Chào các bạn! Truyen4U chính thức đã quay trở lại rồi đây!^^. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền Truyen4U.Com này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương I: Khởi đầu

50 năm trước, thế giới đã hứng chịu một trận thảm họa hạt nhân. Gần như toàn bộ thế giới, con người và các sinh vật khác bị nhiễm phóng xạ. Để bảo vệ chính mình, họ đã mất 10 năm để xây dựng lên cho mình một pháo đài với bức tường dày bao xung quanh được gọi là phân khu. Mỗi phân khu đều có chủ quyền, hệ thống chính trị và lực lượng quân đội riêng. Tổng cộng có năm phân khu gồm: Đông-Tây-Nam-Bắc-Trung tâm.
[40 năm sau đó]
- Đến nơi rồi !
Một người đàn ông che kín mặt và mặc đồ sát thủ đứng trước một nhà máy bỏ hoang. Chắc trong này có thứ mình cần! Người đàn ông đi vào và mở cửa ra thì màn chào đón là một bầy động vật đột biến nhưng chỉ là chuyện nhỏ nên đều bị hạ gục chỉ trong nháy mắt. Khi đến phòng điều khiển, lấy đi một con chíp và đi ra ngoài thì lại bắt gặp con bạch tuộc khổng lồ, khi nhìn thấy anh, nó bắt đầu tấn công. Anh ta đã chống trả rất quyến liệt nhưng vẫn bị nó tóm gọn. Thôi xong rồi!
Bất ngờ, có một nhóm người nhảy từ trực thăng xuống và tấn công con bạch tuộc, rất nhanh, con bạch tuộc đã bị hạ gục. Có một người lại gần và nói chuyện với anh:
- Cậu chẳng bao giờ rút kinh nghiệm ha, Natsu !
- Hể! Cậu biết thừa là đâm đầu vào chỗ chết là nghề của tôi mà !
- Mà sao cậu lại đi thu thập mấy dữ liệu này vậy ?
- Rồi cậu sẽ biết thôi.
Cậu ta cũng chỉ cười và đi ra chỗ khác, Max - đoàn trưởng của Sát thủ đoàn, khi thấy thực lực của Natsu, liền ngỏ ý muốn anh tham gia quân đội cũng như cho anh một chỗ ở và lương tháng cũng rất OK. Nghe thấy việc này cũng giống với việc làm hiện tại và cũng được nhiều tiền nên thanh niên đồng ý luôn. Khi trở về căn cứ ở phân khu Đông, Max giao lại con chíp cho bộ phận thông tin là Tiến Sĩ Đoàn. Natsu được Max dẫn đến quầy lễ tân để đăng kí và cậu ta xin vào Trinh sát đoàn - một nhóm chuyên đi thăm dò, đột nhập và cũng là đội tiên phong cho mọi trận chiến nên tỉ lệ thiệt mạng ở đoàn này cực kì cao. Mọi người đều rất ngỡ ngàng trước quyết định này, Max thấy Natsu rất thú vị nên cũng dẫn cậu ta đến trụ sở của Trinh sát đoàn nằm ở rìa tường gần cổng phía đông. Ở đây Max cũng giới thiệu Natsu với mọi người trong đoàn, Suru - đoàn trưởng của Trinh sát đoàn còn chưa nhìn thấy Natsu cô liền đồng ý cho cậu gia nhập luôn. Max và cả nhóm sốc ngang vì suru vốn là người kén chọn, mà lần này lại chấp nhận một người khi còn chưa ra xem mặt. Suru cũng chỉ cười và nói:
- Yên tâm đi các cậu sẽ bất ngờ đấy !
Không nghĩ nhiều, cả nhóm nhanh chóng làm quen, Natsu rất cảm kích trước tấm lòng của mọi người và mong họ sẽ chiếu cố cho mình nhiều hơn.
Hôm sau, Natsu được giao nhiệm vụ là săn lợn rừng ở rừng Rots cùng với Sakura, ngoài ra còn điều tra thêm một ngôi làng gần đó, đó là quê nhà của Sakura, cũng phải tìm hiểu lý do những người trong làng bị mất tích trong vòng một đêm. Rồi quay sang nhìn Natsu:
- Nè. Cho tôi xem mặt của cậu được không vậy?
