Chào các bạn! Truyen4U chính thức đã quay trở lại rồi đây!^^. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền Truyen4U.Com này nhé! Mãi yêu... ♥

Chap 12: Học trò mới của Urokodaki

Nghe Vong Tiện english cover khi đọc nha~
___________________

Cậu dẫn Tanjirou vào nhà xong, quay sang Tanjirou nói.

"Ê, nhóc. Ngồi ở đây chờ tôi." Cậu đi vào phòng bếp

Tanjirou ngồi xuống sàn gỗ, quan sát căn nhà. Gỗ gần như bị mục, y còn thấy cả mạng nhện và rong rêu. Căn nhà cũng khá nhỏ, nhưng lại phản phất sự ấm áp đâu đây trong căn nhà. Tanjirou nhìn vào trong căn bếp, nhìn cậu đang thuần thục bỏ lá trà vào ấm như người vợ đang làm bếp đợi chồng về.

Khục khục, lạc đề rồi. Nhưng mà nhìn cậu thật sự rất giống mẹ y. Thực muốn khóc làm sao.

Đang lạc vào trong chính suy nghĩ của mình, cửa gỗ bị kéo ra. Tanjirou nhìn xem người nào mở cửa. Tsukino cũng cùng lúc chạm mắt với Tanjirou.

Thằng ôn thần nào đây!?

Tsukino đen mặt nhìn Tanjirou, Tanjirou nhìn thấy ông đen mắt liền không biết mình đã làm gì đắc tội với người ta.

"Xin chào ngài, tôi là Tạnirou. Tôi tới đây theo lời anh Shiki, mong ngài có thể nhận tôi làm đồ đệ." Tanjirou quỳ xuống gập đầu xuống.

Tsukino thì vẫn còn ngơ ngác, đồ đệ không cầu cũng có là đây sao.

Shiki nghe tiếng cửa mở cũng đi ra ngoài, thấy ông về với cái bộ dạng bụi bẩn đầy người, mặt ghét một quát:

"Cút vào nhà tắm đi tắm cho tôi!!!" Cậu tức giận chỉ vào nhà tắm. Sẵn tiện, quăng cho ông cái khăn. Nhưng lại ném cực mạnh vào người ông.

Tsukino bị cậu dùng khăn ném ngay bụng, mà hộc máu trong lòng.

Mợ, ném mạnh dữ vậy

Tsukino lủi thủi cầm khăn với cái áo khác vào nhà tắm, tắm. Tanjirou nhìn một màn này, thầm lau mồ hơi trên trán.

Thật đáng sợ!

Cậu đi vào nhà bếp lấy trà cùng dĩa bánh ra ngoài, để dưới sàn. Vì là chủ nhà, thì phải đích thân rót trà mời khách. Đây là phép lịch sự tối thiểu.

Cậu đẩy ly trà qua cho Tanjirou. Tanjirou cầm lên ngửi ngửi, mùi trà rất thơm, rất dễ chịu. Y uống một ngụm, thật ngon~.

"Vào chủ đề chính." Cậu nhìn Tạnirou, nghiêm túc nói. Y thấy cậu đột nhiên nghiêm túc nói, cũng thận trọng hơn.

"Cậu có thật sự muốn trở thành thợ săn quỷ không?" Cậu lấy một miếng bánh lên bỏ vào miệng, mặt nhìn rất thỏa mãn. Tanjirou nhìn thấy, thầm cảm thấy dễ thương.

"Vâng, miễn là có thể bảo vệ được Nezuko, thì tôi có thể chấp nhận." Tanjirou ánh mắt quyết tâm nhìn cậu trả lời kiên quyết.

Ho! Ánh mắt không tồi. Tôi thích nhóc rồi nha~

"Kể cả hi sinh đi tính mạng của mình?" Đừng làm cậu thất vọng

"Vâng..." Miễn có thế giết được tên khốn giết gia đình cậu, cho dù có hi sinh đến tính mạng cũng không sao, Tanjirou thầm bổ xung.

"Tốt, rất tốt. Tôi thích!!" Cậu vỗ vai nhìn Tanjirou.

