Chương 4: I'm here
Vẫn là buổi sớm trời âm u và thoang thoảng mùi hoa nhài ngoài cửa sổ. Iris mơ màng mở mắt xanh, cơ thể bị đè nặng có chút khó chịu, bên mũi bao bọc bởi mùi hương gỗ tùng tuyết quen thuộc.
Iris nằm im một lúc cho tỉnh hẳn rồi mới nhẹ nhàng gỡ tay Harry ra khỏi người mình, chỉnh lại tư thế cho cậu, dém lại chăn, tiện tay xoa đầu cậu sau đó vươn vai và bắt đầu một ngày mới.
Cái mà Iris không ngờ tới là khi nó vừa bước ra khỏi nhà tắm đã nhìn thấy Harry chầu chực bên ngoài.
"Ồ, dậy sớm phết nhỉ"- Iris hơi bất ngờ
"Ừm, không có cậu tự nhiên thức giấc"- Harry ngáp ngắn ngáp dài, mắt vẫn còn nhập nhèm.
Iris nghe vậy cười nhẹ, thuận tay vuốt vuốt cái đầu rối bù của Harry.
"Vệ sinh cá nhân đi, hôm nay cậu dậy sớm nên chúng ta sẽ cùng đi hái hoa"
"Ồ"
o0o
Iris dùng dây bó nốt đóa diên vĩ cuối cùng, phía bên kia Harry cũng dọn kéo với dây thừa đi. Vác một gió đầy hoa sặc sỡ lên lưng, Iris quay lại nhìn Harry, nói:
"Bây giờ chắc tầm 5 giờ, có muốn ngắm bình minh không?"
"Có có có, tớ muốn"
Hai đứa trẻ đeo trên lưng giỏ hoa lớn vẫn còn đọng sương sớm, bước trên con đường làng vắng vẻ và dừng chân tại đồng hoa hướng dương quen thuộc.
Gác hai giỏ hoa sang một bên, Iris và Harry ngồi trên bức tường ngăn cách giữa Lythrum và giới Muggle, nhìn về phía làng.
Vì quần áo không đủ ấm, hai đứa trẻ phải ngồi dựa sát vào nhau, dù chịu đựng gió lạnh nhưng ánh mắt vẫn đang mong chờ bình minh lên.
Lúc này phía chân trời lóe lên ánh sáng cam nhạt, tia nắng đầu tiên chiếu xuống làng nhỏ, bao phủ lên đồng hoa hướng dương, bình minh đang lên, màu cam rực rỡ xua đi mây đen, màn đêm cô tịch.
Cánh đồng hoa hướng dương thi thoảng rực lên màu vàng xinh đẹp của hoa, càng thêm lung linh khi giọt sương sớm đọng trên cánh hoa tỏa sáng bởi ánh nắng.
Harry bị thu hút bởi hình ảnh lung linh trước mắt, miệng nhỏ mở ra vì kinh ngạc, đôi mắt ngọc lục bảo tròn trịa cũng sáng lên vài phần, gương mặt trắng hồng cũng được phủ lên màu của nắng.
Iris nhìn thấy cũng chỉ cười nhạt, lặng lẽ ngồi gần cậu hơn một chút, rồi lại đưa mắt ngắm bình minh.
Harry như cảm thấy người bên cạnh ngồi sát lại một chút, cậu len lén đưa mắt nhìn sang nhìn Iris, rồi như ngừng thở trước vẻ đẹp của nó.
Iris có mái tóc mang màu của nắng, cũng tựa như cánh hoa hướng dương dưới bình minh, lấp lánh trước nắng nhạt.
Đôi mắt của Iris là màu xanh của bầu trời, màu xanh của mặt hồ yên ả, phản chiếu lại sự lung linh của ánh nắng, phản chiếu lại cả đồng hướng dương. Bỗng nhiên Iris quay mắt lại, nhìn thẳng vào cậu... Harry nhìn thấy chính mình trong tròng mắt xinh đẹp ấy.