- Không.
- Bộ cậu tự ti về khuôn mặt của mình hay sao mà che kín như vậy?
- Tự biết đi. Mà này, họ sống ở ngoài mà không bị bọn đột biến tấn công à?
- À cái đó, họ đã trồng một loại hoa gì đó xung quanh ngôi làng. Nghe nói nó là một sản phẩm thí nghiệm của tổ chức nào đó.
(Những ngôi làng ở ngoài phân khu được gọi là làng biệt lập. Vì họ không thích cảnh tù túm và phân khu cũng không đủ chỗ để xây nhà nên những người đó quyết định sống ở ngoài. Chỉ những người có kinh nghiệm chiến đấu mới được cấp phép và chủ yếu là cựu quân nhân)
-Vậy à !
- Cho tôi xem mặt cậu nha !
- Còn lâu !
Sau đó, Sakura cứ tìm mọi cách để Natsu tháo mấy cái khăn bịt mặt ra nhưng đều thất bại, thế nên là cô ấy phụng phịu suốt chuyến đi. Khi cả hai đến nơi, Sakura bảo Natsu đi săn lợn còn mình sẽ ngồi nghỉ một lúc. Dứt lời, bỗng có vài con lợn rừng xuất hiện ngay sau Natsu. Cậu rút kiếm ra và nhanh chóng hạ từng con một. Nhưng bọn chúng xuất hiện mỗi lúc một đông làm cho cậu phải chật vật với nó. Còn Sakura ngồi chống cằm trên cây xem tình hình.
- Sakura, xuống giúp tôi một tay với !
- Cậu tự xử hết được mà.
Nói xong cô ấy ngủ thiết đi, Natsu cay lắm mà chẳng làm được gì vì đám lợn cứ liên tục tấn công cậu. Một tiếng sau đám lợn rừng cũng bị tiêu diệt hết. Sakura vừa mới tỉnh giậy và bảo Natsu cho hết số lợn vào một cái thùng được chuẩn bị từ trước. Cậu ta liền phản đối vì Sakura nãy giờ đâu có làm gì, Sakura chỉ đáp trả lại bằng một câu:
- Đoàn trưởng cho tôi toàn quyền chỉ huy trong nhiệm vụ này nên là bớt nhăn nhó lại, nhanh còn theo tôi đến chỗ ngôi làng.
Trong lòng Natsu vẫn cay con nhỏ đó lắm nhưng vẫn phải làm theo. Xong việc, cả hai đến ngôi làng. Vừa đến trước cổng, họ bị một con cá mập có bốn cái chân tấn công. Natsu nhanh chóng đáp trả lại và con cá mập đó đã chạy thẳng vào ngôi làng. Dù biết đó là bẫy nhưng cả hai vẫn quyết định đuổi theo nó đến giữa ngôi làng thì thấy một cô gái tóc xanh và mặc bộ đồ cá mập đang ngồi trên nóc nhà thờ.
- Shack, cậu làm gì ở đây? (sakura)
- Tôi tưởng cậu cũng biết chứ! Cậu giỏi vậy mà vào Trinh Sát Đoàn à? Hay là muốn chết thế nào cho ngầu chứ gì. (shack)
- “Chen ngang” Tôi không biết hai người có mối quan hệ gì, nhưng mà con nhỏ cá mập này làm tôi ngứa mắt rồi đó.
- Hả? Mày là thằng nào mà giám xía vào chuyện này.
- Natsu, để tôi giải quyết vụ này. Cậu lo đám râu ria đi.
Sắc mặt Sakura liền thay đổi.
- Giải quyết cho xong nào, Shack!
- Được thôi, tôi chờ ngày này lâu lắm rồi.