"Nhưng, nhớ kĩ những gì cậu nói cho tôi. Đừng làm tôi thất vọng."  Cậu lạnh lùng nói với y, một kẻ nuốt lời hoặc một kẻ tiết mạng bỏ mặc đồng đội, không xứng làm thợ săn của đoàn dinh.

Cậu đứng lên cầm kiếm của mình, vào phòng lấy một số thứ, viết tờ giấy để trên sàn. Cậu đeo cái hộp gỗ của mình lên. Cậu nhìn xuống Tanjirou:

"Đi, tôi dẫn cậu đi gặp một người." Xong bước ra ngoài đợi y.

Tạnirou nghe vậy, liền quàng khăn choàng của mình lên, đeo cái giỏ có Nezuko bên trong lên. Đeo đôi giầy đi tuyết của mình vào đi ra khỏi nhà, theo cậu đi tới núi Sagiri.

Cậu phải băng qua ba thị trấn nhỏ, một thị trấn lớn, cùng một cánh đồng lớn thì mới tới được núi Sagiri.

Trên đường, hai người không nói lời nào, chỉ nhưng chăm chăm phái trước mà đi. Không khí hai người phải gọi mà cực ngượng ngạo.

Tới thị trấn thứ hai, cậu cuối cùng chịu không được liền kiếm đại một quán nào đó, kéo Tanjirou vào trong nghỉ ngơi.

Cậu gọi một ấm trà, cùng bánh quế. Nghe nói bánh quế ở đây rất ngon.

Cậu nhìn Tanjirou uống trà, nhìn sang cái giỏ bên cạnh:

"Này....nói sao nhỉ, em gái cậu có ổn không?" Đệt!!! Cậu hỏi cái quần gì vậy, hỏi một quỷ có ổn không mới ghê chứ. Tất nhiên quỷ rất ổn rồi, khỏe như trâu luôn đấy!!!!

Tanjirou đang tính lấy miếng bánh quế ăn, chợt khựng người lại. Ngước lên nghi hoặc nhìn cậu. Cậu ngượng ngùng nhìn xuống dưới đất.

Ahhhhh!!!!! Nhục quá!!!!

Cậu chỉnh sửa lại câu hỏi của mình. Mắt không dám nhìn Tạnirou:

"Em gái cậu......hôm trước...tôi có đâm em...em gái....cậu, bây giờ....um....em gái....cậu có ổn không?" Cậu lấp bấp nói, mặt đỏ như tôm luộc nhìn y.

Cậu chợt nghĩ, sao bây giờ nhìn cậu giống như mấy chị em e lệ nói chuyện tình cảm với mấy chàng trai vậy.

Tanjirou nhìn mặt cậu đỏ gay gắt, cảm thấy rất dễ thương. Hửm???? Dễ thương???? Bậy bậy, không được suy nghĩ bậy bạ tới Nii-san:

"Ừm, Nezuko cũng không sao, chỉ là dạo gần đây em ấy thích ngủ nhiều hơn thôi." Tanjirou nhìn sang cái giỏ rơm, đặt tay lên trên giỏ. Ánh mắt đau khổ nhìn người bên trong đang ngủ say.

Cậu thấy Tanjirou như vậy, cũng chua xót nhìn. Dù gì hai người cũng là em nuôi của cậu mà, nhưng, quỷ lại ngủ sao? Cậu nghi hoặc nghĩ thầm, nhìn lại Tanjirou cười nói:

"Thôi được rồi, lại đây ăn bánh quế đi, bánh quế ở đây ngon lắm đấy." Xong đẩy dĩa bánh sang cho Tanjirou, rót trà cho y uống. Tanjirou thấy cậu an ủi mình, trong lòng liền cảm thấy ấm áp hơn. Cũng không bận tâm chuyện cũ nữa, mà cầm bánh lên ăn. Hừm, hương vị thật ngon.

Cậu mỉm cười nhìn Tanjirou, cũng thấy ấm lòng. Tanjirou ngước lên nhìn cậu muốn bảo cậu ăn thử liền khựng người, đỏ mặt. Shiki thấy y nhìn mình chằm chằm, nghi hoặc hỏi Tanjirou:

"Mặt nii dính gì à?" Cậu sờ sờ mặt mình, có dính gì đâu ta, sao nhìn dữ vậy.

