Chào các bạn! Truyen4U chính thức đã quay trở lại rồi đây!^^. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền Truyen4U.Com này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 1171-1180

Chương 1171: Kiếm tiền cưới vợ

Sau khi rời khỏi Kim gia, Sooyeon liền phi như bay tới Bạch Kim Đế Cung "ân ái" với hai cái bánh bao, hôm sau lại dành cả ngày để cả nhà đi chơi Công viên Biển.

Xả hơi một chút rồi lại đâm đầu vào con đường kiếm tiền cưới vợ!

Khoảng thời gian này tốc độ phát triển của Tắc Linh có thể nói là như ngồi tên lửa.

Đầu tiên là, định mức thị trường có xu thế áp đảo History.

Thứ hai là, History cũng vấp phải sự nghi ngờ của truyền thông với đại chúng.

Từ sau mấy thiết kế xinh đẹp bắt mắt giúp History thành danh lúc ban đầu thì hiện tại bọn họ đã bắt đầu xuống dốc. Những bộ sưu tập mới ra mắt cũng hoàn toàn không đạt được chất lượng như lúc ban đầu. Thậm chí còn có chút cảm giác bắt chước lại chính tác phẩm cũ của mình nên dẫn đến người tiêu dùng rất bất mãn.

Mà, đối thủ lớn nhất của họ - Tắc Linh thì lại phát triển không ngừng. Dường như chỉ cần cách một đoạn thời gian sẽ lại có sản phẩm mới được đưa ra, từ chất lượng thiết kế mà nói thì đúng là vô cùng tuyệt vời. Đây cũng là lí do Tắc Linh kiếm được không ít khách hàng trung thành.

Dưới khu bình luận weibo của History dường như ngày nào cũng có một ít quần chúng comment chất vấn, điều này khiến một số fan trung thành bất mãn, thậm chí còn chửi rủa lại.

[Tắc Linh thì là cái chó gì chứ! Chẳng qua cũng chỉ là ăn theo của History mà thôi!]

[Ê lầu trên, nếu không phải History đi đầu khai phá thị trường thì giờ này ai biết tới Tắc Linh chứ!]

[Ngành nào cũng thế thôi, đều cũng có một giai đoạn cạn kiệt ý tưởng, nhà thiết kế cũng vậy! Để cho người ta được yên đi mấy má!]

[Hừ đều là mấy đứa thủy quân do Tắc Linh mướn tới chứ gì? Nói History ăn cắp ý tưởng của Tắc Linh, hử, cười chết con người ta luôn đó! Mấy người ngu như vậy ba mẹ mấy người có biết không đó, ha ha ha. Lúc History thành danh thì còn chẳng biết Tắc Linh đang trôi nổi ở nơi nào đâu. Ăn cắp? Đúng là có ăn cắp nhưng là Tắc Linh ăn cắp của History nha mấy má! History người ta đã không muốn chấp nhặt rồi thì thôi, giờ còn muốn vừa ăn cắp vừa la làng, đúng là chỉ có những loại rác rưởi mới thích dùng đồ của nhãn hiện rác rưởi!]

[Tôi nghĩ tốt nhất vẫn cứ là nhìn vào sự thực mà nói đi, mấy tác phẩm hồi đầu của History khi mới ra mắt thực sự là rất kinh diễm, giúp History thành danh và chiếm lĩnh được thị trường. Còn mấy tác phẩm ra mắt hồi đầu của Tắc Linh đúng là có hơi hướng phong cách của History nhưng người ta lại có thêm "thần vận", cái này History lại không có... thế cho nên mới nói không có lửa làm sao có khói. Mà mấy chế này đưa ra thị trường trước chưa chắc đã là không đi ăn cắp của người khác đâu nhé!]

[Mẹ cái thằng lầu trên, nhìn phát là biết con chó của Tắc Linh rồi, Tắc Linh cho mày bao tiền thế!]

[Cho lầu trên ngàn like luôn!]

[Cười chết mất thôi, đám fan não tàn của History y như bầy chó dại chỉ biết cắn loạn, gặp ai cũng cắn!]

[Ha ha, tui chỉ muốn nói với đám chó ăn shit của Tắc Linh: Đường Cách Mệnh Còn Lắm Gian Truân! (viết tắt là: dcmclgt)

...

Fan của Tắc Linh và History gần đây cứ thích lôi nhau weibo "hỏi thăm" nhau, thậm chí còn điên cuồng chiếm lĩnh thứ hạng tìm kiếm.

Trụ sở chính của History.

Jung Soohee lướt di động đọc mất cái tin mới trên weibo, tất cả đều là tin có liên quan đến History cùng Tắc Linh.

Hiện tại, tin tức trên mạng phần lớn đều chĩa mũi dùi vào việc Tắc Linh sao chép ý tưởng và phong cách của History, thấy càng ngày càng nhiều người tham gia vào đội ngũ chinh phạt thì khóe miệng Jung Soohee không tự chủ được hơi nhếch lên.

"Goo Min, Kim Taeyeon thiết kế đến đâu rồi?" Jung Soohee buông di động xuống hỏi Goo Min.

"Cái này..." Goo Min sửng sốt một chút, gã lắc đầu một cái tỏ ý chính mình cũng không rõ.

Từ sau khi Kim Taeyeon vào History thì anh ta chiếm lấy luôn cái phòng thiết kế. Thậm chí, các nhà thiết kế khác cũng bị Kim Taeyeon đuổi hết ra.

Chương 1172: Kinh diễm!

Thực ra thì Goo Min cũng không muốn có bất kỳ tiếp xúc gì với Kim Taeyeon thế cho nên gã cũng chẳng bén mảng đến phòng thiết kế làm gì.

Cái Jung Soohee am hiểu nhất chính là tranh thủ thời cơ, hiện tại trên mạng đều đang sôi sục vấn đề "Tắc Linh sao chép". Nếu lúc này mà History lại có thể tung ra những thiết kế chất lượng thì đây chính là cơ hội để áp đảo Tắc Linh một lần nữa!

"Cùng tôi tới phòng thiết kế!"

Một lát sau, trong phòng thiết kế của History.

Bức tường trắng tinh ban đầu hiện giờ lại đầy rẫy những vết mực tàu, toàn là những hình vẽ khó hiểu tối nghĩa.

"Anh Kim, lúc nào thì tôi có thể xem được tác phẩm của anh?" Jung Soohee cười khẽ nói.

