Chào các bạn! Truyen4U chính thức đã quay trở lại rồi đây!^^. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền Truyen4U.Com này nhé! Mãi yêu... ♥

Chap 2: Lão thượng đế chết tiệt

"Oi, dậy đi nha đầu ngốc!"

"Này, mau dậy đi. Ê, có nghe ta nói gì không vại?"

"Ưm..." Nghe thấy âm thanh lạ, cô khẽ nhíu mày. Chậm rãi ngồi dậy, cô từ từ mở mắt"Đây...là đâu..thế?"

"Đây là nhà của ta!" Giọng nói lúc đầu lại vang lên, cô đảo cặp mắt lục bảo tìm nơi phát ra âm thanh. Khi tìm được rồi thì há hốc mồm ra, người nói là một lão già lụ khụ tóc bạc trắng dài tới eo.

Nhìn thì như mấy ông bụt lương thiện ấy nếu không có cách ăn mặc vô duyên ứ hợp với độ tuổi. Cái áo sơ mi màu hường đầy hoa vàng, cái quần short màu đỏ đậm chói mắt. Chưa hết đâu, lão còn mang đôi dép làm bằng rơm, đâù cũng đội mũ rơm nốt. Nhìn cứ như đang chuẩn bị đi du lịch ấy!!

"Ồ, vậy ông là ai?" Cô nhịn cười, nói với ông lão đó. Kính trên nhường dưới, cô phải giữ thể diện của bản thân tránh việc lăn lộn trên mặt đất để cười vào mặt ổng.

"Ta là thượng đế!!!" Khuôn mặt lão nghiêm túc hẳn ra nhưng đối với cô, khuôn mặt đó như mấy lão già bị táo bón ấy. Không thể nhịn được, cô vứt hết hình tượng, nằm lăn lộn trên mặt đất mà cười không thấy ngày mai.

"Ngươi cười cái gì, ta nói thật mà!!" Lão thượng đế bực tức, cãi lại.

"Haha, được rồi. Tôi không cười nữa!!" Cô ngưng cười, mặt trở nên nghiêm cmn túc ra. Thật sự một điều, bà Bằng lật mặt còn nhanh hơn lật bánh nữa cơ. Mới nãy còn cười không ngớt mà giờ lại nghiêm túc hẳn.

Bây giờ, mắt đối mắt. Cô nhìn thẳng vào mắt lão, nói"Vậy tại sao tôi lại ở đây?". Cắp mắt lục bảo tràn đầy nguy hiểm, dò xét người đối diện.

"À thì... Thật ra..." Lão thượng đế ấp úng, mắt liếc sang chỗ khác tránh đi ánh nhìn nóng bỏng của cô.

"Thật ra!?" Cô nhướng mày hỏi lại, trừng mắt nhìn lão gầm"Mau Nhìn Vào Mắt Tôi!!!"

"Ta nói mà!! Nhưng khi ta nói xong, ngươi đừng nổi nóng mà đánh ta. Hứa đi!" Lão hoảng hốt, khuôn mặt tràn đầy sợ hãi.

"Được! Sẽ không đánh. Chỉ đập thôi!!" Cô mỉm cười tươi rói, sẽ rất đẹp nếu đằng sau không nồng nặc sát khí.

Nha đầu này ác vl!! Ta lật bàn!!!

"Híc...híc... Thật ra, ngươi chết là do...ta 'lỡ tay' vứt vỏ chuối xuống hạ giới làm ngươi vấp phải, hơn nữa là còn làm đổ dầu trên đường đi làm xe tải lệch hướng vào phía ngươi... Ta xin lỗi mà, thật ra số ngươi chưa tận mà chết oan uổng như vậy, ta khó lắm mới lôi ngươi ra từ tay Diêm Vương ấy. Thành thật xin nhỗi!!" Mặt lão mếu máo, các vết nhăn do tuổi già nhúm lại đầy vẻ đáng thương.

"Hở, ra~là~vậy~a~" Cô cười tươi như hoa, giọng nói ngả ngớn tràn đầy nguy hiểm y hệt bé Suzuya juuzou trong Tokyo ghoul ấy. Đằng sau cái nụ cười tươi là sát khí chết người, nụ cười càng tươi bao nhiêu thì sát khí càng đậm bấy nhiêu.

"Ta xin lỗi thật mà!!" Lão hốt hoảng nói, mồ hôi chảy ròng ròng làm ướt phần áo sau lưng.

"Hà, ông xin lỗi thì được ích gì khi người ta đã chết? Bộ ông nghĩ một câu xin lỗi là xong à, thế cảnh sát để làm méo gì? Trưng bày cho đẹp à? Trưng ra cho mấy chị em phụ nữ xem và sờ soạng à? Ông có biết là tui còn rất nhiều việc không hả? Không kể đến cái bụng nó đang chọt đau thấy bà ra mà không được giải quyết, ông nghĩ nó sướng lắm à???" Cô tức giận nói ra hết những nỗi lòng nơi đáy bụng. Còn lão thượng đế thì im lặng nghe cô bày tỏ, tự kiểm điểm lại bản thân.

"Được rồi, ta sẽ cho ngươi xuyên vào thế giới khác và ban cho ngươi 5 điều ước không giới hạn. Thế nào?" Lão lên tiếng hỏi cô

"Được thôi! Thế giới thì tùy ông chọn đi, nhớ là Anime ấy!! Còn điều ước ấy hả, hm.... A, vậy điều ước thứ 1 là cho tôi một không gian có đầy đủ mọi thứ như đồ ăn, thức uống, vũ khí cao cấp,..." Cô hứng khởi nói.

