Chương 1: Khởi Đầu
Liora Hayes là một cô gái có một cuộc đời không mấy tươi đẹp. Cha mẹ cô đã qua đời khi cô còn rất nhỏ, để lại một mình cô độc trên thế gian này,mà không có một kỷ niệm nào về cha mẹ mình.
Fiona và Charles Hayes là những nhà khảo cổ học xuất sắc. Họ đã dành cả đời mình để khám phá những bí ẩn lịch sử và tìm kiếm những báu vật cổ xưa. Vật phẩm cuối cùng mà họ nghiên cứu là một sợi dây chuyền vàng cổ xưa, với những họa tiết kỳ lạ được chạm khắc trên đó. Họ tin rằng sợi dây chuyền này chứa đựng một sức mạnh kỳ bí. Nhưng mọi thứ đã kết thúc vào một đêm giông bão, khi chiếc xe của họ rơi xuống vách đá. Và họ đã nằm lại đó mãi mãi, để lại cô con gái hai tuổi của mình đơn doc trong thế giới này.
Cuộc sống của cô giống như một món hàng được chuyển từ tay người này sang tay người khác. Họ nói xấu sau lưng cô, coi cô như một gánh nặng, không ai chăm sóc cô một cách chu đáo. Chính vì vậy, từ nhỏ Liora chưa bao giờ cảm nhận được tình yêu thương. Và cô đã sớm làm quen với cuộc sống như vậy. Có lẽ chính điều đó khiến tính cách của Liora trở nên khép kín và lập dị hơn các bạn cùng trang lứa.
Ở trường, sự thông minh và vẻ đẹp của cô không giúp cô có được nhiều sự yêu mến, mà nó lại vô tình tạo ra sự ghen tị và những ánh nhìn tiêu cực lên cô. Các bạn nam thấy cô xinh đẹp nhưng trầm lặng, khó gần nên thường xuyên dùng những lời lẽ khiếm nhã để thu hút sự chú ý của cô. Các bạn nữ, với tâm lý ghen tị, thì tránh xa, lan truyền những lời đồn ác ý và thậm chí còn bắt nạt cô. Nhưng Liora không bao giờ khóc hay phàn nàn. Cô chỉ im lặng chịu đựng. Cô nhìn họ bằng ánh mắt lạnh lùng, không cảm xúc. Đôi khi điều đó làm họ cảm thấy rùng mình với cô
Thế nhưng, giữa những ngày tháng u ám đó, có một tia sáng len lói trong đời cô. Một lần, khi cô đang ngồi co mình trong gốc sân bóng sau khi vừa bị bắt nạt, người đó đã đến và ngồi bên cạnh cô. Anh ta không nói gì, chỉ lặng lẽ đưa cho cô một cây kẹo mút. Hương vị chua ngọt đó đã làm dịu nỗi buồn của cô.
Rồi những lần tiếp theo, mỗi khi cô cảm thấy tồi tệ, anh lại xuất hiện. Có khi chỉ đứng từ xa nhìn cô. Có lúc anh ngồi nghe cô chia sẻ về ước mơ sở hữu một gia đình thực thụ, về nỗi cô đơn đang dần xâm chiếm cô.
Nhưng anh chưa bao giờ tâm sự về bản thân, chỉ lặng lẽ lắng nghe với vẻ trầm tĩnh và thấu hiểu khiến cô cảm thấy an lòng. Sau đó cô và anh bắt đầu yêu nhau và cùng nhau trải qua những năm cấp 3 và còn cùng nhau học cùng một trường đại học.
Nhưng định mệnh vốn vẫn luôn tàn nhẫn. Vào kỷ niệm 3 năm yêu nhau của cô và anh một tai nạn bất ngờ ập đến. Và vì bảo vệ cô mà anh đã ra đi mãi mãi.
Cú sốc đó dường như quá lớn với cô, nó khiến trở nên suy sụp hoàn toàn. Người duy nhất yêu thương cô, ánh sáng duy nhất của đời cô nay đã biến mất rồi. Cuộc đời cô giờ đây hoàn toàn chìm trong bóng tối.
Dù thế Liora vẫn cố gắng nỗ lực để sống tiếp. Người ấy đã dùng mạng sống của mình để cô được sông, vì thế nên cô không thể để hi sinh của anh trở nên vô ích được. Cô vùi mình vào việc học của mình, để quên đi anh, quên đi tất cả nổi đau của mình. Nhưng cái cảm giác trống rỗng và sự đau đớn ấy vẫn luôn bám lấy cô.
Trong những lúc đó, Liora tìm thấy sự an ủi trong những cuốn tiểu thuyết, đặc biệt là bộ Harry Potter. Cô chìm đắm vào thế giới khác, như thể đang tìm cách thoát khỏi hiện thực đau đớn của mình. Trong thế giới này, Draco Malfoy là nhân vật đặc biệt mà cô dành nhiều sự quan tâm.
Ban đầu cô nghĩ mình sẽ ghét nhân vật này, vì cậu ta là một kẻ kiêu ngạo, lạnh lùng, khó ưa. Nhưng càng đọc, cô càng thấy quen thuộc đến khó chịu.
Một đứa trẻ cô đơn phải tỏ ra mạnh mẽ. Một đứa trẻ luôn sợ bị bỏ rơi nhưng không dám nói ra. Liora khẽ bật cười, nhưng tiếng cười nghe còn đau hơn cả khóc.
"Giống mình thật..."