Kim Taeyeon đẩy mũ lưỡi trai ra nhưng cũng chẳng thèm phản ứng lại Jung Soohee, chỉ dùng khóe mắt liếc về bản vẽ đang đặt trên bàn.

Jung Soohee hiểu ý lập tức bước đến cầm những bản thiết kế kia lên quan sát cẩn thận.

"Đây..."

Chỉ trong chốc lát, mắt cô ta sáng quắc lên.

Tổng cộng có mười bản thiết kế, nhưng chỉ là từng phần rời rạc, nếu như chỉ nhìn từng cái một thì thấy hoàn toàn bình thường chẳng có chút ấn tượng nào, nhưng nếu đem cả mười bản thiết kế ghép lại thì thiết kế hoàn chỉnh của Kim Taeyeon liền hiện lên trong mắt Jung Soohee cùng Goo Min.

Nội dung của nó dường như phảng phất một sức hút không cách nào chống cự, chỉ vừa liếc mắt đã lập tức sa chân.

"Bóng đêm, thống khổ... và chết chóc..."

"Tác phẩm này thuộc về phong cách phi thực tế, khiến người ta cảm nhận được cảm giác sa đọa. Những chi tiết trang trí được thêm vào là những thứ liên quan đến phù thủy, bóng đêm và sự nguyền rủa... chúng sẽ tạo nên cảm giác cô độc, hay sự tuyệt vọng khiến người xem mường tượng tới cảnh địa ngục A Tỳ1 đẫm máu đáng sợ..."

1 Địa ngục A Tỳ: hay còn gọi Huyết Trì, là ngục nặng nhất. Những kẻ bất hiếu, không ngay thẳng, không tôn trọng người khác sẽ bị đưa vào đây chịu khổ trong bể máu.

Goo Min nghiêm túc đánh giá bản thiết kế này, trên trán gã dần thấm ra một lớp mồ hôi lạnh.

Tác phẩm này hoàn toàn khác với những tác phẩm từng sử dụng yếu tố bóng tối, cũng là tác phẩm có thể khiến yếu tố đặc biệt này đạt đến hiệu quả cao nhất. Nó u ám nhưng sẽ không khiến người xem cảm thấy khó tiếp nhận, bất kể là màu sắc hay những chi tiết phụ trợ đều có thể nói là hoàn hảo. Cho dù một cô gái bình thường không thể bình thường hơn mặc bộ trang phục này lên thì lập tức sẽ trở nên cao quý lạnh lùng, vô hình trung gây nên sự chú ý mãnh liệt.

"Thật là đẹp..."

Đôi mắt Jung Soohee lóe lóe sáng, cũng từng có người giống Kim Taeyeon sử dụng chủ đề Bóng Đêm làm chủ đạo cho các thiết kế của mình. Chính cô ta cũng từng tận mắt nhìn thấy những bộ có phong cách tương tự nhưng nếu thật lòng mà nói thì những thứ kia chỉ lòe thiên hạ được thôi. Những thiết kế đó khiến cho người xem có cảm giác không thoải mái, thậm chí còn có chút sợ hãi chứ đừng nói là dám mặc nó.

Mà, thiết kế của Kim Taeyeon lại hoàn toàn khác biệt, mặc dù nó mang theo cảm giác tràn ngập tuyệt vọng nhưng lại không hề có cảm giác máu tanh, trái lại còn tạo ra cảm giác vô cùng cáo quý cùng sự thần bí của văn hóa phương Đông từ ngàn xưa.

Quan trọng nhất là thiết kế này quá bắt mắt, cực kỳ phù hợp với thị hiếu của đại chúng hiện giờ.

Jung Soohee chỉ nhìn đã không nhịn được muốn chiếm làm của riêng.

"Cái này... anh thiết kế trong bao lâu?" Jung Soohee cố gằng di dời đôi mắt từ bản thiết kế sang Kim Taeyeon.

"Cái vấn đề này có ý nghĩa gì không?" Kim Taeyeon hỏi ngược lại.

"Tôi chí có chút tò mò thôi." Jung Soohee nói.

"Vậy thu cái sự tò mò của cô về đi." Khuôn mặt của Kim Taeyeon vẫn vô cảm nhưng trong mắt đã tỏa ra hơi lạnh thấu xương.

Chương 1173: Tín ngưỡng hắc ám

Thái độ của Kim Taeyeon khiến Jung Soohee thấy không vui, nhưng anh ta không phải Goo Min cũng chẳng phải nhân viên của History, hơn nữa cô ta còn phải mượn sức anh ta để đạp Tắc Linh xuống vực sâu vạn trượng, thế nên cô ta chỉ có thể nhịn.

"Ha ha ha, anh Kim đừng để bụng, tôi chỉ thuận miệng hỏi chút thôi... Những thiết kế của anh khiến tôi hoàn toàn khâm phục, cho nên tôi định sản xuất số lượng lớn."

Jung Soohee nói xong thì lại tiếp tục quan sát bản thiết kế, ước chừng mấy phút sau, cô ta lại hơi nhíu mày một cái.

Lúc trước không quá để ý nhưng hiện giờ Jung Soohee đã phát hiện ra một tỳ vết rõ ràng, chỗ chi tiết hình La Sát bị thiếu tứ chi.

"Anh Kim, thiết kế của anh có chút thiếu sót." Jung Soohee đặt bản vẽ xuống trước mặt Kim Taeyeon rồi chỉ ra điểm thiếu sót.

Thấy thế Kim Taeyeon liền đứng dậy, đôi mắt chẳng có chút tình cảm nào của con người nhìn thẳng vào Jung Soohee.

Bị anh ta nhìn chằm chằm như vậy thì chẳng hiểu sao toàn thân Jung Soohee cứng đờ.

"Cái loại tay mơ chó má như cô mà có thể nhìn ra được nó thiếu sót cái gì sao?" Kim Taeyeon nhếch khóe miệng tạo thành một nụ cười tà mị: "Một thiết kế dang dở? Không phải nói dang dở cũng là một loại hoàn mỹ sao! Nếu đã như vậy thì cần gì phải phí công tốn sức hoàn thiện nó thêm. "

"Đúng thế, đúng thế, đúng thế! Người anh em nói đúng lắm! Sếp cũng chỉ quan tâm người anh em thôi mà, người anh em đừng để bụng nhé... ha ha..." Trong lòng Goo Min phát lạnh, gã có thể đắc tội Jung Soohee nhưng tuyệt đối không dám đắc tội Kim Taeyeon.

