CƠ THỂ EM LÀ CỦA ANH - TƯ DŨNG, ANH THẬT HÁO SẮC.
Đình Trọng thích thư giãn lắm, đặc biệt là thích tắm. Tôi sẽ cùng em, hai người ngâm mình trong bồn tắm để thả lòng sau những ngày mệt mỏi vừa rồi. Tôi đã quen để Trọng nằm trong lòng ngực mình, dựa mái đầu tỏa ra hương thơm dầu gội của em vào tôi. Thi thoảng, tôi lại nắm tay rồi đếm ngón tay của em ấy.
Bồn tắm này cũng khá lớn, đủ cho 2 chúng tôi. Hiệu quả của nó thật tốt, có rất nhiều chức năng để thư dãn. Hôm nay Trọng rõ ràng là mệt mỏi, bởi do tôi đưa em đi ngắm cảnh đầu xuân. Tuy chỉ mới qua tháng giêng, nhưng cảnh tượng phía nam đã đầy xuân sắc. Thời tiết se lạnh nhưng mặt trời chói chang, thế nên cũng ấm áp. Trọng rất vui, em luôn thích những gì xinh đẹp tươi sáng, thích ánh mặt trời, cây xanh, hoa cỏ.
Sau khi hưởng thụ trong chốc lát, tôi dự định tắm với Trọng sớm để em đi ngủ. Vì thế tay tôi đi xuống người em xoa bóp, đến khi tiếp xúc đến giữa hai chân em thì bất chợt cảm thấy như nơi đó của em cương cứng lên, như điện giật tôi rút tay trở về. Tôi cũng đã qua rất nhiều năm chẳng nghĩ tới chuyện kia, vậy là lúc này con tim tôi rộn ràng nhảy loạn, ôm lấy Trọng, để em nằm trong vòng tay mình, hàng mi thật dài trên đôi mắt cậu khẽ rung động, khóe miệng hơi nhếch lênh, gương mặt bị hơi nước làm ửng hồng, tổng hợp lại cứ như em đang ngượng ngùng.
Nhìn thấy dáng vẻ ấy của em, tôi cảm thấy bụng mình như có một mồi lửa nhen nhóm lên, lập tức lan ra đồng cỏ, thiêu đốt toàn thân. Cúi đầu, tôi ghé vào tai em khàn khàn hỏi:
- Trọng, em muốn sao?
- Đáng ghét, vậy mà cũng hỏi.
- Nào, để anh xác nhận lại lần nữa.
Vừa cười nhẹ, tôi vừa nói vừa phả hơi bên tai Trọng đầu lưỡi bắt đầu đi dọc theo gương mặt thanh tú như họa của cậu rồi đến phần cổ mảnh khảnh, nhẹ nhàng liếm xương quai xanh duyên dáng của em, một bàn tay vừa vuốt ve từ ngực em vừa đi dọc xuống, cố tình dừng lại trong chốc lát nơi bụng em, nhẹ nhàng di chuyển. Trong lòng tôi đã sớm có một ý niệm, cho dù vừa rồi chỉ là ảo giác tôi cũng phải cho Trọng có cảm giác thật. Cách một lúc sau, tôi mới chậm rãi dịch đến giữa hai chân em, và rồi cười phá lên, đó là một loại vui sướng, tôi trêu tức nói:
- Em nói đi, em muốn anh đúng không.
Nói xong tôi ôm lấy Trọng, đặt em ấy lên khăn tắm trắng đã sớm chuẩn bị trên chiếc giường bên ngoài. Tôi phát hiện bản thân mình đã rất lâu chưa từng nhìn qua Trọng trần trụi, em hệt như đứa trẻ sơ sinh nằm trên chiếc khăn tắm trắng. Cơ thể em đã chẳng còn gầy trơ xương như lúc trước khi chúng tôi tập trung đội tuyển mà đã bắt đầu đầy đặn hơn, tuy không còn rắn chắc như trước kia nhưng lại có vẻ đẹp mảnh khảnh khác. Toàn thân em ấy tỏa ra thứ ánh sáng trơn bóng nhẵn nhụi, cơ thể mới vừa ngâm qua nước ấm lộ ra nét hồng hào. Kết hợp với biểu tình thuần khiết ngượng ngùng, khiến ai mà không sinh tà niệm cho được.