Hồi nhỏ, Sakura và Shack là đôi bạn thân. Cả hai đều theo học tại lớp võ đạo trong làng, Shack luôn thách đấu Sakura nhưng lần nào cũng bị đánh bại. Sau này, cả hai cùng đăng kí vào quân đội trong khi Sakura dược tuyển vào Trinh Sát Đoàn, còn Shack không vào được một đoàn nào khác. Lúc đó, Shack sinh lòng ganh ghét và đã đến tận căn cứ Trinh Sát Đoàn để chứng minh rằng mình mạnh hơn Sakura. Kết quả là Shack vẫn thua, đó là trận thứ 199. Sakura đưa tay đỡ Shack dậy nhưng Shack đã phẩy tay ra, rồi bỏ đi với nỗi hận trong người.
Bây giờ, Sakura một lần nữa đối mật với Shack. Cô lấy ra ba thanh sắt ghép lại với nhau và đánh xuống một luồng sét tiêu giệt hết đám cá mập, (vũ khí Sakura sử dụng là gậy thời tiết cho phép cô ấy điều khiển thời tiết trong cự li gần). Shack giờ mới nhảy từ nóc nhà thờ xuống, cô ta tung một loạt bom khói để hạn chế đi tầm nhìn của Sakura và tấn công bất ngờ bằng súng từ mọi phía. Sakura vung gậy chặn hết các đòn tấn công. Bất ngờ có một con cá mập tấn công Sakura, cũng may Natsu đã chém nó ra làm đôi. Sau đó, đồng loạt một bầy cá mập khác lao vào tấn công. Sakura tạo ra một cơn gió thổi bay làn sương, đồng thời cả bầy cá mập. Sakura bảo với Natsu:
- Dù có việc gì xảy ra thì cậu đừng có xen vào chuyện của tôi.
- Đừng có chết đấy !
- Cậu nghĩ Trinh Sát Đoàn dễ chết đến vậy cơ à ?
Natsu mỉm cười rồi đi xử lí bọn cá mập, còn Sakura tiếp tục cuộc chiến với Shack. Shack đổi từ súng trường qua súng đóng băng, Sakura rơi vào thế bí nên cô chỉ có thể né tránh mà không có cơ hội phản công nào. Đánh một hồi Shack cảm thấy chán, vì muốn kích thích trận đấu Shack đã tiết lộ một bí mật khiến cho Sakura thay đổi sắc mặt ngay lập tức.
- Tại sao mày lại làm như vậy ?
- Vì đám dân làng đó không cho tao biết vị trí của nó.
- Thế à ! Đồ sát cả làng mà không tìm thấy. Đến khi phát hiện ra bọn tao trong rừng để khi bọn tao đến đây rồi dùng vũ lực ép tao nói ra chứ gì ?
- Ha ha ha ! Đúng vậy đó. Giờ mày làm gì được tao nào. Bây giờ là mày nói ra hoặc là xanh cỏ ở đây.
- Còn lâu nhé !
- Vậy là mày chán sống rồi chứ gì !
Shack lấy ra ống tiêm có chứa một con kí sinh trùng và tiêm vào người. Trước đó đã có một tổ chức đưa nó cho Shack và nói rằng với thứ này có thể giúp cô đánh bại được mọi đối thủ nhưng với điều kiện là phải tìm giúp chúng một thứ, không do dự Shack liền đồng ý ngay vì để đánh bại được Sakura thì cô sẽ bất chấp mọi thứ. Hiện tại, tốc độ và sức mạnh của Shack đều tăng vọt, cô ta miễn nhiễm với mọi đòn tấn công của Sakura và dễ dàng hạ được cô chỉ với một đòn. Shack túm đầu Sakura lên và nói:
- Đây sẽ là cơ hội cuối đấy. Nói ra, nó ở đâu !
- Nói thật thì tao cũng có biết đâu. Nó được mẹ tao giữ nhưng lại không nói cho tao biết.
- Đùa tao à ? Mà thôi kệ, mày gia nhập tổ chức đi tao sẽ tha mạng cho.
- Mày nghĩ tao thèm cái tổ chức vớ vẩn của mày à ?
- Thế à ! Mày...hết giá trị rồi !
Chưa kịp xuống tay thì Natsu đã bắn vài phát vào chân tay và khống chế Shack bằng một liều thuốc an thần mà câu luôn mang theo bên người và trói cô ta lại. Sakura cảm thấy hơi bất bình, liền nói với Natsu:
- Tôi đã nói gì với cậu hả ? “Đỏ mặt” Cảm ơn vì đã cứu mạng.