Hơn nữa vấn đề liên quan đến thiết kế thì một kẻ ngoài nghề như Jung Soohee mà lại dám nghi ngờ tác phẩm của Kim Taeyeon sao. Lỡ như mà chọc tên này điên này thì cô ta sẽ biết cái gì gọi là tì vết... nhưng thực chất cái gã ta sợ nhất chính là Kim Taeyeon sẽ lôi gã vào xử lý chung với Jung Soohee.

"Thiết kế của người anh em nhất định là muốn biểu đạt ý tứ "không hoàn mỹ cũng là một loại hoàn mỹ", trực tiếp làm lộ rõ sự thiếu sót của nó để chứng minh điều này đúng không, ha ha ha." Goo Min ninh bợ nói.

"Cậu thì biết cái chó gì." Kim Taeyeon kéo thấp mũ lưỡi trai xuống: "Đơn giản là vì tôi lười, không muốn thiết kế tiếp nên nó mới thành thế."

Nghe thế mặt mũi Goo Min lập tức tối sầm, tên này cũng quá không nể mặt nhau rồi.

"Vậy ý của anh Kim đây là gì?" Jung Soohee hỏi dò.

Bởi vì, bây giờ cô ta cũng không nắm chắc được, dẫu là một thiết kế có thiếu sót nhưng cũng không ngăn được sự quyến rũ ma quái của bộ váy này. Nhưng không biết rốt cuộc Kim Taeyeon này có ý gì đây, con người này cũng cổ quái quá rồi.

"Bộ đồ này History chỉ có thể sản xuất dưới năm mươi chiếc." Kim Taeyeon hời hợt nói.

"Năm mươi?"

"Hạn chế số lượng sao?"

"Tác phẩm do tôi thiết kế là để thưởng thức chứ không phải để kiếm lời, biết chưa?" Kim Taeyeon lạnh lùng nói.

"Được rồi, tôi hiểu rồi, trước hết tôi sẽ cho sản xuất 50 bộ." Jung Soohee nghĩ nghĩ một hồi cuối cùng vẫn đáp ứng.

Dù sao chỉ cần Kim Taeyeon ở lại History thì sau này thiếu gì những tác phẩm thế này. Dẫu cho lượng sản xuất có ít cũng chẳng sao, như thế càng có thể đề cao giá trị của History.

"Anh Kim Taeyeon, không biết thiết kế này tên là gì?" Trước khi đi, Jung Soohee hỏi.

"Tín Ngưỡng Hắc Ám."

...

Rất nhanh, tác phẩm của Kim Taeyeon được History đưa vào sản xuất, không nhiều không ít vừa đúng 50 bộ.

Mà bộ đầu tiên sản xuất ra được Jung Soohee đem đi cất giữ. Sau đó, cô ta mời các phóng viên tạp chí thời trang cũng như một số người có sức ảnh hưởng trong giới tới trụ sở chính của History chiêm ngưỡng tác phẩm mới nhất.

Chương 1174: Tác phẩm vô cùng hoàn hảo

Tín Ngưỡng Hắc Ám dường như có ma lực vậy, mỗi một màu sắc hay kiểu dáng lại có một sắc thái khác. Giới truyền thông vừa đưa tin, lập tức các tiểu thư danh viện và các vị phu nhân thái thái đều rối rít tới History muốn mua.

Nhưng, Jung Soohee cũng thả luôn tin chỉ sản xuất 50 bộ, đây là mẫu thiết kế giới hạn hơn nữa tạm thời không bán.

Chỉ trong mấy ngày ngắn ngủi mà mỗi một bộ đều đội giá đến mức kinh người, thậm chí lên đến bảy con số.

Cũng nhờ chuyện này mà doanh thu của History lại lập tức tăng vọt, quả thật đã đưa History trở lại thời kỳ hoàng kim của mình.

Hiện giờ bảng xếp hạng từ khóa tìm kiếm của weibo đã bị mẫu thiết kế này chiếm vị trí thứ nhất.

Tín Ngưỡng Hắc Ám vừa ra, Tắc Linh lại một lần nữa bị cư dân mạng phỉ nhổ.

[Đám chó của Tắc Linh đâu rồi, ra đây mà xem History hết thời này!!!]

[History người ta lười phản ứng lại Tắc Linh và vì dành toàn lực cho lần này đó! Căn bản là không phải cùng một tầng lớp thì so đo là gì! Hãy nhìn Tín Ngưỡng Hắc Ám đi kìa, giá lên tới bảy con số đó, số lượng toàn cầu chỉ có 50 bộ thôi đó, hiểu không? Nếu Tín Ngưỡng Hắc Ám mà sản xuất số lượng lớn thì Tắc Linh mấy người chỉ có nước húp cám! Ôi thương thay cho History, cứ bị lũ chó của Tắc Linh cắn mãi không buông, đúng là đồ lấy oán báo ơn.]

[Tín Ngưỡng Hắc Ám quả thực không sai nhưng cười người hôm trước hôm sau người cười, thủy quân của History hãy chờ đó.]

[Tắc Linh đúng là đồ không biết xấu hổ, sao chép ý tưởng của History thì thôi còn dám nói History hết thời, Tín Ngưỡng Hắc Ám vừa ra rồi đó, tự vả mặt chuộc lỗi đi!]

Tín Ngưỡng Hắc Ám vừa ra lập tức khiến cho fan của History cảm thấy phấn chấn trở lại, thanh thế của Tắc Linh bị đè xuống rất nhanh. Thậm chí quá nửa người hâm mộ hô to yêu cầu Tắc Linh nhanh chóng đưa ra thiết kế mới, nếu không thì sẽ từ fan sẽ biến thành anti fan.

...

Trụ sở chính của Tắc Linh.

Sooyeon nhìn chằm chằm vào tạp chí thời trang, lông mày không nhịn được mà nhăn lại.

"Không thể nào!" Sunny gắt gao nhìn chằm chằm tạp chí trong tay: "Goo Min chắc chắn không thể thiết kế ra được tác phẩm như thế này!"

"Ý em là gì?" Sooyeon cũng nghe ra chút ý tứ trong lời của Sunny. Nếu Goo Min thật sự có bản lĩnh này thì có cần phải ăn trộm thiết kế của cậu ta?

"Em cũng không rõ lắm." Sunny lắc lắc đầu: "Nhưng em có thể khẳng định, Goo Min hoàn toàn không có bản lĩnh này! Em nghĩ hẳn là có người giúp History!"

