Chap 51: Anh nhớ em
Annie sau khi quay trở về phòng thì lập tức lấy gương ra gọi cho Cedric. Nhìn đồng hồ, không ngờ một giờ lại trôi qua nhanh đến thế, nghĩ tới vị đàn anh ở đầu đối diện, chắc hẳn Cedric đang lo lắng lắm đây
Annie truyền ma lực vào chiếc gương, rất nhanh đầu bên kia đã hồi đáp. Annie vui vẻ mở gương ra thì nhìn thấy một khuôn mặt vô cùng đẹp trai ở phía đối diện. Nhìn thấy cô vẫn ổn, Cedric cũng thầm thở phào
-Chuyện gì đã xảy ra vậy Annie, anh đã rất lo lắng đấy
-Ôi trời Cedric, hôm nay em bị huynh trưởng của nhà gọi vào nói chuyện riêng, anh biết mà, vào buổi tối mà ở riêng với con trai thì rất nguy hiểm nên em cũng hơi chút lo sợ. Nhưng giờ không sao rồi, hoá ra đàn anh mời em đến làm quân sư cho đội quidditch của anh ấy thôi
Annie đem mọi chuyện tối nay kể cho Cedric nghe, nhưng đương nhiên có những điều cô cũng phải giấu để tránh anh ấy lo lắng. Nhìn khuôn mặt đẹp trai với đôi mắt thâm quầng ở đối diện, cuối cùng Annie vẫn là không nỡ để anh bận tâm về cô, dù sao năm sáu cũng có rất nhiều cuộc thi phải chuẩn bị, anh không nên vì chuyện của cô mà lo lắng thêm nữa
-Dạo này có chuyện gì hay sao mà anh tiều tuỵ thế, công việc của huynh trưởng cùng với lượng học của năm sáu nhiều lắm à?
Cedric nhìn cô gái nhỏ đang tựa lưng vào ghế ăn bánh kia, bất giác cảm thấy bao mệt mỏi mấy hôm nay dường như cũng biến mất
-Haizz, quả là không qua mắt được em. Thật ra dạo này vụ án của Sirius Black ngày càng căng thẳng, huynh trưởng bọn anh buộc lòng phải đứng ra hỗ trợ và quản lý các học viên trong nhà. Mệt còn hơn cả đợt tập huấn quidditch nữa!
-Ha ha, tội nghiệp anh. Ai bảo anh xuất chúng quá làm gì, giờ lại vừa ôn tập cho các kỳ thi, lại vừa phải "bảo kê" cho mọi người
Annie bất giác cảm thấy dáng vẻ "than vãn" này của anh thật đáng yêu. Bình thường ở trước mặt người khác Cedric luôn là một người trầm ổn, nhưng với những người thân thiết thì đôi lúc Cedric sẽ cho họ thấy được chính mình, một dáng vẻ của chàng thiếu niên 16 tuổi đúng nghĩa. Và trùng hợp thay, Annie lại vô cùng thích sự tương phản này của anh
Hai người nói chuyện thêm một lúc nữa thì Annie cũng cảm thấy có chút buồn ngủ, hôm nay cũng tốn kha khá năng lượng khi phải đấu trí với đám người kia rồi, nên Annie tạm biệt anh rồi ngắt cuộc gọi sau đó cũng đi sửa soạn một chút rồi nghỉ ngơi
Ở bên kia, Cedric nhìn tấm gương đã tối đi, anh bất giác đưa tay vuốt ve nó, nhớ đến khuôn mặt ngày hôm nay của cô gái nhỏ, thật may vì ở Durmstrang cô đã dần thích ứng nên không ốm đi. Đáng tiếc là vẫn còn một câu quan trọng nhất anh vẫn chưa nói với em
"Annie, anh thật sự nhớ em"
Cedric khẽ thì thầm, đưa tay sờ nhẹ lên tấm ảnh cả hai cùng chụp với nhau ở trang viên Diggory. Lúc đó cô mặc một chiếc váy trắng, tay cầm đoá hướng dương mà mẹ anh tặng, trong bức ảnh hai người họ nhìn nhau, anh nhớ lúc ấy anh đang giới thiệu cho Annie về khu vườn hướng dương mà mẹ anh trồng. Cedric mỉm cười, tiếp tục hoàn thành bài luận cho môn độc dược
-----------------
Một ngày mới lại trôi qua, Annie tiếp tục những môn học như bình thường, thật may vì trừ ngày đầu tiên có chút vấn đề thì còn lại mọi thứ rất tuyệt, tại Durmstrang cô cũng học được thêm nhiều về hắc ma pháp mà ở Hogwarts được xem là cấm kỵ. Thành thật mà nói thì cô cũng cảm thấy khá thú vị về những điều mới lạ này. Annie nhìn một chút lịch trình, nhận ra tối nay là buổi học đầu tiên cùng Edward nên cũng tranh thủ về sớm để chuẩn bị. Sau khi dùng bữa xong ở đại sảnh đường, cô đến phòng của Edward đúng với giờ hẹn. Dường như người trong phòng cũng biết cô đến nên chưa đợi Annie gõ cửa, cửa phòng đã mở ra.
