Chương 5: Sợi Tơ Hồng! (1)
[ Chương này gần như thiên về R18, và có vài từ thô tục, nếu không thích thì lướt hoặc thoát. Cảm ơn nhé!]
"Doreamon, mình đã khiến cho mọi chuyện tồi tệ hơn rồi. Shizuka đã giận mình luôn rồi, hức..."
Nobita chán nản, nước mắt không ngừng rơi kể lể với Doreamon. Cậu mèo máy bất lực nhìn bạn thân muốn bao nhiêu đáng thương liền có bấy nhiêu, thích con gái nhà người ta mà cứ hay chọc cho con gái người ta giận, rồi bây giờ khóc than với cậu. Haizzz....
"Thôi được, cậu nín đi mình sẽ cho cậu mượn một thứ", Doreamon thở dài với tay vào túi lấy ra một món bảo bối. Nobita nghe vậy cũng nín khóc, ngước mắt lên nhìn. Chỉ thấy nó là một cuộn dây màu đỏ, nghe Doreamon nói đó là "Sợi tơ hồng".
"Sợi tơ hồng là một dây vô hình gắn kết hai người lại với nhau. Bảo bối này cũng tương tự như vậy, cái này thì có tác dụng trong mười phút. Cậu có thể nhân thời gian đó mà xin lỗi Shizuka đi", Doreamon từ tốn giải thích cho cậu bạn ngốc của mình hiểu.
"Lợi hại như vậy. Nhưng mà, chẳng phải nói nó vô hình sao? Sao lại biết nó có màu đỏ thế?", Nobita rất không sợ chết mà trưng cái mặt ngây thơ ra hỏi. Và tất nhiên là cậu mèo máy nổi sùng lên, quát em một tiếng rồi lấy dây tơ hồng mạnh bạo cột vào tay Nobita. Sau đó ném lại cho em, bảo tự tìm cách đi cột nó vào tay Shizuka đi.
Nobita nhìn vào sợi dây tơ hồng trên tay mình, như hạ quyết tâm mà đi thẳng về phía nhà Shizuka.
"Shizuka, chuyện lúc nãy...", nói chưa hết lời, Nobita chua xót nhìn Shizuka ngoảnh mặt đi, không thèm nói lấy một lời. Nhưng em cũng không nhụt chí, cột sợi dây thành vòng tròn rồi nắm lấy sợi nhắm ngay cổ tay Shizuka mà quăng đến. Ngặt nổi là ông trời cũng không giúp em, lọn dây lại trúng vào cuốn sách, em hơi thất vọng nhưng cột lại là được rồi.
Đợi khoảng một chút thì có tác dụng, em cảm thấy như có lực kéo vô hình mạnh mẽ kéo em về phía trước, Nobita vui vẻ mặc cho sợi dây kéo đi. Nhưng trời không chiều lòng người, đến khi khoảng cách của dây đã sát lại, thì em thấy Suneo đang cầm cuốn truyện cũng bay về phía em. Và như trong dự đoán thì cả hai đâm sầm vào nhau, cú đâm mạnh khiến cả hai ngã ra đất, Nobita ôm lấy đầu mà xoa xoa.
Suneo cũng chẳng khá khẩm hơn, trên trán cũng xuất hiện vệt đỏ nhưng may là trán anh khá cứng nên ổn hơn. Còn Nobita thì sưng lên, đỏ chót cả một vùng, đau đến hai mắt đỏ hoe, mếu môi oán giận trừng tên mỏ nhọn.
"Sao cậu lại cầm cuốn truyện đó? Shizuka đâu?"
"Là cậu sao Nobita? Cậu có sao không? Lấy tay ra mình xem cho"
Ơ gì? Tên này đụng đến mất não à? Không dưng lại quan tâm cậu thế. Nếu mà lỡ cậu ta bị gì đó thì em có phải sẽ tốn một số tiền để đền cho cậu ta không? Mà nhà giàu thế chắc không chấp đâu ha?
Suneo kiểm tra trán Nobita, tay nhẹ đụng chút xem nó sao. Không ngờ hỏi cả buổi vẫn không thấy em trả lời, Suneo lần này cũng hoảng luôn rồi, tâm nói không phải là đụng đến ngốc luôn đi? Bình thường đã ngơ ngẩn rồi, thêm chuyện này chắc bị lừa bán còn giúp người ta đếm tiền nữa.
"Nobita, Nobita , cậu ổn không vậy?"
Suneo lắc vai Nobita một chút, nhưng em thì vẫn chìm trong suy nghĩ phải đền bao nhiêu tiền, liệu có bị phá sản không?
Đúng lúc này Jaien đi ngang qua thấy liền khó hiểu đi đến hỏi. Hỏi ra thì cũng ngồi xuống xem xét em bé vẫn còn ngơ ngơ ngẩn ngẩn kia.