Cô không giống Harry có bạn bè thân thiết. Không giống Hermione được người khác ngưỡng mộ. Càng chẳng giống Ron có gia đình bên cạnh.
Nhưng Draco Malfoy. Một kẻ sống trong cái bóng của người khác, bị ép đi con đường mà cậu ta không hề chọn. Dùng sự kiêu ngạo làm tường chắn cảm xúc yếu đuối của ình. Nó y hệt như cách cô che giấu đi trái tim mềm yếu của bản thân.
Và cuộc sống bình yên của Liora bị đảo lộn khi cô phát hiện một món đồ cũ được giấu kín trong một chiếc hộp gỗ mà cha mẹ cô để lại. Đó là một sợi dây chuyền vàng với những hình khắc kỳ lạ. Khi Liora chạm vào sợi dây, một ánh sáng chói lóa hiện ra. Ánh sáng như xuyên qua cơ thể cô, khiến linh hồn cô như bị giãn ra rồi nén chặt. Sau đó, cô cảm thấy choáng váng và ngất đi.
Khi Liora tỉnh lại, cô nhận ra mình không còn ở trong căn phòng chật chội nữa. Thay vì đó, cô bước vào một căn phòng rộng rãi với trần cao và lò sưởi làm bằng đá cẩm thạch. Quan trọng nhất, cô nhận ra đôi tay của mình không phải là đôi tay của một cô gái hai mươi tuổi, mà là đôi bàn tay nhỏ bé, mũm mĩm của trẻ con.
Tiếng chân chạy vội vang lên. Một người phụ nữ xinh đẹp với mái tóc vàng óng và đôi mắt xanh biếc, trong bộ đồ ngủ lụa, vội vàng vào phòng với vẻ mặt lo lắng. "Éliane! Con yêu, con có ổn không? Mẹ nghe thấy tiếng con khóc."
"Éliane?" Liora nhìn quanh, mong ngóng một đứa trẻ khác trong căn phòng. Tuy nhiên, không có ai cả. Người phụ nữ tiến lại gần, ánh mắt tràn đầy tình yêu thương mà cô chưa từng cảm nhận được. Người phụ nữ thì thầm và ôm lấy cô. Sự ấm áp từ vòng tay ấy thật quen thuộc.
Liora, bỗng nhận ra mình đang rơi nước mắt. Những giọt nước mắt nóng hổi chảy trên má, không vì sợ hãi, mà vì một cảm giác lạ lẫm mà cô không biết gọi tên là gì.
Trong những tháng tiếp theo, Liora từ từ nhận rằng, cô đã xuyên vào thế giới trong bộ truyện "Harry Potter". Cô giờ đây không còn là Liora Hayes nữa. Mà là Éliane de Lambert, con gái duy nhất của Céline và de Lambert.
Céline và de Lambertlà những phù thủy thuần huyết, có gia thế và vô cùng tôn sùng truyền thống. Họ tự hào về dòng họ de Lambert cao quý của mình. Họ yêu thương con gái, nhưng cũng đặt ra những kỳ vọng cực kỳ cao cho cô.
Cuộc sống trong gia đình de Lambert không phải là điều dễ dàng. Những quy tắc nghiêm ngặt về huyết thống, địa vị và luật lệ gia tộc vẫn luôn đè nặng lên cô. Éliane được giáo dục về cách cư xử như một quý tộc, cùng với những bài học về lịch sử phép thuật và tôn trọng dòng máu thuần huyết. Với trí tuệ của một người lớn của mình, Éliane cũng đã nhanh chóng thích nghi với môi trường mới. Tiếp thu mọi thông tin về thế giới phù thủy. Lịch sử phép thuật, các loài sinh vật huyền bí, các loại bùa chú, và cả những quy tắc xã giao phức tạp của giới phù thủy thuần huyết.
Cha mẹ cô, Céline và Armand, mặc dù nghiêm khắc nhưng cũng rất quan tâm và yêu thương cô. Họ dành tình yêu thương vô điều kiện cho cô. Nhưng trong lòng Éliane luôn ẩn chứa một nỗi lo sợ. Cô sợ rằng một ngày nào đó, mọi người sẽ phát hiện ra rằng cô chỉ là một kẻ mạo danh, một linh hồn khác chiếm lấy thân thể con gái họ. Cô lo lắng rằng sự ấm áp này sẽ biến mất đi. Cô không muốn cha mẹ nuôi của mình, những người đã cho cô một mái ấm thực sự phải cảm thấy thất vọng hay ghét bỏ cô.
Trong căn phòng nhỏ của mình, Éliane đang ngồi khoanh chân trên tấm thảm lông mềm. Bên cạnh cô là một quyển sổ tay bìa da màu xanh ngọc, do mẹ cô phu nhân Céline tặng để cô để luyện chữ viết.
Nhưng thay vì luyện chữ như mẹ cô mong muốn, Éliane lại cắm cúi viết những điều mà không ai trong thế giới này có thể hiểu.
Từng dòng chữ nguệch ngoạc nhưng nắn nót từ bàn tay nhỏ xíu của cô. Éliane viết lại những tình tiết quan trọng trong truyện " Harry Potter " mà cô còn nhớ được. Cô biết thời gian không chờ đợi ai cả, Cô sợ rằng nếu mình không ghi lại, thì tới khi đó có lẽ cô sẽ quên mất những điều quan trọng này. Và khi đó cô sẽ không biết cách đối mặt với nó. Cô muốn thay đổi tương lai, cô muốn có một cuộc đời mới. Và hơn hết cô muốn được hạnh phúc.
_______

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Com