Chào các bạn! Truyen4U chính thức đã quay trở lại rồi đây!^^. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền Truyen4U.Com này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 41 Cậu là vụ án rắc rối nhất

Chiếc xe của tiến sĩ Agasa chạy bon bon trên con đường cao tốc trong xe lại ồn ào náo nhiệt vô cùng. Chỉ có Sky là lẳng lặng tựa đầu vào thành ghế mà ngắm mắt lại ngủ. Haibara ngồi ở bên cạnh không đánh thức hắn ta dậy mà lặng lẽ nắm lấy tay của cậu ta, năm ngón tay đan xen vào nhau. Nếu không phải có bọn nhóc ở đây chỉ sợ nàng gối đầu lên đùi hắn ngủ luôn rồi
Ayumi đưa cho Conan một cái nhẫn khá kỳ lạ
"Đây, của Conan."
Cậu cầm lên nhìn ngạc nhiên mà thốt ra" Nhẫn thông hành lên chuyến tàu thân bí?"
Mitsuhitogiơ tay lên nói" Đây là nhẫn thông hành cho chúng ta để lên chuyến tàu Bell Tree tuần sau đó. Sáng nay người ta vừa gửi cho bác tiến sĩ."
Ayumi ngồi cạnh Conan nói" Chỉ cần đưa cái này cho người soát vé và họ bấm 'bíp' một cái là tụi mình có thể lên tàu rồi "
Haibara ngồi kế bên trầm ngâm nói nói.
"Con tàu đó chạy bằng hơi nước, nhìn giống như chuyến tàu phương đông, hy vọng là không có vụ án nào giống như trong tiểu thuyết của Christie*" Conan hắc tuyến nhìn nàng đáp" Sẽ không có chuyện đó đâu. Cậu cũng đeo nhẫn rồi à?"
Haibara gật đầu" Đúng vậy. Trước khi cậu đến nhà tiến sĩ, tụi tớ đều đã đeo nhẫn và còn chụp ảnh nữa "
Genta lên tiếng" Khi nào tới chỗ cắm trại tụi tớ sẽ chụp tấm ảnh khác cùng với cậu."
" Vậy còn được "
"Hắt-xì!"  Conan đột nhiên hắt xì, Ayumi ngồi bên cạnh quan tâm hỏi.
"Cậu bị cảm sao?"
Conan gật đầu" Tối qua, bác Mouri ho rất nhiều, chắc là tớ bị lây từ bác ấy rồi."
Haibara chán nghét nói " Ít ra cậu cũng nên đeo khẩu trang chứ lỡ lây cảm cho mọi người thì sao? "
Conan cười cười" Tớ không có "
Haibara lấy trong cặp ra một hộp thuốc." Để tớ cho cậu một ít thuốc. Uống xong thì ở yên đấy!"
Conan chồm lên trước, Conan nhìn vào một góc đựng thuốc, cậu lấy lên một viên nghi hoặc " Đây có phải là..." Haibara nhanh chóng lấy lại, Haibara đưa viên thuốc cảm cho Conan, cô nàng đóng hộp thuốc lại nói " Đây mới là thuốc cảm, và  cậu không cần nhìn mấy viên thuốc bằng ánh mắt thèm thuồng như vậy đâu."
" Vậy máy viên thuốc đó là..." Conan dò hỏi
Haibara gật đầu." Đúng vậy, là APTX 4869. Tớ mang theo phòng trường hợp khẩn cấp."
"Tớ cũng cần vài viên để phòng trường hợp khẩn cấp." Conan cười lấy lòng
