Chap 6.4: Học viện hàng đầu đại lục, Sử Lai Khắc Học Viện!! (4)
Hàn Mộc ngay lập tức thấy ở cửa thành đông có hơn mười người tầm hơn cô 3, 4 tuổi đứng thủ hộ. Mỗi người đều mặc trang phục màu vàng, trên ngực có thêu một phù hiệu màu xanh biếc.
Hàn Mộc tức thì đến gần một vị sư huynh, nhẹ giọng hỏi:"Học trưởng tốt, có thể cho ta biết khảo hạch học viên mới ở đâu không? "
Vị sư huynh này là có chút giật mình xoay người, gặp ngay khuôn mặt xinh đẹp của Hàn Mộc thì thoáng ngây người. Nhưng vị học trưởng này là nhanh chóng cứng ngắc, liếc mắt sang người bên cạnh muội muội vừa hỏi mình, nhìn thấy ánh mắt sắc lạnh của hắn không khỏi rùng mình.
"Hai người là đến đây báo danh?? Tốt tốt, để ta dẫn hai người đến địa điểm báo danh. "
Lúc Hàn Mộc chuẩn bị đi thì thấy bên cạnh mấy vị học trưởng học tỉ rầm rộ một hồi. Với cái tính hóng hớt của cô thì không thể không quan tâm chuyện gì ở đó được.
"Học trưởng, bên đó là chuyện gì vậy? "
"À, đó là Bối Bối sư huynh. Hắn tên là Bối Bối nhưng mọi người thường gọi hắn là Phích Lịch Bối Bối. Hắn có Thú vũ hồn đỉnh cấp, Lam Điện Phách Vương Long, hơn nữa còn có dị bẩm thiên phú. Mười ba tuổi đã đột phá cấp ba mươi, nghe nói, hiện tại có thể hắn đã gần đến cấp bốn mươi, khoảng hai năm nữa là đột phá trở thành Hồn Tông. Là một trong những cường giả tại ngoại viện. Nếu không vì Đường Nhã học muội, với thực lực của Bối sư huynh, có lẽ sớm đã khảo hạch vào lớp năm rồi. Nếu hắn đột phá được cấp bốn mươi thì khảo hạch của lớp sáu chưa chắc đã làm khó được hắn. Bối Bối sư huynh chẳng những có thực lực, còn luôn giúp đỡ mọi người, có thể nói là người được yêu mến nhất tại ngoại viện. Ở ngoại viện, Bối sư huynh là người trong mộng của rất nhiều nữ đệ tử, nhưng người hắn yêu duy nhất chỉ có Đường Nhã học muội, hắn vì nàng đã cự tuyệt không biết bao nhiêu học tỷ, học muội. Nghe nói có mấy sư tỷ trong nội viện cũng có cảm tình với hắn nữa. Ai cũng nói, cùng lắm là hai năm nữa, Bối sư huynh nhất định có thể tiến vào nội viện."
"Thì ra là vậy" Hàn Mộc cũng mỉm cười lấy lệ với vị học trưởng này. Ánh mắt thì tìm tìm nhìn thoáng hình bóng vị Bối Bối sư huynh kia.
Vũ hồn Lam Điện Phách Vương Long, có chút thú vị.
"Học trưởng, chúng ta đi thôi. "
Nói rồi hai người dưới sự hướng dẫn của vị học trưởng bắt đầu tiến vào.
Vị học trưởng này tên gọi Sở Tiêu, là học viên Ngoại viện năm thứ ba. Đồng phục mà hắn đang mặc chính là đồng phục của năm thứ ba học viên. Theo cái nhìn của Hàn Mộc thì Sở Tiêu học trưởng này rất rất là nhiệt tình.
Sở Tiêu dẫn hai người vào trong học viện. nơi này khác hẳn so với tưởng tượng của Hàn Mộc, khuôn viên rộng lớn, khung cảnh tuyệt đẹp, thảm cỏ khắp nơi, không khí trong lành tươi mát. Đi ở trên đường, nhìn đâu đâu cũng thấy cây cối um sùm, những thực vật này rõ ràng luôn được chăm sóc cẩn thận.
Đi về trước hai trăm thước, đập vào tầm mắt là một tòa các pho tượng thật lớn. Ở đây có tổng cộng mười pho tượng, tất cả đều cao khoảng mười thước, và hoàn toàn được làm bằng đá hoa cương cứng rắn nhất.