"NOBITA"
"Hả? Gì? Làm gì la vậy?"
Phải rồi, giọng la của Jaien đã giúp Nobita thoát khỏi mớ suy nghĩ hỗn độn. Em giật mình hỏi lại.
"Có phải đã bị đụng cho ngốc không?"
Suneo vội vàng nhìn tới nhìn lui, xoa tới xoa lui, còn đang định bảo Jaien giúp mình mang Nobita tới bệnh viện nữa. Jaien cũng không vừa, lo tới cuống cả lên.
"Khoan từ từ, các cậu làm gì vậy?", Nobita vội vàng đứng ra xa một chút khi Jaien đang định bế em lên. Nhưng ngặt nổi dây tơ hồng lại phát huy tác dụng, kéo em và Suneo lại gần nhau, dính chặt không kẻ hở.
Với tình cảnh này khiến Jaien và Suneo không thể thốt nên lời.
"Chuyện gì đang xảy ra vậy, Nobita?"
Rốt cuộc Jaien là người đầu tiên phá vỡ bầu không khí này, hắn thắc mắc nhìn cái cọng dây màu hường đang trói buộc tên mỏ nhọn và Nobita yêu dấu của hắn. Điều này khiến cho hắn rất bực mình.
"Hơ...đây là sợi dây tơ hồng, nó sẽ gắn kết giữa người cột và người bị cột lại với nhau trong khoảng mười phút, dù làm cách gì cũng không thể thoát được"
Em nói một tràng dài về công hiệu của nó, đầu biết rằng khi nghe đến việc gắn kết trong mười phút và không thể thoát đã khiến Jaien và Suneo liên tưởng đến nhiều chuyện như thế nào. Và đối với những suy nghĩ này khiến bọn hắn hứng lên, muốn lập tức đè em ra và làm cho đến khi em chỉ có thể khàn giọng cầu xin.
" Nhưng mà Nobita, ở nhà mình đang có một máy chơi game mới, mẹ mình còn đang làm những chiếc bánh ngon cho mình nữa. Làm sao để thoát đây?"
Suneo than thở, thậm chí trong đôi mắt gã ánh lên vẻ tiếc nuối buồn bực.
"Thật sao? Không có cách thoát ra, thôi hay mình đi cùng cậu qua nhà vậy!", Nobita háo hức nhìn Suneo, nhìn rõ biểu cảm của Suneo em càng muốn đến hơn nữa, tin chắc rằng đây là thật.
"Vậy đành chịu thôi. Đi", quay mặt đi, trên môi bạc nhếch lên một độ cung hoàn hảo, đây là nụ cười của một kẻ đắc thắng khi lừa được em vào tay.
Jaien nhìn cái kịch mà do chính Suneo diễn, trong ngoài khinh bỉ không thôi. Tên mỏ nhọn này thế mà ra tay đoạt trước, tức chết hắn. Thấy hai người họ định đi, Jaien tức tốc đi lên giựt lấy cuộn dây tơ hồng trong tay em. Trước sự ngỡ ngàng của hai người, hắn bức lấy một đoạn rồi cột vào tay mình, đầu còn lại chính là tay của Nobita.
"Cùng nhau chứ?"
Hắn thấy Suneo gật đầu thì hài lòng. Chỉ là Nobita lúc này lại nhảy cẩn lên vì hành động vừa rồi của Jaien. Em mếu máo nhìn một cọng dây khác trên tay mình, lại tức giận nhìn tên đầu xỏ, nhưng nhìn thôi chứ không dám làm gì, đành hậm hực vùng vằn bỏ đi.
Lúc đến nhà Suneo, gã dẫn cả hai lên phòng, sau đó...chốt cửa trước sự ngỡ ngàng của em.
"Chốt cửa làm gì? Không đợi mẹ cậu mang bánh lên sao?", Nobita khó hiểu hỏi gã, giọng điệu còn mang theo chút thất vọng.
Nhìn em như thế hai gã càng hứng hơn.
"Không có bánh, nhưng có kem và sữa chua, cậu ăn chứ?", nụ cười gian xảo lại nở trên môi gã. Chắc chắn em không hề ngần ngại mà đồng ý ngay.
Đúng như gã nghĩ, khi vừa nghe có kem cũng sữa chua thì Nobita lập tức trở nên vui vẻ, liên tục gật đầu. Thậm chí em còn liếm môi một cái, tỏ vẻ sự thèm ăn của mình.
"A...chết tiệt"
Jaien gầm lên, lập tức lao vào em mà cấu xé đôi môi đỏ mộng như quả cherry này. Tay mạnh bạo bóp má khiến em đau phải mở miệng, chiếc lưỡi hắn luồn vào trong, cùng mang theo một điệu múa điêu luyện quất quýt lấy chiếc lưỡi non mềm của em.