"Ya...ya, mặt nii-san không có gì đâu. Hehe...hehe." Tanjirou gãi đầu nhượng ngùng nhìn sang hướng khác.

Nhưng hồi nãy, nii-san cười. Nhìn rất đẹp a. Hình ảnh ấy vẫn còn lưu động trong tâm trí Tanjirou, không phải nụ cười khinh thường như thường, mà là nụ cười trân thành, lại ấm áp. Chỉ muốn nhìn mãi.

Hai người ăn xong, cậu trả tiền, cùng Tanjirou dắt tay nhau đi tới núi Sagiri gặp ông Urokodaki.

Sau cuộc nói chuyện đó, bầu không khí giữa hai người cũng bớt căn thẳng hơn.

Vì từ chỗ cậu tới chỗ ông Urokodaki cũng mất hai ngày đi bộ. Nên cậu kiếm một phòng trọ ở thị trấn lớn để nghỉ qua ngày.

Sau khi hai người tắm xong, cậu liền gọi Tanjirou:

"Này, Tanjirou, anh có thể nhìn Nezuko một chút được không?" Cậu nhìn vào cái giỏ rơm trong gốc phòng

Tanjirou lúc đầu còn chần chờ, nhưng suy nghĩ lại thì dù gì cậu cũng là anh của hai người nên miễn cưỡng gật đầu, y đi lại gần giỏ, mở nấp ra gọi người bên trong đi ra.

