Chào các bạn! Truyen4U chính thức đã quay trở lại rồi đây!^^. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền Truyen4U.Com này nhé! Mãi yêu... ♥

Đệ thập tứ chương : Vĩ thanh

" Này ngươi làm cái gì vậy hả? " Tiết Dương bực bội mở miệng quở trách

A Thiến dẫm nên chân hắn nghiến răng nghiến lợi đáp " Ngươi mù sao ta là đang trò chuyện cùng đạo trưởng "

Tiết cau mày, đầy khinh bỉ hừ một tiếng nhấc chân ra " Xem ra kiểu trò chuyện của ngươi cũng rất mới lạ đi? "

A Thiến đột nhiên nhớ ra gì đó cúi sát xuống nõi khẽ với Tiết Dương " Ồ, thì ra là ngươi ghen " " ha ha "

Hiểu Tinh Trần từ nãy tới giờ chẳng hiểu nổi được chuyện gì đang xảy ra, lại nhìn sang Tiết Dương khuôn mặt nhỏ nhắn thoáng chốc đỏ bừng chẳng lẽ bệnh rồi? Y ân cần sờ sờ trán hắn thấy mát mát nghi hoặc hỏi " Ngươi không bị bệnh? "

" Cái gì? " Tiết Dương nhìn hắn nheo mắt lại sát khí bức người y nghĩ hắn bị bệnh? Thể loại gì đây? " Ngươi mới bị bệnh, cả nhà ngươi mới bệnh " Hắn gạt tay y cả giận đáp

" À... "

_ _ _

Không khí có phần ám muội, không ai nên tiếng hay nói gì cả chỉ có tiếng xôn xao của mấy khách quan và tiếng tiểu nhị. Ài ~ đây rốt cuộc là thảm cảnh mà A Thiến quyết định nên tiếng trước " Nè đạo trưởng cả ngươi nữa trước hết nên theo ta, chờ thêm mấy năm nữa hãy tự quyết định tương lai của mình, chỗ ta có khá nhiều võ công bí tịch có lẽ có thể giúp được hai ngươi "

" Quyết định vậy đi " Tiết Dương gật đầu đồng ý hắn không tin tên đạo trưởng ngốc kia lại không theo

" Thôi được " Hiểu Tinh Trần có hơi do dự y rất muốn thử về xem sư tôn như thế nào rồi? Lại nói đến mấy chuyện gần đây xảy ra đúng là làm cho hắn hoang mang hoảng sợ, vẫn là thuận theo ý trời đi thôi

_ _ _ 3 năm sau

[Thất tịch]

" Này đạo trưởng ngươi có biết hôm nay là ngày gì không hả? Quà của ta đâu? " Tiết Dương không khách sáo dơ tay đòi quà, còn không phải sao A Thiến từ sớm đã dẫn mấy tên nô bọc đi dạo phố chơi Tiết Dương tất nhiên có hứng thú muốn theo nhưng lại vướng mất tên đạo trưởng ngốc này cuối cùng liền lăn ở nhà đòi quà. Thật tệ hại quá mà... và dĩ nhiên Hiểu Tinh Trần vẫn chuyên tâm đọc sách luyện chữ làm gì có để ý đến hắn? Tiết Dương đành cùng đám hạ nhân đi kiếm A Thiến vào tửu lâu à tất nhiên là dưới sự bảo đảm của ' công tử A Thiến đây ' nếu không thử nghĩ xem một cô nương và một tên nhóc có thể vào tửu lâu sao? Còn sao chăng gì nữa cá rằng 100% không có khả năng! Đã chơi là chơi một trận tới tận sáng. Lúc sau khỏi cần nói, bị Hiểu Tinh Trần giận dỗi không thèm nói chuyện với hắn cả tháng trời! Một tháng đó chứ có ít ỏi gì?