- Tôi cũng xin lỗi vì đã xen vào.
Thuốc an thần vừa hết tác dụng, Shack cố gắng dẫy dụa thoát ra nhưng bị Natsu bồi thêm cho mấy nhát chém vào tay chân.      Sakura bỗng gọi Natsu đi theo mình để đi tìm thứ đó. Shack ở bên ngoài vẫn cố dẫy dụa và lần này có một cái điều khiển rơi ra. Trong lúc tìm kiếm Sakura bỗng phát hiện ra một kho thuốc nổ, thấy điều chẳng lành cô liền kéo Natsu ra chỗ Shack thì thấy cô ta đang ngậm cái điều khiển và nở một nụ cười mãn nguyện. Natsu muốn ngăn lại nhưng đã quá trễ, Shack đã khích hoạt thuốc nổ xóa sổ toàn bộ ngôi làng. Cũng may Sakura đã tạo ra một cơn lốc quốn cả hai lên trời. Sau đó, họ lại tiếp tục tìm kiếm “nó” trong đống đổ nát đến tận chiều tà nhưng vẫn không tìm thấy. Vì ban đêm mà ở ngoài rất nguy hiểm nên họ đã quyết định trở về. Trên đường về thấy Natsu hơi trầm tư Sakura liền nói:
- Cậu vẫn thấy áy náy trong vụ này đúng chứ ? Cố gắng làm quen đi vì sau này cậu còn phải chứng kiến nhiều đấy. Không chỉ kẻ địch mà còn có cả đồng đội nữa.
Natsu chỉ khẽ gật đầu. Trở lại căn cứ, Sakura báo cáo lại cho đoàn trưởng Suru và xin lỗi vì đã không tìm thấy “nó”. Suru không trách bọn họ vì chỉ cần họ bình an là cô vui rồi và lấy ra một mẩu kim loại khá to, nói đây là thứ họ cần tìm.Cả hai đều không tin, Nia chui từ đâu ra giải thích:
- Nó là mảnh chìa khóa và bị phân tán ra khắp khu vực phía tây của phân khu Đông. Tổng cộng có năm mảnh.
- Nó dùng để mở cái gì vậy ? - Sakura hỏi
- Một con quái vật đã gây ra vụ thảm sát vào năm năm trước. - Nia đáp
Sakura bổng chen ngang:
- Mà này. Các cậu kiếm đâu ra nó thế ?
- Trong quyển sách của cậu. Quyển mà cậu coi là báu vật. - Suru hồn nhiên đáp
Sakura mới ngỡ ra đó là quyển sách kỉ niệm của mẹ cô để lại và khá bất ngờ khi mình giữ chúng bấy lâu nay mà không biết. Vì hôm nay cả hai săn được nhiều lợn rừng nên cả nhóm quyết định mở tiệc nướng ngoài trời. Natsu hỏi Chika - đầu bếp của đoàn là làm sao mà ăn được đống thịt bị nhiễm phong xạ đó.
- Cậu nghe đến máy phân rã chưa ?
- Chưa.
- Nó là cỗ máy có thể phân rã được tất cả các chất độc phong xạ trong một vật thể. Nhưng mà trong gần một nửa đoàn mình có thể kháng lại phàn nào đó của chất độc này.
- Họ là thí nghiệm đúng chứ ?
- Cậu có gặp rồi à ?
- Chỉ vài người thôi. Tôi thấy họ ăn thịt của mấy con thú đột biến mà không bị làm sao.
- Vậy à ! Cậu nên đi tắm đi. Nhanh lên, cho nhịn đói giờ đấy.