Cậu nhìn Nezuko chậm chạp bò ra khỏi giỏ. Sao cậu không nghĩ đứa em gái quỷ này khi biến nhỏ thật dễ thương nhỉ, muốn ôm thử quá. Không biết có mềm không nữa.

~~~~~~~~~~~~~~~~~~~

Sáng ngày hôm sau, cậu trả tiền phòng xong, nắm tay Tanjirou đi tới nhà ông Urokodaki. Cậu cũng đang muốn gặp ông để nhờ ông một số thứ.

Hai người băng qua thị trấn, cánh đồng lớn, leo lên những con dốc trên núi, cuối cùng cũng tới nơi.

Cậu nhìn lại căn nhà nhỏ hơi cũ kia, thật thân thuộc làm sao. Cậu bước tới góc ba cái vào trong nhà, người bên trong lên tiếng:

"Mời vào." Âm thanh trầm thấp truyền từ bên trong truyền ra

"Xin phép." Cậu mở cửa, kéo Tanjirou vào bên trong nhà

Urokodaki nhìn người vừa tới là Shiki, liền vui vẻ nhìn cậu phúc hậu nói:

"Shiki, con về rồi à, hửm, sao lại là cậu?" Urokodaki vui vẻ nhìn cậu, mặc dù đeo mặt nạ nhưng cậu biết ông đang rất vui. Đột nhiên ông nhìn sang Tanjirou hỏi một câu khiến cậu, không hiểu.

"Thật tốt khi được gặp lại ngài." Tanjirou cúi người xuống

À nô, ai đó làm ơn giải thích dùm cậu cái tình huống này được không. Vì sao Tanjirou lại biết Urokodaki-san chứ!?????

"Thế, con tới đây tìm ta có việc gì." Urokodaki quay sang hỏi cậu, không phải tự nhiên này tới tìm ông mà không có lý do.

"Hihi, ngài hiểu con thật. Thật ra, con muốn ngài giúp con dạy thằng nhóc này được không?" Cậu cười cười nhìn ông, nói thiệt chứ cậu tin ông hơn, chứ giao cho cái ông già nhà cậu, chắc còn khuya thằng em cậu mới trở thành thợ săn.

"Hắc xì!!!" Tsukino lau mũi của mình, tên nào nói xấu mình vậy. Quay lưng tiếp tục dọn dẹp bếp, vì...... ông mới vừa phá xong, à không, nổ mới đúng.

Khục khục, quay lại chỗ của cậu cùng Tanjirou

Urokodaki để tay lên cằm, suy nghĩ. Ông ngước nhìn lên nhìn Tanjirou, hừm, ánh mắt không tồi. Cậu nhìn ông quan sát Tanjirou, đổ mồ hôi hột.

Sao quan sát dữ vậy, ngài đang nhìn như muốn ăn tươi nuốt sống thằng nhỏ luôn rồi. Chỉ là dạy thôi mà, sao nhìn dữ vậy.

"Thôi được, ta sẽ làm dạy cậu, cậu có nguyện ý không?" Urokodaki khoanh tay trước ngực nhìn Tanjirou

"Thật sao ạ!!! Xin cảm ơn ngài!!!" Tanjirou vui vẻ quỳ xuống.

Tốt rồi nhỉ, Tanjirou. Anh mong nhóc sẽ không như kẻ thất bại là anh đây.

Cậu cũng cười với Tanjirou, ngôi nhà trở nên ấm áp hơn.

Nhưng chưa được bao lâu đã có kẻ tới phá:

"Quạc quạc, Tsukino-sama tới thành phố đền thờ ở phía nam tỉnh Heiko, có tin đồn rằng những đứa trẻ biến mất, nhắc lại, tới thành phố đền thờ ở phía nam tỉnh Hei.." chưa nói xong Shikuro bị cậu ném nguyên đôi dép vào mặt, lực quá mạnh khiến em bay ra ngoài biển khơi, í lộn, khỏi nhà.

Cậu mỉm cười nhìn lại hai người:" Tiếp tục đi ạ."

Hai người nào đó thầm chia buồn cho chú chim nào đó. Amen~

"Khục khục, con nên đi làm nhiệm vụ của mình đi, đừng chậm trễ, không thì lại có một tính mạng lại mất nữa đấy." Urokodaki cười mỉm sau mặt nạ.

"vâng." Cậu ỉu xìu nói, mặc dù không muốn nhưng phải đi, ai biểu cậu là trụ cột chi.

Cậu đeo hộp gỗ lên, mang giày của mình vào, đứng lên quay mặt sang nhìn Urokodaki cùng Tanjirou, gập người xuống nói tạm biệt:

"Chào nha, Tanjirou, nếu có lần sau, chúng ta sẽ gặp mặt ở đoàn dinh nếu cậu là thợ săn."

"Vâng, thịnh lộ bình an, anh hai." Tanjirou cũng chào lại cậu

"Urokodaki-san, xin hãy chăm sóc cho nhóc ấy." Shiki quay sang nói với Urokodaki

"Ừm, có vẻ con trở thành trụ cột rồi nhỉ. Nhớ bình an trở về đấy. Nếu về, nhớ tới chơi với ta đấy." Urokodaki nhìn cậu

"Vâng, con sẽ về. Vậy, tạm biệt hai người." Cậu quay người lại, mở cửa bước ra khỏi căn nhà.

Sẵn tiện vớt con quạ chết tiệt nhà mình đang nằm giả chết ở dưới đất lên.

Haizz, lại phải đi làm nhiệm vụ. PHIỀN QUÁ!!!

Cậu đi thẳng về hướng nam, đi tới tỉnh Heiko.
~~~~~~~~~~~~~~~~~~~

Konnichiwa, minna san.
Bù chap, các bạn hối dữ quá. Nên dành thời gian ra để viết.
Mình không ra chap mới lâu vậy vì....au cũng bận a, người có phải máy đâu cũng bận cũng mệt a.
Đừng lo bây giờ au đang rất rảnh nên kiểu gì cũng có chap mới.
Mình có thông báo quyết định nguyên cái truyện này, cũng giống như bên Okh, đó là.........

Các bạn muốn Oc với ai, đây là những cặp mình phân vân, nên sẽ để các bạn chọn:

1. OcxMuzan

2.Ocx tất cả (bộ baTanj, trụ cột, các quỷ, và Muzan)

3. OCxOC (oc sẽ do au chọn)

4. Ocx Tanj

Nào các đọc giả thân mến, các bạn có thời gian chọn cho tới khi au làm chap mới. Khoản một tuần hoặc mấy ngày nếu có hứng. Và au cũng có fic khác nên không phải lúc nào cũng có chap, có người nửa năm còn không thèm viết nữa mà. Thấy au yêu đọc giả chưa >3<

Dương Tiễn nhà tôi nhìn đẹp thật.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Com