Chào các bạn! Truyen4U chính thức đã quay trở lại rồi đây!^^. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền Truyen4U.Com này nhé! Mãi yêu... ♥

Giyu Bị Cảm

"Giyu Bị Cảm – Và Cơn Hỗn Loạn Bắt Đầu"

Không quỷ nào nguy hiểm bằng một Giyu bị cảm... bị Mitsuri, Inosuke và Zenitsu cùng chăm sóc.

1. Giyu nằm liệt giường

Tanjiro hoảng hốt gọi:

"Anh Giyu sốt 38.9 độ!!"

Zenitsu la:

"PHẢI NẤU CHÁO!!"
(... rồi bỏ muối thay đường)

Inosuke:

"Tôi sẽ LẮC ANH ẤY CHO TỈNH!!"

Mitsuri thì... mang 14 chăn và đắp lên.

Giyu:

"...Tôi sắp chết. Nhưng không vì cúm."

2. Tình bạn không yên bình

Nezuko đem khăn lạnh. Tanjiro rót trà.

Zenitsu gào lên:

"Tôi sẽ hát ru cho thầy ngủ!!"

Inosuke... trèo lên nóc nhà canh "quỷ cảm cúm".

Mitsuri khóc:

"Anh phải khỏe lại... vì anh là ánh sáng mùa đông của em!!"

Giyu thều thào:

"Cho tôi... yên..."

3. Sáng hôm sau

Giyu hạ sốt. Mở mắt. Bên cạnh là 1 bát cháo nguội, 3 tấm chăn rơi, và 5 người ngủ la liệt.

Anh... mỉm cười.
Lần đầu tiên thấy "bệnh" cũng khiến người ta được yêu thương nhiều đến thế.

"Một con cúm đơn giản. Cho đến khi... bốn kẻ náo loạn kéo tới."

Sáng

Giyu tỉnh dậy với cái cổ rát, đầu đau nhức, người nóng như lò rèn.
Anh nghĩ:

"Mình chỉ cần nghỉ yên một ngày, sẽ khỏi."

Anh quấn mền, rót trà, định ngồi thiền.

Đoàng!
Cửa bật tung.

"Giyuuuuuuuuu!!!"

Zenitsu lao vào, tay cầm nồi cháo.
Mitsuri theo sau, ôm chăn bông, gối ôm, lẵng hoa.
Inosuke... đội mặt nạ heo, mang củ gừng khổng lồ.

Tanjiro... cười xin lỗi, khép cửa nhẹ lại.

Trưa

Giyu ngồi im. Hơi thở nặng nề.
Trước mặt là:
• Cháo Zenitsu nấu: mặn gấp 5 lần bình thường
• Trà gừng Inosuke: cay đến mức khói bốc ra từ mũi
• Chăn Mitsuri đắp: quá ấm đến đổ mồ hôi

Mitsuri:

"Anh có lạnh không? Em sẽ đắp thêm!"
Inosuke:
"MƯỜI MUỖNG GỪNG CHƯA ĐỦ!!!"
Zenitsu:
"ĂN CHÁO ĐI ANH ƠIIII!!!"

Tanjiro (vẫn cố bình tĩnh):

"Các cậu à, nhẹ nhàng thôi..."

Chiều

Giyu nằm im, tay ôm trán.

"Đáng ra nên để cúm giết tôi từ sáng."

Nezuko thò đầu vào. Đặt một lát táo đã gọt lên trán Giyu.

Anh mỉm cười.

"Cảm ơn, Nezuko."

Tối

Tất cả... mệt rã rời, ngủ gục quanh giường Giyu.

Anh ngồi dậy, đắp chăn lại cho từng người.

"Ồn ào. Nhưng... ấm thật."

Lần đầu tiên, anh cảm thấy bệnh cũng có thể là... một món quà nhỏ.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Com