Hàng đầu tiên có ba pho tượng, pho tượng ở giữa là một lão giả mang kính, miệng nở nụ cười, dáng người hơi mập nhìn qua rất phúc hậu.
Sở Tiêu chỉ về phía trước:
"Vị ở giữa chính là người sáng lập học viện Sử Lai Khắc, cũng là viện trưởng đầu tiên: Phất Lan Đức. Người bên trái hắn là một trong những thành viên thuộc Lam Điện Phách Vương Long Tông vạn năm trước, là người sáng tạo cơ sở giảng dạy cho các hệ vũ hồn, Ngọc Tiểu Cương, danh xưng Đại Sư. Người con gái bên phải cũng là tương tự, là một thành viên Lam Điện Phách Vương Long Tông, Liễu Nhị Long, cũng là vợ của Đại Sư. Hai vợ chồng họ và viện trưởng Phất Lan Đức hợp lại Hoàng Kim Thiết Tam Giác. Nếu nói viện trưởng Phất Lan Đức là người sáng tạo học viện, vậy hai người kia chính là những người đã bồi dưỡng ra Sử Lai Khắc Thất Quái. "
Vị đại sư nhìn qua là một trung niên gấy yếu, còn nữ tử lại có phong tử yểu điệu.
Hạo Lâm vẫn giữ một vẻ ảm đạm. Hàn Mộc bên cạnh khẽ gật đầu. Cô vô cùng ấn tượng với vị Đại sư kia, với tri thức mà ông ấy nghiên cứu và mang lại.
Phía sau ba người là bảy pho tượng. Hàn Mộc khẽ nở nụ cười. Cô làm sao mà không biết chứ.
Pho tượng đầu tiên là một gã thân hình cao lớn, tướng mạo anh tuấn, đặc biệt nhất là đôi mắt. Trên trán hiện lên chữ Vương, tuy chỉ là một pho tượng nhưng khí thế vô cùng cường đại.
- Bảy pho tượng phía sau Hoàng Kim Thiết Tam Giác chính là Sử Lai Khắc Thất Quái. Người đứng đầu là lão đại Bạch Hổ Đấu La Đái Mộc Bạch, vị thứ hai là Hương Tràng Đấu La Áp Tư Tạp, thứ ba chính là tổ tiên của Đường Môn chúng ta, Thiên Thủ Đấu La Đường Tam.
Trong bảy người Đường Tam là anh tuất nhất, một mái tóc màu lam phiêu dật, trang phục đơn giản, trên pho tượng còn có lam sắc đằng mạn của vũ hồn Lam Ngân Thảo không ngừng xoay quanh, khóe miệng lại mỉm cười bình thản, ánh mắt như hướng về nữ tử thứ năm trong thất quái.
" Người thứ tư là Tà Phượng Đấu La Mã Hồng Tuấn, vị thứ năm chính là thê tử của Thiên Thủ Đấu La, Nhu Cốt Đấu La Tiểu Vũ. Nghe nói người chính là một Thập vạn niên Hồn Thú tu luyện thành người. Người thứ sáu là Hồn sư phụ trợ cực mạnh Cửu Bảo Đấu La Trữ Vinh Vinh, cũng là thê tử của Hương Tràng Đấu La. Vị cuối cùng là U Minh Đấu La Chu Trúc Thanh, là thê tử của Bạch Hổ Đấu La Đái Mộc Bạch."
Bảy pho tượng tuy hình thể khác nhau nhưng đều hiện ra khí tức cường đại của Phong Hào Đấu La.
Ánh mắt Hàn Mộc thủy chung nhìn vào pho tượng thứ ba của vị Thiên Thủ Tu La kia, trong lòng không khỏi sục sôi lên ý chí. Vị kia chính là một đời Thần cách Hải Thần Đường Tam, cũng là thần tượng số 1 trong lòng cô đấy.
Sở Tiêu tiếp tục giới thiệu:"Từ đây bắt đầu chia đường, bên trái là phân viện Vũ Hồn, bên phải là phân viện Hồn Đạo. Đây cũng là hai đại phân bộ của học viện Sử Lai Khắc. Nói một cách tương đối, phân viện Vũ Hồn lớn hơn phân viện Hồn Đạo một ít. Trong phân viện Vũ Hồn lại phân chia nhiều hệ. Trước tiên chúng ta đến phân viện Vũ Hồn báo danh, phải thông qua sát hạch mới có tư cách báo danh phân viện Hồn Đạo."