"Được!" Lão vuốt cái râu trước cằm, gật đầu đồng ý"Vậy điều ước thứ 2 ntn?"

"Điều ước thứ 2 là ông cho tôi năng lực điều khiển máu, bóp nát tim giống loài quỷ hút máu. Thêm nữa là điều khiển tơ và triệu hồi vũ khí giống chị Erza scarlet, sẵn thì cho phép tôi triệu hồi và sử dụng được luôn mấy cái vũ khí từ các anime khác nhau đi " Mắt cô sáng như đèn pha ô tô khi nhắc tới đại tỷ mà cô yêu thích-Erza Scarlet.

"... Được"

"Điều thứ 3 là tôi muốn có tiền, tầm 10 tỷ và ông hãy cất nó trong không gian giùm, cảm ơn." 

"Đơn giản!"

"Điều thứ 4, tôi muốn ông tạo ra các phân thân với các hình dáng khác nhau, dĩ nhiên tất cả đều là nữ và đều xinh đẹp, nghe lời, không dễ chết(tạm bất tử), đồng thời ban cho họ những năng lực khác nhau, sẵn cho tui sài ké lun!! Giờ thì ông nghe kỹ và ghi chú đi nè." Cô nói, hướng lão thượng đế nhắc nhở. Thượng đế cũng hiểu, lôi ra một cuốn sổ cùng cây bút bi.

"1. Akai: điều khiển lửa có màu xanh, xài khúc côn
  2. Aoi: điều khiển băng, xài thương
  3. Nia: sử dụng và triệu hồi kiếm
  4. Alice: nắm giữ Thời-Không, xài súng
  5. Mizu: điều khiển nước, xài đinh ba
  6. Hitoumo: điều khiển trọng lượng, cầm búa
  7. Rai: điều khiển lôi và ánh sáng, xài quả cầu và cột thu lôi
  8. Fuu: điều khiển gió, xài quạt
  9. Flow: điều khiển thiên nhiên và năng lực chữa trị, xài trường tiên(roi)
  10. Baku: Bom, bộc pháo
  11. Jutsu: năng lực chuyên môn là về công nghệ_thông tin
  12. Mirror: phản đòn, sao chép,...(nói túm ra là tất cả công dụng của gương), dĩ nhiên là xài gương khi năng lực của nó toàn là gương:))
  Ông nhắm làm được chứ?" Cô hỏi lại lão cho chắc ăn

"...Được! Nhưng tại sao ngươi lại chọn điều ước kiểu này? Và tại sao ngươi có thể nghĩ ra cái này nhanh như thế?" Lão gật đầu, sau đó bày ra những thắc mắc của mình về điều ước này của cô.

"À, tôi chọn điều này vì chúng đều là tôi(phân thân) mà, nên tôi có thể đặt niềm tin hoàn toàn ở chúng. Còn về việc nghĩ ra cái này ấy hả... Nhờ vào đây này!" Cô gật gù nói rồi giơ tay phải lên, dùng ngón trỏ chỉ vào cái đầu, cười nham hiểm.

"Không ngờ... Ngươi lại là một thiên tài ẩn đấy!" Lão bất ngờ nhìn cô, khen.

"Haha, không đâu... Tôi chỉ là một học sinh ất ơ chuyên đội sổ trong trường thôi. Làm gì mà là thiên tài..." Cô cười to, sau đó nhỏ giọng lại, cúi gầm mặt. Tay nắm chặt cái váy làm nó nhăn nhúm.

"Ta xin lỗi, có lẽ đã lỡ gợi lên ký ức đen tối của ngươi..." Lão thượng đế an ủi cô, lại tiếp tục kiểm điểm bản thân number 2.

"H---hahahaha. Ông bị lừa rồi lão già, tôi làm gì có cái ký ức đen tối nào chứ! Haha, nhìn mặt ông mắc cười quá, há há!!" Cô cười rõ to, tay đập vào cái đùi liên tục, chẳng có tí nào là thục nữ hay giữ thể diện cả.

Hạ Vũ Bằng: thể diện có ăn được không mà giữ với không giữ?

Lão thượng đế: ...

"Ngươi..." Lão tức đến đỏ mặt, trừng mắt nhìn cô. 'Được lắm nha đầu chết tiệt!!' lão thầm chửi rủa cô trong bụng. "E hèm, vậy còn điều ước thứ 5 thì sao?"

"Hm... Nghĩ thì ra rồi đó, nhưng giờ chưa phải lúc. Tạm giữ lại đi, thượng đế! À, tôi mong là tôi có thể hiểu được thứ tiếng ở thế giới đó" Cô nghĩ một hồi rồi nói, đôi mắt tràn đầy tính toán.

"Hảo được, vậy thì tạm biệt. Sẽ còn gặp lại!" Nói rồi lão đá cô xuống cái hố đen thăm thẳm mà lão vừa mở.

Bị ngã xuống một cách bất ngờ, cô trừng mắt nhìn ổng. Miệng ổng thì mấp máy vài chữ"H-u-n-t-e-r-x-H-u-n-t-e-r"

Ối, clgt? Hunter x Hunter!?

A yu sì sủa? Ông đùa tôi đấy à, sao lại là cái thế giới đó!!!

Lão thượng đế chết tiệt, tôi hận ông!!! Tôi trù cho ông FA mãi mãi.

"Aaaaaaaaa"

/////•~•/////

End chap 2

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Com