Harry chưa từng biết đôi mắt của một người có thể dịu dàng đến thế, xinh đẹp đến thế.
Cậu vươn tay chạm vào má Iris, đổi lại là ánh nhìn ngạc nhiên của nó, rồi vuốt nhẹ khóe mắt Iris, cậu cất giọng:
"Iris, trong mắt cậu lúc này chỉ có mình tớ"
Đáp lại Harry là sự sửng sốt, xấu hổ của tròng mắt xanh kia, làn da xinh đẹp tựa cánh hồng trắng nay lại ửng hồng nhẹ nhàng.
"Nói... nói linh tinh gì thế hả? Về nhà, ăn sáng!"
Iris nhanh chóng gạt tay Harry ra, nhảy xuống đất, vác giỏ hoa lên vai một cách thần tốc, bước chân có chút gấp gáp đi về hướng ngôi nhà nhỏ.
Harry ngơ ngác nhưng nhanh chóng đuổi theo:
"Cậu tự nhiên tức cái gì chứ?!!!"
"Câm mồm, cậu muốn nhịn đói đúng không?"
Harry vô cùng thức thời mà ngậm miệng.
o0o
Buổi sáng bán hoa như thường lệ rất suôn sẻ. Hôm nay có một chút đặc biệt nho nhỏ, Iris được lão Cosmos nhờ đi mua dùm ít độc dược cùng vài nguyên liệu với số tiền công là 1 Galleon.
"Lại đây Harry, tớ sẽ dậy cậu cách di chuyển bằng bột floo"
Iris chỉnh lại mũ áo chùng, đứng cạnh lò sưởi vẫy tay gọi Harry. Rất nhanh chóng, cậu hớn hở chạy đến.
Iris giữ người Harry lại, đưa tay chỉnh miếng vải che trán của cậu, lại giúp đội lên mũ áo chùng, xong xuôi mới chầm chậm mà hướng dẫn:
"Chẳng có gì ghê gớm cả, cầm lấy một nắm bồ hóng đứng trong lò sưởi đọc tên địa điểm cần đến rồi ngay lập ném bồ hóng xuống. À, đừng đọc nhầm tên và nhớ đọc rõ ràng vào."
Quá trình di chuyển chẳng có gì đáng nói. Chỉ là khi đến nơi cả người có chút bụi bẩn khó chịu. Harry vừa bước ra khỏi lò sưởi ở Hẻm Xéo liền ho khù khụ, nhăn mặt vào rồi ngay lập tức dụi cả người vào Iris, mãnh liệt chà chà cọ cọ toàn bộ bụi bẩn lên người nó. Hiển nhiên sau đó liền bị Iris đạp cho cái vào người.
Iris cẩn thận chỉnh lại mũ áo chùng cùng băng đeo trán của Harry, chậc, có thú cưng nổi tiếng thật mệt mỏi :)
o0o
'Leng keng...'
Tiếng chuông trước cửa kêu lên khi Iris đẩy cửa đi vào. Ông chủ cửa hàng độc dược đang mơ màng chợt giật mình vội vã nâng mũ. Nhìn thấy khách quen đến liền nở nụ cười niềm nở:
"Ái chà, Iris bé con! Hôm nay muốn mua gì đây?"
"Chào buổi chiều ông Claven. Cho cháu nửa cân rễ Mogair, cánh hoa Lilac và 1 cân xương Runail."
"Còn gì nữa không?" Ông Claven ghi xong hóa đơn, mạnh tay đập cho tờ hóa đơn dính lên cái tủ thuốc to khổng lồ ở đằng sau. Rất nhanh, 3 ngăn kéo mở ra, rễ Mogair, cánh Lilac và xương Runail từ trong ngăn kéo tự động bay vào 3 túi da dê riêng biệt.
Harry tròn mắt, há hốc nhìn.
Thế giới này điên hay tôi điên?
Iris trả tiền xong, vội vã muốn quay về. Thân phận của Harry quá nhạy cảm, ở lại nơi này lâu không có chỗ tốt.
