Chào các bạn! Truyen4U chính thức đã quay trở lại rồi đây!^^. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền Truyen4U.Com này nhé! Mãi yêu... ♥

Chap 16

Ngày 12 tháng 7

Sân bay Tùng Sơn, Đài Bắc

Buổi trưa Biện Khánh Hoa quay về công ty làm công tác chuẩn bị trước khi lên đường, cũng ngồi xe công ty sắp xếp ra sân bay luôn, cùng đi ngoài Lisley ra thì có thêm một vài trợ lí nữa. Mà Trần Đình Hiên bởi vì hôm trước đáp chuyến bay về quá muộn, cần nghỉ ngơi nhiều hơn nên không cùng mọi người tập chung rồi cùng xuất phát mà đợi đến lúc gần bay sẽ được Trần ba ba đưa ra sân bay.

Biện Khánh Hoa vừa đến sảnh chờ của sân bay liền nhìn thấy Đình Hiên đang một mình đứng cùng một nhóm fan ra tiễn sân bay làm mấy động tác bán manh, cậu nhóc hôm nay mặc một chiếc áo phông màu cam, phối với túi đeo ngực màu xanh dương, còn đeo thêm một chiếc gối cổ, cả người tràn đầy hơi thở thanh xuân tươi mát.

Vẫn đáng yêu như vậy. Anh vừa cười vừa đi nhanh qua chỗ Đình Hiên đang đứng.

Biện Khánh Hoa xuất hiện dẫn đến một trận náo động, fan cầm điện thoại, ống kính hướng về anh không ngừng chụp, anh cười nhẹ như đáp lại lời chào hỏi của các fan.

Hai người đã nhiều ngày không gặp, thời khắc này có vô vàn điều muốn nói nhưng lại không có cơ hội, vì vậy sau khi trao đổi ánh mắt xong, đều ăn ý nhẹ giọng chào hỏi đối phương, sau đó ngay lập tức quay về trạng thái chuyên nghiệp của nghệ sĩ khi đối diện trước công chúng. Đối với sự nhiệt tình của các fan hâm mộ, nên biểu hiện một chút phản ứng tích cực.

Đợi làm thủ tục check-in và kí gửi hành lí xong xuôi quay lại, người quản lí cùng trợ lí biểu thị hai người trước tiên qua cổng an ninh làm thủ tục xuất cảnh. Nhân viên an ninh sân bay hỗ trợ đảm bảo an ninh trật tự cho đoàn người, Biện Khánh Hoa kéo Trần ĐÌnh Hiên hướng các fan hâm mộ nói lời cảm ơn và tạm biệt.

Qua cổng an ninh, cuối cùng cũng đợi được đến lúc không bị đoàn fan vây quanh như ở ngoài sảnh nữa. Mặc dù vẫn bị một số người nhận ra, nhưng họ cũng chỉ lịch sự đứng ở xa nhìn, không hề có ý định tiếp cận.

Hãng hàng không còn chưa có thông báo cất cánh, bọn họ một đoàn người đứng ở khu vực cửa khởi hành. Biện Khánh Hoa và Trần Đình Hiên đứng dựa vào tường cách quản lí và trợ lí một chút xa. Đến giờ hai người mới có không gian riêng đơn độc nói chuyện.

"Bảo bảo mệt lắm phải không" Biện Khánh Hoa đau lòng nhìn hai quầng thâm lộ rõ trên mắt cậu

"Ha..còn ổn a" Đột nhiên ở hiện thực nghe thấy hai tiếng bảo bảo, Trần Đình Hiên không biết nên cười hay biểu hiện thế nào cho phải.

"Ca, đừng có ở nơi đông người thế này gọi em bảo bảo, xấu hổ lắm" Cậu cười nhẹ đánh một cái, quyết định vẫn là nên như trước kia cùng caca đùa giỡn.

"Vậy khi chỉ có hai đứa anh mới gọi như vậy, em sẽ không xấu hổ nữa" Biện Khánh Hoa vừa nói vừa ái muội mà ghé sát vào Trần Đình Hiên, mặt thì tỏ vẻ chân thành nghĩ cho cậu nhưng nội tâm thì trộm cười sung sướng.

"Ai ya, em sợ anh xấu hổ thôi, cái xưng hô sến súa vậy mà cũng gọi cho được" nhìn gương mặt đang tiến đến ngày càng gần kia, Trần Đình Hiên tim càng đập gia tốc, mặt bắt đầu thấy nóng nóng.

"Sao phải xấu hổ, cũng có phải chưa bao giờ gọi qua đâu"

Hai con người đều thầm thích đối phương nhưng còn chưa có biểu đạt tâm ý, cả hai thời khắc này không màng xung quanh tự chìm đắm trong thế giới của riêng mình, mặc dù vẫn là cái không khí đùa giỡn ấu trĩ như mọi khi, nhưng trong từng lời nói hành động đều là có ý thăm dò tâm ý đối phương, vị tình yêu lồ lộ.