Tối hôm đó, Sakura bắt gặp Nastu đang đi tắm rồi nở một nụ cười nham hiểm. Khi Natsu ở trong phòng tắm thì Sakura đã lẻn ra cửa sổ phí ngoài. Cứ tưởng là sẽ nhìn thấy được bản mặt của Natsu nhưng khi vừa hé mở thì đã bị cậu ta chĩa súng vào đầu. Natsu biết thừa Sakura sẽ làm như vậy nên đã chuẩn bị trước. Không bỏ cuộc Sakura tiếp tục bám theo Natsu, biết được chuyện đó Natsu nhanh chân chạy về phòng và khóa cửa lại. Vừa thở phào xong, đến khi mở tủ đồ ra thì lại bắt gặp Sakura đã phục kích sẵn. Cũng may là phản ứng kịp nên Natsu đã nhảy ra cửa sổ và chạy đi mất. Sakura chợt nhớ ra là vẫn còn bữa tiệc tối nay nên cô vẫn còn cơ hội. Nhưng lại không được như dự tính, Natsu đã lấy một phần rồi ra chỗ khác ăn. Suru thấy vậy liền gọi Natsu lại ăn chung với cả nhóm cho vui, Sakura vừa hí hửng lần này sẽ thành công thì không ngờ được là Natsu chỉ dùng một hòn đá đánh lạc hướng và cậu ta đã ăn xong chỉ trong tíc tắc. Bất lực Sakura quang cái liêm sỉ ra một bên đi nhờ Suru giúp, thế mà Suru liền đồng ý luôn vì cô ấy cũng muốn biết mặt của cậu ta.
Suru đã tập hợp cả nhóm lại để thông báo nhiệm vụ sắp tới là đi thám hiểm hầm mộ của của một thương gia thích sưu tập những thứ độc lạ. Và nghe nói là sẽ có Chi Viện Đoàn - đây là đoàn thực hiện các nhiệm vụ tiếp viện và quân y. Suru còn yêu cầu Natsu cởi hết những gì ở trên mặt ra để có thể xây dựng lòng tin. Với sự dồn ép của cả đoàn Natsu đành bất lực nghe theo, khi cởi ra thì đó là khôn mặt điển trai cùng với một vết sẹo ở mắt trái. Cả nhóm đều trầm trồ với khuôn mặt của cậu, còn Suru thì ngồi cười mỉm như đã phát hiện ra gì đó.
- Đẹp trai thế cứ bịt mặt làm gì ? Chỉ vì cái sẹo đó mà tự ti à ? - (Barusu)
- Tự biết đi.
- Hay là cậu khỏi bịt mặt lại đi. - (Yuki)
- Nếu cậu còn bịt mặt lại thì tôi sẽ cắt lương của cậu đấy ! - (Suru)
Nghe vậy Natsu thấy hơi rén nên quyết định để như vậy luôn. Đang vui thì Nia thông báo là ngày mai cả nhóm phải chuyển ra một căn biệt thự bỏ hoang ngoài tường thành và nó nằm ở ngay bìa rừng. Cả đám đều sốc trước cảnh này. Tại một căn phòng tối với ánh trăng soi sáng từ cửa sổ có một cô bé đang nói chuyện với một cô gái tóc trắng:
- Chỉ huy, liệu cho họ ra ngoài tường thành có phải là ý hay không ? - Cô gái tóc trắng lên tiếng
- Họ mạnh mà ! Với lại tôi cũng muốn xem cậu ta thế nào nữa.
- Lính mới của Trinh Sát Đoàn đúng không ?
- Um. Nếu không phiền thì cậu cử người hỗ trợ bọn họ trong nhiệm vụ tới không ?
- Được thôi ! “Mỉm cười”
Lúc này, Nia giải thích rằng:
- Các cậu cũng đã biết đến tổ chức bí ẳn mà nhóm Sakura đụng độ sáng nay chứ ? Đó là tổ chức mới nổi và chúng cũng đang tìm các mảnh chì khóa. Để có thể chủ động tác chiến cũng như canh phòng nên mới làm như vậy.
- Như vậy là giết người ta chứ tác chiến cái gì ? - Sakura liền than thở
- Ở ngoài đó chỉ có thú đột biến thông thường thôi nên cứ yên tâm mà ở. Nếu chúng có đến thì đỡ khỏi phải đi kiếm đồ ăn còn gì. - (Nia)
Nia liền nói thêm là họ sẽ phải tự chuyển nhà vì hiện giờ không có đoàn nào rảnh hết. Nghe xong cả đám liền ỉu xìu còn mong ngày mai đừng có đến. Mới tờ mờ sáng mà Suru đã gọi mọi người dậy, có vẻ hôm nay cô nàng đang háo hức chuyện gì đó.