"Bất kể có người giúp bọn họ hay không thì đây vẫn là một kích trí mạng với Tắc Linh, gần đây định mức thị trường đã đảo chiều, nếu vẫn tiếp tục thế này thì chắc chắn không phải là chuyện tốt." Sooyeon trầm ngâm nói.

"Không phải chỉ là một bộ Tín Ngưỡng Hắc Ám sao? Giám đốc Lee, anh mau thiết kế ra một bộ Tín Ngưỡng Thần Giới!"" Hyomin đi vào đưa cafe cho Sooyeon rồi cổ vũ cho Sunny.

"Không dễ đâu." Trong mắt Sunny lóe lên tia sáng lạnh: "Tín Ngưỡng Hắc Ám có thể nổi như vậy cũng không phải là không có lí do! Thiết kế này vận dụng yếu tố hắc ám huyền bí trong văn hóa cổ xưa của phương Đông, đồng thời còn sát nhập cả thuyết sinh tử và luân hồi của Phật giáo một cách hoàn mỹ! Đây có thể coi là tác phẩm vô cùng hoàn hảo!"

Hyomin nghe vậy liền mở to con mắt, lợi hại thế sao? Thậm chí cả Sunny cũng nói khó có thể vượt qua?

Chương 1175: Không làm, luyện công không cho phép xxx

"Mà thiết kế này hoàn toàn nhằm thẳng vào chúng ta, hoàn toàn trái ngược với phong cách của chúng ta! Dùng một phong cách đỉnh cao đi nghiền ép một phong cách đỉnh cao khác... Rốt cuộc là ai?" Sunny siết chặt nắm tay.

Sooyeon không hiểu gì về thiết kế thời trang, nhưng làm một cô gái thì cô cũng rất biết thưởng thức.

Không thể không nói là cô rất thích thiết kế này cô, nếu không phải do History sản xuất thì nhất định cô sẽ phải kiếm lấy một bộ.

"Sếp, cho em chút thời gian." Sunny nghiêm túc nói.

"Chị tin tưởng em mà." Sooyeon cười cười, xem ra lần này Sunny gặp được đối thủ rồi.

Chỉ có điều, cô hết sức tò mò ruốt cuộc vị tôn thần mà History mời về là ai, theo như lời của Sunny thì người đó đang muốn dùng phong cách đối ngược để đánh bại Tắc Linh...

...

Sau khi ra khỏi Tắc Linh, Sooyeon lái xe mà có chút bực dọc, cô muốn làm cái gì đó để phát tiết. Cũng không biết có phải do Tín Ngưỡng Hắc Ám ảnh hưởng hay không mà trong đầu Sooyeon chợt lóe lên một người có hơi thở vô cùng phù hợp với cái gọi là Tín Ngưỡng Hắc Ám.

Vì thế cô tiện tay gọi một cú điện thoại.

"Có chuyện gì?" Điện thoại lập tức vang lên một giọng điệu lười biếng.

"Đại thần, đang làm gì đó." Sooyeon cười hỏi.

"Không làm, luyện công không cho phép xxx."

Sooyeon: "..."

"Kim Taeyeon, có tin tôi cho anh vài phát tát không hả." Sooyeon không nhịn được mắng một tiếng.

"Cô hận tay cô đến nỗi muốn nó phế à?"

"Đừng nói nhảm, đại thần mau tới dạy tôi hai chiêu." Sooyeon nói

"Xem như là trả ơn cô lần trước sao?"

"Còn lâu..." Khó khăn lắm mới khiến tên này nợ cô được, sao có thể tùy tiện thả người chứ.

"À, vậy không đi."

"Đại thần đừng keo kiệt vậy mà, tôi mời anh ăn KFC nhé!"

"Cô đang ở đâu, tôi đến ngay!"

Sooyeon: "..."

...

Nếu có người nguyện ý mời đi ăn thì Kim Taeyeon chắc chắn sẽ tới đúng hẹn, thậm chí không trễ nửa giây, huống hồ còn là món KFC mà anh ta yêu nhất nữa chứ.

Nhìn bộ dạng gặm thịt gà của Kim Taeyeon, Sooyeon âm thầm lắc đầu. Đúng là lãng phí của trời.

"Thêm năm cái cánh gà nướng Orleans đi!" Kim Taeyeon vẫn chưa thỏa mãn nói.

"Đừng ăn nữa, tôi đưa anh tới nơi hay hơn."

Không đợi Kim Taeyeon ăn xong, Sooyeon đã đem người nhét vào trong xe.

Một lát sau tại một võ quán Taekwondo.

Kim Taeyeon nghệt mặt nhìn mấy người đang khoa tay múa chân kia: "Đây chính là cái chỗ cô nói rất vui sao."

"Đến đến đến, đại thần, mau dạy tôi hai chiêu!"

Sooyeon tỏ vẻ sùng bái, dù Kim Taeyeon là người điên nhưng chiến lực vô cùng dũng mãnh.

Cứ mỗi lần cùng Nhị sư huynh huấn luyện xong đều bị huynh ấy khinh bỉ Sooyeon cảm thấy rất ấm ức, thế nên cô thề nhất định phải học được hai chiêu để phản công.

"Không có hứng thú ra tay trước mấy phế vật này." Kim Taeyeon không thèm động chân động tay mà lười biếng ngồi bệt xuống đất.

"Nhãi con, mày nói ai là phế vật?"

Lập tức có mấy người cao to vạm vỡ tiến đến, người lên tiếng chính là một tên béo, nhìn cái cơ thể "đẫy đà" kia xem chừng cũng phải trăm cân.

"Xin lỗi... bạn tôi nói đùa ý mà." Sooyeon vội giải thích.

"Không phải chuyện của cô!" Tên béo kia tiến đến đẩy Sooyeon ra.

"Nhãi con, tao hỏi mày đấy, mày vừa nói ai là phế vật?"

Đám người nhanh chóng vây quanh Kim Taeyeon.

Lúc này Kim Taeyeon cũng thấy chả hiểu cái vẹo gì, anh ta nhìn quanh một vòng rồi nhìn về phía tên béo kia: "Tôi có nói nhằm vào ai đâu, tôi chỉ nói là mấy người ở đây đều là phế vật, cũng đâu phải chỉ nói một mình cậu, đừng nóng giận."

Chương 1176: Cũng biết kiếm chuyện quá ha!