Haibara lắc đầu." Không cho."
Conan tiếp tục lấy lòng " Thôi nào, tớ xin vài viên thôi mà "
" Đã nói không cho " Haibara lạnh lùng nói
" Cho tớ......"
" Conan cậu ồn quá đi " Sky cau mày tỉnh giấc nhìn Conan 1 cách không mấy thân thiện lại nhìn qua Haibara rồi lại nhìn cậu ta liền cùng Haibara đổi chỗ ngồi. Cậu quả thật là không thích Conan gần Haibara như vậy mà. Conan cười khổ một tiếng trong lòng cậu bạn thân của mình ăn dấm chua rồi sao còn Haibara chỉ cười khúc khích mà thôi
Bác tiến sĩ lên tiếng " Chúng ta sắp tới rồi nhé. Các cháu đã sẵn sàng chưa?"
Genta chóng hông cằn nhằn
"Không thể tin được là bác ấy để quên dụng cụ nấu nướng. Không thể tin được!"
Hắn cười nói " Thôi, dù sao bác tiến sĩ và Conan cũng đi mua ít dụng cụ rồi. Được rồi, dựng lều thôi."
"Chú ơi! Từ chỗ này là của bọn cháu. Chú đừng xâm lấn chứ." Genta vội vàng thét lên một tiếng khi có người lấn chỗ của bọn họ
Ayumi chạy lại." Đợi đã Genta, chỗ cắm trại chung mà, nhường nhịn xíu đi."
Haibara mím môi suy nghĩ cái gì đó thì đột nhiên 1 cú búng trán vào trên trán của nàng, theo sau đó là 1 giọng nói dịu dàng vô cùng " Sao vậy?"
Haibara lắc đầu không không có gì, Hắn thở dài, cậu xoay qua chọt má Haibara." Đừng giấu giếm tớ gì nhé " Nói xong liền mỉm cười bước đi, Haibara nắm tay hắn lại, nàng khẽ nói.
" Hôm qua lúc ba mẹ cậu đến đưa cậu đi đâu đó cái người tên Subaru kia đã tới. Anh ta tới ngay lúc chẳng có ai ở nhà." Hắn hỏi.  "Anh ta có làm gì cậu không?"
Haibara lắc đầu, cô tiếp tục nói" Anh ta chỉ nói một câu."
Haru nhận thấy Haibara run nhẹ, Sky nắm lấy tay Haibara mỉm cười nói
"Đừng sợ! "
Haibara gật đầu, nàng hít sau vào nói.
"Anh ta nói: 'Từ đây đã là khu vực của anh rồi. Không phải nơi dành cho em đâu."
" Từ đây đã là khu vực của anh rồi. Không phait nơi dành cho em đâu " Sky lặp lại câu nói đó của Haibara chợt nhớ ra gì đó mà nở một nụ cười hướng Haibara nói " Anh ta không phải kẻ xấu đâu "
" Sao cậu biết? " Haibara nhíu mày cái tên này lại giấu nàng nữa rồi
Hắn mỉm cười " Bản năng thám tử "
" Bản năng thám tử? " Haibara mắt hai chấm nhìn hắn, nàng thật sự hết biết nên nói gì rồi
" Tớ dựng lều xong rồi, chúng ta đi nhặt củi đi. Sky cậu ở lại coi đồ nhé." Mitsuhito chạy lại mỉm cười nói, cậu suy nghĩ một chút rồi gật đầu, Haibara dẫn bọn nhóc đi dug sao để bọn nhóc đi nhặt củi 1 mình thật sự là không an tâm nha

