Chào các bạn! Truyen4U chính thức đã quay trở lại rồi đây!^^. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền Truyen4U.Com này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 3 : Jennifer Whitlock

    Mở cánh cửa có đề tên Jennifer ra , chưa vội bước vào , cô dùng tất cả giác quan cảm nhận chút hình ảnh còn sót lại của chủ nhân nơi này . Ánh nắng chiếu qua tấm rèm ren trắng nhẹ nhàng lan tỏa khắp căn phòng . Nơi đây có mùi hương rất dịu dàng của thiếu nữ . Bên trong căn phòng rất đơn giản , một chiếc giường , một bàn trang điểm bằng gỗ sơn trắng đơn giản , điểm nhấn duy nhất có lẽ là kệ sách ngăn nắp ở góc trong phòng cạnh cửa sổ . 

   Quả thật không sai lệch ,từ khi nghe cái tên Jennifer này cô đã có cảm giác rằng cô bé này là một người rất tốt bụng và dịu dàng . Qua những gì cô nghe được từ người bác nhiệt tình , cô nhận ra cô bé là người hướng nội , không phải kiểu nhút nhát nhưng sẽ không nhiệt tình với việc làm quen hay kết bạn . Nhưng có vẻ cũng rất được lòng người và ngoan ngoãn , xét thấy họ hàng đều rất quý " cô " . 

  Tiến gần đến bàn để sách , là giáo trình ngành y ' chà , xem ra cô bé là hậu bối , không tiền bối chứ nhỉ ' mỉm cười khẽ vuốt phẳng mép sách bị quăn lại  ' nếu như cô bé còn sống '....... 

  Lúc này cô mới để ý đến giá sách khá ' lớn ' này , rất nhiều sách và nhiều thể loại . Có tiểu thuyết , sách trinh thám , sách tâm lý học là nhiều nhất ...... ồ xem ra là cùng ngành với cô rồi . Nhìn xuống cô phát hiện góc trong cùng để rất nhiều báo cùng một hộp sắt . Cô liền tò mò ngồi xuống xem xét kĩ hơn , đặt các tờ báo qua một bên cô mở nắp hộp ra . Mọi thứ được xếp rất gọn gàng gồm một cuốn nhật kí , một album nhỏ , một xấp thư . Cầm cuốn nhật kí lên xem đầu tiên , mở ra đập vào mắt cô là những dòng chữ nắn nót nhưng lại đầy ngây ngô : 

  19/1/1963 : Chào bạn mình là Jennifer Whitlock , anh Jasper đã mang bạn đến với mình đó . Từ bây giờ chúng ta hãy tâm sự thật nhiều điều với nhau nhé . 
                                                                                   Jennifer trước 9 tuổi một ngày 

 20/1/1963 : Bây giờ là 12 giờ đêm , anh Jasper đã không trở lại , anh Jasper không giữ lời hứa 
                                                                                                   Jennifer tròn 9 tuổi 

26/1/1963 : Đã một tuần trôi qua , anh Jasper chưa bao giờ vắng nhà lâu ngày như vậy trước đây , mình cảm thấy lo lắng cho anh ấy rất nhiều .

                     Jennifer 9 tuổi một tuần 

13/2/1963 : đã một tháng rồi anh Jasper chưa trở về , anh ấy không hề gửi bức thư nào cho mình bạn biết không . Chả nhẽ anh ấy không nhớ Jenni sao ......

                   Jennifer 9 tuổi một tháng 

Cô lật qua trang tiếp theo , giữa kẽ giấy có vết xé , dùng ngón tay miết nhẹ . Không hiểu sao cô có một cảm giác có lẽ những trang giấy bị mất này , cô biết nó viết gì . nhưng bản năng cho cô biết cô không hề muốn tìm lại những trang giấy bị mất này . Và linh cảm của cô thì không bao giờ sai . 

  Đọc tiếp những trang giấy cô như nhìn thấy hình ảnh một cô gái xinh xắn từ khi còn thấp bé nắn nót từng chữ cùng nụ cười đáng yêu , rồi cô ngày càng lớn lên , trái tim bắt đầu biết rung động , biết yêu . Cô gái cười đến xinh đẹp đứng trong nắng chiều , mái tóc nâu mật ong được búi lên một cách qua loa khiến những sợi tóc có cơ hội lén lút chạy trốn chơi đùa trên chiếc cổ trắng mảnh khảnh cùng bờ vai nhỏ nhắn . Như một bức tranh đẹp đẽ đầy sức sống , nụ cười rạng rỡ , làn váy trắng chấm đất của cô gái in sâu vào tâm trí cô : " So beautiful " 

 Cứ thế như đọc cuốn tự truyện của một cô bé với những tâm tư đơn giản nhưng sâu kín , đơn thuần nhưng rắc rối . Tâm tình trải qua năm tháng , nhẹ nhàng nhưng đầy lắng đọng khiến người không khỏi trân quý . Càng đọc cô càng cảm thấy nỗi buồn dâng tràn , đối với cô cái chết là sự khởi đầu , khi bạn chết đi là lúc bạn sẽ được tái sinh và giá của món quà này là tất cả tri thức cùng giá trị của chính bản thân bạn , đi theo đó là kí ức một kiếp . Cũng vì vậy cô cảm thấy việc cướp lấy cuộc sống hay sinh mạng của người khác để cứu vớt bản thân là một điều tội lỗi hơn tất thảy , cho dù có lẽ nếu cô không tới đây thì cô gái này cũng không có khả năng sống sót . Nhưng dù sao bây giờ cô cũng đang nợ cô gái này một điều to lớn . 