Tiếng chùn chụt, nhóp nhép vang lên, Nobita bị hôn đến khó thở, hai má bị bóp chặt lấy, không thể nuốt nước bọt khiến nó chảy hết ra ngoài , dọc theo hai bên mép mà xuống cần cổ trắng sữa.
Đôi mắt còn ngần ngơ vì bị hôn bất ngờ, giờ chuyển sang sự hoảng hốt và sợ hãi, lại vì khó thở mà hai mắt đã đỏ ửng lên, hai má cũng như rạng mây chiều, dần dần lan xuống cổ, rồi xuống ngực, đến cả người và 'nó' cũng đã phản ứng.
"Ôi, xem nào. Nobita, cậu cương sao? Vì một nụ hôn?"
Suneo cợt nhả buông lời trêu ghẹo, nhưng tay thì đang chạm lên cái điểm gồ nhỏ của Nobita. Nhỏ nhỏ, chắc chắn rất dễ thương như chủ nhân nó.
"A..ha...ưm...ư"
Tiếng rên vang lên trong căn phòng, hòa trộn cùng với tiếng nhóp nhép và tiếng ma sát của quần áo. Nhưng không khó để hai tên này nghe rõ tiếng rên kiều mị của em. Hai người đồng thời nở nụ cười biến dạng.
"Rên tiếp xem nào cưng!"
Tay của Suneo đã luồn vào trong, cách một lớp vải mà xoa nắn không ngừng, đôi khi còn búng nhẹ lên khiến Nobita rùng mình, vô thức rên lớn tiếng hơn.
Đôi môi được tha, tiếng rên theo đó thoát ra, lấn át mọi âm thanh, Nobita cố kiềm lại, nhưng vẫn không được, nó vẫn theo nhịp điệu của Suneo mà thoát ra.
"Sao...á...ư...làm...aha...vậy!?"
Nobita bị kích thích bởi bàn tay ấm áp của gã, Sueno đã cầm cái của em ra khỏi chiếc quần lót, gã ngắm nghía, thưởng thức dương vật bé nhỏ, màu hồng xinh xắn này , sau đó gã lại dùng bàn tay mà sục lên xuống khiến em sướng đến điên người, đây là lần đầu em thấy mình sướng như vậy, thật muốn nhiều hơn nữa. Bên dưới có Suneo, bên trên có hắn, khi buông tha cho chiếc môi ngọt ngào thì hắn tiến xuống chiếc cổ trắng nõn chả Nobita. Hít một hơi thật dài rồi thở ra, khí phà vào cổ khiến em nhột muốn nhích ra. Nhưng rất nhanh đã bị Jaien chế trụ lại, hắn vươn chiếc lưỡi ra, rê dài một đường từ trái cổ xuống, lại còn cố ý đảo vòng quanh mấy vòng ở trái cổ, sau đó lại mút thật mạnh đến tạo ra tiếng. Dưới sự kích thích này, Nobita bắn ra một dòng tinh trên tay Suneo, miệng vẫn không dứt tiếng rên ngọt ngào, biểu hiện cho sự thỏa mãn.
Còn chưa kịp định hình thì bên dưới lại bị một vật thể lạ xâm nhập. Nobita đau đớn nhăn mày, kêu to một tiếng. Còn Suneo vội rút tay ra, nhăn mặt nhìn Nobita bị đau đến chảy nước mắt, gã đau lòng, nhưng không có nghĩa sẽ dừng. Ra hiệu cho Jaien kích thích để em quên đi đau đớn, còn bản thân thì đưa tay banh chân em ra dạng chữ M, sau đó cuối xuống thè chiếc lưỡi ấm nóng ra đảo một vòng lỗ huyệt, rồi lại liếm cửa huyệt mấy lần. Hành động này trực tiếp cho Nobita ra lần hai và rên mấy tiếng kiều diễm ngọt ngào, thân thể mềm nhũng như nước, đầu ngón chân co quắp lại thể hiện sự sung sướng tột đỉnh.
Bên trên Jaien đã tạo rất nhiều dấu hôn, đỏ tím khắp cổ, đây là một trong những đánh dấu chủ quyền hắn tạo ra cho em. Lại lùi xuống một chút, nhìn vào hai đầu vú đã cương cứng do sự kích thích nãy giờ, hắn mỉm cười nói:" Nobita, vú cậu có phải muốn tớ chăm sóc lắm đúng không?"