.....................

Một lát sau

Mitsuhiko nói" Genta chúng ta nhặt nhiêu đây đủ rồi. Mau về thôi."
Genta gật dầu, Ayumi chỉ cái bản trước mặt của mình " Cái bảng này nói ở đây có rắn đây."
Cậu nhóc bỏ đám củi xuống nói" Này các cậu, qua bên kia kiểm tra đi. Tớ nghe thấy tiếng có người đang đào hố."
Mitsuhiko bỏ đám cuối xuống nói.
"Chôn báu vật sao?"
Genta chạy đi, Mitsuhiko chạy theo, sau cùng là Ayumi và Haibara, có điều, thứ bọn nhóc nhìn thấy không phải là kho báu mà là xác người, Haibara la lên
"Chạy mau!"
Cô nàng nắm tay Ayumi chạy trước rất may mắn cho bọn họ là hung thủ đã thấy bọn họ thế là cuộc rượt đuổi giữa con nít và người lớn bắt đầu

.........................

Một lát sau nữa

Conan và bác tiến sĩ đi lại, còn dẫn theo một cô gái Sky cau mày lại khẽ nhớ người này, cô ta tên là Sera Masumi em gái của anh Akai sao,  Cậu bước lại chỗ Conan.
"Bọn họ đi nhặt củi rồi sao?" Conan không thấu đám nói khẽ hỏi, cậu gật đầu một cái sau mày nói " Kỳ lạ lâu như vậy sao chưa trở về. Tớ đi gọi cho Haibara."
Nói rồi liền chạy đi, cậu bấm gọi nhưng không được, không phải lúc nãy vẫn còn sóng điện thoại sao? Bây giờ lại mất sóng? Cái móc khóa điện thoại đột nhiên đứt ra rơi xuống, cậu  nhìn cái móc khóa, càm giác lo lắng bồn chồn khó tả, cậu quay lại chỗ Conan.
" Mất sóng rồi."
Sera nói" Hay là chúng ta đi một vòng tìm các em ấy?"

Cả bốn người chạy thục mạng, Ayumi té xuống" Không được, tớ không thể chạy nữa."
Genta nói" Cố lên Ayumi."
Mitsuhiko nhìn xung quanh, cậu nhóc chỉ phía trước" Nhìn kìa, đằng kia có một căn nhà."
"Nhanh lên, chúng ta sẽ trốn trong căn nhà đó. Ayumi, cậu đứng được chứ?" Haibara nói
Ayumi gật đầu, Genta và Mitsuhiko đỡ Ayumi dậy, cậu bé nói" Cậu có thể nghỉ ngơi trong đó."
Cả đám đi mà không hề biết có người đang theo dõi mình mà chuẩn thật chốt khóa lại không để bọn họ chạy thoát
"Haibara! Cậu ở đâu!" Cậu cắn răng, cậu đạp lên thứ gì đó, Sky cuối xuống nhìn, đây chẳng phải là nhẫn thông hành à? Cậu xoay qua nói.
"Conan, cậu nhìn này."
Hắn  đưa chiếc nhẫn cho Conan, Sera nhìn xung quanh, Sky cố gắng bình tĩnh lại mỗi lần đụng đến Haibara là đầu cậu lại rối tung lên
"Có gì đó rất lạ." Sera khẽ nói
"Trên núi này cũng có cảnh sát nữa...chuyện gì đang xảy ra?"
Bốn người đi lại nhìn vào cái hố, trong hố kia là một xác của một cô gài, nhìn có vẻ là mới chết, Conan tới, cậu cũng chạy theo
"Mấy chú cảnh sát! Có chuyện gì xảy ra vậy?" Sera hỏi
Người cảnh sát lên tiếng." Lúc nãy tôi vừa nhận được một thông báo thì liền đến đây và tìm thấy tử thi này."
"Là thông báo gì ạ!?" Cậu lại hỏi  Người cảnh sát lên tiếng" Ai đó đã nói họ đang bị một người đàn ông đuổi theo, người đó đang chôn xac chết ở gần bảng thông báo nguy hiểm."