Phía trái pho tượng là một con đường lớn đủ để bốn năm xe ngựa đi qua cùng lúc, ven đường còn có một tấm bảng hướng dẫn viết bốn chữ Bờ Hồ Tiểu Kính.
Bên phải có thể mơ hồ nhìn thấy một mảng nước mênh mông, nói cách khác mười pho tượng đứng dựa vào ao hồ phía sau.
Sở Tiêu nhìn về phía ao hồ, ánh mắt vô cùng ngưỡng mộ, tràn ngập khát khao nói: " Hồ này là vì kỷ niệm tổ tiên Thiên Thủ Đấu La của Đường Môn chúng ta mà xây nên, tên gọi Hải Thần Hồ. Trong truyền thuyết tổ tiên Đường Tam chính là người kế thừa của Hải Thần. Nội viện của học viện nằm tại một hòn đảo ở giữa hồ, toàn bộ đệ tử ngoại viện đều xem việc có thể đến giữa hồ là vinh quang."
Hải Thần Hồ vô cùng to lớn, đường mòn bờ hồ từ hướng nam kéo dài kéo đến hướng tây, phải đi một lúc nữa đường mòn mới bắt đầu nhỏ lại, một quảng trường rộng lớn xuất hiện trước mắt, bên cạnh còn có một tấm bảng ghi quảng trường Sử Lai Khắc.
Phía sau quảng trường là những tòa Giáo Học Lâu to lớn, các Giáo Học Lâu màu sắc không giống nhau, chủ yếu là trắng, vàng, đen, tím. Khá xa ở hướng bắc quảng trường tựa hồ còn có một tòa Giáo Học Lâu màu xám.
Sở Tiêu chỉ vào một Giáo Học Lâu : "Màu sắc Giáo Học Lâu đại biểu cho cấp khác nhau, dựa theo Hồn Hoàn mà phân chia. Giáo Hồn Lâu màu trắng là dành cho học viên vừa tiến nhập, tương tự như Thập niên Hồn Hoàn, năm hai và năm ba màu vàng, năm bốn và năm màu tím, năm thứ sáu màu đen. Có thể bước ra từ Giáo Học Lâu màu đen thì xem như đã tốt nghiệp học viện.
Giáo Học Lâu màu xám ở phía xa kia là thuộc Hồn Đạo hệ, từ diện tích thì Hồn Đạo Hệ chiếm một phần ba học khu, Vũ Hồn Hệ chiếm hai phần ba. Ngoài các Giáo Học Lâu còn có rất nhiều học tràng, tựa như Đấu Hồn tràng, khu sát hạch, khu ký túc xá, khu vực của các giáo sư..."
Giáo Học Lâu màu trắng là nơi chiêu mộ tân sinh, khoảng cách cũng gần bờ hồ tiểu kính nhất, ba người Hàn Mộc đi dọc theo sườn nam tiến vào bên trong.
Vì đang ở thời điểm nhập học nên khu vực Giáo Học Lâu dành cho tân sinh khá nhộn nhịp, một ít học viên vừa thông qua sát hạch đang đăng ký báo danh.
Được Sở Tiêu hướng dẫn, Hàn Mộc cùng Hạo Lâm cũng tiến hành đóng học phí. Một năm mười cái kim hồn tệ, hai người chính là hai mươi cái đó. Hàn Mộc kiếp trước bạn bè cô không cần, người yêu gì đó cũng không hứng thú, chỉ có tiền là thứ mà cô yêu thích nhất. Cô chính là cái kia tham tiền, nhưng lại cũng không dùng tiền để làm gì, không dùng cũng không cho, giữ bên mình mới là vui vẻ nhất. Cái tính tham tiền ấy của cô qua đây cũng là đổi không được. Hai mươi kim hồn tệ, đau lòng chết cô mất.
Do quá nhiều người muốn báo danh vào Học viện nên cô và Hạo Lâm phải xếp hàng một lúc lâu. Sau khi xác nhận hợp tuổi, hai người bắt đầu tiến hành kiểm tra hồn lực cùng vũ hồn.
————————
Chap này chủ yếu copy lại bên đấu la 2 giới thiệu về Sử Lai Khắc thôi ạ!!
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Com