- Em thật đẹp.
- Thật lẻo mép.
Tôi say mê, thì thào tự nói, rồi quỳ xuống bên giường, mỉm cười nhìn của em khẽ ngẩng đầu dâng trào nói:
- Trọng, hy vọng kỹ xảo ái ân của anh sẽ làm em hài lòng, hy vọng em sẽ không hối hận khi trao thân gửi phận cho anh.
Nói xong, tôi không trực tiếp chạm vào giữa hai chân em ấy mà nhẹ nhàng liếm vào nội sườn hai chân, vừa lòng nhìn thứ giữa hai chân Trọng phản ứng càng lớn, tôi nhìn nó càng nâng càng cao. Lấy tay chạm vào, tôi cười khẽ nói với Trọng:
- Xem ra con thỏ nhỏ của em phóng ra như mãnh thú
Em ấy đánh nhẹ tôi 1 cái, tôi chợt phát hiện hàng mi của em run rẩy vô cùng, cứ như phải liều mạng mà mở to mắt. Tôi đứng lên xoay người ôm em, một tay ve vuốt tấm lưng trần bóng loáng, một bên dùng đầu lưỡi chuyển động trên tai em, chuyển xuống vành tai, thấp giọng nói vào tai em
- Đừng giãy giụa, bảo bối!
Bỗng nhiên Trọng lật tôi lại, ngồi lên người tôi. Trọng nhìn tôi, hôn lên trán của tôi, khẽ khàng nói: "Đây là cho những năm tháng sau này của chúng ta." Sau đó, nhìn vào đôi mắt tôi, mỉm cười hôn má trái, nói: "Đây là cho chúng ta có thể quen biết nhau." Rồi lại quay đầu hôn má phải bên kia của cậu: "Đây là cho chúng ta có thể yêu nhau." Tôi hôn chóp mũi em: "Đây là vì hôm nay." Cuối cùng, em nhìn chăm chú đôi môi của tôi, nhẹ nhàng đặt lên ấy một nụ hôn, trong lòng lặp đi lặp lại rằng: "Đây là cho mười năm của đôi ta."
Tôi cười khẽ, rời khỏi môi em, vươn đầu lưỡi dọc theo ngực, giữa bụng em mà liếm. Tôi dám đánh cuộc có thêm mười Trần Đình Trọng thì kinh nghiệm chỉ sợ cũng chẳng phong phú bằng một mình tôi. Cho nên rất nhanh Trọng liền phát tiết ngay tại tay tôi, dưới sức công phá của đầu lưỡi. Tôi cười khẽ nói, mới thế mà em đã no rồi, như vậy là không được đâu. Tôi nâng mông em lên, đầu tiên là nhẹ nhàng mơn trớn, để cơ thể em hoàn toàn thả lỏng. Sau đó lấy một ít gel, tôi nhẹ nhàng thử thăm dò hậu đình phía sau của Trọng, chậm rãi đưa ngón tay vào, sự ấm áp truyền đến khiến tôi thất hồn. Chờ đến thời điểm em quen rồi, tôi mới đưa ngón tay thứ hai vào, đồng thời chẳng quên không ngừng âu yếm em. Lúc chuẩn bị hưởng thụ thời khắc này, đột nhiên tôi nhớ ra một thứ.
Tôi nhảy xuống, mặc quần áo tử tế, ngay cả giày cũng tới không kịp mang liền xông ra ngoài, một hơi vọt tới trên đường cái, đưa mắt chung quanh, thế mà rất nhanh đã phát hiện được máy bán bộ bảo hộ tự động. Tôi vọt tới, nhét hết tiền lẻ vào, sau đó ôm một đống lớn trở lại phòng ngủ. Vừa vào cửa tôi đã vội vàng cởi quần áo, sau đó phóng lên giường.Rốt cục mở bao ra được, tôi run rẩy nhanh chóng đưa nó tới trên khí quan của mình, chẳng qua dùng sức quá, thế là nó lại bị thủng. Giận điên lên, tôi nói: "Đình Trọng, em thấy không, đồ bảo vệ nhất định phải mua loại tốt.
Tôi chỉ đành bất đắc dĩ mà nhanh chóng lột cái thứ hai ra, rốt cuộc, hết thảy đều đâu vào đó, tôi ôm lấy nửa người dưới của em, đặt đôi chân dài mảnh khảnh của cậu nơi thắt lưng mình, dâng trào bắt đầu, tôi chậm rãi đi vào trong cơ thể Trọng. Trong lòng vẫn sợ làm em bị thương, tôi chậm rãi đẩy mạnh vào, và rồi sự ấm áp, mềm mại ập đến tưởng như khiến tôi không thể thở nổi, khiến tôi chẳng khống chế được.
- Nhẹ thôi, em đau...ư...ư...ư...
Nhưng tôi vẫn liều mạng, mãi đến khi toàn bộ đi vào trong cơ thể em, tích góp từng chút từng chút đớn đau đó mà cảm thụ được tôi và em lần đầu hợp lại làm một, loại cảm giác ấy cứ như bay lên mây, chẳng thể nhẫn nại mà tiến lên trong cơ thể em tôi mới biết, mỗi một lần va chạm cũng có thể kéo người lên rất cao. Sau khi bị kích thích, giữa hai chân Trọng lại bắt đầu gượng dậy, trong miệng em bắt đầu phát ra những tiếng rên rĩ khẽ khàng. Thứ âm thanh ấy thật sự là đẹp hơn cả tiếng nhạc. Tôi chưa từng nghĩ đến việc Đình Trọng bình thường với giọng nói lạnh lùng như thế, vậy mà khi rên rĩ có thể làm người mất hồn đến nhường ấy. Mà ngay tại lúc tôi rốt cuộc đồng thời phát tiết, Trọng cũng phát tiết ra. Chất lỏng màu trắng văng lên người tôi, cũng dính cả trên mặt, tôi vươn đầu lưỡi liếm một chút, nghiêng đầu cười nói, thật sự là cám ơn món quà năm mới muộn của em.
Tôi ôm lấy cơ thể vô cùng mềm mại của Trọng, nhìn đôi mày đã hoàn toàn thả lỏng của em, thế là lại nhẹ nhàng hôn. Vui sướng, cơ thể em lại vô thức hoạt động, rất nhanh lại trêu chọc ngọn lửa trong tôi. Tôi cấm dục đã nhiều năm, Trọng nhìn thấy liền nói:
- Hiện tại em chỉ muốn nhìn một chỗ mẫn cảm của anh thôi, sau này chúng ta làm tiếp tiện hơn. Anh đừng có phản ứng bậy, nếu có phản ứng em coi như anh rất muốn đó nha.
- Được, nếu vậy thì cho em biết sự lợi hại của anh luôn đêm nay.
Thế là chúng tôi lại quấn lấy nhau thêm 2 lần nữa. Mỗi lần đều cho tôi cảm giác khác nhau nhưng vẫn ngập tràn Hạnh phúc. Xong xuôi, tôi ôm em ấy ngủ từ giữa đêm mãi đến khi trời tảng sáng, nhìn mặt trời hiện ra. Bỗng, tôi phát hiện hai mắt Trọng mở ra, vui mừng tôi gọi một tiếng tên cậu. Bất chợt em ngẩng đầu theo lời gọi của tôi, nhìn tôi bằng đôi mắt đen sẫm.
- Sao anh dậy sớm vậy.
Tôi chưa kịp tỉnh lại sau vui sướng và bất ngờ để nói tiếp lời nào, em liền ngáp một cái, dựa vào cổ tôi, lại ngủ. Tôi chỉ có thể cười khẽ ôm sát lấy em, cúi đầu nhìn những dấu hôn nơi cổ em, sau đó thấp giọng nói bên tai, tôi biết em nhất định nghe được, tôi nói:
- Trọng, cảm ơn em, cảm ơn em đã bên anh.
Tôi nắm tay Trọng thật chặt để em có thể cảm nhận được tình yêu của tôi, tôi đặt 1 nụ hôn lên trán em. Và rồi nhìn bầu tranh xanh ngắt ngoài kia:"Cảm ơn em."
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Com