"Con mẹ nó, mày muốn đi chầu ông bà ông vải à?" Tên béo nổi khùng lên rồi lập tức xách cổ Kim Taeyeon từ dưới đất lên.

"Thằng nhãi con này, này thì cho mày thích lấy le trước mặt gái này!" Thấy Kim Taeyeon bị nhấc lên, mấy tên khác cũng thi nhau mắng theo.

Sooyeon thấy vậy thì đầu đầy hắc tuyến, tên này cũng biết kiếm chuyện quá ha!

"Ê béo, nghe lời nào, bỏ tay ra." Kim Taeyeon cười cười với tên béo kia.

"Mày nói ai béo hả thằng ôn con này? Ông lại đập phát cho mày chết tươi bây giờ!"

"Ê béo, mày có tin tao chỉ dùng một ngón tay cũng có thể đánh chết mày không." Kim Taeyeon thu lại nụ cười trên mặt.

"Mày chán sống rồi!" Tên béo lập tức giơ nắm đấm lên hướng về phía mặt Kim Taeyeon.

Nhưng mà một đấm này chưa chạm được vào anh ta thì bóng của một ngón tay lướt qua đụng trúng bụng của tên béo.

Mấy người xung quanh đứng chờ xem náo nhiệt, còn chưa hiểu chuyện gì xảy ra mà đã thấy tên béo hơn trăm cân kia nhẹ nhàng bắn văng ra.

"Bịch!" Tên béo ngã lăn ra đất, hai tay ôm lấy bụng kêu la không ngừng.

"Đó thấy chưa, tao đã bảo rồi mà mày không tin cơ, cái đồ thiếu đánh." Kim Taeyeon lại ngồi xuống đất cười hềnh hệch nói.

Thấy thế, mấy học viên khác trong võ quán Taekwondo liền choáng váng, cái tên nhìn như con gái kia mà lại có thể dùng một ngón tay bắn tên béo kia bay ra ngoài?

"Tên kia là loại quái vật gì vậy?"

"Chỉ dùng một ngón tay mà đánh bay Ji Hoon á?"

"Võ công? Nội lực? Đệch, đừng bảo tao rằng tên này từ cổ đại xuyên tới đây đấy nhé!"

"Mày coi phim nhiều quá nên bị ngộ rồi hả? Xuyên cái lông ý mà xuyên!"

"Thân thể nhỏ nhắn như vậy lại có sức mạnh lớn như thế, chẳng lẽ đây là kình?"

"Kình? Kình là cái gì?"

"Mấy đứa không hiểu đâu, anh đọc được trong một cuốn sách cổ nói rằng con người muốn mạnh lên đầu tiên là phải tu lực, sau đó là tu hình, mà tu hình đến cực hạn sẽ tạo thành võ, võ xong sẽ sinh ra kình, gì mà ám kình, hóa kình... còn có cả luyện thành khí nữa!" Một vị nhìn có vẻ tầm bốn năm mươi tuổi đứng ra giải thích.

"Ôi anh Shim, anh đừng có mà giả thần giả quỷ nữa, cái đó mà có thật á?"

"Mấy tên nhãi nhép các câu, ánh mắt thiển cận quá đi! Sách cổ viết thế còn có thể là giả à, chỉ là do các cậu thiếu kiến thức thôi." Người trung niên lắc đầu một cái

"Xì, cái gì mà sách cổ chứ, chắc anh Lương xem nhầm truyện chưởng rồi!"

"Được được được, coi như tôi chưa nói gì đi, các cậu giỏi thì đi mà đấu với người ta đi!" Người đàn ông kia nhún vai một cái.

Nghe thế đám người lập tức lắc đầu như trống bỏi, ngay cả cái tên béo như Ji Hoon cũng chỉ cần dùng một ngón tay thì ai dám đấu với tên kia chứ?!

"Xin lỗi... thật sự xin lỗi!"

Sooyeon lúng túng kéo Taeyeon rời khỏi võ quán.

Cô chỉ định tìm chỗ thích hợp để học mấy chiêu thôi mà cũng có thể chọc họa...

"Tôi nói này, anh cũng biết gây chuyện quá đấy." Sooyeon dừng xe, tức giận mà trợn mắt trừng Taeyeon.

"Cô nương à, là người ta muốn đánh tôi đó." Taeyeon tỏ vẻ vô tội.

"Anh không nói bọn họ là phế vật thì bọn họ đánh anh chắc?" Sooyeon có chút bất lực.

"Bọn họ là phế thật mà."Taeyeon nghĩ nghĩ một chút rồi nghiêm túc trả lời.

Nghe Taeyeon nói thế khóe miệng Sooyeon méo xệch đi lúc nào không hay, cuối cùng cũng câm nín hẳn.

"Chỉ biết khua tay múa chân chả có tí ý nghĩa nào." Taeyeon tỏ vẻ thật nhàm chán.

Chương 1177: Đại thần, em xin quỳ!

"Ha ha, vị đại hiệp này, anh thì giỏi quá ha!" Sooyeon liếc Taeyeon một cái sau đó lại lôi anh ta xuống xe, chỉ chỉ vào một bức tường rồi cười lạnh nói: "Anh có ngon thì đập nó ý, chứng minh cho tôi xem, đại..."

Sooyeon còn chưa nói xong thì Taeyeon đã lướt qua.

Một tiếng nổ kinh thiên động địa vang lên.

Sooyeon nhìn chằm chằm bức tường bị Taeyeon vỗ một phát đã biến thành đống gạch vụn, cô đứng chết trân ngay tại chỗ.

Chỉ một chưởng lại có thể đánh nát nguyên cả bức tường, còn nát thành bột phấn luôn.

Sooyeon: "..."

Đại thần! Xin hãy nhận của kẻ tiểu nhân này một lạy! Là tiểu nhân có mắt mà không trông thấy Thái Sơn!

Sooyeon có thể thề với trời, công lực cỡ này cô mới chỉ thấy trong tiểu thuyết thôi, chỉ có trong tiểu thuyết...

Nếu không phải đã có Nhị sư huynh thì Sooyeon nhất định sẽ quỳ xuống bái tên điên này làm thầy cho coi.

Chậc, thật ra thì có Nhị sư huynh rồi vẫn có thể bái mà... Sooyeon bắt đầu tính toán...

Nhưng mà ngẫm nghĩ lại một chút thì thấy chiêu này chưa chắc người bình thường đã học được, tốt nhất vẫn là học cái gì có thể bảo toàn được tính mệnh đã.