- Hôm nay có vụ gì mà đoàn trưởng háo hức dữ vậy ? - (Natsu)
- Tại nay có buổi tuyển chọn mà. - (Sakura)
- Cậu yên tâm đi vì ngoài cậu ấy tự chiêu mộ ra thì chưa có ai dám vào đoàn này kể từ khi thành viên thứ tám gia nhập. - (Nia)
- Năm nay tôi sẽ kiếm được thành viên mới cho các cậu thấy. - (Suru)
- Năm nào cậu chẳng nói câu đó ! - (Yuki)
- Mới có năm năm thôi mà. - (Suru)
- Chẳng phải từ lúc thành lập rồi còn gì. - (Yuki)
Nia phân công cho từng người và cô cùng với Suru sẽ đi đến buổi tuyển chọn. Suru muốn dẫn thêm Natsu đi chung vì cô muốn cho cậu ta biết kì tuyển chọn là như thế nào. Natsu tạm biệt và cùng nhóm Suru lên đường tới khu tuyển chọn gần trung tâm phân khu.
Họ bỗng gặp một người phụ nữ tóc ngắn đang ôm đống phế liệu chạy ngang qua bọn họ. Cả ba chỉ quay lại nhín rồi đi đến được khu tuyển chọn. Ở đây tập hợp khá nhiều thí sinh và cũng như là tất cả các đoàn trưởng: Max - Sát Thủ Đoàn (chuyên thực hiện các nhiệm vụ tiêu diệt những mục tiêu đã chỉ định và một vài nhiệm vụ của Trinh Sát Đoàn), Shine - Chi Viện Đoàn, Saki - Cảnh Vệ Đoàn (đoàn thủ thành, ngoài ra còn làm những công việc giữ trật tự và mọi việc vặt ở phân khu), Anna - Tiến Sĩ Đoàn (đoàn phát triển vũ khí, thuốc men và phân tích thông tin). Tất cả đều ngồi ở phía trên để theo dõi.
Natsu để ý rằng hầu hết các đoàn trưởng và các thí sinh đều là nữ ngoài ra có khá nhiều người là thí nghiệm ở đây, cậu có hỏi Suru thì cô ấy giải thích:
- Đàn ông hi sinh gần hết rồi. Còn thí nghiệm thì miễn là còn ý thức và nhân cách thì đều có thể ở lại. Đến nay cũng được 4-5 năm gì đó.
- Ở đây chấp nhận họ nhanh ha !
- Nói cho cậu biết ở đây đã từng là một quốc gia với 54 dân tộc nên tính đoàn kết, đùm bọc lẫn nhau đã ngấm vào máu rồi.
- Cảm ơn đoàn trưởng !
- Cứ gọi bình thường đi như vậy sẽ gần gũi với nhau hơn đó.
- Bắt đầu rồi kìa ! - (Nia)
Các thí sinh phải vượt qua các bài kiểm tra gồm: khả năng ứng cứu, lắp ráp vũ khí, thí nghiệm hóa học, thực chiến ở khu đấu tập. Trong suốt quá trình Suru luôn để ý tới một cô gái người cáo luôn nhìn về phía mình. Mãi đến chiều mới kết thúc phần thi. Các thí sinh sẽ tụ lại một chỗ và lần lượt bước lên theo số báo danh để xem người đó sẽ được đoàn trưởng nào đó giơ tay để chọn, nếu nhiều hơn một thì người đó có thể xin vào một trong số những đoàn đã chọn mình, nếu thấy đoàn chọn mà không phù hợp với mình thì có thể không gia nhập, nếu không được chọn có nghĩa người đó đã bị loại.