_ _ _ 3  năm sau nữa

[ Thất tịch ]

Thất tịch năm nay cũng thật náo nhiệt con nhỏ A Thiến đó năm nay coi như xui xẻo lão nhân gia thành chủ bắt đi xem mắt, cũng cái gì công tử. Bây giờ thì sao? Không phải A Thiến cũng 21 rồi còn phải hỏi, đã là già rồi. Mặc dù dáng vẻ vẫn không khác 6 năm trước là mấy nhưng cũng vẫn đã 21 già rồi, già rồi. Tiết Dương đưa ra nhận xét này còn không phải bị A Thiến khinh bỉ nháo thành một đống hay sao? Trong giới tu chân nếu có thể tu luyện tới một trình độ nhất định có thể giữ lại dáng vẻ mình muốn không hề thay đổi, đúng thế có thể không già cũng không chết nhưng người phàm cốt vẫn cần ăn cơm. A Thiến mặc dù tu luyện hơi muộn nhưng căn cốt không tệ tiên đan diệu dược căn bản ăn hoài không hết nên tất nhiên cũng đạt tới cảnh giới kia rồi.
Tiết Dương hắn ở kiếp trước cũng sớm đến trình độ bất lão bất tử rồi chỉ là bạc mệnh không có số hưởng thọ.

" Hiểu Tinh Trần ngươi rốt cuộc lo cái gì? Đằng trước có đồ ngon chúng ta lên trước. Nào nào " Tiết Dướng hứng trí bừng bừng lôi kéo Hiểu Tinh Trần vào khắp các hàng quán ăn hết thứ này đến thứ kia. Thậm trí là vừa đi vừa ăn, tâm tình cũng thật tốt! Thất tịch năm nay êm đẹp kết thúc...

Còn hỏi về vụ xem mắt sao? Tất nhiên là thất bại... " Ha ha "

_ _ _ 3 năm sau tiếp theo

[ Thất tịch ]

Tiết Dương hoàn toàn trổ mã khuôn mặt thập phần tuấn mỹ nhất cử nhất động đều có thể nói dùng từ tao nhã vô song để hình dung. Ngay cả nhỏ A Thiến cũng phải trầm trồ khen ngợi dáng vẻ này của hắn

Hiểu Tinh Trần thì thấp hơn hắn một cái đầu mặt mày như họa, bạch y không nhiễm bụi trần. Nhìn thế nào cũng chẳng giống người phàm, dáng vẻ này của y thật khiến Tiết Dương chịu không nổi xa xa cách cách, chậc

Năm nay A Thiến giả nam trang lại đi tửu lâu hoành hành tình cờ gặp được một vị hoa hoa công tử hai người vừa gặp liền như tri kỉ nói mãi không hết chuyện.

Tiết Dương một mực lôi kéo Hiểu Tinh Trần ra ngoài chơi lại bị một đám oanh oanh yến yến vây quanh, ai cũng đỏ mặt e lệ nhìn Tiết Dương hắn.

Còn Hiểu Tinh Trần tuy ôn hòa dịu dàng nhưng lại có vẻ xa cách, không thể thân cận nên ít người chú ý hơn Tiết Dương lại luôn miệng khen các nàng. Hiểu Tinh Trần một trận khó chịu kiên quyết quay đầu bỏ đi Tiết Dương phát hiện gấp gáp muốn đi tìm nhưng được sao? Tất nhiên là không được như ý nguyện phải mất nửa canh giờ mới tìm được y

Tiết Dương kéo tay áo y nhíu mày hỏi " Ngươi làm sao thế? "

" Mau buông ra " Hiểu Tinh Trần lạnh nhạt đáp dường như nghe ra vẻ hờn dỗi, Tiết Dương lại càng lắm chặt hơn

" Không buông "

" Ngươi rốt cuộc làm sao vậy? "

Hiểu Tinh Trần không đáp trong lòng dâng nên chua xót hốc mắt thoáng cái đã đỏ nhìn thật đáng thương

" Này đạo trưởng ngươi sao vậy hả? Quay lại đây ta xem nào " Tiết Dương thấy y là lạ nhất quyết ấn vai y buộc y quay lại

Khóc rồi?