"Cô có thù oán với bức tường này à?"Taeyeon thu tay lại, khó hiểu nhìn về phía Sooyeon.

"Không có mà..." Sooyeon lắc lắc đầu.

"Không có? Không có thì cô bảo tôi đập nó làm gì, điên hả."Taeyeon xoay người trở lại trong xe.

Sooyeon: "..."

Rốt cuộc thì ai mới là kẻ điên chứ!

Cô chỉ tiện mồm nói một câu thôi, ai mà biết anh ta đập thật chứ!

Người điên phải là anh ta mới đúng chứ?

"Hì hì, buổi tối đại hiệp muốn ăn gì cứ việc nói, tôi sẽ thỏa mãn anh... tiện thì anh dạy tôi hai chiêu nhé!" Trong lòng Sooyeon đã ói lên mửa xuống rồi, cơ mà trên mặt vẫn giữ nguyên nụ cười nịnh nọt.

Vừa dứt lời thì di động bỗng vang lên, là Sunny gọi tới.

Thấy vậy, sắc mặt Sooyeon lập tức nghiêm túc trở lại: "Tôi biết rồi, tôi về ngay đây, hy vọng lần này có thể đè Tín Ngưỡng Hắc Ám xuống."

Sooyeon nói một câu sau đó lập tức cúp máy.

Lời Sooyeon vừa nói tất nhiên là Taeyeon nghe rõ ràng.

"Cô cũng biết Tín Ngưỡng Hắc Ám?" Kim Taeyeon nhất thời đề lại tình thần.

"Tất nhiên biết chứ." Sooyeon cũng chẳng giấu diếm gì: "Tôi là bà chủ của Tắc Linh đấy nhá! Gần đây History tung ra tác phẩm mới gây ảnh hưởng rất lớn cho chúng tôi, mà thôi, có nói anh cũng chẳng hiểu đâu!"

Taeyeon trợn to mắt, kinh ngạc đánh giá Sooyeon: "Cô là chủ của Tắc Linh?"

"Có cần ngạc nhiên vậy không?" Sooyeon không vui nói.

"Sao không nói sớm, Tín Ngưỡng Hắc Ám là thiết kế của tôi đấy, thấy sao, không tệ đúng không!"Taeyeon vắt chân gác lên xe cười vô cùng đắc ý.

"Vâng là của anh, những tác phẩm nổi tiếng trên thế giới này cũng do anh thiết kế ra." Sooyeon liếc Taeyeon một cái, đời nào lại đi tin lời anh ta nói chứ.

"Tôi thiết kế thật đấy."Taeyeon nghiêm mặt nói.

"Tôi biết mà, là anh thiết kế." Sooyeon cũng hết sức phối hợp, còn nghiêm túc gật đầu một cái.

"Tôi nói thật..."Taeyeon cũng không ngu, anh ta biết rõ Sooyeon không hề tin mình.

"Nếu anh cứ tiếp tục nói nhảm thì có tin tôi đạp anh xuống xe không." Sooyeon nghiến răng mở cửa xe ra.

Vốn đang vì chuyện này mà đau đầu không thôi, thế mà người này vẫn cứ lảm nhà lảm nhảm mãi.

"Tín Ngưỡng Hắc Ám là do tôi thiết kế thật mà..."

Taeyeon còn chưa nói xong, kết quả là... bị Sooyeon đẩy ra khỏi xe.

Taeyeon gõ một cái lên cửa kính, vẻ mặt mờ mịt: "Là tôi thật mà..."

Vèo!

Vừa dứt lời Sooyeon đã đạp chân ga phóng đi mất hút, chỉ còn lại Taeyeon đứng ở ven đường hít khói.

Chương 1178: Tranh cao thấp

Trụ sở chính của Tắc Linh.

Lúc Sooyeon chạy đến thì Sunny đang cùng đại sư Yoo Sunga thảo luận kịch liệt. Từ lúc ông đồng ý hợp tác tới nay thì vẫn luôn cùng Sunny nghiên cứu sản phẩm mới, nhưng vì History cho ra đời Tín Ngưỡng Hắc Ám mà hai người bọn họ không thể không làm một ít thay đổi so với thiết kế ban đầu.

"Yoo lão! Ngài đến rồi!" Thấy Yoo Sunga, Sooyeon liền lên tiếng chào hỏi.

Yoo Sunga gật đầu một cái: "Chuyện về Tín Ngưỡng Hắc Ám tôi đã biết."

"Yoo lão thấy thế nào?" Sooyeon muốn nghe về cái nhìn của Yoo Sunga.

"Ừ... rất tốt, rất đậm cảm giác nghệ thuật, nhưng mà nếu lấy phong cách làm nội dung tỉ thí thì chúng ta cũng không phải là hết cách." Yoo Sunga khẽ mỉm cười, xem ra ông đã có tính toán trong lòng rồi.

Sunny cũng hết sức kích động, cậu ta kéo Sooyeon vào khu hàng mẫu cho Sooyeon xem: "Sếp, chị mau nhìn cái này này!"

Trong kho hàng mẫu vốn có rất nhiều bộ quần áo khiến người ta hoa cả mắt, nhưng mà khi Sooyeon bước vào thì trong mắt cô lại chỉ thấy được một bộ duy nhất.

Nhìn chiếc váy dạ hội trắng muốt uốn lượn như áng mây trên tiên giới, Sooyeon thừ người mất mấy giây mới có thể phản ứng lại, trong giọng nói không giấu nổi sự thán phục cùng hưng phấn: "Đây là..."

Yoo Sunga vuốt chòm râu một cái rồi chậm rã nói: "Đây là Lạc Thần."

"Lạc Thần?" Sooyeon nghe cái tên này thì đôi mắt sáng rực: "Là tên của bộ váy này sao? Quả nhiên rất thích hợp!"

Trong đầu Sooyeon thoáng hiện lên một đoạn trong bài thơ Lạc Thần Phú.

Hình dáng của nàng,

Nhẹ nhàng như chim hồng bay, uyển chuyển như rồng lượn.

Rực rỡ như cúc mùa thu, tươi tắn rạng rỡ như tùng mùa xuân.

Phảng phất như mặt trăng bị mây che lấp, phiêu diêu như tuyết bị gió cuốn.

