn bản không thể nào làm được a.
"Thạch Hạo người đừng vội đột phá tranh thủ thời gian ngắn nhất làm cho lực lượng của thân thể đột phá 10 vạn cân cảnh giới, đối với ngươi sẽ có lợi ích to lớn" Cây liễu cảnh báo.
"Ta sẽ cố gắng!" Tiểu Bất Điểm đôi mắt to chớp động.
"Thạch Thiên!" Liễu Thần hô.
Cô gật đầu đi tới trước mặt Liễu Thần.
"Thể chất của ngươi hiện tại không thể đại được cảnh giới như Thạch Hạo, ta ban cho ngươi một khối xương phía trên khối xương này chính là Nguyên Thủy Chân Giải, ngươi hãy tu luyện cái này đi" Liễu Thần nói.
Nguyên Thủy Chân Giải bay vào trong tay cô, trắng muốt sáng bóng giống như một khối mỹ ngọc lớn chừng bàn tay, trắng noãn và sáng long lanh.
Mặc dù nó không lớn nhưng trên đó ký hiệu dày đặc không biết đã điêu khắc bao nhiêu cái, như ẩn như hiện phảng phất như có Chư Thiên Thần Ma ngâm xướng, làm chấn động tâm huyết.
"Đây là Nguyên Thủy Chân Giải ngươi và cả Thạch Hạo đều có thể tu luyện".
Cô nhìn Liễu Thần gật đầu nói: "Đa tạ Liễu Thần".
Liễu Thần nhìn cô tiếp tục nói: "Ngươi không giống Thạch Hạo, nhục thân của Thạch Hạo rất dễ dàng tu luyện cho nên nhục thân của hắn có thể nói là vô địch, còn nhục thân của ngươi chỉ có thể tích lũy cho nên ta ban cho ngươi một kiện vũ khí".
Dứt lời cô đưa đôi con ngươi hổ phách long lanh nhưng lạnh lùng nhìn Liễu Thần, cành cây xanh nhạt của Liễu Thần một chiếc lá cây nhẹ nhàng tung bay rơi xuống bàn tay của cô.
Sau khi rơi vào tay cô nó lập tức biến thành một thanh trường kiếm màu xanh lục.
Liễu Thần nói: "Đây là do thần hi nhục thể của ta biến thành tên là Liễu Diệp Kiếm, hôm nay ta ban cho ngươi giúp ngươi tu hành!".
Cô sóng mắt lưu chuyển ra tia kinh ngạc rất nhanh để biến mất, cô nhìn trường kiếm màu xanh lục bích trong tay cô liền minh bạch ra Liễu Thần dụng tâm.
Sử dụng thần hi nhục thân của mình hóa thành kiếm cho cô, Liễu Thần thật sự đã cho đi quá nhiều a.
Cô mím môi có chút cảm động hành lễ nói: "Đa tạ Liễu Thần!".
"Không cần cám ơn ta, ta hi vọng ngươi về sau có thể trở nên mạnh mẽ trong tương lai đi nhìn đến thế giới bên ngoài" Liễu Thần chậm rãi mở miệng.
Thạch Hạo đứng một bên nắm chặt nắm tay nhỏ, sau đó sợ hãi dò hỏi: "Liễu Thần, có thể giúp ta nhìn thấy mọi thứ trong tiềm thức không, ta muốn biết năm đó đã xảy ra chuyện gì".
Hắn khẩn trương sợ phát hiện ra chân tướng tàn khốc, nhưng vẫn vô cùng hi vọng muốn biết kết quả kia, muốn làm rõ ràng chuyện quá khứ.
"Có thể" Cây liễu ngắn gọn đáp hai chữ, Liễu Thần phất phất tay, trong chớp mắt một vệt thần quang rơi xuống.
Trong lòng Thạch Hạo, hắn chợt nhận ra tất cả những chuyện xảy ra lúc đó lập tức hiện lên trước mắt hắn, một cơn đau âm ỉ trong ngực hắn.
Hắn nhớ, tất cả đều nhớ hết, Chí Tôn Cốt của hắn bị Thạch Nghị cướp đoạt, sau đó cha mẹ hắn đã đánh đến tận Thạch Quốc, đem chính hắn đưa đến Thạch thôn.