Lisley đứng ở phía xa quan sát hai tên ngốc này, nhìn trong mắt cả hai tình cảm rõ ràng dành cho người kia, nhưng còn bị các loại vấn đề hiện tại áp chế chưa thể biểu lộ, lòng nghĩ cứ thế này cũng không phải biện pháp, quân tử thì phải có phẩm đức*, trước mắt chỉ có mỗi bản thân biết việc của hai người, đã vậy liền giúp một tay, giúp bọn họ mở đường một chút đi.

Vì vậy anh đi đến chỗ hai người đang đứng, cười nói "Biện Biện, Hiên Hiên, đến chụp một bức nào, đợt lát làm hình ảnh độc quyền up lên Fanpage Facebook của Biện Biện"

Đợi hai người tạo dáng pose xong, anh mới giơ cao điện thoại chụp vài tấm hai người.

Nghe được thông báo từ hãng hàng không nhắc hành khách chuẩn bị thủ tục lên máy bay, anh lúc này mới quay sang nhắc hai con người đang loanh quanh trong cửa hàng tiện lợi cùng nhau rời đi.

Vào trong khoang máy bay, Lisley để Trần Đình Hiên ngồi giữa anh và Biện Khánh Hoa, còn không ngừng hỏi cậu nhóc có khát nước không, có muốn lấy chăn không, hay muốn đi nhà vệ sinh không v,v...các loại vấn đề, một bộ dạng ông bố bỉm sữa chăm sóc con nhỏ, làm Trần Đình Hiên bắt đầu đùa giỡn mà gọi Hào ba ba, Hào ba ba tốt nhất thế giới.

Lisley cười lớn, bị xưng hô "Hào baba" làm cho vô cũng cao hứng. Anh từ trước tới giờ luôn thích thằng bé Đình Hiên này, vì vậy cực kì chiếu cố nó.

Sau đó quay sang nói "Biện Biện, gần đây hai cậu trên mạng cũng không tương tác, không bằng hiện tại update động thái cho fan xem đi" vừa nói vừa nháy nháy Biện Khánh Hoa ra vẻ "Tôi đang tạo cơ hội cho cậu đấy"

Biện Khánh Hoa trong lòng sung sướng cười thầm, rất hợp tác cầm điện thoại lên, cue Trần Đình Hiên cùng nhau selfile.

Lisley lướt lướt ảnh chụp trong điện thoại, trong bức ảnh chụp chung hai người con trai tựa sát vào nhau, vai kề vai, hai ngón tay ra dấu V-sign, cười vô cùng vui vẻ.

Thật vô cùng xứng đôi.

Chọn một tấm đẹp nhất, nhập dòng caption "Bay đến Thành Đô rồi! Mọi người đã sẵn sàng chào đón CP Lập Khắc siêu ngọt ngào chưa nào?" hài lòng đăng lên facebook xong, lòng thầm nghĩ "Biện Biện à, người làm ca ca này, thật sự vì tình yêu của cậu mà lao tâm đấy"

Anh tính đầu tiên sẽ thông qua Fanpage trên FB của Biện Khánh Hoa để mối quan hệ của hai người trên mạng ngoài đời hâm nóng lên, đợi công chúng từ từ tiếp nhận sau đó đến lúc công khai, cũng không bị quá đột ngột, cũng sẽ nhận được nhiều sự ủng hộ.

Trong khoang máy bay truyền đến thông báo của cơ trưởng, máy bay bắt đầu di chuyển ra đường băng, chuẩn bị cất cánh.

Biện Khánh Hoa đem ảnh chụp up lên INS, quay đầu sang phát hiện Đình Hiên đã nhắm mắt ngủ mất rồi.

Nhìn em ấy thật sự là mệt sắp hỏng rồi, mới có thể ngả đầu ngủ ngay như thế.

Nhưng mà nhìn bộ dạng ngủ thật sự dễ thương, giống con hà mã ngốc ngốc.

Nhịn không được muốn trêu đùa cậu một chút, cầm điện thoại lén chụp rất nhiều hình mình và Đình Hiên đang say ngủ.

Lisley ngồi bên cạnh muốn trợn mắt trắng nhìn cái con người yêu vào hạ IQ kia, không có một chút nào ăn nhập nào với con người đứng trước ống kính tên Jack.

"Biện Biện" Lisley sợ ồn tỉnh Đình Hiên, nhẹ giọng gọi Biện Khánh Hoa "Đem hình vừa chụp gửi sang đây"

Mặc dù không biết vì sao người quản lí muốn hình chụp của mình với Đình Hiên, nhưng vẫn nghe lời chọn vài tấm gửi sang.

Lúc này máy bay cũng vừa cất cánh, bọn họ cuối cùng cũng xuất phát bay tới Thành Đô, là nơi mà sau đó đến rồi liền không muốn rời đi của hai người.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Com