Vì quá vội nên Iris suýt chút va vào một vị khách vừa đến. Harry cũng vì dừng lại bất ngờ mà loạng choạng ngã xuống làm Iris vội vàng đỡ cậu dậy.
"Thật xin lỗi quý ngài, chúng tôi có chút việc gấp!" Iris cúi đầu tạ lỗi thật nhanh rồi chạy ra cửa như bị chó đuổi đằng sau.
Vị khách kia với gương mặt xanh xao cùng đôi mắt hắc diệu thạch đầy thâm trầm nhìn hai bóng dáng nhỏ con kia đầy suy tư.
Không biết có phải hắn nhìn nhầm không, hình như nhãi con bị ngã có đôi mắt xanh lục bảo?
Đứa nhỏ còn lại cũng rất quen thuộc, có chút giống 'cậu ấy'?
"Giáo sư, người đang nghĩ gì vậy? Em mua xong đồ rồi, chúng ta mau về nghiên cứu tiếp nào!!!"
Vị khách kia nghe thấy liền thoát khỏi dòng hồi tưởng, quay phắt người bước đi, áo chùng quét một đường sắc sảo như muốn đập vào mặt người ta.
"Ai dà..."
o0o
Sau khi giao đồ cho lão Cosmos, Iris cùng Harry được thưởng mỗi đứa 1 đồng Galleon.
Mẹ kiếp, nhìn cái ánh vàng như muốn chọc mù mắt con bé, Iris chỉ muốn đem đồng vàng này nuốt luôn vào bụng vì sợ mất.
Nhưng hiển nhiên, tiền chỉ có thể để tiêu, Iris đã chi ra một phần nhỏ để làm một bữa tối vô cùng thịnh soạn ( ít nhất là với 2 đứa nó)
o0o
"Iris, tớ muốn nghe cậu kể chuyện!"
Harry chạy ù ra từ nhà tắm, nhảy bổ lên giường, lăn vào đống chăn ấm áp và không ngừng quẫy đạp, quấy phá Iris đang đọc sách.
"Harry yên nào!" Iris nhíu mày, đẩy đầu của tên đang không ngừng cọ tới cọ lui trên người mình.
"Ứ chịu đâu!!!! Cậu kể đi mà"
Cuối cùng, Iris thở dài đầy cam chịu. Buông vũ khí đầu hàng trước sự dễ thương của Harry, tay cầm một cuốn truyện kể hằng đêm của trẻ con Muggle, cái này được con bé mượn từ thư viện làng.
Thổi tắt nến trong phòng, chỉ để lại chiếc đèn ngủ nho nhỏ dùng pin được Harry chôm chỉa từ nhà Dudley. Dưới ánh sáng yếu ớt, Iris ngồi dựa vào thành giường,âm thanh êm dịu, chậm rãi đọc từng câu chữ
Bên cạnh chính là đứa trẻ đang nằm cười tinh ranh khi đạt được mục đích, mãn nguyện mà nhắm mắt vào giấc ngủ.
Được một lúc lâu, Iris thấy Harry đã ngủ say, gập lại quyển truyện. Nó quay sang chỉnh lại chăn cho Harry. Bất chợt nhận ra Harry đang nằm cùng giường với nó. Không muốn làm Harry tỉnh giấc nên Iris vô cùng bất đắc dĩ chấp nhận việc ngủ chung thêm một buổi tối này.
Có lẽ Harry trong mơ gặp phải điều không may, trán nhăn lại, tay níu chặt ống tay áo Iris, miệng lầm bầm nói mớ "I....ris... Iris"
Iris khẽ khàng dùng tay xoa nhẹ mái tóc rối bời của Harry, hôn nhẹ lên trán cậu:
"Ngủ ngon, Harry."
Vỗ nhẹ hai cái vào đầu Harry, Iris mỉm cười, nhẹ giọng:
"Tớ đây"
Một đêm yên bình.
" I'm here"
_________________to be continued
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Com