Trong căn nhà gỗ, Mitsuhiko dùng gỗ chặn cửa, làm xong hết thảy cậu xoay qua nói." Đành trốn tạm trong căn nhà này vậy, nhưng các cậu có nghĩ là chúng ta sẽ an toàn không?"
Genta gật đầu" Chúng ta đã khóa cửa chặt rồi!" Ayumi xoay qua nói.
"Này Ai - Chan, cậu vẫn chưa liên lạc được với Sky à?"
Haibara lắc đầu" Không có hồi âm "
"Có lẽ ai đó đã tới đâu trướ chúng ta. Nhìn vào balo của họ chắc là một đôi nam nữ." Mitsuhiko nói.
"Ở đây còn một lối vào nữa này. Ui!" Mitsuhito té một cái 'Rầm' một phát, Genta chạy lại lo lắng hỏi " Sao vậy Mitsuhiko?"
Mitsuhiko cười. " Không sao, chỉ là sàn nhà hơi ướt."
Cậu quay lại nhìn rồi thét lên, thứ cậu nhìn thấy là một cây rìu ghim xuống đất cùng với vũng máu, cậu lùi về sau,  Genta sợ hãi mà nhảy lùi ra sau
"Đừng nói là người phụ nữ đó bị giết ở đây nha! Nếu thế thì tớ chắc chắn lá tên sát nhân ấy sẽ trở lại hiện trường đẫm máu này." Haibara rất thản nhiên phán đoán ở chung với thám tử lâu ngày nên bị nhiễm là chuyện bình thường
Mitsuhiko lắp bắp nói." V-vậy chúng ta mau rời khỏi đây."
Genta gật đầu" Đúng vậy, đi thôi Ayumi, Haibara."
Cả bốn chạytới cửa, cửa đột nhiên kêu rầm một cái, Genta lui về sau, cửa liên tục bị đập vào, càng ngày càng mạnh hơn khiến cho ba đứa trẻ nơn nớp lo sợ
" Quả nhiên. Bên kia cánh cửa là tên sát nhân vừa chôn xác chết lúc nãy." Haibara phán đoán
Được một lúc tiếng đập cửa cũng dừng lại, Haibara sôi đèn vào hai cái balo tật thám tử nàng bị nhiễm liền thể hiện ra
"Hắn ra chắc là chủ nhân của cái balo màu đen. Hắn dẫn cô gái ban nãy chúng ta đã thấy đến đây và giết. Nhưng các cậu đừng lo!" Haibara đi tới cửa
"Cánh cửa này là lối ra duy nhất. Vì vậy chỉ cần ngồi đợi người tới giúp thôi."
Haibara kiềm chế sự sợ hãi của mình, giá như có cậu ấy ở đây thì tốt quá...

...................

" Sheri phóng to bản đồ tại khu vực này  phát luôn cảm ứng nhiệt " Sky khẽ nói một tiếng vào chiếc đồng hồ trên tay một tiếng " rõ " máy móc vang lên nháy mắt bản đồ khu vực đã hiện ra rành rành với thân nhiệt của mỗi người, Sky nhíu mày mà cố gắng tìm kiếm bóng người kia
Sera Masumi khẽ nhìn qua Sky đang nhíu mày sắc mặt âm trầm của hắn mà khẽ mỉm cười một tiếng, thầy phù thủy hãy cho tôi thấy cậu tìm ra thân thái của mình bằng cách nào ***********

Trong căn nhà gỗ, Genta nói. "Đã hai tiếng trôi qua..."
Mitsuhiko tiếp câu sau " Chẳng có động tĩnh gì bên ngoài cả."
"Có khi nào tên hung thủ đã bỏ cuộc và chạy rồi không?" Auymi nói Mitsuhiko nói" Hay chúng ta ngó thử ra ngoài một chút nhỉ?"
Haibara kiên dè phản đối." Không được! Có khi hắn lừa chúng ta và đang chờ sẵn ở ngoài."
Genta lấy thanh gỗ chốt cửa ra" Nhìn một chút chắc không sao..."
Haibara la lên" Khoan đã! Khụ...khụ." Haibara ho lên vài cái, cô thấy khó thở, Ayumi vội vàng chạy lại đỡ Haibara.
" Ai-chan, cậu không sao chứ? Cậu đổ mồ hôi nhiều quá!"
Haibara khó khăn nói" Tớ ổn. Mau cản Genta lại!"
Ayumi nói " Nhưng cậu ấy đã mở cửa rồi."
Genta mở hé cửa ra nhìn, Mitsuhiko đứng cạnh nói" Sao rồi Genta."
Cậu nhìn xung quanh nói
" Tớ không thấy ai cả. Tốt, khá là an toàn."
Cậu kéo cửa muốn ra ngoài những không được, vì cách cửa đã bị giây xích khóa lại, cậu thử kéo thêm vài lần." Cái gì vậy?"
Cậu nhìn lên trên tay nắm cửa mà kinh hô lên rằng " A! Nguy to rồi. Cánh cửa bị xích lại rồi, chúng ta không thể ra ngoài được nữa." Mitsuhiko quay qua nói." Haibara, chúng ta bị nhốt rồi!"
Ayumi đứng cạnh Haibara nói " Ai - chan, cậu có ngửi thấy mùi khét không? "
"Cậu nói tớ mới để ý! Đừng nói là căn nhà này bị đốt!"
Mitushiko chạy lại cửa sổ, cậu nhóc cố gắng mở nó, khói chui qua những khe cửa luồn vào trong Mitsuhiko nói
" Không được cửa bị đóng đinh rồi "
" Làm sao bây giờ? " Genta hoảng sợ bọn họ sắp là bị thêu cháy a!
" Đừng hoảng chúng ta sẽ được cứu " Haibara trầm giọng nói, Sky, cậu nhất định sẽ tới đúng hay không? Cậu đã hứa rồi mà, cả đời này cậu sẽ bảo vệ tôi.