Từ xa ngắm nhìn, trắng như ráng mặt trời lên trong sương sớm,

Tới gần nhìn kỹ, rực rỡ như hoa sen lên khỏi dòng nước trong.

Đúng là rất hợp!

Bộ váy Lạc Thần này lấy phượng hoàng làm biểu tượng chủ đạo, điểm xuyến thêm những hoa tiết mây trắng dập dờn, hoàn toàn phô bày vẻ đẹp thần thoại cổ đại Trung Hoa. Cả chiếc váy cũng lộ ra một cảm giác rất "tiên" cùng hơi thở thần bí xa xăm đến từ ngàn xưa, cùng với Tín Ngưỡng Hắc Ám trở thành hai thế lực Tiên - Ma đối nghịch.

Hơn nữa, còn khiến người ta cảm giác nhìn thấy một tương lai vô cùng tốt đẹp phía trước.

Một đóa hoa chỉ có thể nở rộ một lần, một chiếc lá chỉ có một lần tìm về cội.

Một khúc hát chỉ có thể cất vang được một lần, một người cũng chỉ có được một kiếp sống.

Tóm lại là bất kể là phong cách hay ngụ ý thì Lạc Thần hoàn toàn sinh ra để đối đầu với Tín Ngưỡng Hắc Ám.

"Quá tuyệt vời! Bộ váy này nhất định có thể phân cao thấp với Tín Ngưỡng Hắc Ám." Sooyeon hưng phấn nói.

Nhưng mà, sắc mặt của Sunny vẫn không hề thả lỏng: "Chỉ sợ đối phương vẫn chưa phát huy toàn lực... cho nên vẫn không thể xem thường! Chỉ sợ người kia còn có tác phẩm tuyệt vời hơn ở phía sau..."

Cậu ta chưa gặp được ai có thể khiến cậu ta có cảm giác nguy hiểm như thế này. Không biết người kia chỉ là tạm thời cấp cứu cho History hay đã bị History thu về...

Nếu là vế sau chỉ sợ khó giải quyết rồi...

...

Trụ sở chính của History.

Sau khi Kim Taeyeon trở về cũng không nhàn rỗi, trái lại còn chủ động sáng tác mẫu thiết kế mới. Việc này khiến Jung Soohee vui mừng không thôi.

"Goo Min, tôi cần số lượng lớn Vân Cẩm!" Kim Taeyeon gọi Goo Min tới phân phó, trong ánh mắt anh ta hừng hực lửa cháy.

"Vân Cẩm?" Goo Min sửng sốt.

Thân là một nhà thiết kế đương nhiên gã biết rằng, Vân Cẩm chính là tơ lụa thời phương Đông cổ đại, là loại vải quý giá nhất, biết bao đời Đế vương phương Đông quốc đều sử dụng Vân Cẩm làm quần áo mặc thường ngày, chứng nó nó vô cùng quý giá.

Chương 1179: Tác phẩm khiến người ta chấn kinh

Hiện tại cũng không ít nhãn hiệu thời trang sử dụng Vân Cẩm vào trong các thiết kế, nhưng loại Vân Vẩm đó so với Vân Cẩm chính thống lại là hai khái niệm hoàn toàn khác nhau.

"Còn cần kim cương, tơ vàng, vải sợi tổng hợp cao cấp với ngọc lục bảo nữa." Taeyeon liên tiếp nói ra tên mấy loại nguyên liệu cần dùng.

Nghe những yêu cầu của anh ta, Goo Min sợ đến ngây người. Kim Taeyeon muốn làm cái gì đây... mỗi một thứ anh ta vừa nói ra đều là những thứ vô cùng quý giá.

Tơ vàng với kim cương và ngọc lục bảo thì chẳng cần phải giải thích nhưng vải sợi tổng hợp cao cấp chính là nguyên liệu để làm quần áo cho phi hành gia đó!

"Cái này... anh chờ một chút... tôi... tôi đi nói với sếp đã..." Goo Min cười trừ một cái rồi vội vàng xoay người chạy đi.

Goo Min nhanh chóng chạy tới phòng làm việc của Jung Soohee, gã thuật lại đúng những yêu cầu của Taeyeon cho cô ta biết.

"Tôi sẽ nhanh chóng chuẩn bị cho anh ta." Jung Soohee không nghĩ ngợi gì mà lập tức đồng ý.

Dù gì Kim Taeyeon cũng đã chứng minh được thực lực của mình. Nên Jung Soohee hoàn toàn đặt lòng tin vào anh ta, Kim Taeyeon đòi những thứ kia tất nhiên là vì để tạo ra những tác phẩm nghệ thuật đẹp đẽ hơn, thế nên cô ta vô cùng mong chờ.

Hiệu suất của Jung Soohee cũng khá nhanh, không tới hai ngày đã chuẩn bị đầy đủ những gì Kim Taeyeon cần.

Lấy được thứ cần thiết, Kim Taeyeon lại tiếp tục đuổi hết tất cả mọi người, chỉ còn mình anh ta "bế quan" trong phòng thiết kế.

Ba ngày sau, Kim Taeyeon đem bản vẽ cùng những nguyên liệu được mình chế tác xong giao hết cho Jung Soohee để cô ta dựa theo bản thiết kế tạo ra thành phẩm.

Sau khi Jung Soohee nhìn bản thiết kế, ngay lập tức trái tim cô ta đập mạnh hơn bao giờ hết.

Bản thiết kế này như phảng phất hơi thở của đia ngục Tu La, trừ những tiểu quỷ thì phần lớn họa tiết đều được lấy cảm hứng từ các lại thần thú trong Sơn Hải Kinh.

So sánh ra thì tác phẩm này còn nghệ thuật hơn Tín Ngưỡng Hắc Ám nhiều.

"Anh Kim, thiết kế này tên là gì?" Jung Soohee có chút hiếu kỳ.

"Chúng Sinh." Kim Taeyeon trả lời.

"Tên rất hay, nhưng mà chỉ sản xuất một bộ thôi sao?" Jung Soohee có chút không xác định.

"Nếu cô đủ tiền lại kiếm được nhiều nguyên liệu như vậy thì có thể cân nhắc việc sản xuất số lượng lớn." Kim Taeyeon nhếch mép cười một cái.

Jung Soohee lập tức lắc đầu, những nguyên liệu để tạo nên bộ trang phục này quá mức đắt giá, muốn sản xuất số lượng lớn thì History hoàn toàn không gánh nổi, chỉ một bộ thôi cũng đã có thể trở thành vật trấn bảo của công ty rồi.