" Ngươi khóc à? "

Tiết Dương càng nôn nóng hơn, chuyện quái gì đang xảy ra vậy? Có ai trả lời hắn được không? Tên đạo trưởng băng lãnh của hắn sao lại rơi lệ cho được? Tiết Dương kéo y ôm vào lòng mặt kệ sự giãy dụa của người vỗ vỗ y an ủi mà chẳng biết nên nói gì để an ủi nữa

1 canh giờ trôi qua

2 canh giờ trôi qua...

Ngoài đường rốt cuộc chẳng có ai. Bên trong con hẻm lại tối đen như mực, Hiểu Tinh Trần lại một mực mím chặt môi không phát ra tiếng gì.

" Đạo trưởng a, ta nói này trông ngươi như vậy ta sẽ đau lòng " ta nói thật đấy! Mà công nhận là thời tiết cũng lạnh thật Tiết Dương nhận xét còn Hiểu Tinh Trần một câu cũng không nói.

Tiết Dương cảm thấy thời điểm này thật thích hợp cuối cùng nói ra ba từ mà từ lâu hắn đã muốn nói " Ta yêu ngươi "

Hiểu Tinh Trần ngây ra một lúc sau đó mới ngửa mặt lên trời rất tối nên không thể nhìn rõ khuôn mặt hắn " Ngươi lập lại " y run rẩy đáp lại dường như không dám tin vào tai mình Tiết Dương rốt cuộc một lần nữa lập lại " Ta yêu ngươi " Đây coi như là lần thứ 3 hắn nói ra lời này

Sau đó thì sao? Tất nhiên là cúi xuống hôn y. Là người không có kinh nghiệm như nhau nên hôn môi có chút vụng về chắc cũng không sao đâu nhỉ? Ừm cảm giác thật không tệ ~

" Ta cũng vậy " Hiểu Tinh Trần lập tức vùi đầu vào ngực hắn nói mặc dù nói khá nhỏ nhưng cũng đủ để cho Tiết Dương nghe thấy...

Tiết Dương phản ứng trì độn hơn bình thường một chút nhưng ngay sau đó lại nhấc bổng Hiểu Tinh Trần nên ( ẻm bế kiểu công chúa đó )

Vào đại một quán trọ nào đó ném một thỏi vàng nên làm ông chủ quán trọ ngớ người với tư thế ám muội và sự hào phóng của hai ngươi khách này. Nhưng dựa vào nhiều năm kinh nghiệm cũng không hỏi nhiều nhanh chóng sắp xếp một căn phòng thượng đẳng.

Tiết Dương cài chốt cửa sau đó tắt đèn nhào nên người Hiểu Tinh Trần...

" Là ngươi nói đó "

Một đêm xuân sắc

_ _ _

Sáng sớm hôm sau Hiểu Tinh Trần không thể dậy nổi eo nhức mỏi không thể nhúc nhích được lõa thể nằm trong lòng Tiết Dương không dám nhúc nhích

Tiết Dương lười biếng ngủ một mạch tới khuya  Hiểu Tinh Trần lại không thể đứng dậy cũng nằm tới khuya

" Đạo trưởng ngươi cũng thật nhiệt tình quá " Tiết Dương hôn hôn y sau đó rất vui vẻ nói

Hiểu Tinh trần mặt đỏ muốn chết không dám nhìn hắn, trông đáng yêu vô cùng.

_ _ _

Lúc về tới nhà đã là 2 ngày sau đó. A Thiến vừa nhìn thấy đã " bla bla... " lại nhìn dáng vẻ của hai người kia thật kì lạ âm thầm hiểu ra vấn đề cũng không nói nữa. Rời đi trong im lặng

Mấy năm sau đó nữa, hai người lại cùng nhau đi săn đêm. Thăm thú cảnh đẹp lại có mấy hôm rảnh rỗi quanh về nghĩa thành ở hai ba ngày sau đó lại tiếp tục ngao du. Nhỏ A Thiến cũng thỉnh thoảng theo cùng. Cuộc sống thật tươi đẹp biết bao~ À còn phải về thăm sư tôn của y nữa chứ...

Hết rồi a~ đến đây thực sự đã kết thúc rồi! ^^ cảm ơn các bác đã theo dõi và ủng hộ ta trong suốt thời gian qua 》

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Com