Đã quá hai phần thí sinh mà không có một ai vào Trinh Sát Đoàn trong khi Suru đã giơ từ đầu:
- Tự dưng năm nay cố dữ vậy ? Cùng lắm là bị trêu tí thôi mà. - (Nia)
- Tôi có lòng tự trọng cao lắm đấy. Một khi đã nói thì phải làm cho bằng được. - (Suru)
- <Cố chấp thật sự>. (Natsu)
Đến lượt cô bé người cáo, cô đã không chần chừ mà đã chọn thẳng Trinh Sát Đoàn làm cho những người ở đó cực kì ngỡ ngàng. Còn Suru thì mừng ra mặt:
- Thấy chưa, chắc chắn là sẽ được mà ! Giờ đi về thôi.
- Không xem nốt à ? - (Nia)
- Sẽ không có ai vô nữa đâu.
Rồi Suru lôi Natsu với Nia nhảy xuống và bế cô bé đó đi về.
Họ đến địa điểm căn cứ mới ở ngoài tường thành và công tác chuyển nhà cũng đã xong, Suru thắc mắc sao đồ đạc vẫn để ở ngoài:
- Cậu vào nhà thì sẽ biết thôi. (Sakura)
- Mà thôi vậy, đây là thành viên mới của chúng ta ! - (Suru)
- Chào mọi người. Em tên là Senko, mọi người cứ gọi em là Sen. Em là một thí nghiệm ADN kết hợp 1784 loại cáo.
- Sao cậu lại biết mình là thí nghiệm ADN kết hợp vậy. - (Natsu)
- Tôi giải thích cho. Vì Sen có xuất thân từ cô nhi viện và bất kì thí nghiệm muốn biết thông tin về mình đều có thể hỏi người quản lí ở đó. - (Nia)
- Vậy à. Cảm ơn nhé ! - (Natsu)
Bỗng có người nói với Suru:
- Chào Suru ! Bị đuổi ra ngoài rồi à ?
- Chào Sinika, lâu rồi không gặp.
- Hai người quen nhau à ? (Sakura)
- Cậu ấy là thành viên của đoàn mình. Tên cậu ấy là Sinika và là người sửa chữa vũ khí cho đoàn. Đôi  khi cậu ấy còn chế tạo và thử nghiệm vũ khí nên cậu ấy mới ở ngoài.
- Chẳng phải là có Tiến Sĩ Đoàn rồi sao. - (Sakura)
- Thế cậu nghĩ vì sao đồ của mình được sửa nhanh đến vậy không ?
- À. Sao cậu không nói cho đoàn biết !
- Tôi tưởng Barusu với Nia nói các cậu biết rồi.
Cả nhóm đồng loạt nhìn về phía hai người họ. Cả hai đều lấy lí do bận nên chưa nói được. Không ai hỏi gì thêm nữa vì họ đều biết rằng cả Nia và Barusu đều ít khi có những lúc rảnh rỗi. Cả nhóm vào tham quan ngôi nhà mới. Bên ngoài nhìn khá tồi tàn nhưng bên trong thì trái ngược lại: rộng rãi, sáng sủa, đầy đủ tiện nghi,phòng khách và phòng bếp lớn, ngoài ra còn có hai phòng tắm và 14 phòng ngủ, ở sau nhà có một garage và nhà kho. Sau khi tham quan một vòng thì mỗi người đã chọn cho mình một phòng ngủ và mang những vật dụng cần thiết vào, số còn lại được để vào kho ở sau nhà. Tối đó cả nhóm mở tiệc chào mừng thành viên mới. Ngay hôm sau, Nia đã phổ biến lại nhiệm vụ và Akira, Natsu, Sinika được đề cử vào nhiệm vụ này. Sen cũng muốn tham gia vào nhiệm vụ này nhưng bị Nia từ chối thẳng thừng và cô ấy giao cho Sen một nhiệm vụ khác là đi kiếm nguyên liệu nấu ăn với Chika. Sau đó nhóm Natsu được Barusu chở đến cửa hầm mộ, cậu ấy nói là sẽ đón bọn họ vào lúc chiều tối và nói thêm:
- Thằng thương gia đó không chỉ sưu tập mấy đồ linh tinh mà còn là chuyên gia đặt bẫy nên cẩn thận vào.
- Yên tâm đi ! Bọn này không dễ chết vậy đâu ! - (Akira)
- “Cười” Chúc may mắn !

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Com

Tags: