Tác giả: Lạc Nguyệt Thất ThấtThể loại: Đại thúc, loli, cường thủ hào đoạt, 1vs1, CaoH, ngọt sủng, HE.Số chương: 169Editor: Raining🍀🍀🍀Nguồn: Wattpad/Stronggirl33(Từ chương 150-170)Editor: TrangQA830810, Giáng SinhBeta: Dâu Tây NhỏNguồn: diendanlequydon.com(Từ chương 1-149)#Raining🍀🍀🍀Truyện đang được edit trên diendanlequydon nhưng đã ngừng đăng khá lâu rồi. Vì mình rất thích truyện này nên quyết định sẽ edit tiếp. 😚😚😚…
Tên Hán: 如果月亮不抱你Hán Việt: Như quả nguyệt lượng bất bão nhĩThể loại: Ngôn tình hiện đại - Thanh mai trúc mã - Quân nhân - Sủng - Song xử - HE.Tác giả: Lục Manh TinhSố chương: 74 chương (71 chương + 3 NT)Tình trạng: FULLEditor: Cao Quế Chi, Doãn Song Beta: Doãn Song và Chloe YeNguồn convert: lupan_lan93 truyen.tangthuvien.vn Nguồn raw: https://m.shubaow.net/2/2928/…
Trong chuyến xe buýt đến trường mới, Ánh Nguyệt nghe được cuộc trò chuyện của Minh Nhật với đám bạn của mình.Cái chiến tích đậm mùi cờ đỏ trap con bé hoa khôi kém tuổi nghe thật ngứa tai làm sao. Ánh Nguyệt dặn lòng không nên dây dưa vào mấy đứa như vậy, và nó cầu trời đừng gặp lại thằng đẹp trai bảnh tỏn đó.Nhưng câu chuyện vượt ngoài tầm kiểm soát của nó. Từ chung trường, đến chung lớp, rồi chung bàn, quá đáng hơn là chung nhà, thậm chí là đứng chung trên lễ đường và hứa sẽ bên nhau suốt đời.Lạ nhỉ! Ánh Nguyệt cũng chẳng hiểu ngoài cái đẹp trai, cao ráo, nhà giàu, tinh tế, chu đáo, tốt bụng, học giỏi, biết võ thì Minh Nhật có gì mà thu hút được nó nữa.Hay do Mặt Trăng với Mặt Trời hút nhau nhỉ? Ý nó là "nhật thực toàn phần".... Tiếc là nhật thực sẽ không kéo dài mãi đâu. Nhưng Nhật với Nguyệt thì có thể."Tìm mua để gặp lại cặp đôi Nhật Nguyệt nhé!______Chương đầu: Đầu tháng 12/2023Chương cuối: 2/3/2024 21h30…
Hôm nay là sinh nhật mười sáu tuổi của cô nhưng liệu còn có ai nhớ đây? Từ khi bố mẹ ly hôn rồi bỏ lại cô, ngoại trừ mỗi tháng gửi cho cô chút tiền sinh hoạt ít ỏi thì cũng chẳng hỏi han gì nữa, trên đời này người quan tâm cô chỉ còn lại chính bản thân cô.Cô đã quen những ngày tháng dù mưa gió cũng không ai đưa đón, cũng đâu có gì ghê gớm, không phải sao? Cô một mình đi về nhà, thật may là sau khi bố mẹ ly hôn có để lại căn nhà cũ cho cô, giúp cô không đến mức không nơi để về, lưu lạc đầu đường."Á!" Đôi giày vải giá rẻ đã bị mài mòn trở nên mỏng manh, lòng bàn chân bất ngờ bị thứ gì đó đâm phải, cơn đau nhói tràn tới, Diệp Tiên Tiên nhấc chân lên, có chút buồn bực định đá văng cục đá đã đâm vào chân mình, thế nhưng lúc chân giơ lên lại lơ đãng trông thấy bộ dạng của cục đá kia, nó không phải là một cục đá mà là một chiếc nhẫn, rất rất nhỏ.Ma xui quỷ khiến thế nào mà cô nhặt nó lên, cầm trong tay ngắm nghía.Tạo hình cổ xưa, trên thân khắc một hình vẽ phức tạp, nhìn qua có vẻ không tầm thường.Dù sao cũng đang ở bên ngoài, Diệp Tiên Tiên không tiện nhìn kỹ, cô lê đôi giày vải đầy nước đi về nhà.-------------…
Trọng sinh , HE , Ngược , Sắc , Hiện Đại , Sủng , Ngọt ,+++++++Tác giả : Mộc Dung Truyện : tự sáng tác Kiếp trước cô tránh hắn né hắn như né tà Mặc cho hắn dùng mọi thủ đoạn từ cưỡng chế đến yêu thương nhưng không yêu vẫn là không yêu . Quen biết hắn vì hắn là anh trai của bạn thân , đến nhà chơi là sợi tơ định mệnh liền được gắn kết.Chỉ vì cô hận liền phát ngôn " nếu anh đụng vào tôi một lần tôi liền tự vẫn ". Hắn vì vừa yêu vừa hận cô nên đã buông tha cho cô và biến mất không dấu vết theo như cô mong muốn .Đến khi cô có được tự do tưởng chừng là vui mừng nhưng không ngờ nó là điều tồi tệ nhất mà cô đã từng quyết định . Đi kiếm hắn , nhưng chẳng biết kiếm đâu , đến tột cùng cô mới biết mình sau hoàn toàn . Đến bên bãi biển nơi lần đầu cô bị hắn làm cho mê loạn , đứng trên lề đường nhìn xuống bãi biển nhớ lại những khoảng thời gian hắn vì cô mà bắt nạt đe dọa và thương yêu . Trong dòng suy nghĩ giữa con đường chiếc xe tải lao đến . Và kết thúc sinh mạng của cô từ đây , hơi thở cuối cùng nơi bờ môi đầy máu tươi đó của cô nhấp nháy 2 chữ " Thế Thiên " . Ông trời luôn cho người sửa sai ! Lúc cô tỉnh lại mới biết mình trọng sinh , quay về 10 năm trước , cái ngày mà lần đầu tiên cô đến nhà Thế An chơi cũng là cái ngày lần đầu anh bị cô hớp hồn , Cô liền thành " Nếu anh không đụng vào em , em liền chết "…