"Ha, Tắc Linh sắp dẹp tiệm rồi." Khóe miệng Jung Soohee nhếch dần lên, trong mắt lóe lên tia sáng lạnh.

Để hoàn thành "Chúng sinh" mất một tuần, thế nên đến ngày thứ 7 thì Jung Soohee đã thả tin History sắp cho ra mắt "bảo bối trấn điếm", là bản nâng cấp của Tín Ngưỡng Hắc Ám."

Tin này vừa ra thì phía truyền thông lập tức ùa tới chầu trực bên ngoài trụ sở chính của History. Ai cũng muốn là người đầu tiên thấy được cái gọi là "bảo bối trấn điếm" của History.

Thậm chí có không ít fan hâm mộ trung thành của History live stream trực tiếp luôn. Những từ khóa liên quan đến "bảo bối trấn điếm" của History lập tức leo lên bảng xếp hạng của weibo, cơ hồ là người người nhà nhà đều đang ngẩng đầu ngóng trông.

Thử nghĩ mà xem, chỉ cần một Tín Ngưỡng Hắc Ám đã nâng History lên một tầng cao mới, vậy thứ còn cao cấp hơn thì sao... thật là không dám tưởng tượng.

Fan của History càng hưng phấn thì càng "nhiệt tình" đi gây chuyện với fan của Tắc Linh, trên mạng chuyện này càng ngày càng ầm ĩ, hoàn toàn không có dấu hiệu hạ nhiệt.

Lúc đầu thì đôi khi fan của Tắc Linh còn đấu lại, nhưng càng về sau lại càng rơi vào trầm mặc, bởi vì phía bên Tắc Linh hoàn toàn không hề có động tĩnh đáp trả nào.

Chương 1180: Tới tặng quà cho cô!

Sáng sớm hôm sau.

Cơ hồ là cả giới truyền thông đều nhanh chóng tràn vào trụ sở của History.

Jung Soohee được thời đắc ý, cô ta ngạo nghễ dẫn những phóng viên tới phòng thiết kế của công ty.

Kết quả...

Vừa mới bước chân tới nơi thì lập tức sững sờ.

Cả phòng thiết kế không một bóng người, kể cả Kim Taeyeon cũng biến mất chẳng thấy bóng dáng.

Đám phóng viên nhất thời xôn xao, trố mắt nhìn nhau.

"Ơ, Jung tổng, "bảo bối trấn điếm" đâu?"

"Chẳng lẽ muốn cho chúng tôi bất ngờ sao?"

"Xem ra là còn đang chuẩn bị!"

...

Trong lúc các phóng viên đang bàn tán rì rầm thì Jung Soohee vẫn tỏ ra hết sức bình tĩnh, cô ta thấp giọng hỏi Goo Min: "Người đâu!!! Chẳng lẽ anh ta không biết hôm nay tôi dẫn phóng viên tới à?"

Goo Min cũng nghiệt mặt: "Tôi đã nói rồi! Hơn nữa còn nói rất rõ ràng nữa! Cô đừng nóng, để tôi gọi cho anh ta..."

...

Cùng lúc đó tại trụ sở của Tắc Linh.

Kim Taeyeon xông thẳng vào phòng làm việc, theo sau là mấy nhân viên bảo vệ mặt mũi bầm dập.

"Anh tìm ai thế?" Sunny cảnh giác nhìn Kim Taeyeon.

"Jung Sooyeon."

"Sếp ơi! Có người tìm!"

Sunny nhìn mấy nhân viên bảo vệ tím mắt tím mũi kia thì cũng không nói gì nữa, phi thẳng tới phòng làm việc của Sooyeon gọi người.

"Sếp ơi, người này... cứ thế xông vào, chúng tôi không cản được!" Một nhân viên bảo vệ vội vàng giải thích.

"Không sao, mọi người đi trước đi." Sooyeon thấy người đến là Kim Taeyeon thì sửng sốt, sau đó hung ác trợn mắt trừng anh một cái rồi mới quay lại cười nói với mấy người bảo vệ kia.

Chờ bảo vệ đi hết rồi Sooyeon mới đen mặt: "Chạy tới công ty của tôi, đập bảo vệ của tôi! Anh đối xử với ân nhân thế đó hả?"

Taeyeon cũng nghiêm mặt: ""Jung cô nương nói vậy là sao, tôi tới để tặng quà cho cô mà."

"Không rảnh!"

Sooyeon quả thật không hề rảnh, cô lo lắng đưa mắt nhìn Sunny: "Chẳng phải hôm nay History công bố "bảo bối trấn điếm" à? Sao giờ còn chưa có tin tức."

Sunny đang xem tin tức có liên quan nhưng không biết thấy gì mà vẻ mặt càng dại ra. Khi nghe Sooyeon hỏi thì Sunny có chút không biết nên nói thế nào: "Lạ lắm chị... mấy cái tin trước mắt mà truyền thông đăng đều đang chửi History làm trò, trụ sở của bọn họ trống trơn, chẳng có cái gì gọi là "bảo bối trấn điếm" cả...."

"Cái gì?" Nghe vậy Sooyeon liền không nhịn được mà phun nguyên ngụm cafe vừa cho vào miệng lên mặt Kim Taeyeon, dáng vẻ không tin nổi: "Chỉ là làm trò???"

Sooyeon lo lắng cả đêm không ngủ, ra sức chuẩn bị đủ các phương án rồi lại gắng chịu đựng áp lực cả đêm, ấy thế mà giờ lại bị cho đi chơi thả diều???

"Jung cô nương, History không có "bảo bối trấn điếm", nhưng của Tắc Linh thì tôi có một bộ đây." Kim Taeyeon lặng lẽ lau cafe đọng lại trên mặt đi, sau đó mở cái vali trong tay ra rồi lấy một bộ váy vô cùng xa hoa lộng lẫy nhét vào tay Sooyeon.

Sooyeon còn chưa thấy rõ cái gì mà Sunny đã nhảy lên một cái rồi chạy tới nâng bộ váy lên, khuôn mặt cậu ta hiện vẻ choáng ngợp.

"Này... thật là đẹp..." Chờ Sooyeon quan sát rõ ràng cũng trợn mắt há mồm luôn.

"Chiếc váy này chính là bản nâng cấp của Tín Ngưỡng Hắc Ám!!!" Sunny không nhịn được mà hít một hơi khí lạnh.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Com

Tags: #yulsic