Tên gốc: Người què đều bị ta lừa dối đứng lênTác giả: Hắc Miêu Nghễ NghễThể loại: Đam mỹ, Hiện đại, Trùng sinh, Hào môn thế gia, Ngọt sủng, Ấm áp, Sảng văn, Huyền học, 1×1, HEĐộ dài: 166 chươngBiên tập/Chỉnh sửa: Vân Tình Cung cùng với sự giúp đỡ của chị Hiểu Mịch(Wordpress: https://tieuyeutinhnghich.wordpress.com/nguoi-que-deu-bi-ta-lua-dung-len)Bản edit chưa được sự cho phép của tác giả. Vì các editor không ai biết tiếng nên không đảm bảo đúng hết 100%. Nếu có gì sai sót hoan nghênh mọi góp ý trực tiếp của các bạn qua comment hoặc inbox về fanpage ❤️VTC: Tạm thời khóa hết những chương chưa beta ❤️…
Tên khác: Nhạ thượng thủ tịch tổng tàiNguồn: Truyện tranh thập cẩmTình một đêm không có kết quả, cô gái to gan len lén rời đi,thậm chí ở trên ga giường hạ dấu "chiến thư" khiêu khích.Tần Tấn Dương nhìn ấn kí chói mắt đỏ mọng này, trong đôi mắt lóe lên tia sáng lạnh lẽo. Hắn thề, dù có đi khắp cả Đài Loan, hắn cũng phải tìm ra nữ nhân to gan dám chạy trốn hắn này !Ngày thứ hai, trên trang nhất của các tờ báo lớn ở Đài Loan đồng loạt đăng "lệnh truy nã" Cả trang báo chỉ có hình một cô gái xinh đẹp lộ ra tấm lưng trần, làm cho người ta không thể tò mò muốn biết dung mạo của nàng.Trên chiếc giường đơn trắng muốt, dấu môi son đỏ hồng nghênh ngang khiến người ta không khỏi mơ màng. Bên cạnh chỉ có một hàng chữ nhỏ -- "Là ai, tự động xuất hiện trước mặt ta. Nếu không, tự gánh lấy hậu quả".Cùng lúc đó, Đồng Thiên Ái cầm lấy tờ báo bước đi trên đường, gương mặt tức giận đỏ bừng bừng. Hai mắt ngây thơ vô tội, hồi tưởng lại trò đùa dai ngày hôm qua trong phòng khách sạn...Trời ơi ! Nàng chọc tới ác ma sao !Ảo não nhìn đi nhìn lại, đem cái tên của nam nhân niệm tám trăm lần, không, phải nói nguyền rủa tám trăm lần !"Tần Tấn Dương...tổng giám đốc tập đoàn tài chínhTần thị..."Đồng Thiên Ái bóp nát tờ báo trong tay, đi tới tổng công ty của tập đoàn Tần thị.Đồng Thiên Ái, một đứa trẻ không nơi nương tựa, sáng sủa thẳng thắn, tuy còn ngây thơ trẻ con.Cuộc đời này lỗi lầm lớn nhất mà nàng phạm phải, chính là trêu chọc tên tổng giám đốc Tần Tấn Dương.…
Một con sói nham hiểm lúc nào cũng ra vẻ vô hại, như con cừu non đáng yêu. Cô thỏ trắng ngây thơ, trong sáng. Khỏi phải nói cũng biết thỏ trắng thế nào cũng bị sói ăn sạch cho coi.…