Hắn nhìn thẳng vào em, khiến Nobita đỏ mặt, đôi mắt ầng ậng nước do hai tên này bắt nạt em, giờ còn lại nói một câu như thế nữa. Nhưng thực sự là đầu vú ngứa lắm, muốn được liếm láp, để đẩy lùi cơn ngứa đi. Và cuối cùng là dục vọng đã chiến thắng , em vứt đi cái ngại ngùng, khó hiểu , ngây thơ để có thể tiến đến với cái gọi là sướng đến tận chín tầng mây.
"Ưm...muốn cậu...ahh...liếm nó", Nobita vươn hai tay ra kéo đầu của Jaien xuống ngay ngực mình, em còn ưỡn lên để hắn dễ làm việc hơn. Jaien khá bất ngờ trước sự dâm dục này của em, nhưng hắn lại nhanh ném ra sau và thưởng thức hai đầu vú như viên kẹo này của em. Một tay hắn ngắt nhéo, ấn ấn, rồi vò viên lại, một bên hắn liếm cực kì nhiệt tình, đôi khi còn dùng răng cạ lên nó, khiến Nobita tê dại đi, thần kinh trống rỗng, nước bọt ra nhiều hơn và chưa kịp nuốt hết chúng nữa. Chiếc miệng nhỏ xinh vẫn đang vang vọng với tiếng rên rỉ ngọt mị, làm cho cả hai tên ngày càng nứng nhiều hơn, gần như là sắp bùng nổ rồi.
Jaien lại tiếp mút mát nó, như là đang chờ có một dòng sữa ngon lành chảy vào miệng hắn vậy. Mút đến khi nó sưng đỏ lên mới chuyển qua bên kia.
Sau khi liếm cửa huyệt xong thì gã cho chiếc lưỡi vào trong, dùng chính vị giác, cơ quan không xương này để nếm vị ngọt và cảm nhận vách thịt co dãn của Nobita. Chiếc lưỡi ra ra vào vào, cố đâm sâu vào trong, như là bôi trơn, như là mở rộng , và còn là tìm điểm G của em.
"Ư...aha...a....cho vào đ...đi"
Nobita không chịu nổi nữa, bên dưới ngứa ran lên, lỗ huyệt em đang đòi hỏi một thứ gì đó cắm thật sâu vào để có thể thỏa mãn hơn.
Suneo thu chiếc lưỡi lại, cầm chai gel từ trong tủ bên cạnh ra, nhấc mông em lên, rồi nhắm ngay đó mà đổ vào một ít, lại đổ lên tay mình, sau đó gã từ từ cho hai ngón tay vào, khuấy đều bên trong. Do trước đó có nước bọt bôi trơn, giờ thêm gel nên việc tiến vào với hai ngón tay đã quá thuận lợi hơn. Hai ngón tay thon dài của gã không ngừng chọc nguấy, cố cho nó đi vào sâu hơn, lại lâu lâu cào nhẹ vài cái lên vách thịt, khiến Nobita rên rỉ to hơn, lắc hông theo nhịp của Suneo.
"Cho...tớ"
"Cho gì Nobita, nói rõ ra"
Suneo cười ranh mãnh nói lại, ngón tay thứ ba cũng đã tiến vào, thuận lợi ra vào nhanh hơn trong lỗ huyệt của em.
"C.a.c của cậu, cho tớ...ưm...hưm...hức"
Nobita đỏ mặt, cố nói hết lời. Bỗng dưng bên trên bên dưới đồng thời đều tiếp nhận hai dương vật. Một cái thì to, nó tất nhiên là của Jaien, hắn thỏa mãn thở dài một hơi, nhẹ nhàng cho em thích ứng với size của hắn.
Của Suneo thì dài, vừa đâm vào đã lút cán, vừa hay lại ngay điểm G của Nobita, vì thế mà em đã bắn lần ba. Chờ đến khi thích ứng với cả hai, hắn và gã đều ra vào trong lỗ huyệt và miệng em. Bên dưới Suneo có thể điên cuồng đâm nhưng bên trên thì Jaien vẫn cố kiềm một chút để em không phải bị rách hay đau rát gì.
Dịch vị tiết ra, cùng gel bôi trơn tạo ra tiếng nhóp nhép, ọp ẹp. Đồng thời hai quả trứng của Suneo theo động tác của gã mà đập vào mông em, tạo nên những 'bạch bạch' dâm muội. Gã vừa ra vào vừa tay xoa nắn mông em, đôi khi còn tát vào cái khiến nó đỏ ửng lên. Điều này khiến Nobita vừa sướng vừa đau, nó chính là vật liệu để kết hợp với bài rên rỉ của Nobita.
Với khoảng gần ba mươi phút , cả hai bắn đầy lỗ huyệt và miệng của em, Jaien đã bắt Nobita nuốt hết đống tinh trùng đó, rồi cả hai đổi chỗ cho nhau, cứ thế thay phiên hành hạ em đến chiều tối mới nghỉ.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Com