Annie ôm cuốn sổ tay của mình bước vào, cô tiến về phía Edward, lúc này anh cũng ngưng bút, ra hiệu cho Annie đứng ở vòng tròn ma pháp mà anh đã vẽ
-Em đứng vào trong vòng tròn này đi, đây là vòng tròn giúp kiểm soát ma lực và phòng hộ. Anh đã quan sát lượng ma thuật và sức sát thương từ bùa chú của em rất lớn, đôi khi còn dễ mất kiểm soát nên khi luyện tập nên anh đã kết hợp bảy loại bùa chú để tạo ra vòng tròn này, để hôm nào anh chỉ cho em, em có thể áp dụng đó để tập luyện tại nhà mà không bị bộ phát hiện
Nói rồi Edward cười nháy mắt với cô, nhìn khuôn mặt quen thuộc đó Annie cũng nhẹ nhàng mỉm cười, tâm trạng cũng thả lỏng đôi chút nên nhờ vậy mà không khí giữa hai người cũng phần nào bớt đi sự ngượng ngùng
Cô bước vào vòng tròn, lập tức nhận ra điều khác biệt, tại đây cô cảm giác như có một lực cản đè lên đôi vai của mình, khiến cho cô có chút khó khăn trong việc thi triển ma pháp. Nhìn những ký tự cổ phức tạp dưới chân, Annie thầm nghĩ hôm nào phải xin cách tạo ra vòng này để khi về Anh vẫn có thể luyện tập mới được
Edward ra hiệu cho Annie phóng bùa chú về quả cầu thuỷ tinh phía trước, Annie gật đầu làm theo. Luồng sáng đỏ chạm vào quả cầu, dòng ma pháp bị quả cầu hấp thụ rồi dần biến mất, nhìn thấy sự thay đổi của quả cầu ma thuật, Edward nói với Annie
-Annie, lực phóng bùa chú chưa đủ mạnh, em phải tăng lượng ma pháp lên và tập trung vào một điểm duy nhất mà thôi. Hãy cảm nhận vị trí yếu nhất của quả cầu để phóng bùa chú vào
Cô khẽ nhíu mày, cố gắng quên đi sức nặng mà vòng tròn ma pháp tạo ra để cảm nhận dòng ma thuật từ quả cầu. Tưởng chừng như việc này sẽ dễ dàng như chính sức nặng đã làm chi phối sự tập trung của cô, khiến cho Annie không thể cảm nhận được những dòng ma pháp quanh mình.
Nhìn thấy vậy, Edward bước vào vòng tròn, anh nhẹ nhàng phẫy tay đã khiến cho quả cầu chấn động mạnh, sau đó anh quay sang, bắt đầu hướng dẫn cho cô cách tập trung ma lực trong điều kiện khắc nghiệt. Nhìn chung vào buổi học đầu tiên, Annie vẫn còn gặp khó khăn với việc kiểm soát ma lực của mình nhưng nhờ những hướng dẫn của Edward mà cô hiểu hơn về nguyên lý của chúng, Annie thầm cảm thán quả nhiên là giáo sư trẻ tuổi nhất của Durmstrang, năng lực và khả năng giảng dạy của Edward không phải dạng vừa. Cuối cùng, cô lê thân thể nhức mỏi của bản thân đi về lại nhà chung, Edward đề nghị đưa cô về nhưng Annie nghĩ một lúc thì vẫn quyết định từ chối, dù sao giai đoạn này cô cũng cảm thấy có chút kỳ lạ với anh, khi luyện tập hai người chủ yếu là thi triển các loại bùa chú cũng như chiến đấu nên không để ý nhiều, nhưng khi ở riêng rồi thì không khí lại có chút kỳ lạ khó tả. Vì thế cô vẫn là quyết định tự đi về, xem như dành cho bản thân thêm thời gian để sắp xếp lại những suy nghĩ
Annie nhìn vào chiếc đồng hồ, chợt nhớ đến lời hẹn gặp đội tuyển Bulgaria cùng Krum, cô âm thầm thở dài. Xem ra bản thân cũng là một nam châm hút rắc rối, dù có đi khỏi Anh thì vẫn có nhiều điều khiến cô phải lo nghĩ, không là Sirius Black và Voldemort thì cũng là Edward và Krum. Vậy không thể đổ thừa cho hào quang nhân vật chính của nhóm Harry được rồi!
----------------
Cả nhà ơi mình đã trở lại sau tháng ngày dài quanh quẩn với deadline gùi đâyy. Đợt này mình được nghỉ hai tuần nên sẽ cố gắng ra chap nhiều nhất có thể nhaa, mục tiêu là trong năm nay có thể hoàn thiện hết bản edit, hy vọng kịp cho mọi người đọc nhaaa. Chúc mọi người có một buổi tối vui vẻ và cảm ơn vì đã đợi mình nhaa
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Com