Một trận gió thổi tới sương mù dần dần tan biến, dưới gốc cây liễu Tiểu Bất Điểm đứng trơ trọi lẻ loi nước mắt ràn rụa.
"Nguyên lai hết thảy là như vậy"
"Thạch Nghị, cướp đi Chí Tôn Cốt của ta!" Tiểu Bất Điểm lẩm bẩm nói.
Cô nhìn thần sắc của Thạch Hạo mở miệng an ủi: "Tiểu Hạo, mặc dù Chí Tôn Cốt của đệ bị đoạt đi, nhưng mà ta tin rằng đệ nhất định có thể trở nên mạnh mẽ".
Thạch Hạo nghe vậy cũng trở nên kiên định và tự tin hơn nói: "Cám ơn tỷ tỷ" sau đó nói tiếp: "Tỷ nói không sai không phải chỉ là một khối xương thôi sao? Chí Tôn cũng không phải dựa vào danh phong, mà là dựa vào chính mình từng bước một đi lên".
Cô nhếch môi nói: "Tiểu Hạo, khi nào chúng ta trở nên mạnh mẽ ta sẽ cùng với đệ đi báo thù!".
"Hảo!" Thạch Hạo nhìn cô lập tức gật đầu.
"Tiểu Bất Điểm đừng khóc còn có chúng ta đây, chúng ta là hảo huynh đệ cùng nhau lớn lên tương lai có cái gì cùng một chỗ bảo hộ lẫn nhau" Một đám trẻ con cũng kêu lên.
"Ừm!" Tiểu Bất Điểm lau khô nước mắt trên mặt dùng sức gật đầu, gia tộc đối với hắn rất tốt để hắn có thể khoái lạc lớn lên rất vui vẻ, tuổi thơ của hắn cũng không bị cừu hận tràn ngập.
Tương lai hắn tất nhiên sẽ đến cổ quốc một chuyến muốn nghe một lời giải thích.
"Gia gia, ta muốn trở nên mạnh hơn" Tiểu Bất Điểm chưa bao giờ khát vọng thực lực như ngày hôm nay, nhưng mà hắn tu luyện ở Thạch thôn đã đến đỉnh điểm không còn cái gì để học nữa.
Kể từ đó, cô và Thạch Hạo một mực tu luyện, cô vẫn luôn quan sát Nguyên Thủy Chân Giải nhưng điều khiến cô kinh ngạc chính là cho dù có dùng hệ thống của mình, cô cũng không thể hoàn toàn lĩnh ngộ được Nguyên Thủy Chân Giải.
Điều này chứng minh Nguyên Thuỷ Chân Giải rất cường đại, bất quá cô nắm giữ max cấp ngộ tính và còn rất nhiều đồ vật cho cô ngộ tính.
Cô đối với Nguyên Thủy Chân Giải bắt đầu nhập môn, Nguyên Thủy Chân Giải của cô nhập môn thực lực của cô đã được cải thiện rất nhiều.
Cô bắt đầu lấy ra Liễu Diệp Kiếm chuẩn bị tu hành kiếm pháp, Liễu Thần nói không sai thể chất của cô cần rất nhiều bảo huyết, bảo dược mới có thể đột phá cho nên ở giai đoạn này cô vẫn đáng tin cậy vào việc tu luyện kiếm pháp.
Cô bắt đầu một số kiếm pháp cơ bản, cô nhìn Liễu Diệp Kiếm trong lòng lập tức lĩnh ngộ.
【 quan tưởng Liễu Diệp Kiếm, đốn ngộ Liễu Diệp kiếm pháp 】
Cô cảm ngộ được Liễu Diệp Kiếm pháp cô đi đến một cự thạch trước mặt, trường kiếm trong tay một kiếm chém ra, một đạo quang mang kiếm khí xanh biếc xuất hiện.
'Oanh!' Một tiếng vang lớn cự thạch ở trước mặt cô lập tức vỡ tan, cô nhướng mi kinh ngạc nhìn hết thảy trước mắt lẩm bẩm: "Đây chính là uy lực của lá liễu kiếm pháp sao?".
______________
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Com