Chào các bạn! Truyen4U chính thức đã quay trở lại rồi đây!^^. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền Truyen4U.Com này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 6

mấy bữa nay đăng dương đã cùng pháp kiều đi quay mv mới, nghe nói là đi tỉnh nào đó quay nên dương không có mặt ở nhà.

không có sự quản lí của dương, mấy tờ note dương dán trên cửa tủ lạnh trong mắt anh duy đã tự động bị loại bỏ, coi như không nhìn thấy. tất cả bánh kẹo ngọt hay kem lạnh đã bị anh luộc gần như sạch sẽ trong ba ngày ngắn ngủi không có dương.

anh vốn là một người hảo ngọt từ xưa đến giờ nhưng bình thường cũng không ăn nhiều đến thế, dạo này có chút cảm giác thèm hơn mọi khi. không đến mức là ăn đồ ngọt thay cơm, bữa tối vẫn ăn tử tế đàng hoàng nhưng hình như anh béo lên rồi, bụng bắt đầu mất múi thay vào đó là chút mỡ tròn tròn.

.
.
.

"dương hả? đi quay ổn không?"

một cuộc gọi đều đặn như cơm bữa chưa hôm nào quên.

"quay ổn hết, không có vấn đề gì. còn anh thì sao? có ăn uống đầy đủ không đấy?"

"đủ mà, em không tin anh hả?"

"tin anh nhưng vẫn phải hỏi cho đúng thủ tục chứ."

anh duy nghe tiếng cười xoà của đăng dương phía đầu bên kia điện thoại.

"thế khi nào em quay xong vậy?"

"chắc hai hôm nữa, em nghĩ vậy."

"là mùng 1 à?"

"vâng."

"thế khi nào xong em mới bay ra hà nội diễn concert hả? hôm nay anh phải bay rồi, mai anh có show ngoài đó diễn xong ở lại đợi hôm concert luôn."

"vậy là tận gần nửa tuần nữa em mới được gặp anh sao?"

"nhanh thôi mà, mấy ngày chứ có phải mấy năm đâu."

"mấy ngày với em là lâu rồi, chẳng nhẽ anh không nhớ em sao?"

"không thèm, anh thấy bình thường. anh cúp đây, đang chuẩn bị đồ ra sân bay."

"thôi thì người ta không nhớ mình mình nhớ thêm thay phần người ta vậy, buồn ghê gớm."

"thôi đi dương, em nói cái giọng đó mới gớm ấy. thế nhé, cúp thật đây."

"yêu anh."

tút.

miệng thì nói vậy chứ ở xa người yêu có điên mới không nhớ. nhớ chết đi được là đằng khác nhưng cái tôi cao hơn cả trần đăng dương khiến anh duy quyết định không nói nhớ.

đắn đo lựa chọn một vài bộ quần áo để mang đi, phải chọn bộ nào đa dụng, mặc đi đâu cũng được để còn có nhiều chỗ xếp quà mang về. anh không muốn để bất kì món quà nào phải ở lại hà nội đâu.

rừ rừ..

tiếng chuông điện thoại một lần nữa vang lên thu hút sự chú ý của anh duy. dương lại gọi có vấn đề gì sao?

"alo?"

"duy hả? em ra sân bay chưa?"

là trường sinh gọi.

"anh sinh ạ? em mới thu dọn vali xong chuẩn bị đi, sao anh biết hay thế?"

anh duy hơi ngỡ ngàng trước câu hỏi của trường sinh, người anh lớn mà anh duy khá tin tưởng và mến mộ.

"bữa nói chuyện với trợ lí của em sau hậu trường nên biết. anh cũng đang ra sân bay, hình như là cùng chuyến với em đó, anh qua đón em nhé?"

"hả thôi, không cần đâu, em tự đi được mà."

anh duy ngại ngùng từ chối, ngoại trừ đăng dương, mọi sự giúp đỡ từ người khác anh duy đều không quen nhận.

"đi xe taxi với người lạ không tiện đâu, đi với anh, anh lái xe qua đón, nghe anh."

nếu tiếp tục từ chối thì sẽ còn ngại hơn là nhận lời.

"ưm... nếu anh nói vậy thì.. phiền anh rồi, em gửi vị trí cho anh nhé."

"được, nhất trí."

tút.

trường sinh rất quý anh duy, có một chút sự ưu tiên hơn dành cho đứa em beta này. một người hiền lành tốt tính, cười rất xinh và hút là thứ khiến trường sinh thích em ngay từ cái nhìn đầu tiên.

ước gì em là omega nhỉ?

.

Song Luân

anh đến rồi
anh lên xách đồ giúp nhéee

Anh Duy

không cần đâu anh
em đi thang máy xuống thì có tốn sức chút nào đâu 😀

được rồi, vậy xuống nhanh đi anh đợii

.

"anh ở đây, ở đây duy ơi."

trường sinh lớn tiếng gọi khi thấy anh duy vừa kéo vali đi đến cửa chung cư. hắn chạy tót lại giành chiếc vali anh đang cầm để kéo đi hộ ra xe.

bộ đồ anh duy mặc hôm nay xinh không chịu được. ai có phước để nhìn thấy đây?

một chiếc áo cardigan xanh cốm bên ngoài chiếc áo sơ mi trắng gạo. quần ống suông cùng tông áo bên trong, hai ống tay áo mềm mại dài dài che phủ đến nửa bàn tay anh duy.

"em ngồi vào đi để anh đi cất vali."

hắn ta chu đáo mở cửa xe bên ghế phụ lái cho anh duy bước lên, bản thân thì vòng ra sau xe cất vali.

cạch.

"mình đi nhé, em thắt được dây an toàn chưa?"

"em thắt được rồi."

"cho em này."

trường sinh lấy từ phía sau ghế lái ra một cốc trà xanh xoài mới mua ban nãy trên đường qua đón anh duy.

"cho em sao?"

anh duy cẩn thận đón lấy từ tay hắn cốc nước trà có vẻ đã được căn dặn người làm giảm bớt lượng đá.

"ừm cho em, anh mới mua khi nãy. không biết có phải vị em thích không nhưng anh nghĩ nó ngon. em thử xem."

anh nghe lời thử một ngụm, hơi chua, không thích lắm nhưng vẫn khen ngon.

.

trong lúc hắn tập trung lái xe, thi thoảng sẽ quay sang nhìn anh rồi trò chuyện dăm ba câu thì anh duy cầm điện thoại chụp một tấm ảnh bản thân đang ngồi trên xe gửi vào broadcast instagram.

instagram
[diệu oil - chúa tể lowtech đã đến...]

*phamanhduy.singer đã gửi một ảnh.*
chuẩn bị gặp các oil tại hà nội 🦧

.

nhìn tấm ảnh anh người yêu nhỏ gửi trong broadcast, đăng dương khó hiểu suy nghĩ.

anh duy thích ngồi ghế phụ khi đi taxi từ khi nào vậy?

______________

kkk vote ik

ngửi thử coi xem đây có phải khúc cua căng nhất k, biết đâu có đó hơn....

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Com