Lúc này cô lật đến trang cuối cùng . 

1/1/1973 : Mình phải đi tìm anh Jasper đây , xin lỗi vì không thể đưa bạn đi cùng . Xin lỗi ....và tạm biệt .

Theo cô nhớ thì hình như hôm cô tỉnh dậy là ngày 2/1 vậy xem ra cô bé này vì cú sốc từ cái chết của cha mẹ mà muốn đi tìm người anh tồn tại như một ánh sáng này . 

  Dừng lại trước dòng chữ thật lâu , theo thói quen miết nhẹ trang giấy . Cô quyết định rồi , dù cái này không là gì nhưng coi như hoàn thành nguyện vọng cuối cùng của cô bé Jennifer này đi , việc này không có thông tin cụ thể nhưng ai bảo trái tim cô lại mềm như vậy , cô đành tìm kiếm người anh trai tên Jasper này vậy . 

Bỏ cuốn sổ xuống một bên , nghĩ là làm cô tìm thật kĩ những tư liệu còn sót lại của người anh này . Để ý đến những bức thư , lúc đầu cô nghĩ là thư tình mà thôi nhưng cuốn nhật kí lại không hề nhắc đến nó một chữ mà cuối cùng cô bé lại bảo sẽ đi tìm anh trai . Một người như cô bé thì việc bốc đồng bỏ nhà ra đi không có chủ đích là không thể , nhất là người cùng nghề cô càng hiểu việc những người như cô luôn biết cách tâm thần tỉnh táo .  Chỉ có thể là cô bé biết anh trai mình ở đâu . Mở bức thư , quả nhiên người gửi ' brother ' , lúc này một cảm giác yêu thương dâng trào lên khiến khóe mắt cô trở nên nóng bỏng , vậy mà lại khóc . Đưa tay lên lau đi giọt nước mắt , cô thì thào " xem ra rất yêu người anh trai này " . 

Hoàn toàn nghe lời người anh này mà , anh ta bảo giữ bí mật thì đến trong nhật kí cũng không nhắc đến một chữ , thảm nào cô cảm thấy tình cảm của cô bé này với người yêu thật gượng gạo trong cuốn nhật kí hóa ra là lý do đó là anh trai mà không phải người yêu . Thật sự là một người đáng để tin tưởng . 

Đọc xong những bức thư cô mệt mỏi xoa trán , cô cảm thấy người anh trai hờ này tâm lý không ổn định . Điển hình là việc anh ta nói về những " đứa trẻ " xung quanh anh ta , như " hôm nay lại một đứa trẻ nữa gia nhập , nó có tốc độ rất nhanh nhưng lại khiến nó trở nên kiêu căng vậy nên anh đã phải dậy dỗ lại nó một chút vậy mà nó không chịu nổi lên .....đã ra đi " cô cảm thấy từ ra đi này như nói đứa trẻ đó đã chết vậy . Hay việc anh ta bảo anh ta cần cảm xúc tích cực , anh ta nói rằng cảm thấy bản thân đang đi càng sai hướng , một chi tiết nhỏ nữa là lý do của việc anh ta không thể gặp ai đặc biệt là cô chỉ vì mùi của cô khiến anh ta khát . Có lẽ Jenni cũng nhận ra việc này , nhìn đống báo kia thì biết . Toàn là những vụ án mất tích và những xác chết với tình trạng không còn giọt máu  , tất cả đều tập trung về phía nam Texas , luẩn quẩn quanh nơi bức thư này được gửi đến : 

Số 15 Fort Worth Brenham Texas .....

Xem ra người anh trai này đang gặp nguy hiểm hoặc có lẽ ngược lại là anh ta rất nguy hiểm , nhưng Jenni có lẽ tin vào lý do trước hơn nên mới đi tìm anh ta . Cầm bức ảnh gia đình lên , một gia đình hạnh phúc biết bao , mọi người đều nở một nụ cười hạnh phúc trên môi . Trong ảnh người thanh niên tầm 18 , 19 tuổi , anh ta có vẻ đẹp cương nghị trong bộ quần áo sĩ quan càng tôn lên dáng người cao ráo vững trãi , thế nhưng ánh mắt nhìn cô bé trên tay lại đầy yêu thương và nâng niu .

Vì ánh mắt này cùng lời hứa của cô vs cô bé này cô càng khẳng định phải tìm được người anh này dù cho anh ta bây giờ có trở nên nguy hiểm thế nào đi nữa .

----------------------------------------------

Chương này quả thực dài luôn đó 

Nói với mọi người chứ em là em phải ngồi tra cái địa chỉ các thứ muốn điên luôn ấy , nó toàn ra lịch sử với địa chất gì đâu không . Không có nổi một cái địa chỉ hẳn hoi nên cái địa chỉ phía trên chưa hẳn tăn khớp với nhau đâu . 

Các đại nhân có gì thì thư thả giúp . 

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Com