**********

Khói càng ngày càng nhiều, mấy đứa nhóc bịt khăn tay trên mũi, ngồi gần cửa, nhưng cũng không khá khẩm hơn tý nào, Haibara nói.
"Các cậu cố lên, cúi đầu thâp xuống đừng hít khói nhé! Rồi sẽ có người cứu chúng ta sớm thôi."
Ayumi không còn chịu được nữa liền ngất đi, Haibara cố gắng giữ bản thân mình thanh tỉnh, lửa càng ngay càng lan ra nhiều hơn.
Haibara không còn chịu nổi nữa liền gục, hai cậu nhóc kia lên tiếng.
"Haibara, Ayumi! Cố lên! Khụ..khụ." 'Rầm' hai cầu nhóc sợ hãi nhìn cánh cửa cuối cùng vẫn là còn 1 chút thần chí thì cánh cửa đột nhiên bị phá bởi 1 cái banh, không khí ập vào khiến cho Genta và Mitsuhito có được 1 chút không khí để hít thở
Sky lấy khăn tay bịt mũi đi vào quơ tay cho khói tan bớt đi, dưới chân không ngừng có ánh điện mơ hồ lóe lên nhưng hiện tại không ai chú ý đến nó cả
Genta và Mitsuhiko vui vẻ đứng dậy mà kinh hô lên
"Mau đỡ Ayumi ra ngoài."
Genta bế Ayumi lên và chạy ra ngoài theo sau là Mitsuhito, cậu ta muốn bế Haibara lắm nhưng bị giành mất rồi, Sky chạy tới chỗ Haibara, cậu bế Haibara vào lòng rồi đứng dậy chạy ra ngoài bắt quá lại không phải là chỗ của Genta và Mitsuhito mà là ở sau 1 gốc cây to gần đó
" Cậu đúng là 1 vụ án đầy rắc rối khiến cho cảm xúc của tớ loạn cả lên " Sky thì thầm mà ôm lấy Haibara vào lòng cậu cảm nhận được khóe mắt của mình đã cay cay lắm rồi. Cậu thật sự rất sợ hãi, cậu sợ mất đi cô, nếu như cậu vì vụ án mà tới trễ 1 chút liệu nàng có còn nằm trong lòng hắn hay không? Chợt tận trong thâm tâm của cậu liền phát hiện ra trên thế giới này đối với hắn Haibara chính là quan trọng nhất
" Vậy không biết vụ án này thám tử lừng danh liệu có phá giải được? " Haibara nằm trong lòng hắn mỉm cười ngọt ngào nói
" Cậu nghĩ thế nào? " Sky nở một nụ cười mà cúi đầu xuống đặt môi mình vào môi cô ấy. Haibara hé mắt ra nhìn, lọt vào mắt nàng chính là hình ảnh quen thuộc, gương mặt quen thuộc, trong lòng xuất hiện một cảm xúc không thể đặt tên và diễn tả nổi nỗi niềm trong lòng, cô không biết nó là gì, nó xuất hiện từ khi nào, cô chỉ biết mỗi khi Sky vì cô làm gì đó thì nó luôn xuất hiện và có xu hướng lớn mạnh hơn, nó xâm chiếm tâm chí cô, trái tim cô, các tế bào trên cơ thể cô.

Haibara tớ biết rồi, biết cảm xúc mình giành cho cậu đó là gì rồi?

Đó là......

Tình Yêu?

Tớ muốn nói với cậu rằng:

Tớ Yêu Cậu!















Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Com